Đứa Nào Dám Ngược Tiểu Thụ Của Ta?!

“OA!! Còn thế được nữa ý hả?”

“Dĩ nhiên là thế cũng được rồi…”

“Này… Cái này làm sao mà được…”

“Giời ạ!!”

Thật á, thật sự là ta đã cố gắng bưng mỏ lại rồi, nhưng mà ngó xong cái ‘Tư liệu chi tiết’ này của Lục Văn Triết, ta vẫn là không-thể-kiềm-chế-được mà kinh ngạc rú lên.

Ta đột nhiên phát hiện, ta oán hận mười mấy năm lão mama quá đỗi nhân từ, từ lúc ta còn nhỏ, chưa có cho ta xem mấy cái gì đó 18+ a.

AV, ảnh nóng, ảnh chụp thực tế tại hiện trường, truyện tranh H cao… Ta dùng ánh mắt bất-thường ngó qua bên Lục Văn Triết, hoài nghi phải chăng đây là cái sở thích hứng thú bí ẩn gì của hắn. Người này, quả nhiên thâm tang bất lộ!


“Này, biết《 dạ tuyền 》không?”

“Cái gì cơ?”

“Được xưng là đệ nhất ‘ngược’《 dạ tuyền 》ý, đã bảo ngươi cứ xem hết đi mà!” Trong mắt Lục Văn Triết hiện một đạo hàn quang.

“Thế nào? Muốn xem thử luôn không? Rất ấy ấy nga…”

Ấy ấy cái gì ấy ấy! Cố ý không nói rõ ràng, làm người ta hứng thú, đúng là chả có tý đạo đức nào!

“Rất, rất ấy ấy như nào?” Chúa ơi! Ở trước mặt hắn ta quả thực giống như tiểu cừu thuần khiết không tỳ vết, ngu như nhau, kệ người ta xâu xé mà!


“Hắc hắc, không phải cứ làm rồi thì sẽ biết sao? Nói chung là rất có ích.”

Ta gật đầu, nhưng mà nghĩ lại thấy không ổn lắm. “Lục Văn Triết, nói thật ta tương đối tín nhiệm tôn nghiêm đàn ông của Duẫn Chi Hạo.” Ta khẽ đẩy vai hắn, chọt chọt.

“Ừa, ta thực sự là thụ.” Hắn tức giận liếc xéo ta một cái.

“Thế thì, phải là tên kia đến dạy ta mới đúng chứ ha?”

“Di? Có vẻ phải thế nga!”

Kháo! Bây giờ mới biết, có phải quá muộn rồi hay không? Chẳng may đem cái kinh nghiệm làm thụ kia của ngươi truyền cho ta mất rồi, đã thế Tiêu Vân so với ta còn cao hơn lại chiếm ưu tế, đến lúc ra trận, còn không biết ai thắng ai bại đây!

Ta niệm chú, niệm chú quên sạch bách.

“Kỳ thật loại sự tình này, đại để cũng giống nhau thôi! Nghe ta chắc chắc cũng không sai… Tiếp tục, vẫn còn rất nhiều tác phẩm kinh điển a, ví dụ như XX kích tình a, XX vui vẻ a, được rồi, ngươi có xem qua《 thùy ngược liễu ngã đích tiểu thụ 》chưa? Tác giả chính là một đại soái ca nga!” (tự sướng tý. Xin tự động quên.) [R: D


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận