Văn Quốc Đống nghe Tô Bối rên rỉ, động tình tách huyệt hoa Tô Bối ra để nó hút chặt dương vật của hắn, thịt trong âm đạo dính đầy dịch nhờn, chảy ra theo động tác ra vào của cự vật.
Dưới thân hai người nhỏ đầy một bãi lớn tinh dịch lẫn với nước dâm.
Vừa nghĩ tới cái lỗ nhỏ này từng ngậm tinh dịch của Văn Lê, bây giờ lại chứa tinh dịch của hắn.
Thân thể nóng bỏng của Văn Quốc Đống đè xuống lưng của Tô Bối, mút ra từng dấu vết đỏ ở sau lưng Tô Bối: “Tiểu dâm đãng, còn muốn mỗi ngày ăn côn thịt của ông đây!? Lẳng lơ!”
Tô Bối ngửa đầu, tùy ý để Văn Quốc Đống lưu lại dấu vết trên người cô, hoa huyệt gắt gao cắn chặt côn thịt người đàn ông: “Muốn...!Đồ lăng lơ muốn mỗi ngày ăn côn thịt của ba ba...”
Vừa nói xong, điện thoại di động trên tủ đầu giường Tô Bối lại rung lên.
Văn Quốc Đống liếc mắt, nhìn thấy hai chữ “Văn Lê” trên màn hình, cả người đều ngẩn ra.
Tô Bối vừa định đưa tay cúp điện thoại, kết quả bị gậy thịt của Văn Quốc Đống đẩy mạnh, trượt tay một cái rồi chạm vào nút nghe máy.
“Ưm...”
“Bối Nhi? Em làm sao vậy?!” Giọng nói ân cần của Văn Lê từ đầu dây bên kia truyền tới.
Văn Quốc Đống nghe thấy tiếng Văn Lê, thân thể cứng đờ, động tác đưa đẩy cũng ngừng lại.
Tô Bối bất mãn lắc lắc mông, cố gắng che giấu sự bất mãn trong giọng nói: “Đã trễ thế này có chuyện gì?”
Đầu dây bên kia, Văn Lê vẫn nhận ra có gì đó không ổn: “Bối Nhi, sao giọng em lại khàn vậy?”
Tô Bối nhận thấy động tác rút ra của Văn Quốc Đống sau lưng, đưa mông đẩy về phía sau ăn lại côn thịt một lần nữa, một bên dùng sức co rút huyệt hoa, một bên lạnh giọng trả lời: “Anh nói xem giọng nói của em vì sao lại khàn như vậy?”
Văn Quốc Đống bị Tô Bối lớn mật làm cho kinh ngạc, cảm thụ được huyệt hoa của Tô Bối cắn chặt, kìm lòng không đậu rên rỉ một tiếng.
Văn Lê bên kia trầm mặc một lát: “Bối Nhi...!Mẹ nói hôm nay em...”
Nghe đến đó Tô Bối lạnh mặt cúp điện thoại, ở trước mặt mẹ Văn Lê vĩnh viễn giống như một đứa trẻ chưa cai sữa.
“Ba...!đừng ngừng...!dùng sức...!a...”
Thịt to của Văn Quốc Đống bị Tô Bối hút đến tê dại, nghe xong tiếng kêu này, bóp chặt thắt lưng nhỏ của Tô Bối kéo sát vào hông mình: “Cứ lẳng lơ như vậy!? Nghe điện thoại của chồng mà vẫn muốn ăn côn thịt của ba chồng..”
“Hư...!ai...!ai bảo anh ấy bắt nạt con...”
Tô Bối nằm trên giường, nhìn ảnh cưới tự nhiên thấy chướng mắt nên đẩy nó ngã xuống.
Văn Lê kết hôn với cô rốt cuộc có phải vì yêu cô hay không, cô không muốn biết, cũng không muốn quan tâm.
Nhưng anh không nên lừa cô...!Biết rõ là thân thể mình có vấn đề, lại đem tất cả áp lực đẩy sang cho cô.
Để cho cô một người bị Lâm Quyên làm khó dễ, bị Lâm Quyên nhục mạ...!Chính anh lại trốn ở sau lưng, nhẹ nhàng nói ra một câu ‘tính tình của mẹ vốn là như vậy...’
Hơn hai năm qua, cô đã chịu đủ rồi...
Văn Quốc Đống nhìn động tác của Tô Bối, chỉ xem như Tô Bối không dám đối mặt với Văn Lê khi đang yêu đương vụng trộm, cảm giác mình lại muốn bắn, Văn Quốc Đống vỗ vỗ mông Tô Bối: “Đổi tư thế...”
“Ừ...” Tô Bối mềm nhũn người, ngã xuống giường.
Văn Quốc Đống nâng người nằm nghiêng sang một bên, nâng một cái chân dài lên, khóa chặt eo Tô Bối, từ bên hông phía sau đẩy vào: “Ahh...!Thao lâu như vậy...!thế mà vẫn còn chặt!”
“Ưm...”
Tô Bối bị Văn Quốc Đống đẩy mạnh vào chỗ sâu trong hoa tâm, trong u cốc lại phun ra một cỗ chất nhầy.
“Tiểu dâm phụ nước thật nhiều...!Thao mãi cũng không khô...” Văn Quốc Đống đè lên chân Tô Bối, gậy thịt ở trong huyệt hoa đấu đá lung tung.
“Còn không phải bị ba làm cho sướng sao...”
Tô Bối dùng sức cầm lấy cánh tay của Văn Quốc Đống, ở phía trên cào ra một vết lại một vết xước nhìn qua trông giật mình: “Dâm thủy trong huyệt nhỏ đều do bị ba làm mà tiết ra...!Ô...”
Qua nhiều năm như vậy, tất cả kinh nghiệm tình dục của Tô Bối đều học ở trên người Văn Lê, mấy năm nay Văn Lê ngoại trừ dùng đồ chơi tình dục thao cô ra, căn bản không có cơ hội chơi nhiều tư thế giống như Văn Quốc Đống lúc này.
Nghĩ tới đây, Tô Bối liền kéo thân thể của Văn Quốc Đống trầm người xuống, ôm lấy cổ nhẹ giọng nức nở bên tai hắn nói: “Ba...!Là thao con dâu sảng khoái, hay là thao mẹ chồng sảng khoái...!A~”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...