Tô Bối làm xong những chuyện này, sau đó nằm trên giường nhìn điện thoại di động.
Điện thoại di động lại tự động tắt máy...
Tô Bối nhíu mày, lúc Văn Lê gọi điện thoại tới, rõ ràng vẫn còn không ít pin.
Vừa nghĩ tới đây, trên người lại nặng xuống, Văn Quốc Đống còn mang theo một tia ướt át đè lên.
Tô Bối cảm nhận được vật cứng trên đùi, thân thể không tự giác xê dịch về phía sau: “Ư...!Ba...!Con muốn tắm rửa...”
Bàn tay Văn Quốc Đống dừng trên ngực non, trầm giọng nói: “Làm xong rồi nói sau...”
“A...!vừa ngâm vừa làm...!được không...!ba...”
Hai chân Tô Bối gắt gao quấn chặt trên lưng Văn Quốc Đống, cặp ngực sữa mềm dán vào ngực người cọ cọ.
Văn Quốc Đống lạnh lùng nhìn Tô Bối: “Còn loạn lẳng lơ...!sẽ không phải đơn giản là thao một lần như vậy...”
Tô Bối nghĩ đến lần trước sau khi làm xong, hai chân đau nhức, còn có mất mấy ngày hoa huyệt mới tiêu đi sưng đỏ.
“Ba...!Ba thao hư lỗ nhỏ của con dâu rồi, ba muốn đi thao ai nữa nha?”
Nói đến đây, dư quang Tô Bối liếc mắt về phía bàn trang điểm: “Chẳng lẽ ba muốn đi nhà cũ thao mẹ...!A~”
Vừa dứt lời, chợt nghe Tô Bối nũng nịu hô một tiếng.
Văn Quốc Đống tách hai chân Tô Bối ra rồi chen vào: “Mẹ chồng con không lẳng lơ như con...”
Tô Bối cúi đầu nhìn cự côn của hắn cắm ở trong huyệt hoa: “Ôi~ba~thật lớn a...!A~”
“Không chỉ không có lẳng lơ như con...!Nước cũng không nhiều bằng con...”
Thân thể Tô Bối gần như chìm vào trong giường mềm, bị Văn Quốc Đống đè ép vào.
Nghe Văn Quốc Đống nói, lại nghĩ đến hôm nay mình đang ở trên giường mẹ chồng, bị ba chồng thao...
Cảm giác sung sướng về mặt tâm lý khi trả thù thành công nhanh chóng lan tràn toàn thân.
“Tiểu tao hóa...!Đừng cắn chặt như vậy!”
“A” Tô Bối nhìn côn thịt của Văn Quốc Đống đang ra vào chăm chỉ bên trong hoa huyệt, dịu dàng nói: “Còn không phải tiểu huyệt thích bị ba thao...!Mới cắn chặt như vậy...”
Bàn tay to của Văn Quốc Đống xoa xoa bộ ngực căng mẩy của Tô Bối: “Thích bị ba thao còn đi ra ngoài khoe khoang lẳng lơ với dã nam nhân khác!? Hử.”
Nói xong, hắn liên nâng mông Tô Bối ôm người lên, đi vào phía phòng tắm.
Thừa dịp trong bồn tắm đang xả nước, Tô Bối bị đặt lên bồn rửa mặt hung hăng thao mạnh vài cái.
“Con...!con không có...!A...”
Hai tay Tô Bối chống ở trên bàn rửa mặt, cặp thỏ non theo động tác của Văn Quốc Đống không ngừng nẩy lên xuống.
“A...!ba...!nhẹ, nhẹ một chút...!tiểu huyệt sắp bị thao hỏng rồi...”
Trước bàn rửa mặt, Văn Quốc Đống nhìn bản thân đang rong ruổi trên người Tô Bối trong gương, ánh mắt thâm trầm, đột nhiên rút côn thịt ra.
Tô Bối bỗng thấy hoa huyệt căng phồng tự nhiên trống rỗng, hai mắt mê ly nhìn Văn Quốc Đống: “Ưm...!Ba!?”
Trong lúc hơi nước mông lung, Văn Quốc Đống kéo Tô Bối từ trên bàn rửa mặt xuống, để Tô Bối đối diện với gương, sau đó đút vào từ phía sau.
“Ba...!quá sâu...”
Tô Bối chân trần giẫm lên gạch, nhìn gương mặt đỏ bừng trong gương, mái tóc dài tùy ý rơi lả tả trước ngực, mặt mày tràn đầy phong tình quyến rũ không nói rõ.
Văn Quốc Đống phía sau trầm mặt, nhìn chỗ giao hợp dưới thân hai người.
Tô Bối vuốt vuốt đám tóc tán loạn trước ngực: “A...!Ba ơi, ba nhanh lên một chút đi...!Làm xong, con còn muốn trở về...”
Nghe cô nói vậy, động tác dưới thân của Văn Quốc Đống bỗng nhiên “Bạch” một tiếng, phần hông dùng sức đụng mạnh vào mông Tô Bối, phát ra một tiếng vang nặng nề.
“Di động của con hết pin tắt máy rồi...!Con sợ Văn Lê ưm...!lo lắng! A~”
Tô Bối nói được một nửa, đã thịt côn của Văn Quốc Đống không hề có trình tự đấu đá lung tung trong người.
“Ba...”
Sắc mặt Văn Quốc Đống trầm xuống, nhấc một chân Tô Bối, tát một phát vào bờ mông đẫy đà của Tô Bối: “Khi nào ba thao hài lòng rồi nói sau!”
Nửa người trên Tô Bối nằm rạp trên bồn rửa mặt, cả khuôn mặt chôn ở giữa hai tay, cảm nhận được động tác mang theo sự tức giận của Văn Quốc Đống phía sau, hoa huyệt co bóp chặt lại, dịu dàng nói: “Ba...!Chân con mỏi...!Ba bắn nhanh lên có được hay không...”
Bàn tay Văn Quốc Đống đang nắm Tô Bối không tự chủ dùng sức, lạnh lùng nói: “Sao? Muốn nuốt tinh dịch của ba để Văn Lê liếm lỗ nhỏ cho con?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...