Dụ Đồng

  ” Phụ hoàng, đây là kết quả nhi thần phái người điều tra thân phận sáu người kia, ” Ti Lam Hạ  sắc mặt dị thường trầm trọng, ” Phụ hoàng, sáu người kia là Đông Nguyệt quốc cao thủ đại nội, nghe nói ở Đông Nguyệt không có người nào có thể cùng sáu người kia chống lại.”

” Đông Nguyệt quốc nếu phái cao thủ tiến hành tỷ thí, xem ra thật là có ý đồ khác.” Thường Yên Nhiễu lúc này lo lắng .

“Vẫn là không biết ý đồ đó của bọn họ là gì .” Ti Lam Hạ giọng điệu lạnh lùng.

” có thể…… là Thất đệ……” Ti Cẩm Sương nghĩ nghĩ, rồi mới ngẩng đầu nhìn về hướng Phụ hoàng, nếu hắn nhớ không lầm thì trong lễ mừng ngày đó vào thời điểm Thất đệ đi ra,  ánh mắt Chu Văn Giản kia tràn ngập chiếm hữu.

Nghe được lời Ti Cẩm Sương nói mọi người liền lâm vào trầm tư, đây là điều khả thi nhất. Ti Ngự Thiên nhanh mị hạ hai mắt tiếp đó ngoan lệ mở miệng: ” Trẫm mặc kệ mục đích  bọn họ là gì, nếu dám có ý muốn làm càn , trẫm sẽ không khinh tha cho bọn hắn.” suy nghĩ một hồi Ti Ngự Thiên nhìn về phía Ti Lam Hạ, ” Hạ nhi, an bài sát thủ mai phục tại biên cảnh Đông Nguyệt quốc, trẫm phải làm cho bọn họ vừa ra khỏi Yển quốc cũng không còn mệnh trở về.”

” Dạ, nhi thần sẽ phái người đi.” Ti Lam Hạ không chút chần chờ lĩnh mệnh.

Ngày luận võ

” Chủ tử?” Huyền Ngọc có chút lo lắng gọi, hôm nay là ngày Yển quốc cùng Đông Nguyệt quốc tỷ thí , chủ tử hôm nay ở trong phòng vẫn không hề ra, hiện tại đã qua một canh giờ, hắn nghĩ chủ tử sẽ không đi, lại không nghĩ rằng chủ tử cư nhiên từ trong phòng bước ra, vẫn là bộ dáng phủ kín áo choàng.

” Đi luận võ tràng (đài/sân).” Ti Hàn Nguyệt thanh âm lạnh lùng nói, tiếp đó đi ra ngoài cửa, Huyền Ngọc cùng Huyền Thanh lập tức đi theo, hai người bọn họ đều cảm giác được chủ tử hôm nay rất không thích hợp.

……………………

Buổi luận võ hôm nay, Hoàng Thượng Ti Ngự Thiên ngồi ở giữa long ỷ  , bên trái là Ung Thân Vương cùng chư vị Hoàng tử Ti Cẩm Sương, Ti Hoài Ân, lần này đặc biệt ngồi phía bên phải là đoàn người sứ giả Đông Nguyệt quốc. Đông Nguyệt  quốc Thái tử cùng trưởng Công chúa lần này xuất hiện ở luận võ tràng trước tất cả mọi người ,theo bên cạnh hiển nhiên là sáu gã nam tử dị thường hung mãnh.

” Ngũ Vương gia, Thất điện hạ cư nhiên ngay ngày luận võ cũng không xuất hiện a, xem ra là thật phi thường ghét nơi ồn ào.” nhìn giữa sân cũng không thấy người nọ xuất hiện , Chu Văn Giản giọng điệu không rõ hướng Ti Cẩm Sương ngồi đối diện nói.

” Chu thái tử thực quan tâm đến Thất đệ của bổn vương rồi.” Ti Cẩm Sương ngoài miệng mặc dù nở nụ cười, nhưng trong mắt lại không hề có tiếu ý .

” Vốn định lần này đến đây có thể vừa thấy được phong thái của Thất điện hạ , lại không nghĩ rằng Thất điện hạ cư nhiên vẫn dấu diếm dung mạo, cho dù là tham dự lễ mừng cũng là che đi bộ mặt, không biết Thất điện hạ là thật không thích ồn ào hay là căn bản không đem bọn ta để vào mắt.” trưởng Công chúa Chu Linh Yến châm chọc nói, nếu là tuyệt thế dung mạo lại vì sao không thể gặp người. (con này láo)

” Đối với người có thiện ý với Thất ca , Thất ca sẽ thiệt tình khoản đãi.” Ti Hoài Ân lạnh lùng phản kích, suốt buổi cứ lần lượt nhắc tới Thất ca, người như vậy Thất ca sao có thể đi gặp.

” Hách…… không biết Bát Vương gia lời này là ý gì?” trưởng Công chúa dị thường nén giận chất vấn.

” Hoàng tỷ, hôm nay là ngày luận võ, khởi đầu không nên tranh chấp a, ” Chu Văn Giản thần sắc không chút nào gọi là có ý  khuyên bảo Hoàng tỷ, nói xong lại nhìn về phía Yển Tuyên đế, ” Hoàng Thượng, hôm nay tuy rằng ở đây luận võ kết bạn, nhưng dù sao cũng phải so được thắng thua, nếu là thắng vậy phải có tưởng thưởng không phải sao?”

” Không biết Chu thái tử có gì đề nghị?” Ti Ngự Thiên quay đầu nhìn về phía Chu Văn Giản.

” Ha hả, Hoàng Thượng, Văn Giản có ý này, hôm nay hai quốc  phái sáu người tham gia tỷ thí, đạt được bốn trận thắng liền trở thành người thắng cuộc xuất sắc. Nếu Yển quốc đắc thắng,  Đông Nguyệt quốc trưởng Công chúa liền đi theo Hoàng Thượng , hai quốc từ nay kết hòa thân , Đông Nguyệt cùng Yển quốc từ nay về sau trở thành thông gia, nhiều thế hệ hữu hảo. Hoàng Thượng cũng biết, nữ nhân Đông Nguyệt quốc chỉ gả cho dũng sĩ , Yển quốc nếu đắc thắng vậy Hoàng Thượng chính là dũng sĩ của Công chúa, hơn nữa của hồi môn Đông Nguyệt quốc đưa cho Yển quốc bao gồm hoàng kim mười tương (rương), bạc trắng hai mươi tương, lương câu một ngàn đầu (lúa mạch/lương thực một ngàn …), còn có những thứ khác như da lông, vải vóc,cùng vô số đặc sản của Đông Nguyệt .”

Nghe được lời nói Chu Văn Giản , tất thảy mọi người trong Yển quốc âm thầm kinh hãi, Đông Nguyệt cư nhiên tống xuất phần thưởng thế này , lại còn chính là một vị công chúa, kia nếu Đông Nguyệt thắng…… quả nhiên, Ti Ngự Thiên sau khi nghe được cũng không có chút vẻ vui sướng, ngược lại lạnh lùng hỏi: ” nếu Yển quốc bị đánh bại thì sao?”

” Ha hả, ngày đó vào sinh nhật thứ hai mươi lăm của Hoàng Thượng, ta thân là sứ giả Đông Nguyệt quốc tiến đến chúc thọ, diện kiến được tuyệt thế Thất điện hạ kinh vi thiên nhân, sau khi trở lại Đông Nguyệt lại nói Thất điện hạ tựa linh đồng hạ phàm khiến Phụ vương Văn Giản cùng tất cả thần dân đều đối với Thất điện hạ dị thường ngưỡng mộ. Nếu hôm nay Yển quốc bị đánh bại, không biết Hoàng Thượng có hay không từ bỏ thứ mình yêu thích, cho Thất điện hạ theo Văn Giản đến Đông Nguyệt quốc làm khách, hảo hảo tìm hiểu phong thổ nơi đó một phen , Văn Giản tin tưởng Thất điện hạ chắc chắn thích Đông Nguyệt. Hơn nữa trưởng Công chúa vẫn sẽ ở lại cùng Hoàng Thượng, như vậy hoàng tỷ cùng Thất điện hạ có thể vì Đông Nguyệt cùng Yển quốc nhiều thế hệ hữu hảo. Không biết Văn Giản có hay không vinh dự, hoặc là nói không biết Đông Nguyệt quốc phồn vinh của ta có vinh dự này mời Thất điện hạ đi một chuyến.” tuy rằng là mời, nhưng giọng điệu Chu Văn Giản đã tràn ngập rõ ràng uy hiếp, cũng cho thấy vô luận như thế nào hắn lần này nhất định phải mang đi Thất điện hạ Ti Hàn nguyệt .

[Su chen ngang: ta thực là nhịn ko được, cái pà Công chúa đó là cái gì mà đòi đổi ngang với Nguyệt nhi nhà ta? Năn nỉ Thiên ca lấy còn ko thèm chứ ở đó đòi điều kiện!]

Lời Chu Văn Giản vừa nói khiến tất cả mọi người kinh hô ra tiếng, nguyên lai đây mới là mục đích chính lần này của Đông Nguyệt thái tử , phái quốc nội cao thủ tham gia tỷ thí, chính là muốn tìm một cái cớ từ Yển quốc mang đi Thất điện hạ.


” Chu thái tử xem ra là sớm có tính toán này a.” Ti Lam Hạ  hai mắt đã trở nên hoàn toàn phủ băng hàn.

” Tứ Vương gia không thể nói như thế, dù sao Văn Giản cũng không thể đoán được thắng thua không phải sao?” Chu Văn Giản lộ ra vẻ mặt tươi cười.

” Nếu trẫm không đáp ứng ?” Ti Ngự Thiên trong lòng lúc này đã là đầy ngập lửa giận,  Đông Nguyệt quốc này cư nhiên muốn đem Nguyệt nhi bên người hắn đi, không thể tha thứ!

” Hoàng Thượng, Văn Giản biết Thất điện hạ là yêu tử (con cưng) của Hoàng Thượng , nhưng Thất điện hạ dù sao cũng là hoàng tử, vì một hoàng tử mà mất đi liên bang cường đại như Đông Nguyệt , Hoàng Thượng sẽ không đánh mất lý trí như thế chứ? .” Chu Văn Giản thu hồi tươi cười mang giọng uy hiếp, nếu Tuyên đế không muốn, thì phải cùng Đông Nguyệt trở thành địch. 

” Có thể.” đột nhiên một  thanh âm linh hoạt kỳ ảo thanh thúy truyền đến, mọi người nhìn lại, một bóng dáng màu đen quen thuộc cư nhiên xuất hiện ở luận võ tràng.

” Nguyệt nhi?!” Ti Ngự Thiên rõ ràng nói bảo bối hôm nay không cần đến .

” Thất ca!”

” Thất đệ!”

” Thất điện hạ!”

Tất cả mọi người kinh hô đứng lên, vừa rồi người này lại đáp ứng đề nghị của Chu Văn Giản, chuyện này không có chút gì là tốt. Ti Hoài Ân có chút lo lắng nhìn Thất ca, chẳng lẽ Thất ca muốn dùng năng lực của hắn sao, nếu nói như vậy rất nguy hiểm , dù sao không phải thường nhân đều có thể chấp nhận.

” Nguyệt nhi.” Ti Ngự Thiên nghiêm túc nhìn Hàn Nguyệt, cùng suy nghĩ của Ti Hoài Ân giống nhau, Ti Ngự Thiên cũng lo lắng Hàn Nguyệt sử dụng năng lực của chính mình.

” Phụ hoàng.” Ti Hàn Nguyệt chuyển hướng phụ hoàng, một lát sau Ti Ngự Thiên thả lỏng thân người, Nguyệt nhi cho hắn cảm giác rằng sẽ không có việc gì.

” Chu Văn Giản, ” Ti Hàn Nguyệt không chút khách khí thẳng xưng hô tục danh của Đông Nguyệt thái tử , Chu Văn Giản đã sớm ra hiệu cho tất cả mọi người không nên tức giận, ” nếu muốn ta đi Đông Nguyệt, vậy cho ta xem xem Đông Nguyệt có tư cách này hay không.”

Kinh ngạc trước tiếng nói êm tai của Ti Hàn Nguyệt, Chu Văn Giản nghe đến đó trong mắt tràn ngập hứng thú, ” không biết Đông Nguyệt phải như thế nào chứng minh?” đối với cực phú truyền kỳ này, ngay cả phong vương Ti Hàn Nguyệt cũng không nguyện ý , Chu Văn Giản hắn nhất định phải có được.

” Người tới, ” Ti Hàn Nguyệt lãnh túc gọi , Tô Chí Thành lập tức bước lên, ” lập giấy sinh tử!” lời này vừa nói ra tất cả mọi người lẫn bọn Đông Nguyệt sắc mặt cả kinh, Tô Chí Thành không nói hai lời xoay người lấy giấy.

” Thất điện hạ đây là ý gì?” Chu Văn Giản nheo lại ánh mắt, chẳng lẽ người này muốn cho sáu người của Yển quốc chết sao ? 

” Chu Văn Giản, nếu muốn ta đi Đông Nguyệt, vậy nghe một chút đề nghị của ta đi.” Ti Hàn Nguyệt đi đến trước mặt Chu Văn Giản, từ trong lòng ngực xuất ra một tờ giấy

” Thất điện hạ mời nói.” Chu Văn Giản đứng dậy cúi đầu nhìn về phía Ti Hàn Nguyệt cận đến vai hắn .

” Nếu  sáu người kia có một người đả bại ta, ta sẽ theo ngươi đi Đông Nguyệt; nếu ta thắng……” Ti Hàn Nguyệt đem giấy mở ra, ” Đông Nguyệt không cần cấp Yển quốc bất cứ thứ gì, ta chỉ cần một cánh tay phải của ngươi.” nói xong đem giấy dựng thẳng ở trước mắt Chu Văn Giản, giấy kia cư nhiên là khế ước được viết trước đó, mà thanh âm tàn ngược (vừa bạo tàn vừa ác nghiệt) ấy của Ti Hàn Nguyệt tất cả mọi người đều chưa từng nghe qua .

” Ngươi……?!” Chu Văn Giản trừng lớn hai mắt.

” Ngươi……?!” Chu Linh Yến kinh thanh hô to, tất cả mọi người phía sau hai người đều  kinh hô ra tiếng.

” Thất đệ……” Ti Diệu Nhật nhìn người đệ đệ lúc này chưa bao giờ gặp qua, thần sắc có chút bất an.


” Nhật nhi, mấy người các ngươi hảo hảo mà nhìn, Nguyệt nhi hiện tại tâm tình không tốt.” Ti Ngự Thiên lạnh lùng toát ra một câu, Ti Ngự Thiên hắn trước đây vốn không sợ cùng Đông Nguyệt trở thành cừu địch, hiện tại lại càng không hề sợ. Nghe được lời nói từ Phụ hoàng , tất cả mọi người im lặng hướng xuống dưới.

” Không dám sao? vậy thôi, hôm nay luận võ hủy bỏ.” nhìn Chu Văn Giản vẫn không phản ứng , Ti Hàn Nguyệt thu hồi khế ước chuẩn bị rời đi.

” Chậm đã!” chốc lát thấy Ti hàn Nguyệt xoay người, Chu Văn Giản la lớn, ” bản Thái tử sao lại không dám, ”  không để ý tới thị vệ cùng hoàng tỷ  khuyên can, Chu Văn Giản tiếp tục nói, ” nếu Thất điện hạ lấy chính mình làm tiền đặt cược, bản thái tử lại có thể nào lùi bước. Bất quá Thất điện hạ, nếu lập giấy sinh tử thì vô luận ngươi bị thương hay tử vong đều không quan hệ đến Đông Nguyệt ta .”

” Chu Văn Giản, ta sẽ không tỷ thí, với ta mà nói một khi ra tay chính là tử vong, lập giấy sinh tử là vì tránh cho phiền toái.” Ti Hàn Nguyệt lúc này đã tuyên cáo vận mệnh sáu người kia đã sắp đến hạn.

” Thất điện hạ thật đúng là tự tin a, mong rằng đến lúc đó Thất điện hạ chớ để hối hận lấn át a, ” Chu Văn Giản nhìn Ti Hàn Nguyệt tự phụ như thế, thái độ rõ ràng khiến bọn họ hoàn toàn bị chọc giận, ” lập giấy sinh tử!” rồi mới từ trong tay Ti Hàn Nguyệt đưa qua  khế ước ký tên đồng ý, mặt trên giấy đã sớm ấn lên dấu tay của mình và Ti Hàn Nguyệt .

Sau khi đồng ý lập sinh tử lệnh, Ti Hàn Nguyệt nhìn về hướng Chu Văn Giản , ” Ti Lam Hạ, Ti Cẩm Sương, trở lại nơi của Yển quốc.” Ti Lam Hạ cùng Ti Cẩm Sương ngây người một chút, rồi mới lập tức đứng dậy đi tới bên kia,  tôi tớ phía sau vội đem tọa ỷ của hai người một lần nữa đặt bên cạnh Ti Diệu Nhật

Sau khi nhìn bọn Ti Lam Hạ đã ổn định chỗ ngồi, Ti Hàn Nguyệt đi tới gian giữa sân luận võ trên đài cao, tiếpđoó bỏ đi áo choàng ném trên mặt đất.

” Trời ạ……” tiếng kinh hô theo bốn phương tám hướng truyền đến, không chỉ  là bởi vì dung mạo tuyệt thế của Ti Hàn Nguyệt, mà còn vì thân dạng độc đáo của hắn ,thắt lưng bó buộc, nguyệt sắc y bào dài xuống đến hông , áo chạy đến ngực, cùng hình ảnh lúc hắn năm tuổi năm ấy rất giống, nhưng càng có vẻ kinh luân. Ti Hàn Nguyệt lúc này tựa như một vị tiên tử chân chính rơi vào thế gian , mái tóc đen dài dùng dây buộc màu trắng nhu phát tùy ý, hiện tại nhìn Ti Hàn Nguyệt thật sự loá mắt nhưng làm cho người ta không dám tùy ý khinh nhờn. Nhưng bộ mặt lãnh tuyệt cùng sát ý kia của Ti Hàn Nguyệt cũng chưa bao giờ xuất hiện . Tất cả mọi người đều không biết, đấy mới chính là bộ dáng Nghiệt đồng khi chiến đấu .

” Thất đệ ( ca )……”

” Chủ tử……”

Nhìn Ti Hàn Nguyệt như vậy, Chu Văn Giản tay cầm thật chặt ghế dựa , trong mắt tràn ngập dục vọng chinh phục. Chu Linh Yến sau một hồi  kinh diễm lại hiện lên một tia phẫn hận, một người nam nhân có thể nào lại có bộ dạng yêu nghiệt như thế .

” Người thứ nhất là ai?” nhìn về phía sáu người kia, Ti Hàn Nguyệt lạnh lùng hỏi.

--- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

Chương: 61

” Phụ hoàng, đây là kết quả nhi thần phái người điều tra thân phận sáu người kia, ” Ti Lam Hạ  sắc mặt dị thường trầm trọng, ” Phụ hoàng, sáu người kia là Đông Nguyệt quốc cao thủ đại nội, nghe nói ở Đông Nguyệt không có người nào có thể cùng sáu người kia chống lại.”

” Đông Nguyệt quốc nếu phái cao thủ tiến hành tỷ thí, xem ra thật là có ý đồ khác.” Thường Yên Nhiễu lúc này lo lắng .

“Vẫn là không biết ý đồ đó của bọn họ là gì .” Ti Lam Hạ giọng điệu lạnh lùng.

” có thể…… là Thất đệ……” Ti Cẩm Sương nghĩ nghĩ, rồi mới ngẩng đầu nhìn về hướng Phụ hoàng, nếu hắn nhớ không lầm thì trong lễ mừng ngày đó vào thời điểm Thất đệ đi ra,  ánh mắt Chu Văn Giản kia tràn ngập chiếm hữu.

Nghe được lời Ti Cẩm Sương nói mọi người liền lâm vào trầm tư, đây là điều khả thi nhất. Ti Ngự Thiên nhanh mị hạ hai mắt tiếp đó ngoan lệ mở miệng: ” Trẫm mặc kệ mục đích  bọn họ là gì, nếu dám có ý muốn làm càn , trẫm sẽ không khinh tha cho bọn hắn.” suy nghĩ một hồi Ti Ngự Thiên nhìn về phía Ti Lam Hạ, ” Hạ nhi, an bài sát thủ mai phục tại biên cảnh Đông Nguyệt quốc, trẫm phải làm cho bọn họ vừa ra khỏi Yển quốc cũng không còn mệnh trở về.”

” Dạ, nhi thần sẽ phái người đi.” Ti Lam Hạ không chút chần chờ lĩnh mệnh.

Ngày luận võ


” Chủ tử?” Huyền Ngọc có chút lo lắng gọi, hôm nay là ngày Yển quốc cùng Đông Nguyệt quốc tỷ thí , chủ tử hôm nay ở trong phòng vẫn không hề ra, hiện tại đã qua một canh giờ, hắn nghĩ chủ tử sẽ không đi, lại không nghĩ rằng chủ tử cư nhiên từ trong phòng bước ra, vẫn là bộ dáng phủ kín áo choàng.

” Đi luận võ tràng (đài/sân).” Ti Hàn Nguyệt thanh âm lạnh lùng nói, tiếp đó đi ra ngoài cửa, Huyền Ngọc cùng Huyền Thanh lập tức đi theo, hai người bọn họ đều cảm giác được chủ tử hôm nay rất không thích hợp.

……………………

Buổi luận võ hôm nay, Hoàng Thượng Ti Ngự Thiên ngồi ở giữa long ỷ  , bên trái là Ung Thân Vương cùng chư vị Hoàng tử Ti Cẩm Sương, Ti Hoài Ân, lần này đặc biệt ngồi phía bên phải là đoàn người sứ giả Đông Nguyệt quốc. Đông Nguyệt  quốc Thái tử cùng trưởng Công chúa lần này xuất hiện ở luận võ tràng trước tất cả mọi người ,theo bên cạnh hiển nhiên là sáu gã nam tử dị thường hung mãnh.

” Ngũ Vương gia, Thất điện hạ cư nhiên ngay ngày luận võ cũng không xuất hiện a, xem ra là thật phi thường ghét nơi ồn ào.” nhìn giữa sân cũng không thấy người nọ xuất hiện , Chu Văn Giản giọng điệu không rõ hướng Ti Cẩm Sương ngồi đối diện nói.

” Chu thái tử thực quan tâm đến Thất đệ của bổn vương rồi.” Ti Cẩm Sương ngoài miệng mặc dù nở nụ cười, nhưng trong mắt lại không hề có tiếu ý .

” Vốn định lần này đến đây có thể vừa thấy được phong thái của Thất điện hạ , lại không nghĩ rằng Thất điện hạ cư nhiên vẫn dấu diếm dung mạo, cho dù là tham dự lễ mừng cũng là che đi bộ mặt, không biết Thất điện hạ là thật không thích ồn ào hay là căn bản không đem bọn ta để vào mắt.” trưởng Công chúa Chu Linh Yến châm chọc nói, nếu là tuyệt thế dung mạo lại vì sao không thể gặp người. (con này láo)

” Đối với người có thiện ý với Thất ca , Thất ca sẽ thiệt tình khoản đãi.” Ti Hoài Ân lạnh lùng phản kích, suốt buổi cứ lần lượt nhắc tới Thất ca, người như vậy Thất ca sao có thể đi gặp.

” Hách…… không biết Bát Vương gia lời này là ý gì?” trưởng Công chúa dị thường nén giận chất vấn.

” Hoàng tỷ, hôm nay là ngày luận võ, khởi đầu không nên tranh chấp a, ” Chu Văn Giản thần sắc không chút nào gọi là có ý  khuyên bảo Hoàng tỷ, nói xong lại nhìn về phía Yển Tuyên đế, ” Hoàng Thượng, hôm nay tuy rằng ở đây luận võ kết bạn, nhưng dù sao cũng phải so được thắng thua, nếu là thắng vậy phải có tưởng thưởng không phải sao?”

” Không biết Chu thái tử có gì đề nghị?” Ti Ngự Thiên quay đầu nhìn về phía Chu Văn Giản.

” Ha hả, Hoàng Thượng, Văn Giản có ý này, hôm nay hai quốc  phái sáu người tham gia tỷ thí, đạt được bốn trận thắng liền trở thành người thắng cuộc xuất sắc. Nếu Yển quốc đắc thắng,  Đông Nguyệt quốc trưởng Công chúa liền đi theo Hoàng Thượng , hai quốc từ nay kết hòa thân , Đông Nguyệt cùng Yển quốc từ nay về sau trở thành thông gia, nhiều thế hệ hữu hảo. Hoàng Thượng cũng biết, nữ nhân Đông Nguyệt quốc chỉ gả cho dũng sĩ , Yển quốc nếu đắc thắng vậy Hoàng Thượng chính là dũng sĩ của Công chúa, hơn nữa của hồi môn Đông Nguyệt quốc đưa cho Yển quốc bao gồm hoàng kim mười tương (rương), bạc trắng hai mươi tương, lương câu một ngàn đầu (lúa mạch/lương thực một ngàn …), còn có những thứ khác như da lông, vải vóc,cùng vô số đặc sản của Đông Nguyệt .”

Nghe được lời nói Chu Văn Giản , tất thảy mọi người trong Yển quốc âm thầm kinh hãi, Đông Nguyệt cư nhiên tống xuất phần thưởng thế này , lại còn chính là một vị công chúa, kia nếu Đông Nguyệt thắng…… quả nhiên, Ti Ngự Thiên sau khi nghe được cũng không có chút vẻ vui sướng, ngược lại lạnh lùng hỏi: ” nếu Yển quốc bị đánh bại thì sao?”

” Ha hả, ngày đó vào sinh nhật thứ hai mươi lăm của Hoàng Thượng, ta thân là sứ giả Đông Nguyệt quốc tiến đến chúc thọ, diện kiến được tuyệt thế Thất điện hạ kinh vi thiên nhân, sau khi trở lại Đông Nguyệt lại nói Thất điện hạ tựa linh đồng hạ phàm khiến Phụ vương Văn Giản cùng tất cả thần dân đều đối với Thất điện hạ dị thường ngưỡng mộ. Nếu hôm nay Yển quốc bị đánh bại, không biết Hoàng Thượng có hay không từ bỏ thứ mình yêu thích, cho Thất điện hạ theo Văn Giản đến Đông Nguyệt quốc làm khách, hảo hảo tìm hiểu phong thổ nơi đó một phen , Văn Giản tin tưởng Thất điện hạ chắc chắn thích Đông Nguyệt. Hơn nữa trưởng Công chúa vẫn sẽ ở lại cùng Hoàng Thượng, như vậy hoàng tỷ cùng Thất điện hạ có thể vì Đông Nguyệt cùng Yển quốc nhiều thế hệ hữu hảo. Không biết Văn Giản có hay không vinh dự, hoặc là nói không biết Đông Nguyệt quốc phồn vinh của ta có vinh dự này mời Thất điện hạ đi một chuyến.” tuy rằng là mời, nhưng giọng điệu Chu Văn Giản đã tràn ngập rõ ràng uy hiếp, cũng cho thấy vô luận như thế nào hắn lần này nhất định phải mang đi Thất điện hạ Ti Hàn nguyệt .

[Su chen ngang: ta thực là nhịn ko được, cái pà Công chúa đó là cái gì mà đòi đổi ngang với Nguyệt nhi nhà ta? Năn nỉ Thiên ca lấy còn ko thèm chứ ở đó đòi điều kiện!]

Lời Chu Văn Giản vừa nói khiến tất cả mọi người kinh hô ra tiếng, nguyên lai đây mới là mục đích chính lần này của Đông Nguyệt thái tử , phái quốc nội cao thủ tham gia tỷ thí, chính là muốn tìm một cái cớ từ Yển quốc mang đi Thất điện hạ.

” Chu thái tử xem ra là sớm có tính toán này a.” Ti Lam Hạ  hai mắt đã trở nên hoàn toàn phủ băng hàn.

” Tứ Vương gia không thể nói như thế, dù sao Văn Giản cũng không thể đoán được thắng thua không phải sao?” Chu Văn Giản lộ ra vẻ mặt tươi cười.

” Nếu trẫm không đáp ứng ?” Ti Ngự Thiên trong lòng lúc này đã là đầy ngập lửa giận,  Đông Nguyệt quốc này cư nhiên muốn đem Nguyệt nhi bên người hắn đi, không thể tha thứ!

” Hoàng Thượng, Văn Giản biết Thất điện hạ là yêu tử (con cưng) của Hoàng Thượng , nhưng Thất điện hạ dù sao cũng là hoàng tử, vì một hoàng tử mà mất đi liên bang cường đại như Đông Nguyệt , Hoàng Thượng sẽ không đánh mất lý trí như thế chứ? .” Chu Văn Giản thu hồi tươi cười mang giọng uy hiếp, nếu Tuyên đế không muốn, thì phải cùng Đông Nguyệt trở thành địch. 

” Có thể.” đột nhiên một  thanh âm linh hoạt kỳ ảo thanh thúy truyền đến, mọi người nhìn lại, một bóng dáng màu đen quen thuộc cư nhiên xuất hiện ở luận võ tràng.

” Nguyệt nhi?!” Ti Ngự Thiên rõ ràng nói bảo bối hôm nay không cần đến .

” Thất ca!”

” Thất đệ!”

” Thất điện hạ!”


Tất cả mọi người kinh hô đứng lên, vừa rồi người này lại đáp ứng đề nghị của Chu Văn Giản, chuyện này không có chút gì là tốt. Ti Hoài Ân có chút lo lắng nhìn Thất ca, chẳng lẽ Thất ca muốn dùng năng lực của hắn sao, nếu nói như vậy rất nguy hiểm , dù sao không phải thường nhân đều có thể chấp nhận.

” Nguyệt nhi.” Ti Ngự Thiên nghiêm túc nhìn Hàn Nguyệt, cùng suy nghĩ của Ti Hoài Ân giống nhau, Ti Ngự Thiên cũng lo lắng Hàn Nguyệt sử dụng năng lực của chính mình.

” Phụ hoàng.” Ti Hàn Nguyệt chuyển hướng phụ hoàng, một lát sau Ti Ngự Thiên thả lỏng thân người, Nguyệt nhi cho hắn cảm giác rằng sẽ không có việc gì.

” Chu Văn Giản, ” Ti Hàn Nguyệt không chút khách khí thẳng xưng hô tục danh của Đông Nguyệt thái tử , Chu Văn Giản đã sớm ra hiệu cho tất cả mọi người không nên tức giận, ” nếu muốn ta đi Đông Nguyệt, vậy cho ta xem xem Đông Nguyệt có tư cách này hay không.”

Kinh ngạc trước tiếng nói êm tai của Ti Hàn Nguyệt, Chu Văn Giản nghe đến đó trong mắt tràn ngập hứng thú, ” không biết Đông Nguyệt phải như thế nào chứng minh?” đối với cực phú truyền kỳ này, ngay cả phong vương Ti Hàn Nguyệt cũng không nguyện ý , Chu Văn Giản hắn nhất định phải có được.

” Người tới, ” Ti Hàn Nguyệt lãnh túc gọi , Tô Chí Thành lập tức bước lên, ” lập giấy sinh tử!” lời này vừa nói ra tất cả mọi người lẫn bọn Đông Nguyệt sắc mặt cả kinh, Tô Chí Thành không nói hai lời xoay người lấy giấy.

” Thất điện hạ đây là ý gì?” Chu Văn Giản nheo lại ánh mắt, chẳng lẽ người này muốn cho sáu người của Yển quốc chết sao ? 

” Chu Văn Giản, nếu muốn ta đi Đông Nguyệt, vậy nghe một chút đề nghị của ta đi.” Ti Hàn Nguyệt đi đến trước mặt Chu Văn Giản, từ trong lòng ngực xuất ra một tờ giấy

” Thất điện hạ mời nói.” Chu Văn Giản đứng dậy cúi đầu nhìn về phía Ti Hàn Nguyệt cận đến vai hắn .

” Nếu  sáu người kia có một người đả bại ta, ta sẽ theo ngươi đi Đông Nguyệt; nếu ta thắng……” Ti Hàn Nguyệt đem giấy mở ra, ” Đông Nguyệt không cần cấp Yển quốc bất cứ thứ gì, ta chỉ cần một cánh tay phải của ngươi.” nói xong đem giấy dựng thẳng ở trước mắt Chu Văn Giản, giấy kia cư nhiên là khế ước được viết trước đó, mà thanh âm tàn ngược (vừa bạo tàn vừa ác nghiệt) ấy của Ti Hàn Nguyệt tất cả mọi người đều chưa từng nghe qua .

” Ngươi……?!” Chu Văn Giản trừng lớn hai mắt.

” Ngươi……?!” Chu Linh Yến kinh thanh hô to, tất cả mọi người phía sau hai người đều  kinh hô ra tiếng.

” Thất đệ……” Ti Diệu Nhật nhìn người đệ đệ lúc này chưa bao giờ gặp qua, thần sắc có chút bất an.

” Nhật nhi, mấy người các ngươi hảo hảo mà nhìn, Nguyệt nhi hiện tại tâm tình không tốt.” Ti Ngự Thiên lạnh lùng toát ra một câu, Ti Ngự Thiên hắn trước đây vốn không sợ cùng Đông Nguyệt trở thành cừu địch, hiện tại lại càng không hề sợ. Nghe được lời nói từ Phụ hoàng , tất cả mọi người im lặng hướng xuống dưới.

” Không dám sao? vậy thôi, hôm nay luận võ hủy bỏ.” nhìn Chu Văn Giản vẫn không phản ứng , Ti Hàn Nguyệt thu hồi khế ước chuẩn bị rời đi.

” Chậm đã!” chốc lát thấy Ti hàn Nguyệt xoay người, Chu Văn Giản la lớn, ” bản Thái tử sao lại không dám, ”  không để ý tới thị vệ cùng hoàng tỷ  khuyên can, Chu Văn Giản tiếp tục nói, ” nếu Thất điện hạ lấy chính mình làm tiền đặt cược, bản thái tử lại có thể nào lùi bước. Bất quá Thất điện hạ, nếu lập giấy sinh tử thì vô luận ngươi bị thương hay tử vong đều không quan hệ đến Đông Nguyệt ta .”

” Chu Văn Giản, ta sẽ không tỷ thí, với ta mà nói một khi ra tay chính là tử vong, lập giấy sinh tử là vì tránh cho phiền toái.” Ti Hàn Nguyệt lúc này đã tuyên cáo vận mệnh sáu người kia đã sắp đến hạn.

” Thất điện hạ thật đúng là tự tin a, mong rằng đến lúc đó Thất điện hạ chớ để hối hận lấn át a, ” Chu Văn Giản nhìn Ti Hàn Nguyệt tự phụ như thế, thái độ rõ ràng khiến bọn họ hoàn toàn bị chọc giận, ” lập giấy sinh tử!” rồi mới từ trong tay Ti Hàn Nguyệt đưa qua  khế ước ký tên đồng ý, mặt trên giấy đã sớm ấn lên dấu tay của mình và Ti Hàn Nguyệt .

Sau khi đồng ý lập sinh tử lệnh, Ti Hàn Nguyệt nhìn về hướng Chu Văn Giản , ” Ti Lam Hạ, Ti Cẩm Sương, trở lại nơi của Yển quốc.” Ti Lam Hạ cùng Ti Cẩm Sương ngây người một chút, rồi mới lập tức đứng dậy đi tới bên kia,  tôi tớ phía sau vội đem tọa ỷ của hai người một lần nữa đặt bên cạnh Ti Diệu Nhật

Sau khi nhìn bọn Ti Lam Hạ đã ổn định chỗ ngồi, Ti Hàn Nguyệt đi tới gian giữa sân luận võ trên đài cao, tiếpđoó bỏ đi áo choàng ném trên mặt đất.

” Trời ạ……” tiếng kinh hô theo bốn phương tám hướng truyền đến, không chỉ  là bởi vì dung mạo tuyệt thế của Ti Hàn Nguyệt, mà còn vì thân dạng độc đáo của hắn ,thắt lưng bó buộc, nguyệt sắc y bào dài xuống đến hông , áo chạy đến ngực, cùng hình ảnh lúc hắn năm tuổi năm ấy rất giống, nhưng càng có vẻ kinh luân. Ti Hàn Nguyệt lúc này tựa như một vị tiên tử chân chính rơi vào thế gian , mái tóc đen dài dùng dây buộc màu trắng nhu phát tùy ý, hiện tại nhìn Ti Hàn Nguyệt thật sự loá mắt nhưng làm cho người ta không dám tùy ý khinh nhờn. Nhưng bộ mặt lãnh tuyệt cùng sát ý kia của Ti Hàn Nguyệt cũng chưa bao giờ xuất hiện . Tất cả mọi người đều không biết, đấy mới chính là bộ dáng Nghiệt đồng khi chiến đấu .

” Thất đệ ( ca )……”

” Chủ tử……”

Nhìn Ti Hàn Nguyệt như vậy, Chu Văn Giản tay cầm thật chặt ghế dựa , trong mắt tràn ngập dục vọng chinh phục. Chu Linh Yến sau một hồi  kinh diễm lại hiện lên một tia phẫn hận, một người nam nhân có thể nào lại có bộ dạng yêu nghiệt như thế .

” Người thứ nhất là ai?” nhìn về phía sáu người kia, Ti Hàn Nguyệt lạnh lùng hỏi.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui