Bốn rưỡi sáng, Quý Hựu Ngôn tỉnh dậy trước cả khi tiếng đồng hồ báo thức vang lên.
Cả đêm cô nằm ôm Cảnh Tú như thể ôm một bảo vật vô giá dễ vỡ.
Cô lo cho Cảnh Tú, sợ mình ngủ thiếp đi sẽ trở mình nên Quý Hựu Ngôn thực ra chỉ nửa tỉnh nửa mê.
Đầu óc cô hỗn loạn, cơ thể cũng tê cứng do nằm nghiêng người suốt, lại còn đè lên.
Có điều được ôm ôn hương nhuyễn ngọc vào lòng, còn được ngắm nhìn dáng vẻ ngủ say của Cảnh Tú, cô chẳng thấy mệt chút nào, không những thế trái tim còn đầy ắp sự ngọt ngào thư thái.
Tiếc thay bây giờ mình lại phải đi rồi.
Cô cẩn thận gỡ tay Cảnh Tú khỏi người mình, rón ra rón rén ngồi dậy, dám đảm bảo là không tạo ra động tĩnh nào.
Vậy mà dường như do mất đi nguồn nhiệt ôm ấp nên Cảnh Tú cảnh giác tỉnh dậy.
"Ngôn Ngôn..." Cô lẩm bẩm gọi, đôi con ngươi trong veo vẫn còn mơ hồ.
Quý Hựu Ngôn khựng lại, tay chống đỡ lấy nửa thân trên để quay về phía Cảnh Tú.
Cô vén phần tóc lòa xòa trước mái Cảnh Tú, thấp giọng dỗ dành, "Đánh thức cậu à? Tôi đi đây, cậu ngủ tiếp đi, đừng dậy."
Cảnh Tú khẽ nhíu mày, nâng tay muốn dụi mắt, tựa hồ không đồng tình lắm.
Quý Hựu Ngôn cúi người nhẹ hôn lên trán cô, "Ngoan, nghe lời nhé?"
Cảnh Tú nhìn Quý Hựu Ngôn, ánh mắt mềm mại, dáng vẻ như còn ở trong mơ.
"Nhắm mắt lại đi." Quý Hựu Ngôn dặn dò.
Cảnh Tú chớp mắt, rồi nghe lời nhắm mắt lại.
Quý Hựu Ngôn sung sướng cười thầm, A Tú nhất định chưa hoàn toàn tỉnh ngủ nên mới biết điều như vậy.
Cô nhìn chằm chằm Cảnh Tú vài giây, đến khi chắc chắn Cảnh Tú đã thực sự ngủ tiếp cô mới lưu luyến rời giường, đắp kín chăn cho Cảnh Tú rồi mở cửa.
Cô trở về phòng mình, đầu tiên là đun nước sôi, sau đó đánh răng rửa mặt, đang dang dở thì cô không an tâm nên lại buông khăn mặt xuống, ra tủ lấy một chiếc gối sưởi Lâm Duyệt giúp cô chuẩn bị, mang nó đi sạc.
Đợi vệ sinh cá nhân xong xuôi, cô lấy chiếc bình giữ nhiệt Nguyễn Ninh Vi tặng mà đến giờ cô vẫn chưa dùng để nấu nước đường đỏ bỏ thêm gừng, không những vậy còn bổ sung táo đỏ, cẩu kỷ, sau đó mang theo bình lẫn gối sưởi vào phòng Cảnh Tú.
Đặt bình giữ nhiệt lên tủ đầu giường, còn gối sưởi chèn vào trong chăn, đặt dưới chân Cảnh Tú.
Hoàn tất các thủ tục, Quý Hựu Ngôn đi thay quần áo, cùng Lâm Duyệt đến sân bay khi trời còn chưa tỏ.
Dọc đường Quý Hựu Ngôn cũng không buồn ngủ, cô lấy điện thoại ra tra cứu các phương thuốc bổ huyết đuổi hàn, thực đơn giảm bớt đau bụng kỳ kinh, còn nghiêm túc ghi lại ra note.
Khi Cảnh Tú tỉnh dậy thì ngoài trời đã sáng trưng.
Diêu Tiêu gõ cửa, ôm quần áo đi vào, bấy giờ thì Cảnh Tú đã rửa mặt sạch sẽ, cô đang ngồi trên giường, hai tay nâng lấy một cái bình giữ nhiệt để uống nước.
Trông thấy Diêu Tiêu, Cảnh Tú dặn dò, "Tiêu Tiêu này, đun nước ấm xong cho vào bình giùm chị nhé, từ giờ trở đi dùng nó đi." Cô đưa cái bình Nguyễn Ninh Vi đã tặng mình.
Diêu Tiêu tiếp nhận, cô nàng vừa đun nước vừa thắc mắc, "Cô Nguyễn tặng hai cái luôn ấy ạ?"
"Không, một cái là của Ngôn Ngôn." Cảnh Tú điềm nhiên đáp.
Diêu Tiêu nghe được xưng hô "Ngôn Ngôn" thì tay lập tức khựng lại.
Cô nàng liếc mắt nhìn trộm Cảnh Tú, Cảnh Tú đang đắm mình trong ánh sáng ban mai, gương mặt trước nay lúc nào cũng lạnh nhạt vậy mà giờ lại thêm một tầng ôn hòa ấm áp.
Hàng mi đáy mắt đều nhiễm ý xuân.
Diêu Tiêu liền dám khẳng định mức độ tiến triển giữa hai người bọn họ hiện tại.
Ngay từ giây phút Cảnh Tú đồng ý chung phòng với Quý Hựu Ngôn, còn cố tình nhắc mình chuẩn bị bánh Black Forest với trà cho người ta, cô nàng đã biết sớm muộn thôi hai người cũng giảng hòa.
Quả nhiên! Diêu Tiêu siêu hài lòng với năng lực nghe lời đoán ý, lại còn hợp thời của bản thân.
"Trông giống đồ đôi của các cặp tình nhân ghê." Diêu Tiêu cố ý nhận xét.
"Vậy à?" Cảnh Tú đáp lại như chẳng hề e ngại, ý cười trên khóe môi càng thêm sâu.
*
Quý Hựu Ngôn tới Bắc Thành thì ngay lập tức nhắn tin báo bình an cho Cảnh Tú, còn quan tâm hỏi đối phương rằng còn khó chịu không.
Cảnh Tú trả lời đã không có gì đáng ngại, thành thử Quý Hựu Ngôn cũng an tâm phần nào.
Cô bàn bác với Ngụy Di Chân rồi bước vào trạng thái công việc căng thẳng.
là một bộ phim truyền hình cải biên từ tiểu thuyết tiên hiệp, chỉ tính riêng fan của nguyên tác thôi cũng đã là một con số vô cùng đông đảo rồi.
Năm xưa Uông Quân Thiền cũng phải vất vả đến mức sống đi chết lại mới giành về được kịch bản này.
Lúc diễn, Quý Hựu Ngôn và bạn diễn Lâm Khải Chi đều được xem như nghệ sĩ đang có bước tiến lớn trên con đường lưu lượng, họ đều dự định dựa vào bộ phim này để nhảy thêm một bước.
Ai ngờ phim vừa đóng máy thì chính sách thay đổi, tăng một đống hạn chế khiến việc phát sóng bị lùi lại, kéo dài đến tận bây giờ.
Hai năm có thể không quá thành vấn đề với những ngành nghề hay lĩnh vực khác, nhưng đối với người trong giới giải trí thì hai năm đủ để khiến sự nghiệp của một ai đó phát sinh thay đổi đến mức nghiêng trời nghiêng đất.
Việc nổi hay chìm đôi khi cũng chỉ vỏn vẹn trong một đêm mà thôi.
Lần này hội ngộ, Lâm Khải Chi vẫn là một nam diễn viên tuyến mười tám chỉ đóng các vai nam phụ mờ nhạt, mới đây còn bị bạn gái cũ tố bạo lực, bỉ ổi trong khi Quý Hựu Ngôn đã chuyển mình trở thành thị hậu đang 'hot', chẳng còn gì như xưa.
Đoàn đội chủ trì ngồi với nhau thôi cũng thấy bầu không khí vốn tưởng ôn hòa nhưng vẫn tồn tại sự lúng túng không tài nào che giấu.
Thái độ của đạo diễn cùng biên kịch với Quý Hựu Ngôn rõ ràng không còn như trước, họ quan tâm ý kiến của cô hơn hẳn, ngôn từ ý tứ cũng khách khí và tôn kính hơn nữa.
Nhưng càng vậy Quý Hựu Ngôn càng phải xử sự khiêm tốn nhã nhặn, không thể vì mình đang được thế đi lên mà ngạo mạn khinh người.
Ngụy Di Chân ngồi bên vô cùng tán thưởng cô.
Đối với các bạn diễn cũ như nam phụ, nữ phụ, cô vẫn nói cười bình thường, coi như không có gì khác trước.
Chỉ riêng Lâm Khải Chi thì cô hết sức bảo trì cự ly.
Lâm Khải Chi hẳn cũng nhận ra nên thức thời không chủ động tiếp cận.
Đoàn không đi dùng bữa mà trực tiếp đến địa điểm họp báo để làm công tác cuối cùng.
Sau khi tuyên bố, theo quy trình mọi khi thì các thành viên cốt lõi đứng lên tự giới thiệu, rồi giới thiệu nhân vật, kể các câu chuyện hậu trường, công bố lịch phát sóng và chiếu đoạn trailer.
Đến lúc tương tác với nhau thì đoàn phim yêu cầu diễn viên đọc trước một tờ kịch bản, trong đó sẽ nhắc nhở xem nên nói gì và ứng xử với nhau ra làm sao.
Quý Hựu Ngôn vừa mở đã đọc được yêu cầu diễn dựa theo tính cách nhân vật trong phim, diễn một đoạn tán tỉnh hoặc giả vờ bị tán tỉnh.
Mấy kiểu thế này thường thì nữ chính dính lấy nam chính mới trở thành điểm nhấn.
Vậy nên đương nhiên Lâm Khải Chi bị đẩy đến bên cạnh Quý Hựu Ngôn.
Quý Hựu Ngôn đỡ trán, ra chiều ngượng ngùng, sau đó nói, "Vậy em chọn chọc anh vậy." Cô giải thích, "Vì thật ra Hoa Dao là một cô nàng thiếu nhạy bén trong chuyện tình cảm, phần lớn còn không biết mình đang được tán tỉnh cơ mà."
"Về sau trong phim có một khoảng thời gian để tránh phiền phức, cô nàng còn giả con trai.
Vậy nên việc vô tình trêu chọc người khác sẽ hợp lý hơn một chút." Như để tăng độ thuyết phục, cô quay đầu cao giọng hỏi một nhóm diễn viên đóng vai phụ, "Các tỷ tỷ thấy có hợp lý không ạ?"
Hôm nay cô diện một thân âu phục gọn gàng, để phối hợp với quần áo, chuyên viên trang điểm đánh cho cô một hàng mày đầy anh tuấn, khi vừa nhíu mày vừa hỏi, cộng thêm tinh thần phấn chấn thì trông cô vô cùng phong lưu.
Mấy người kia cười đáp, "Đang diễn luôn rồi phải không? Đã vô thức trêu chọc người khác rồi!"
Bên dưới cánh nhà báo cũng bật cười.
Đợi tràng cười kết thúc là lúc Lâm Khải Chi lên sân khấu.
Quý Hựu Ngôn chọn diễn một đoạn trong phim, ấy là khi nữ chính với nam chính chưa thân chưa quen, nữ chính được người ta nhờ vả đêm hôm đột nhập nhà riêng để cứu giúp cho một người đàn ông mang bệnh trong người, không còn sống được bao lâu nữa.
Ma ốm nam chính Lăng Diệp tính cách kiêu ngạo, hoài nghi thân phận của nữ chính, thậm chí còn nghi cô nàng là trộm hái hoa thành ra lảm nhảm dông dài một hồi lâu.
Dao Hoa không muốn nghe lời hung ác nữa bèn dứt khoát điểm huyệt Lăng Diệp, trực tiếp đẩy y ngã rồi bắt đầu sờ mó tiến hành chẩn đoán.
Chẩn đoán xong nàng bèn đưa ra kết luận, để lại cho Lăng Diệp một phương thuốc cùng danh sách những món dược liệu cần phải chuẩn bị, báo y ngày mai mình sẽ quay lại để cho y ngâm thuốc.
Lúc sắp đi, nàng ngồi bên giường Lăng Diệp, nhìn mặt Lăng Diệp xong tự dưng dùng tay đi dọc sống mũi y xuống đến nhân trung, dừng ở đó.
Nàng cười nhạt nói, "Ai cũng đồn nhị công tử nhà họ Lăng là mỹ nam nhất nhì Đại Hạ, hôm nay xem chừng cũng không sai."
Nàng đơn thuần tán thưởng nhan sắc chứ không hề có ý gì khác, vậy mà Lăng Diệp ngắm dung nhan xuất trần của nàng, cảm nhận nhiệt độ ngón tay nàng xong tim đập thình thịch.
Lúc diễn, Quý Hựu Ngôn cực kỳ nhập vai, thời điểm chạm đến sống mũi Lâm Khải Chi, MC đứng bên còn cố tình 'wow' một tiếng, Lâm Khải Chi phối hợp diễn, ánh mắt nóng rực.
Phân đoạn chấm dứt, Quý Hựu Ngôn cố ý nở nụ cười để phá vỡ bầu không khí.
Cô rút tay về, mặt không biến sắc lùi về sau vài bước, giữ khoảng cách với Lâm Khải Chi.
Về sau cũng có một vài đoạn cô phải diễn cùng vai nam chính, tỷ dụ như yêu cầu Lâm Khải Chi theo kịch bản của Lăng Diệp để làm nũng với Quý Hựu Ngôn, Quý Hựu Ngôn cũng phải quan tâm anh ta như Dao Hoa quan tâm Lăng Diệp.
Quý Hựu Ngôn vẫn toàn lực phối hợp khi công việc yêu cầu, nhưng khi xong xuôi cô lập tức giữ khoảng cách chừng mực, nỗ lực tránh hiềm nghi.
Sở dĩ cô phải làm như thế vì lúc trước khi quay phim, vì tạo nhiệt giữa cô và Lâm Khải Chi mà đoàn làm phim lẫn đoàn đội hai bên thỉnh thoảng sẽ đầu thừa đuôi thẹo tạo moment cho bọn họ, thành thử đến tận bây giờ vẫn nhiều fan hâm mộ cho rằng giữa cô và Lâm Khải Chi thực sự đã từng có một quãng thời gian hẹn hò.
Bây giờ phim được phát sóng rồi, Quý Hựu Ngôn không hề mong có thêm bất kỳ scandal nào giữa mình với Lâm Khải Chi bùng lên, càng không muốn bên phía Lâm Khải Chi có bất kỳ cơ hội nào dính dáng.
Tuy nhiên đối với fan CP mà nói, mặc kệ cô tỏ thái độ nào chăng nữa, chỉ cần bọn họ còn đứng chung một sân khấu thì bọn họ luôn có thể tìm ra chứng cứ để khẳng định tư tưởng của mình.
Sau buổi tuyên bố, tất cả nhân viên đi ăn tiệc tối, khi tan cũng đã mười giờ hơn.
Quý Hựu Ngôn phải ngồi lên xe mới có thời gian mở điện thoại tìm đọc tin tức trên mạng.
Cô nhanh chóng phát hiện đề tài về cũng nhanh chóng xuất hiện trên các trang tin tức, buổi tuyên bố, rồi Quý Hựu Ngôn và Lâm Khải Chi, Quý Hựu Ngôn tán tỉnh người ta mà không hay biết, Lâm Khải Chi thâm tình thổ lộ Quý Hựu Ngôn, rồi chèn thêm cả những tấm hình ám muội giữa bọn họ.
Bên dưới tin tức có khán giả bình luận về độ thích hợp của diễn viên với vai diễn, rồi màu phim, hiệu ứng cái thức.
Nhưng vẫn có nhóm khán giả thảo luận xem liệu chuyện tình cảm trước đây của Quý Hựu Ngôn cùng Lâm Khải Chi là thật hay giả, rằng không hiểu sao trong buổi tuyên bố cứ cảm giác giữa hai người này là lạ.
Thậm chí có người còn cắt video đoạn diễn của Quý Hựu Ngôn và Lâm Khải Chi, nói rằng dù đường này có độc nhưng vẫn rất ư ngọt ngào.
Trên weibo cũng bắt đầu được chia sẻ.
Quý Hựu Ngôn hoảng hốt, vội vã mở ra bảng xếp hạng CP, y như rằng CP của cô với Lâm Khải Chi đang rất được hoan nghênh, xếp hạng tăng nhanh như diều gặp gió, chưa gì đã nhảy đến vị trí thứ chín, vượt xa xếp hạng của Cp Ưu Tú.
Trước kia đã rất phiền phức rồi, bây giờ dù có thế nào thì chỉ cần có chút lửa thì chuyện xưa lập tức bị xới tung lên, tóm lại không tránh được phiền hà.
Quý Hựu Ngôn không mở miệng yêu cầu Ngụy Di Chân đè hết những suy luận kia xuống, bởi vì mọi chuyện đều tự phát, đều bình thường, đều hợp lý trong phạm vi tạo nhiệt.
Nếu bây giờ đè xuống thì cục diện bộ phim hẳn đáng buồn lắm.
Cô day huyệt thái dương, đăng một bài weibo tuyên truyền.
Sau đó thấp thỏm nhắn Cảnh Tú qua WeChat, "A Tú này, trong buổi tuyên bố hôm nay, trên sân khấu tôi...!với Lâm Khải Chi có một ít đoạn diễn liên quan tới kịch bản, thế nên khả năng sẽ có ít bài báo suy diễn về mối quan hệ của tôi với anh ta."
"Nhưng không liên quan gì đến đoàn đội cả, đều do dân mạng đồn đoán cả thôi, sau ít lâu sẽ tự động tan biến."
"A Tú, cậu mà để ý thì tôi sẽ nhờ chị Ngụy tận lực đè hết chúng xuống." Cô biểu thị quyết tâm.
Mấy giây sau Cảnh Tú đã hồi âm, "Không cần."
"Cậu an tâm tuyên truyền đi."
Trạng thái đang nhập dữ liệu được một chút thì dừng, mười mấy giây sau Quý Hựu Ngôn mới đợi được câu của Cảnh Tú, "Tôi không dễ giận như thế."
Quý Hựu Ngôn tưởng tượng vẻ mặt lúc nói câu ấy của Cảnh Tú, khóe môi nhất thời cong lên, ánh mắt đầy yêu chiều.
Cô tới gần điện thoại, nhấn mở voice chat, thấp giọng nói, "Hẹp hòi một tí cũng không sao cả, tôi thích mà."
Ngụy Di Chân với Lâm Duyệt nhức răng.
Lâm Duyệt oán thầm trước kia chị Quý kín đáo nội liễm là thế, sao vừa dính đến yêu đương lại lòi đuôi cợt nhả lẳng lơ thế này!
Gửi đoạn voice chat được vài phút rồi mà Cảnh Tú vẫn chưa đáp.
Quý Hựu Ngôn thấy rầu rĩ, vừa định soạn tin gửi Cảnh Tú thì bỗng dưng điện thoại vang lên thông báo nhắc nhở Cảnh Tú đăng nhập weibo.
Ngay sau đó là một thông báo kế tiếp: Cảnh Tú tiểu bảo bối của bạn click khen Quý Hựu Ngôn.
Quý Hựu Ngôn ngẩn người, cấp tốc mở weibo, vào trang chủ của Cảnh Tú, gần như ngay lúc ấy cũng là khi thông báo lại vang lên.
Lần này không cần đọc nội dung thông báo, nàng cũng thấy được luôn động thái của Cảnh Tú trên trang chủ weibo.
Cảnh Tú chuyển tiếp bài tuyên truyền ban nãy cô up lên weibo, kèm theo:
Không gặp không về.
Bên cạnh là icon [câu ngón trỏ]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...