Dụ Vợ Vào Tròng Ông Xã Xin Nương Tay! FULL
Quả nhiên là một yêu tinh mà!Cô gái này chỉ cần đảo sóng mắt qua, vẻ yêu mị đã tỏa ra khắp nơi, quyến rũ khiến người điên đảo thần hồn, muốn kiềm chế mà không được.
Vì vậy, một người bị mắc bệnh sạch sẽ nghiêm trọng, luôn trong tình trạng tất cả các vật sống khác chớ đến gần như Lâu Ngâm Tiêu cứ thể để mặc cho Diệp Đào Yêu khoác tay vào tay mình, còn để cô dựa đầu lên vai một cách tự nhiên.
Khi Diệp Đào Yêu tựa lại gần Lâu Ngâm Tiêu, một mùi hương nhàn nhạt như có như không lượn lờ quanh chóp mũi anh, khiến cho toàn thân anh thư thái dễ chịu, thần thanh khí sảng.
Khóe môi Lâu Ngâm Tiêu không nhịn được mà nhếch lên, trên khuôn mặt anh hiện ra biểu cảm sung sướng trước nay chưa từng có.
Phan Tình Văn và Phan Mỹ Nguyệt đứng đối diện cả hai nhìn thấy cảnh này không khỏi tròn mắt há mồm.
Hai người bọn họ chưa từng nhìn thấy người đàn ông nào đẹp trai, cao quý lại còn uy nghiêm đến như vậy.
Anh họ của hai người - Diệp Chấn Đình khi còn chưa bị đuổi ra khỏi nhà họ Diệp cũng từng được xưng là thiếu gia số một của Hoàng thành.
Hàng xóm của nhà họ Diệp cũng có có Lãnh Cận Nam - cậu cả nhà họ Lãnh lại được xưng là trai đẹp số một của Hoàng thành.
Nhưng kể cả hai người đó có cộng vào đi nữa cũng không bằng được một phần mười phong thái của người đàn ông đang đứng đối diện Phan Tình Văn và Phan Mỹ Nguyệt.
Người đàn ông này, tuấn tú như hoa như nguyệt, mắt sáng mày kiếm, rạng rỡ như ánh mặt trời, cao quý tựa danh sơn lưu xuyên, không giận mà tự uy.
Anh đơn giản chỉ cần đứng ở đối diện hai người họ, không làm bất kỳ cái gì thôi cũng đã khiến hai người kia cảm thấy một khí phách và áp lực vừa lạnh lùng lại vừa quý phái.
Người đàn ông đó, khuôn mặt đó càng là đẹp trai đến mức hại nước hại dân, hoàn mỹ như thần.
Phan Tình Văn che ngực, khuôn mặt cô ta lập tức trở nên vô cùng khó coi.
Sự ghen ghét trong lòng dâng lên đến tận cổ, khiến cô ta hít thở không thông.
Tại sao lại như vậy chứ?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...