Dụ Đồng

Đêm đến, trong ngôi miếu đổ nát tại một thôn sơn hẻo lánh, vang lên từng tiếng lách tách của củi lửa. Một người nhắm mắt ngồi tựa vào đống cỏ tranh cạnh cột miếu. Mắt vẫn không biết là đang ngủ hay là đang lo lắng, hai mươi mấy bóng dáng áo choàng đen đứng im lặng trước mặt, mọi người sắc mặt đều dị thường tái nhợt, trong ánh mắt vẫn không che giấu được hoảng loạn cùng kính sợ.

Lưu Mộ Dương đến bây giờ vẫn là một mảnh tâm trạng, sự việc đêm qua làm cho hắn hiện tại vẫn cảm giác được sợ hãi khôn cùng. Rời bỏ Tuyệt cốc sau lưng, chủ tử cũng chưa một lần lên tiếng, lên ngựa liền vẫn chạy đi. Thậm chí ngay cả xuống ngựa ăn cơm cũng không màng đến, thẳng đến khi bóng đêm buông xuống, chúa tử mới ngừng lại ngôi miếu đổ nát trước mặt. Sau khi xuống ngựa liền không nói gì, trực tiếp đi tới phía trước ngồi xuống nhắm mắt tịnh toạ.

“ Nếu sợ hãi hiện tại liền rời đi” , suốt một ngày cũng không mở miệng lại đột nhiên lên tiếng, giọng điệu trước sau như một vẫn đạm mạc cùng lạnh lẽo.

“ Chủ tử, nô tài thề sống chết đi theo chủ tử!”, nghe được lời nói từ miệng chủ tử, Huyền Ngọc trong mắt đã ửng đỏ liền quỳ xuống cúi đầu nói.

“ Chủ tử, nô tài thề sống chết đi theo chủ tử!”, Huyền Ngọc cũng không nói hai lời, lập tức quỳ xuống.

“ Nô tài thề sống chết đi theo chủ tử!”, nhìn phản ứng của Huyền Thanh cùng Huyền Ngọc, Lưu Mộ Dương, La Y cùng Dạ cũng quỳ theo. Hai mươi ám dạ đứng phía sau bọn họ cũng lập tức lặng yên quỳ xuống đất.

“Thất ca…”,Ti Hoài Ân thanh âm có chút phát run, rồi mới đột nhiên nhào tới ôm chặt lấy Ti Hàn Nguyệt, “Thất ca, bất luận ngươi là ai, ngươi đều là thất ca của Ti Hoài Ân ta”. Ti Hoài Ân cúi đầu gắt gao ôm lấy Ti Hàn Nguyệt trong lòng ngực, dù thất ca làm người khác sợ hãi nhưng cũng chưa từng làm bị thương hắn.

“Chủ tử, kể từ hôm nay thuộc hạ thề sống chết nguyện trung thành cùng chủ tử, nếu có hai lòng liền Thiên Lôi đánh xuống”, những người khác cũng lập tức nói.

Bị Ti Hoài Ân kéo đem vào lòng, Ti Hàn Nguyệt ngồi thẳng thân mình, nhìn về phía đám người đang quỳ trên mặt đất, thong thả mà kiên định nói:

“Người các ngươi cần nguyện trung thành không phải là ta….”, tất cả mọi người kinh hoảng nhìn về phía Ti Hàn Nguyệt, lại tiếp tục mở miệng, “người các ngươi phải nguyện trung thành chính là Yển quốc Hoàng đế, điểm ấy các ngươi phải nhớ rõ ràng.”

Trong lòng mỗi người ở đây đều bị những lời nói này làm cho rung động, lúc này mọi người đều ngăn chặn tâm trạng kích động mà dập đầu đồng thanh:

“ Thuộc hạ (nô tài) ghi nhớ lời dạy bảo của chủ tử”.

“ Đứng lên đi, hôm nay nghỉ ngơi một đêm, ngày mai chạy tới Vọng Giang lâu”, dứt lời, Ti Hàn Nguyệt đứng dậy đi ra ngoài.

“ Chủ tử?”

“Thất ca?”


“Ta muốn tắm rửa.”, bỏ lại một câu, Ti Hàn Nguyêt cũng không quay đầu lại, tiêu sái bước ra khỏi miếu, hắn hiện ở trên người thực không thoải mái. Lúc đi trên đường nhìn đến có suối nước, hắn hiện tại cần tẩy rửa chính mình.

Huyền Ngọc cùng Huyền Thanh lập tức đứng dậy mang quần áo chủ tử đi theo, một lát sau Ti Hoài Ân cũng đi ra ngoài.

………

“ Hai người các ngươi đi kiếm chút thức ăn thôn quê mang về, hai ngươi đi châm chút củi lửa, hai ngươi đi tìm chút dã quả và rau dại, hai người đem ngựa đi cho ăn…”, La Y lập tức phân phó ám nhãn chuẩn bị hết thảy công việc đêm nay. Nhóm ám nhãn gật đầu, tiếp đó  nhanh chóng chấp hành nhiệm vụ vừa đựơc phân phó.

“Dạ…”, sau khi các nhóm ám nhãn đều đi khuất trong đêm, Lưu Mộ Dương ngồi dưới đất nhẹ giọng gọi.

“…”, Dạ chưa đáp lại, liền ra ngồi cạnh Lưu Mộ Dương, La Y cũng đi tới ngồi xuống theo.

“…các ngươi nói, chủ tử hắn…chủ tử hắn là người sao?”, Lưu Mộ Dương thấp giọng hỏi ra nghi vấn trong lòng.

“Không biết!”, La Y mắt hướng đến đống lửa đã cháy gần hết củi, ngắn gọn đáp lại.

“Hoàng thượng hắn…đã sớm biết”, Lưu Mộ Dương phun ra một hớp tiếp tục nói. Hắn hiện tại đã biết được lời nói của Hoàng thượng lúc đó đến tột cùng là ý gì.

“ Ân “, Dạ mở miệng.

“ La Y, ta cuối cùng biết vì sao chủ tử nói trên đời này không có người có thể gây thương tổn cho hắn”, Lưu Mộ Dương sắc mặt như trước có chút trắng bệch.

“ Nếu lần này không phải Thánh thượng gặp nạn, chủ tử cũng sẽ không dễ dàng ở trước mặt chúng ta phơi bày thực lực chân chính “, mà bọn họ có lẽ vẫn vĩnh viễn cũng không biết chủ tử bọn họ là như thế nào tồn tại được, La Y đem những lời trong lòng nói ra.

“ Dạ, La Y….”, Lưu Mộ Dương quay đầu nhìn về phía hai người, “ các ngươi ….có sợ ?”, chuyện như vậy không ai lại không sợ hãi.

“Sợ…rất sợ, ta hiện tại đều không biết mình làm thế nào đến được nơi này, ta nghĩ mọi người đều sợ…”, La Y trầm giọng nói, rồi mới kéo chặt áo choàng trên người.

“ Sao có thể không sợ…”, Dạ thấp giọng nói một câu, ánh mắt nhìn ngọn lửa trước mặt đang nảy lên, giống như lại thấy được cảnh tượng kia.


Lưu Mộ Dương cười khổ một tiếng: “ Lúc trước ta đối với chủ tử tâm khinh thường, hiện tại nghĩ đến, chủ tử thật sự là đối với ta thủ hạ lưu tình”

Nhìn về phía Lưu Mộ Dương, Dạ chậm rãi mở miệng : “ Mặc kệ chủ tử là ai, chúng ta chỉ cần tận tâm tận lực làm đúng bổn phận”, vài năm nay hắn rõ ràng biết, trừ phi là chọc giận chủ tử, bằng không chủ tử chắc chắn không dễ dàng ra tay.

“ Dạ nói rất đúng, chủ tử vẫn là chủ tử không phải sao?”, La Y cũng nhìn về phía Lưu Mộ Dương, chủ tử vẫn không thay đổi, vậy bọn hắn cũng không cần để tâm.

Nhìn hai người một hồi, Lưu Mộ Dương mở miệng cười khúc khích : “ Nói cho cùng, chủ tử cũng không phải hôm nay mới cho chúng ta thấy sự lợi hại, chúng ta cần gì phải lo sợ không đâu?”

Hai người bọn họ thấy thế không khỏi phun ra hờn dỗi trong lòng, rồi mới cười rộ lên.

…….

Tựa lưng vào tảng đá cạnh dòng suối, Ti Hàn Nguyệt lẳng lặng cảm thụ cảm giác làn nứơc lạnh lẽo vờn quanh thân thể. Huyền Ngọc cùng Huyền Thanh ngồi ở một bên đơn giản rửa mặt chải đầu

“Thất ca”, Ti Hoài Ân đột nhiên đi tới, Huyền Ngọc và Huyền Thanh lập tức đứng dậy.

“ Các ngươi cứ tiếp tục đi, hiện tại cũng không phải ở trong cung” làm hai người lại ngồi xuống, Ti Hoài Ân đi đến bên cạnh thất ca, “ Thất ca, ta vừa rồi tìm chút trái cây, ngươi nên ăn một chút đi”, nói xong đem trái cây đặt ở vạt áo đổ lên mặt đất, dùng nước rửa sạch.

Ti Hàn Nguyệt vươn tay từ trong nước tiếp nhận dã quả rồi mới từ từ đứng lên, ánh trăng chiếu rọi vào cơ thể còn đang ướt sũng tựa càng trong suốt, càng phụ trợ cho làn da trắng nõn mà không nhớt nhạt của Ti Hàn Nguyệt.

“Thất ca, ta giúp ngươi chà lưng” nhìn một hồi, Ti Hoài Ân nhẹ nhàng đưa ra yêu cầu.

“ Không cần”, Ti Hàn Nguyệt một hơi từ chối, không phát hiện Ti Hoài Hân thần sắc ảm đạm cùng thất vọng.

Huyền Ngọc đúng một bên nhìn rõ sắc mặt bát vương gia, lập tức đi tới:

“ Bát vương gia, ngài đừng để trong lòng, lúc chủ tử tắm rửa không thích ai đụng chạm, cho dù là bọn nô tài cũng không thể tuỳ ý chà sát cho chủ tử”, Huyền Ngọc nhớ đến vài năm nay chủ tử rất ít cần bọn họ hầu hạ tắm rửa.


“ Như vậy a…là ta quá đường đột.” nghe được Huyền Ngọc giải thích, Ti Hoài Ân sắc mặt dần dần có chút chuyển biến tốt đẹp, rồi mới nhìn về phía người đã nhanh chóng nhắm mắt dưỡng thần, “Thất ca, ta cũng có thể xuống nước tẩy trừ một chút không?”. Từ lúc đi ra ngoài hắn chưa từng được tắm rửa, ở trên người cũng không được thoải mái.

“ Nước này cũng không phải của ta” mắt nhìn Ti Hoài Ân, Ti Hàn Nguyệt đứng dậy hướng bờ suối đi đến, tiếp nhận bố khăn Huyền Thanh đưa tới.

Lau khô thân thể, tự mình mặc lý sam rồi mới để Huyền Ngọc mặc ngoại bào cho hắn.

“ Hai người các ngươi ở lại đây” buông một câu nói về phía Huyền Ngọc và Huyền Thanh, Ti Hàn Nguyệt xoay người hướng miếu đổ nát mà đi.

Nhìn thất ca càng ngày càng xa, Ti Hoài Ân rất lâu cũng không thể hoàn hồn, đến khi Huyền Ngọc đẩy hắn vài cái, hắn mới kịp phản ứng .

“Vương gia, ngài không có việc gì chứ?” nhìn người vừa rồi kêu vài tiếng cũng chưa phản ứng, Huyền Ngọc lo lắng hỏi.

“A…không…không sao” Ti Hoài Ân lấy lại tinh thần có chút không xong cười nói.

“Vương gia, ngài không lấy quần áo sạch đến, Huyền Ngọc sẽ đi lấy cho ngài, Huyền Thanh sẽ ở lại canh chừng, Vương gia ngài cứ yên tâm tẩy trừ” Huyền Ngọc cúi người thi lễ rồi mới xoay người rời đi.

Ti Hoài Ân lúc này mới hoàn toàn khôi phục lại, hướng đến Huyền Thanh hỏi: “ Thất ca có đúng là cho các ngươi lưu lại đây?”

“ Đúng vậy vương gia, chủ tử dặn các nô tài ở đây bảo vệ Vương gia” Huyền Thanh cúi đầu đáp, “ Vương gia, chủ tử luôn luôn nói ít lại lạnh lùng, nhưng xin Vương gia đừng vì lời nói của chủ tử mà xem nhẹ hành động quan tâm của chủ tử đối với Vương gia”.

“Huyền Thanh, ta biết, ta luôn biết…” Ti Hoài Ân thản nhiên cười cười rồi mới đến bên dòng suối cởi quần áo xuống nước tẩy trừ chính mình, nước tuy rằng rất lạnh nhưng Ti Hoài Ân cảm thấy được một ngọn lửa rất nóng trong lòng. (nguy hiểm=.=”)

……….

Nhìn Bách Thiên Môn trước mắt lâm vào biển lửa, La Y tiến lên thấp giọng nói: “Chủ tử, giang hồ tam đại môn phái sát thủ không đến một tháng đều bị diệt môn, trong chốn giang hồ tất sẽ khiến cho sóng to gió lớn”. Tuy rằng chủ tử không sợ những người này, nhưng dù sao chủ tử cũng ở ngoài sáng, minh thưởng dễ tránh, ám tiến nan phòng.*

“La Y, trong vòng nửa năm làm cho Nguyệt phủ trở thành giang hồ nhất đại môn phái, tràn ra tin tức tam đại môn phái sát thủ vì cự tuyệt ám sát Thất hoàng tử Ti Hàn Nguyệt, bị người diệt môn” Ti Hàn Nguyệt lạnh giọng phân phó La Y, không hề nhìn đến Bách Thiên Môn lửa cháy tận trời, xoay người rời đi.

…….

“Ba!” bàn tay nặng nề vỗ mạnh vào bàn, “Tam đại môn phái rốt cuộc là do ai tiêu diệt?”, tuấn mỹ nam tử sắc mặt xanh mét giận dữ hỏi.

“Không biết, chỉ biết toàn bộ đều đột nhiên bị phóng hoả trong đêm” Hắc y nam tử bình tĩnh đáp.

“ Có phải hay không do Ti Hàn Nguyệt phái người làm?” Tuấn mỹ nam tử suy nghĩ một hồi cắn răng hỏi.


“ Có lẽ không phải, tam đại môn phái không phải có thể dễ dàng bị tiêu diệt.Ti Hàn Nguyệt tuy rằng chưởng quảng Nội Giam Xử, nhưng ta nghĩ hắn không thể có thực lực tài năng như thế,có thể trong thời gian ngắn ngủi liền dễ dàng đem tổ chức sát thủ nổi tiếng chốn giang hồ mà diệt môn”, ngừng một hồi Hắc y nhân tiếp tục nói: “Theo thám tử hồi báo, hiện trường không có dấu vết đánh nhau, tử thi cơ bản đều là bị chết cháy. Phải là một đám cao thủ võ nghệ siêu quần,hành động nhanh chóng lại không hề sơ sót. Hơn nữa có người truyền ra tam môn đều vì không nhận lời ám sát Ti Hàn Nguyệt mà bị người tiêu diệt”

“Nga? chẳng lẽ còn có kẻ khác chú ý đến Ti Hàn Nguyệt?” Tuấn mỹ nam tử lộ ra nghi hoặc.

“Ngươi đã nhìn ra được hắn, vậy nhất định cũng có người khác chú ý đến hắn” Hắc y nhân phản biện.

“Ha hả, ngươi ghen tị?” nghe được câu trả lời của Hắc y nam tử, Tuấn mỹ nam tử đứng dậy tựa vào lòng ngực Hắc y nhân. Đối với lời nói của Tuấn mỹ nam tử, Hắc y nhân không nói gì liền hung hăng hôn lên miệng  y .

Ngay thời điểm hô hấp hai người bắt đầu dồn dập, Tuấn mỹ nam tử đột nhiên tránh ra Hắc y nhân thở hồng hộc nói: “ Nếu tam đại môn phái hiện tại đều bị giết, vậy đem người của chúng ta toàn bộ triệu hồi, bằng không có thể khiến cho Ti Hàn Nguyệt hoài nghi. Ngươi phái người đi thăm dò rốt cục còn bao nhiêu kẻ muốn cùng ta tranh Ti Hàn Nguyệt.”

“Đã biết” Hắc y nhân thanh âm có chút khàn khàn.

“ Ti Hàn Nguyệt trong khoảng thời gian này có động tĩnh gì hay không?” Tuấn mỹ nam tử như trước có chút không yên lòng, Ti Hàn Nguỵệt này sao có thể khoanh tay chịu chết.

“ Ti Ngự Thiên phái người giữ nghiêm hoàng cung, cung điện của Ti Hàn Nguyệt ngay cả một con ruồi đều bay không lọt. Bất quá không hề truyền ra tin tức hắn xuất cung, hơn nữa hai tên nô tài bên cạnh không cách hắn nửa bước đều ở trong cung, ta nghĩ Ti Hàn Nguyệt vẫn là đang trong đó. Hơn hết hắn trong ngày thường trừ phi là có việc rất quan trọng bằng không không ra cung.Gần đây tình hình trong cung không được yên ổn, vì để ngừa vạn nhất hắn cũng sẽ không dễ dàng xuất cung” Hắc y nam tử nói ra tin tức điều tra.

“Tra không được sao?”

“Chúng ta sắp xếp quan viên trong triều lần trước hầu như đều bị dính líu đến đám quan lại bị tội, hiện tại còn sót lại vài chức quan, có điều phẩm cấp thấp, căn bản không có khả năng tiếp xúc đến Ti Hàn Nguyệt.Mà ngay cả với mấy Vương gia vài lần muốn cùng bọn hắn giao hảo cũng vô phương. Hơn nữa chỗ Nội Giam Xử của Ti Hàn Nguỵêt  đối với quan viên xét xử phi thường nghiêm khắc, muốn mua tin cũng không phải dễ dàng như vậy. Trong cung có thể tới gần Nguyệt Tiêu điện đều là thân tín của Ti Lam Hạ, người của chúng ta không thể tới gần.”

“ Ngươi cũng tra không được? Ngươi không phải có giao hảo với mấy người Vương gia kia sao?” Tuấn mỹ nam tử có chút không tin

“ Ta cũng chỉ là từng có vài lần thăm hỏi, hơn nữa đối với chuyện Ti Hàn Nguyệt, mấy người kia cũng không dễ dàng nói với bên ngoài, ngay cả Ti Thanh Lâm suy nghĩ đơn giản cũng không tuỳ tiện nói về Ti Hàn Nguyệt trước mặt người khác. Còn hai tên nhỏ nhất kia rất ít tiếp xúc với Ti Hàn Nguyệt, cho nên ta cũng vô pháp biết được tin tức từ bọn họ” Hắc y nhân giọng điệu có chút bất đắc dĩ.

“ Ha hả, xem ra mấy ca ca kia của hắn còn định bảo vệ hắn , không biết đối với Ti Hàn Nguyệt bọn họ là mang tâm tư gì đây?” Tuấn mỹ nam tử giọng điệu có chút không cam lòng, “ Lập tức rút hết người về, Ti Diệu Nhật không phải gần đây giữ nghiêm kinh thành sao? Nếu ai bại lộ, lập tức kết thúc bọn họ.” Hắc y nhân lập tức gật đầu.

Suy nghĩ một hồi, Tuấn mỹ nam tử tiếp tục mở miệng: “ xem ra ta còn phải tìm ra biện pháp với hắn, Ti Hàn Nguyệt sao đến bây giờ vẫn còn chưa ra cung kiến phủ?Nếu ở ngoài cung sẽ dễ dàng xuống tay rất nhiều. Nếu không thể trực tiếp tìm được hắn, cũng có thể dùng phương thức khác.” Nói xong trên mặt lộ ra một tia âm hiểm.

___

Chú thích : Minh thưởng dễ tránh, ám tiến nan phòng: ý nói những vũ khí sát thương hay những đòn đánh tuy mạnh mà công khai có thể dễ đối phó, nhưng những đòn đánh hiểm hay vũ khí đánh lén tuy nhỏ nhưng lại nguy hiểm khó đề phòng.=>nói gọn là ngoài sáng dễ đánh, trong tối khó phòng.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui