Dư Vị Trà Tâm
Tử Hiên liền quay lại chỗ Hỷ Na và Quách tướng quân, thấy 2 người vẫn còn nói chuyện, Tử Hiên vội nấp vào 1 góc nhỏ
- Quách tướng quân,nói đi Hàn ca ở đâu
- Thưa công chúa, đêm qua tam vương gia đã dẫn 10 binh lính đi cứu 1 người dân còn sót lại trong thành, người dân đó đã thoát ra khỏi thành nhưng không thấy tam vương gia đâu
- Sao ngươi không dẫn binh đi cứu mà để Hàn ca đi
Hỷ Na lớn tiếng, suýt nữa không kìm chế được cảm xúc
- Bởi vì trong thành bọn phản tặc có cài thuốc nổ, vốn dĩ tôi đã bàn bạc kêu vương gia từ từ nghĩ cách, nhưng đêm qua vương gia tự ý vào thành cứu người, tôi không kịp ngăn cản
-Vậy giờ ta biết phải nói sao với tam tẩu
Giọng Hỷ Na ảm đạm. Tử Hiên nãy giờ đứng nghe mà phải nắm chặt tay bật cả máu để kìm chế cảm xúc. Cô vội vàng quay lại lều trại, không lâu sau Hỷ Na đến, thấy Tử Hiên ngủ Hỷ Na liền ra ngoài vào lều trại kế bên, Tử Hiên chợt mở mắt, từ nãy giờ cô chỉ vờ ngủ mà thôi. Thấy lính gác chỗ cửa vào thành Tây Châu hơi lơ là, cô liền nhanh chân vào thành. Cô vừa đi, vừa gọi Tiêu Hàn, giờ cô như người mất phương hướng giữa nơi không bóng người này, không biết tìm chàng ở đâu. Đột nhiên cô dừng bước, rốt cục cũng thấy được chàng nhưng sao
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...