Xem tình huống thấy Hứa Sách cùng Hồng Tư còn cần đoạn thời gian, Liên Vĩnh Phong liền mời mọi người ngồi xuống uống nước, còn lấy ra thực vật cùng đồ uống mình sưu tập được chiêu đãi, hơn nữa tận lực tránh cho tay chạm đến những thức ăn ăn trực tiếp.
Lâm Phàm thấy Liên Vĩnh Phong như vậy, tin tưởng từng chấp nhất có dấu hiệu tan vỡ, đột nhiên trào phúng cười cười, Liên Vĩnh Phong vừa rồi nói đúng, tang thi trước đó không phải là con người sao, nếu tang thi cấp cao cũng giống đối phương có đầy đủ trí tuệ cùng khống chế trước huyết nhục, như vậy bọn hắn có khác gì nhân loại đâu.
“Không biết vị này …” Lâm Phàm đột nhiên nhớ tới mình còn không biết tên đầy đủ người Trữ Bằng kêu “Phong ca” này.
“Liên Vĩnh Phong.” Đối phương lộ ra nụ cười tà khí, “Ngươi thực đặc biệt.” Trên người có cỗ “mùi thúi” hắn đặc biệt chán ghét.
Lâm Phàm cũng đồng dạng cấp cho đối phương một cái tươi cười, “Ngươi cũng rất đặc biệt, phỏng vấn chút, tang thi có trí tuệ bình thường ăn gì đó?”
Thật giống tự vạch áo cho người xem lưng, bất quá Liên Vĩnh Phong cũng không phải dễ đối phó, tay nhấc lên chén rượu có chất lỏng màu đỏ, chủ động cụng cụng chén Lâm Phàm, “Cheers! Nếu ngươi thích, ta có thể mang ra mời ngươi, máu tươi của cô gái 18 tuổi.”
Con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng của Trữ Bằng hiện lên đau lòng, bắt lấy cánh tay Liên Vĩnh Phong, “Ngươi có thể ăn thực vật bình thường không?”
Liên Vĩnh Phong cười đưa tay sờ sờ mái tóc gia hỏa thích tạc mao này, “Không sao, ta hiện tại cũng rất tốt, sau này già cũng không sợ lão. Hiện tại trừ bỏ phải thay đổi thức ăn ra, những cái khác không có biến hóa lớn. Hơn nữa ta không cần ăn thịt người, máu là tinh hoa của nhân loại, chỉ cần thỉnh thoảng uống là ổn.”
Trữ Bằng phản xạ có điều kiện hất tay tên kia không nói gì, sau nghĩ nghĩ trộm ngoắc ngón út đối phương, khiến vị tang thi nào đó vui mừng đến híp mắt thành đường chỉ. Phải biết hắn theo đuổi Trữ Bằng mười mấy năm rồi, bởi vì bị cự tuyệt mới bất đắc dĩ đi lưu lạc, lại sợ đối phương quên mình, cách vài ngày lại gửi ít ảnh chụp cùng tùy bút viết tay, hiện tại hành động của Trữ Bằng có phải hay không đại biểu, đối phương chấp nhận mình?
Cuối cùng Hứa Sách bên kia cũng xong việc, Liên Vĩnh Phong liền triệt tường che, đột nhiên mọi người xuất hiện trước mặt khiến Hồng Tư kinh hô cùng Hứa Sách nhíu mày, sau đó hào phóng đem Hồng Tư ấn vào trong lòng nhận mọi người cúng bái.
Liên Vĩnh Phong mục tiêu sống sót duy nhất hiện tại chính là Trữ Bằng, khi hắn mãnh liệt yêu cầu, ngay cả Lâm Phàm cũng không có ý tứ phản đối nữa là thành viên tiểu đội Lôi Thần.
Cảnh tượng nháy mắt thay đổi, mọi người về tới kho hàng cùng A Đức vẫn luôn hôn mê, theo Liên Vĩnh Phong nói, hắn vốn muốn nuôi thực vật trường kỳ, từ lúc bọn hắn tiến vào cửa công ty hạt giống, đã bị Liên Vĩnh Phong theo dõi ; một tháng trước không khí đột nhiên xuất hiện rất nhiều vật chất hắn phi thường chán ghét cùng sợ hãi, chỉ có thể tìm phòng ốc phong bế trốn đi, hắn vận khí coi như không tệ, trùng hợp tìm tới một nơi có vật tư mà nhân loại cần, ôm cây đợi thỏ thăng cấp, hiện tại đã là tang thi lãnh chúa cấp 5.
Xuất hiện sớm nhất chính là tang thi bình thường không có não tinh, không phân chia cấp bậc ; sau lại một đêm nguyệt thực toàn phần, liền xuất hiện tang thi có não tinh các hệ, chia từ cấp 1 đến cấp 3, cấp bậc bất đồng năng lượng trong não tinh cùng trình độ trí tuệ cũng bất đồng ; thuộc tính tang thi tới cấp 4 có thể được xưng là đội trưởng, có được trí tuệ nhân loại hơi thấp chút, có thể lãnh đạo tiểu đoàn thể tang thi ; cao hơn, tang thi cấp 5 có thể coi là lãnh chúa, cấp 6 làm hoàng tộc, cấp 7 chính là tang thi vương, bề ngoài bọn nó theo nhân loại không khác biệt lắm, còn có được trí tuệ cùng tình cảm nữa. Đây đều là Lâm Phàm nghe nói đến, không nghĩ tới giờ có tang thi thượng đẳng lắc qua lắc lại trước mặt, tựa hồ cũng không khủng bố như tưởng tượng.
Mọi người vừa mới bước ra cửa kho hàng, Mộc Hoa liền kinh hỉ đón chào, nguyên lai thời gian sắp sửa hết 1 giờ, nếu bọn hắn còn chưa ra thì mấy người sẽ rút lui, một giờ này đối Mộc Hoa mà nói phi thường gian nan, hắn thật sự thích Lôi Khê. (Ờm, hay Lôi hoàng đế phong luôn Mộc Hoa cô nương làm hoàng hậu đi, rồi giải tán hậu cung, mình thấy Lâm ái phi ở với sủng vật Hắc Hắc cùng ảnh vệ Nghiêm Hàn là ok rồi =))))
Đối với nhiều thêm một người Liên Vĩnh Phong cùng không gian cạm bẫy vừa rồi, tiểu đội Lôi Thần liền tùy tiện lấy lý do giải thích, bên Mộc Phong cũng không nói gì, chính là bắt đầu khuân vác hàng hóa trong kho. Mang được một nửa, Lôi Khê nói ra tính toán của bọn hắn, trực tiếp hướng an toàn khu Kim thị đi, nguyên bản thần sắc vui mừng Mộc Hoa liền đương trường nóng nảy.
“Lôi ca, ngươi ở lại luôn Vũ Nghiên đi, nơi này thật tốt, chúng ta có thể chiếu cố nhau, nhất định có thể sống sót thật lâu thật lâu !” Mộc Hoa đi lên đối Lôi Khê nói.
Lôi Khê lắc đầu cự tuyệt, “Chúng ta có chuyện phải làm.” Nói xong không để ý Mộc Hoa nữa, mà giúp đỡ mau chóng để đồ lên xe.
Đừng nhìn Liên Vĩnh Phong là tang thi, nhưng người ta có không gian dị năng so với Lâm Phàm còn muốn chính tông, hắn cũng không che dấu, trực tiếp phô bày lợi ích dị năng không gian nghịch thiên, tất cả một loạt thu vào không gian, tiểu đội Mộc Phong xem mà không ngừng hâm mộ.
Lúc hai đội quyết định tách ra, tiểu đội Lôi Thần hướng Tây Bắc đi, đội Mộc Phong quay hướng Đông Nam núi Vũ Nghiên chạy, hoàn toàn hai hướng tương phản. Mộc Hoa mặt lộ bi thương, nhưng cuối cùng không nói gì nhiều, cùng ca ca Mộc Phong quay về Vũ Nghiên.
Tiểu đội Lôi Thần cứ ù ù cạc cạc mà có thêm thành viên tang thi, bọn họ là tiểu đội liệp sát tang thi, này xem là chuyện gì a? Đóng Nhiệm vụ bất khả thi hay Vô gian đạo a? Lâm Phàm đầy đầu phun tào, ngắm tới ngắm lui, đột nhiên chống lại tầm mắt Lôi Khê, Lâm Phàm định theo bản năng quay đi, nhưng hắn cảm thấy không cần thiết phải vậy, hai người không nói một lời thẳng tắp nhìn nhau, Nghiêm Hàn lái xe cũng bớt thì giờ liếc mắt một cái, cũng ý bảo Đại Hắc không quấy rầy bọn họ.
Lâm Phàm hiện tại nghĩ đến cảm giác hiểu ra lúc nháy mắt rơi xuống vực, hắn thật sự sợ, sợ hãi sau đó không được gặp Đại Hắc, Nghiêm Hàn, còn có… Lôi Khê! Hắn hoàn toàn có thể vào không gian của mình để tránh đáy vực nguy hiểm, tuy rằng về sau cũng biết đây chẳng qua do Liên Vĩnh Phong thấy người quen hưng phấn quá mà nhất thời chơi quá đà, nhưng chỉ một thoáng lúc đó, hắn quả thật đã bỏ qua việc mình có thể vào không gian, không có bọn họ, hắn sống trên đời còn có ý nghĩa gì? Mà “bọn họ” cũng bao gồm cả Lôi Khê, trong nháy mắt đó Lâm Phàm hiểu rõ tình cảm của mình, như là đã yêu, vậy hắn sẽ không từ bỏ Lôi Khê nữa, nhưng cứ như vậy chấp nhận Lôi Khê, hắn lại không cam đoan, hắc hắc, Lâm Phàm nhìn Lôi Khê mà mắt thoáng hiện ý xấu, Lôi Khê xem mà giật mình.
Hai chiếc xe của tiểu đội trước khi trời tối đen, tìm được một điểm tụ tập nhân loại. Nơi này trước hẳn là một nhà máy cũ, cư nhiên còn có hầm trú ẩn lớn, lợi dụng nhà máy có tường cao cùng cửa sắt kiến thành khu vực an toàn. Cửa sắt 50m địa phương bên ngoài, bị đào một vòng hố sâu 3m, rộng 5m, bên dưới cắm gậy gỗ vót nhọn. Từ cửa sắt đến hố sâu, các lều trại được dựng lên, xa xa có thể thấy bóng người đi lại.
Đám người Lâm Phàm chạy xe đến trước hố sâu, đã có người chờ một bên chuẩn bị gặng hỏi. Theo lệ trả lời đối phương rồi để lại phí tổn, đám người Lâm Phàm lái xe thông qua. Bọn hắn coi như may mắn, sắc trời cơ hồ hoàn toàn đen, ban đêm đối nhân loại thập phần nguy hiểm, những người này đang muốn rút về trong cửa sắt, cho dù có người sống sót đi qua cũng không giúp.
Bởi vì trời đã tối, nên mấy người Lâm Phàm sau khi bị đơn giản kiểm tra thấy không có miệng vết thương, trước hết vào bên trong an toàn khu, rồi dựa theo quy củ, lĩnh thẻ cùng bản ghi chép, liền đứng trong phòng đợi 3 giờ, không vấn đề liền được vào sâu bên trong, đương nhiên cần giao thêm lương thực mới được.
Trong quá trình chờ đợi, Lâm Phàm lấy ra bánh bích quy cùng nước, vài người đơn giản ăn lót dạ, ba giờ sau nộp lên đồ ăn một ngày cho 8 người trưởng thành, liền phi thường thuận lợi tiến vào an toàn khu, còn có phòng ốc ngủ tạm, nhưng chỉ có thể ở lại một đêm. Đoạn đường đi tới, ven đường có rất nhiều nhi đồng cùng lão nhân ăn mày, mỗi cái đều gầy không ra hình dạng, mặc dù là nữ nhân hoặc nam nhân trưởng thành bắt gặp dọc đường đi, sắc mặt cũng không hề tốt, có thể thấy được an toàn khu này trữ lương đã không còn nhiều.
Người dẫn đường đưa tới trước một tòa nhà dân cư kiểu cũ 6 tầng, trực tiếp gõ cửa, mở cửa là một nam nhân trung niên gầy yếu, nam nhân thấy người gõ cửa là ai xong, lộ ra tươi cười nịnh nọt, “Ngài tới rồi, hôm nay có khách chăng?”
“Cũng không phải, 8 người, ta nghĩ nhà ngươi có thể ở lại, đặc biệt đưa tới chỗ ngươi.” Người dẫn đường cười cười, lấy ra một cái túi nhựa, bên trong có vài cái bánh bột ngô làm bằng cám lúa mì, “Được rồi, chỗ này đủ ngươi ăn được vài ngày.”
Trung niên nam nhân kia vội vàng đón lấy, mở ra đếm, tổng cộng 7 khối, ánh mắt cười đều híp lại, xuất ra một bánh bột ngô đưa người dẫn đường, “Còn không phải nhờ Thành ca chiếu cố sao, bằng không nhà chúng ta sớm chết đói, cám ơn, cám ơn a!”
“Được! Ngươi cũng đừng khách khí, sớm sắp xếp tốt cho người ta đi.” Người dẫn đường không khách khí nhận lấy bánh, sau đó thấp giọng nói, “Người lần này không dễ chọc, ngươi nhớ lưu tâm hầu hạ.”
Nam nhân trung niên là cái có nhãn lực, không cần người dẫn đường nhắc nhở, cũng có thể nhìn 8 người đây thần sắc no đủ, khẳng định không thiếu lương thực, nếu hầu hạ tốt, nói không chừng còn được cho đồ ăn gì đó.
Người dẫn đường nghiêng thân, chỉ vào trung niên nam nhân nói, “Đây là lão Ngưu, trong nhà phòng quá nhiều, ngày thường đặc biệt làm công tác tiếp đãi người sống sót, các ngươi có thể miễn phí ngụ một ngày, nếu muốn ở thêm vài ngày, phí tổn trực tiếp giao cho lão Ngưu là được, thu phí đều có tiêu chuẩn, yên tâm, tuyệt không ma cũ bắt nạt ma mới.” Nói xong liền rời đi.
Nam nhân trung niên theo bản năng xoa xoa tay, hướng đám người Lôi Khê lộ ra tươi cười bợ đỡ, “Vào đây đi, nếu có nhu cầu gì thì nói với ta, ta hai mươi mấy năm đều ngụ tại đây, không nói quen thuộc nhất, nhưng cũng không kém nhiều lắm, đảm bảo khiến mấy vị huynh đệ vừa lòng!” Nói xong dẫn người lên phòng.
Xem chừng loại nhỏ an toàn khu này cũng không thiếu nước, cho nên phòng cũng coi như sạch sẽ, lão Ngưu trước khi tang thi bùng nổ, điều kiện cuộc sống hẳn không sai, vừa vào cửa phòng khách trang hoàng khí thế, cả tòa nhà đả thông với tòa bên cạnh, nên diện tích gấp đôi, khó trách có thể tiếp đãi được tiểu đội 8 người bọn họ.
Trong phòng khách còn ngồi một nữ nhân trẻ tuổi mặt vàng lợt, đang hống nữ hài tầm 5 tuổi ăn, nữ hài thoạt nhìn thần sắc cũng rất kém. Bên cạnh sô pha còn ngồi phụ nữ trung niên đan len, thoạt nhìn có cỗ hơi thở hung hãn, nhìn đám người Lâm Phàm tiến vào, thần tình dữ tợn liền biến mất thay vào cười trừ, “Ai u, lại có nhiều khách nhân như vậy, các ngươi tới chỗ chúng ta là đúng rồi, hỏi thăm hỏi thăm, ai mà không biết Ngưu tẩu yêu nhất sạch sẽ, chỗ ở cũng là sạch sẽ nhất.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...