Dụ dỗ

 
Chương 45: Sáng sớm hôm sau.
 
Lúc Mạc Tiệp tỉnh dậy trời đã sáng rõ từ lâu.
 

Cô liếc nhìn giờ trên điện thoại, đã hơn chín giờ rồi, vừa định đứng dậy thì phát hiện Bùi Ngọc vẫn còn ngủ ở bên cạnh cô.
 
Cô chưa từng thấy anh ngủ nướng, nhất thời cảm thấy đáng yêu, liền tới gần hôn một cái vào đôi môi mỏng xinh đẹp của anh.
 
Hơi thở nhẹ nhàng của anh phả lên sườn mặt cô như có như không, cô càng hôn càng thấy không đủ, lại sợ đánh thức anh, buộc lòng nín thở hôn nhẹ lên đôi môi mềm mại của anh.
 
Thật đáng yêu. Cô vuốt ve mái tóc mềm có hơi rối khi ngủ của anh nghĩ như vậy.
 
Thấy Bùi Ngọc cau mày khẽ hừ một tiếng, Mạc Tiệp vội thu tay, chỉ sợ quấy rầy anh nghỉ ngơi.
 

Cô cẩn thận rời giường, cố gắng không phát ra bất kỳ động tĩnh gì, bước chân trần giẫm lên mặt thảm mềm mại trong phòng ngủ tới tủ quần áo tìm đồ lót.
 
Bùi Ngọc nằm ở trên giường vẫn còn buồn ngủ nhìn cô, rốt cuộc anh vẫn bị nụ hôn của cô đánh thức.
 
Anh lẳng lặng nhìn thân thể trần truồng của cô khom lưng tìm đồ lót trong ngăn kéo, biết chắc là cô lại không tìm thấy đủ bộ rồi.

 
Cái tư thế cúi xuống này, cái mông trắng tuyết và huyệt nhỏ hồng hào lộ ra hoàn toàn, trong lúc đó âm môi bị anh làm tới nỗi sưng đỏ hôm qua còn mơ hồ chảy ra tinh dịch nồng đậm.
 
Mạc Tiệp tìm hồi lâu vẫn không tìm được đủ bộ đồ lót, chợt thất vọng nghĩ, nếu như cô gọn gàng ngăn nắp như Bùi Ngọc thì tốt rồi. Tuy vẫn lung ta lung tung như trước nhưng thật ra sau khi về nước thói quen trong cuộc sống của cô đã cải thiện rất nhiều, dẫu sao hồi còn học đại học cô có thể mải suy nghĩ vấn đề tới nỗi quên cả tắm. 
 
Đang khổ não, cô chợt cảm thấy mông bị một đôi bàn tay quen thuộc nắm lấy, tiếp đó có cự vật nóng bỏng mạnh mẽ tiến vào huyệt nhỏ giữa hai chân rồi ra vào nhờ vào tinh dịch bôi trơn bên trong.
 
"A a... Tiểu Ngọc... ah, sao con tỉnh rồi..." Mạc Tiệp nói năng đứt quãng, nửa người nằm nhoài ở trong tủ quần áo, chỉ chừa ra mỗi cặp đùi, cái mông và huyệt nhỏ mặc cho người phía sau làm bậy.
 
"Mẹ hôn tôi lâu như vậy, cho dù là người đẹp ngủ trong rừng cũng bị mẹ hôn tỉnh rồi." Bùi Ngọc cười khẽ trêu chọc, bắt lấy mông cô rồi tiến vào sâu hơn, "Sáng sớm đã chổng mông quyến rũ tôi."

 
"Mẹ không có, mẹ đang tìm đồ lót." Mạc Tiệp vô tội nói.
 
"Lát nữa tôi tìm giúp mẹ." Đêm qua Bùi Ngọc ngủ rất ngon, tinh lực dồi dào ôm cái mông to tròn của cô không ngừng ra vào.
 
"Á không cần." Mạc Tiệp thẹn thùng ấp úng nói, "Toàn là... đồ cá nhân của mẹ, con đừng động vào."
 
"Cả ngực và cái mông trơn bóng của mẹ cũng cho tôi sờ bao lần rồi, còn sợ bị tôi thấy đồ lót sao?" Bùi Ngọc cười ranh mãnh, vừa làm huyệt mềm ướt át vừa vươn tay ra phía trước sờ cặp vú lay động, thở hổn hển nói, "Hừm, sướng quá, mùi vị của mẹ lúc sáng sớm cũng rất tuyệt vời."
 
"Tiểu Ngọc, sâu quá... đừng như vậy." Mạc Tiệp nũng nịu cầu xin tha thứ. Sáng sớm cô vốn không có sức, giờ phút này hai chân bị anh làm tới nỗi bủn rủn, huyệt nhỏ cố hết sức phun ra nuốt vào dương vật dường như chịu đựng tới cực hạn rồi, từng giọt từng giọt dâm thủy chảy ra.
 
"Sáng nay mẹ muốn ăn gì?" Bùi Ngọc xoa vú cô, dịu dàng hỏi.
 
"Ưm, mẹ vốn muốn mặc quần áo xong sẽ làm bánh trứng gà cho con." Trước mắt Mạc Tiệp bị tủ quần áo che khuất, cái gì cũng không thấy, tiếng thân thể va chạm vô cùng rõ ràng ở trong căn phòng yên tĩnh, cô vừa xấu hổ vừa mẫn cảm, chỉ chốc lát sau liền bắt đầu thấy trước mắt toàn là ánh sáng trắng lóe lên, "Tiểu Ngọc... Tiểu Ngọc... ahhh..."
 
"Mẹ, Tiểu Ngọc ôm mẹ." Bùi Ngọc hôn lên sống lưng trơn bóng của cô.
 
Mạc Tiệp hoàn toàn đầu hàng, xụi lơ thở gấp ở trong lồng ngực anh.
 

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận