Dư Vị Trà Tâm
Thả đèn xuống nước xong, 2 người nắm tay đi thật chậm về nhà, TIÊU HÀN hỏi nhỏ cô
- Nàng..ước gì vậy
- Thiếp ước...là..
TIÊU HÀN cố gắng chăm chú tập chung lắng nghe câu trả lời, thì đột nhiên TỬ HIÊN chạy nhanh về phía trước
- Thiếp ko nói chàng nghe đâu
TIÊU HÀM cười nhẹ lắc đầu, mình như vậy mà lại bị cô ấy lừa.TIÊU HÀN nhanh chóng đuổi theo, 2 người rượt đuổi nhau đến thấm mệt, TỬ HIÊN đứng dựa gốc cây lớn nghỉ mệt, TIÊU HÀN chống tay lên cây, dù rất mệt nhưng nụ cười 2 người ko bao giờ tắt, đột nhiên TỬ HIÊN nhìn TIÊU HÀN bằng ánh nhìn cực kì nghiêm túc
- TIÊU HÀN cảm ơn chàng đã cho ta cuộc sống mới
TIÊU HÀN mỉm cười, rồi môi kề môi, 2 người hôn nhau thật ngọt ngào mãi 1 lúc lâu mới rời nhau,lại tiếp tục nắm tay nhau về. Đến cửa sau,lại rón rén mở cửa, vừa đóng cửa lại 2 người đã thấy tất cả mọi người đều tập trung ở đây, TIÊU HÀN ho vài cái
- Tại sao..sao mọi người lại tập trung ở đây hết vậy
TỬ HIÊN cố nhịn cười, má LAN từ tốn nói
- Lúc nãy tôi thấy vương gia và vương phi ra ngoài, trời thì tối chúng tôi ko yên tâm nên
Chưa nói hết câu, cánh cửa bất ngờ mở bằng lực rất mạnh, chưa thấy người thì đã nghe tiếng
- Má LAN, tôi lục cả cái phố cũng ko thấy vương gia, vương phi đâu
Bước vào thì thấy là MẠNH TỨ và 1 số hộ vệ
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...