Dụ Tội
Cho nên.
Ngày hôm sau Hạ Vân Phong hẹn Ngao Dương đi ra ngoài, nhà hàngnày là sản nghiệp Bắc đường của y.
Khu vực này làm ăn tốt nhất Bắc khu.
Nhà hàng tốt nhất.
Trang hoàng vừa cổ điển vừa xa hoa.
Bọn họ đi vào là phòng tư nhân của Hạ Vân Phong.
Hôm nay chỉ có hai người đến, một là Ngao Dương, còn có một là quan viên cao cấp nhất của hải quan Bắc khu.
Hạ Vân Phong lập tức đã biết, Ngao Dương căn bản không phải muốn giới thiệu bằng hữu cho y, mà là lấy danh nghĩa của y đem quan lớn Bắc khunày hẹn ra, yêu cầu gặp mặt mà thôi.
Hạ Vân Phong không nghĩ tới Ngao Dương gấp như vậy……
Vội vã cầm quyền.
Vội vã kết giao quyền quý.
Hạ Vân Phong ngồi xuống hàn huyên hai câu, dưới cái nhìn chăm chú của Ngao Dương, y không thể không trực tiếp đi vào vấn đề chính
“Hiện tại chuyện của Bắc khu ta đều giao cho Ngao Dương làm, về sau Bắc đường hàng hóa đi lại cũng phải phiền toái ngươi rồi.” Hạ Vân Phong khách khí cùng vị quan lớn trung niên kia uống hai chén.
“Thay Vân gia làm việc, có phiền toái nữa cũng không có gì.” Vị quan lớn kia cũng mò được không ít tiền.
Tự nhiên nguyện ý cùng Hạ Vân Phong hợp tác……
“Lần trước bắt ngươi đợi lâu, con ta chiêu đãi không chu toàn rồi.” Hạ Vân Phong nhìn Ngao Dương liếc mắt một cái, Ngao Dương im lặng ngồi ở bên cạnhHạ Vân Phong, giúp Hạ Vân Phong châm trà……
Quan lớn kia cười:“Ta còn tưởng có người muốn nuốt Bắc đường của Vân gia. (=.,= người sành sõi có khác)”
Động tác châm trà của Ngao Dương hơingừng lại…… ( còn non lắm:v)
Nhưng sắc mặt Hạ Vân Phong thật ra không thay đổi.
Tay Hạ Vân Phong, không dấu vết, nhẹ nhàng để lênchân Ngao Dương, tiếng cười lười biếng của y tràn ngập ý nhị thành thục:“Sao có thể, ngươi thực nói đùa.”
“Vậy cũng đúng.”
“Con ta hiện tại trở về giúp ta để ý chuyện làm ăn, ta cũng yên tâm, ta hiện tại cũng có thể hưởng thanh phúc rồi.” trong nụ cười lười biếng của Hạ Vân Phong lộ ra vài phần thâm ý……
Đối phương cũng thức thời không nói nữa.
“Nếu Vân gia nói như vậy rồi, vậy hết thảy cứ như cũ.” quan lớn hải quan kia vỗ vỗ bả vai Ngao Dương, thực nể tình khích lệ vài câu.
Ngao Dương cũng thực khiêm tốn:“Thế bá, ngươi quá khách khí rồi.”
“Thế chất thật sự là hiếu thuận, tuổi trẻ như vậy liền thay Vân gia để ý chuyện làm ănrồi.”
“Kia đa tạ thế bá, hy vọng về sau chúng ta hợp tác vui vẻ.” Ngao Dương tiếp lời, bọn họ đàm đến thập phần thuận lợi.
Hơn nữa.
Ngao Dương gần đâyđang đi hàng.
Cũng là hàng của Bắc đường, lô hàng kia bị người của hải quan giam giữ, lần này toàn bộ cũng lấy trở về, mà Hạ Vân Phong cũng không có hỏi rốt cuộc là chuyện gì vậy.
Sau khi đưa vị quan lớn kia rời khỏi, Ngao Dương liền chuẩn bị đưa Hạ Vân Phong về nhà, nhưng Hạ Vân Phong lại bảo lái xe đem xe đứng ở ven đường, bảo lái xe đi xuốngtrước……
“Có chuyện gì thì mau nói, ta còn muốn trở về với lão bà của ta.” Ngao Dương ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn y.
Tuy rằng hôm nay Hạ Vân Phong thay hắn giải quyết một sự kiện, nhưng nam nhân Hạ Vân Phong này đêm nay lại có vẻ không quá thuận mắt.
Đã không có phong tình mê người như đêm đó……
Càng thêm không còn mặc quần áo phóng lãng như vậy (>x
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...