Ánh mắt Hạ Vân Phong rơi xuống trên mặt Hoằng Dạ, thiếu chút nữa y hoài nghi mình nghe lầm, bất quá Hoằng Dạ rất rõ ràng lập lại lần nữa, y mới buông lỏng môi ra…
Hơi hé đầu lưỡi ra…
Đặt em đầ lưỡi lên viên đá, chậm rãi động, khó tránh khỏi sẽ đụng phải ngón tay của Hoằng Dạ…
Hoằng Dạ hỏi y có ăn ngon hay không, y cũng gật đầu.
Bởi vì ngậm đá vào sẽ không nóng như vậy nữa. Hai tay y nắm cổ tay Hoằng Dạ không có buông ra, đôi môi y ngậm ngón tay của Hoằng Dạ, thẳng đến khi ngón tay Hoằng Dạ ấm lên, y mới thả ngón tay Hoằng Dạ ra.
Sau đó.
Cầm khăn ướt thay Hoằng Dạ xoa xoa ngón tay, y lau rất tỉ mỉ.
Động tác rất chậm. Lại có vẻ rất quan tâm nhi tử.
“Tự ta làm là được rồi.” Hạ Vân Phong lấy thùng đá nhỏ qua, đặt ở sát bên bồn tắm, y cầm một viên đá cho vào trong miệng mình, ngậm vào để hạ nhiệt độ.
Hoằng Dạ biết Hạ Vân Phong lo hắn cảm thấy y phiền phức.
Cho nên.
Hắn tỏ vẻ không quan hệ, nguyện ý vì Hạ Vân Phong phục vụ: “Ta đút ngươi cũng giống nhau.” Hai tay của hắn ôm eo Hạ Vân Phong…
Hoằng Dạ phảng phất như biết thắt lưng Hạ Vân Phong đang nhũn ra nên rất cẩn thận thay Hạ Vân Phong xoa xoa thắt lưng.
Hạ Vân Phong tỏ vẻ không cần.
“Ta có mấy lời muốn nói với ngươi.” Hạ Vân Phong muốn cùng Hoằng Dạ trao đổi nhiểu chút.
“Ân.”
“Tối hôm nay có bận nữa không?”
“Xem tình hình.” Hoằng Dạ không xác định.
“Cái gì gọi là xem tình huống.”Hạ Vân Phong chậm rãi hỏi hắn, cầm khăn mặt rất nghiêm túc thay Hoằng Dạ xoa cánh tay, “Nói rõ hơn một chút, rốt cuộc có thời gian hay không?”
Y chậm rãi hỏi Hoằng Dạ.
Y muốn không phải mấy câu trả lời ba phải, cái nào cũng được.
Hơi nước lượn lờ trên mặt nước, chậm rãi bay lên mờ mịt…
Trong mắt Hoằng Dạ lộ ra vài phần biểu tình không cao hứng, cảm thấy Hạ Vân Phong hình như đang làm khó hắn: “Ngươi đây có tính là làm khó ta không?”
Hoằng Dạ một bên hỏi Hạ Vân Phong…
Một bên ôm sát Hạ Vân Phong…
Bụng Hạ Vân Phong cũng theo đó dán chặt Hoằng Dạ: “Ta đây như thế nào làm khó dễ ngươi, ta là quan tâm ngươi mà thôi.” Hơn nữa thứ kia của Hoằng Dạ còn chôn sâu ở địa phương cực nóng của Hạ Vân Phong…
Động tác của Hoằng Dạ dẫn đến nơi gắn kết của hai người càng sâu nhập.
Hạ Vân Phong hơi suyễn.
Y hỏi Hoằng Dạ rốt cuộc buổi tối có rảnh không.
Y đợi thật lâu mới nghe được Hoằng Dạ trả lời: “Bận.”
“Bận việc công, hay là việc tư?”
Hoằng Dạ hỏi lại y: “Ngươi cảm thấy, ta bận việc tư, hay là bận việc công?”
Y nhìn Hoằng Dạ một lát, mới chậm rãi tỏ vẻ: “Ta cảm thấy ngươi cũng không bận, ngươi hẳn nên dành chút thời gian cùng ta trao đổi tình cảm.” Y nói rất trực tiếp…
Nhưng lại rất chậm.
Hoằng Dạ mím môi không lên tiếng.
Hạ Vân Phong thấy Hoằng Dạ trầm mặc, hắn tiếp tục tỏ vẻ: “Cố gắng cùng ta xây đắp tình cảm giữa những người trong Hạ gia, ta cũng không muốn ngươi quá mệt, làm việc quá sức sẽ hại thân.
Hạ Vân Phong rất quan tâm Hoằng Dạ.
Hoằng Dạ hơi ôm sát Hạ Vân Phong một chút.
Hạ Vân Phong lấy tay phủng mặt Hoằng Dạ, trên mặt Hoằng Dạ dính giọt nước đầu ngón tay Hạ Vân Phong: “Ngươi gầy đi.” Không biết là do áp lực tâm lý, hay là như thế nào…
Y cảm thấy Hoằng Dạ gầy đi…
Hoằng Dạ tiến lên trước hôn môi Hạ Vân Phong: “Vậy ngươi đút ta ăn no.” Hai tay hắn ôm thắt lưng Hạ Vân Phong, giống như ý bảo chậm rãi áp xuống một cái.
Hạ Vân Phong bảo Hoằng Dạ suy nghĩ cho kỹ, y đột nhiên hỏi Hoằng Dạ một câu: “Không phải là ngươi không muốn ở riêng với ta đó chứ?” Y hơi cau mày…
“Không phải.” Hoằng Dạ không hề phủ nhận.
Hạ Vân Phong nhìn sâu xa: “Ta còn tưởng rằng bây giờ ngươi đã bắt đầu chê ta già rồi.” Y nói rất bình thường.
Rất thong thả.
Thế nhưng…
Lại làm cho Hoằng Dạ đủ lý giải.
Hạ Vân Phong cũng không phải thực sự nghĩ như vậy, dù y cảm thấy Ngao Dương ghét bỏ y già, cũng sẽ không cảm thấy Hoằng Dạ ghét bỏ y già.
Chẳng qua là y chỉ nói một chút mà thôi…
Muốn nhìn phản ứng Hoằng Dạ một chút.
Bất quá.
Thoả mãn nghe được Hoằng Dạ nói không phải, hơn nữa giọng nói kia còn rất khẳng định, tâm ý Hoằng Dạ đích thực không thể nghi ngờ.
Là một phụ thân, chẳng qua Hạ Vân Phong chỉ muốn Hoằng Dạ không nên quá lưu ý người ngoài.
Nói y ích kỷ cũng được, như thế nào cũng được.
Hạ Vân Phong biết mình cũng đã lớn tuổi, khẳng định không so với mấy người mẫu trẻ tuổi.
Huống chi mỗi một người bên cạnh Hoằng Dạ đều là người mẫu hàng đầu quốc tế, hơn nữa còn có bạn gái mối tình đầu là nữ thần gợi cảm… Hạ Vân Phong còn chưa nghĩ ngợi xong, chợt nghe thấy Hoằng Dạ nói: “Vậy tối nay ta cùng ngươi.” Hoằng Dạ nói xong, liền ôm hông của Hạ Vân Phong áp xuống…
Khiến cho Hạ Vân Phong cảm giác hắn xâm nhập càng thêm rõ ràng…
Hơi thở Hạ Vân Phong có chút run rẩy.
Y nhìn hai mắt Hoằng Dạ, chậm rãi tỏ vẻ: “Là ta cùng ngươi.”
Là y cùng Hoằng Dạ…
Mà không phải Hoằng Dạ cùng y.
Hoằng Dạ ở bồn tắm “bế‘’ Hạ Vân Phong thật lâu, mới ôm Hạ Vân Phong lên phòng ngủ trên lầu.
Toàn bộ buổi tối.
Hạ Vân Phong đều cùng Hoằng Dạ.
Hoằng Dạ rất hiểu chuyện cũng không chọc y tức giận.
Hạ Vân Phong cũng đều theo Hoằng Dạ, y cảm thấy đêm nay Hoằng Dạ phá lệ mãnh liệt, tuy rằng Hoằng Dạ rất ôn nhu, rất hiểu nặng nhẹ…
Nhưng đêm nay…
Hoằng Dạ rất ra sức.
Y cảm thấy Hoằng Dạ giống như muốn y nhớ kỹ cái loại thâm nhập liên tục, cùng cảm giác cường lực đụng vào này…
Hơn nữa, kỹ xảo Hoằng Dạ cao siêu nên khiến Hạ Vân Phong thoải mái đến nỗi cả da đầu phía sau đều tê dại.
Hạ Vân Phong chỉ cảm thấy cả giường đều đang chấn động.
Không ngừng rung động.
Càng phát ra mãnh liệt.
Hạ Vân Phong chưa nói cùng Hoằng Dạ như vậy…
Thế nhưng…
Hoằng Dạ lý giải thành như vậy…
Dùng phương thức trực tiếp nhất “Cùng ” y, “Ôm ” y…
Buổi tối này Hạ Vân Phong bị Hoằng Dạ “làm” rất nhiều lần.
Hoằng Dạ một bên ôm y, một bên hôn y: “Có hài lòng hay không?” Hắn vừa hôn vừa hỏi…
Như thế kịch liệt.
Như thế mãnh liệt.
Hạ Vân Phong như thế nào không hài lòng.
Thế nhưng Hạ Vân Phong không trả lời Hoằng Dạ, chỉ lười biếng như có như không “Ân ” hai tiếng, cũng không biết là thoả mãn, hay là không thoả mãn…
Hoằng Dạ không có dừng lại, hôn y, hỏi y: “Vậy tối nay ngươi có cao hứng hay không?”
“Cao hứng.” lần này Hạ Vân Phong trả lời.
Y rất cao hứng.
Cũng rất hài lòng.
Đến nỗi…
Hoằng Dạ rốt cuộc bế y bao lâu, hôn y mấy lần, y cũng không nhớ rõ…
đầu lưỡi Hạ Vân Phong đều sắp bị Hoằng Dạ hôn đứt, bất quá loại cảm giác này rất thân mật, cũng rất ngọt ngào, khiến cho một nam nhân vốn khuyết thiếu cảm giác ấm áp gia đình cảm thấy rất là vui vẻ.
Có một loại tư vị ngọt ngào…
Vài ngày sau.
Hạ Vân Phong liền bồi Hoằng Dạ đi tham gia một show diễn lớn, nhà thiết kế show thời trang này chính là nhi tử của y, Hoằng Dạ.
Mà người mẫu chính là mối tình đầu trước đây của Hoằng Dạ, là mỹ nữ ngoại quốc xinh đẹp kia…
Lần này Hạ Vân Phong cùng Hoằng Dạ ra nước ngoài, tận mắt gặp bạn gái mối tình đầu kia của Hoằng Dạ.
Nữ nhân kia, so với trên ti vi càng đẹp.
Không chỉ có vóc người nóng bỏng.
Lại vô cùng gợi cảm…
Hạ Vân Phong cũng không phủ nhận nữ nhân kia rất có lực hấp dẫn, dù sao cũng là người mẫu nội y hàng đầu.
Bất quá.
Hạ Vân Phong không giao lưu với cô gái kia, bởi vì căn bản y cũng không biết ngoại ngữ, y chỉ là tới xem show diễn của Hoằng Dạ một chút thôi, những thứ khác cũng không rãnh rỗi công phu để ý tới.
Hoằng Dạ cho Hạ Vân Phong ghế khách quý, thế nhưng chỉ một mình Hạ Vân Phong ngồi thưởng thức.
Vì Hoằng Dạ muốn ở hậu trường chuẩn bị.
Hiện trường đêm nay rất nhiều người, sân khấu chữ T cũng được lắp rất cao, rất rộng…
Hoằng Dạ ở hậu trường bận rộn.
Hạ Vân Phong ở phía trước sân khấu thưởng thức…
Show diễn nội y lần này, tụ tập người mẫu từ nhiều quốc gia, gồm nhiều thương hiệu cao cấp nổi tiếng.
Này không chỉ là một show trỉnh diễn nội y đơn giản, mà chính là buổi tiệc cao cấp được tổ chức hàng năm của các thương hiệu lớn quốc tế…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...