Dụ Dỗ Vợ Sắp Cưới Của Bạn Thân


Mọi người hưng phấn cúi người nhìn, Trì Hành liếc một cái, cười nói: "Được sao, chỗ này không ít tiền đâu.

"
"Miễn mọi người vui là được.

"
Mọi người vui vẻ tiến lên chia rượu, Trì Hành bị kéo đi, chỉ có Mạnh Duy Ninh lẳng lặng ngồi đó.

Phục Minh đứng trước mặt Mạnh Duy Ninh, nhẹ nhàng chào hỏi cô: "Lúc nãy Anh Trì nói chị dâu cũng sẽ đến, thế nên em đã nhờ người đặt một chiếc bánh kem, một lúc nữa sẽ giao đến, sinh nhật vui vẻ, hôm nay em quên chúc chị.

"
“Không sao, cảm ơn cậu.

” Mạnh Duy Ninh lễ phép cười nói: “Làm cậu tốn kém rồi.


“Chị dâu, không có gì.


” Phục Minh ngồi xuống đối diện cô, hắn nâng ly rượu không ai uống đưa lên miệng, đang định uống cạn, lại đột nhiên đặt xuống và lấy một ly nước trái cây khác.

Tất cả đàn ông đều thích rượu, và Trì Hành cũng không ngoại lệ.

Phục Minh mang rất nhiều rượu ngon lên, dù sao cũng không phải trả tiền, mặc dù những người ở dây đều không thiếu tiền, nhưng đồ miễn phí bao giờ cũng ngon.

Một đám người hò hét, cầm ly rượu thưởng thức, trông rất náo nhiệt.

Mạnh Duy Ninh ngồi từ xa quan sát, cô luôn cảm thấy rằng tối nay Trì Hành có thể sẽ say.

Kệ đi, cũng may là cô không uống rượu, lát nữa vẫn có thể lái xe.

Mạnh Duy Ninh thu hồi ánh mắt, cảm giác như thể ai đó đang nhìn mình.

Ánh mắt cô lại chuyển hướng, không ngờ lại thấy Phục Minh đang cúi đầu uống nước trái cây.


Tại sao hắn lại không đi uống rượu?
Trì Hàng có lẽ thực sự rất yêu rượu, vì thế Mạnh Duy Ninh ngồi ở bên cạnh đã hoàn toàn bị anh ta phớt lờ.

Có lẽ anh ta đã quên, anh ta còn mang theo một người đến đây.

Ngay khi Mạnh Duy Ninh đang nghĩ, tất cả đèn trong quán bar đều vụt tắt, ngay cả tiếng nhạc cũng ngừng theo.

Trong quán bar ồn ào và náo nhiệt, mọi thứ dừng lại ngay lập tức như thể ai đó đã nhấn nút tạm dừng.

Ngay tức khắc, tiếng bàn tán của đám đông vang lên, tiếng xì xào tứ phía khiến cả quán bar nhanh chóng trở nên ồn ào.

Trì Hành và những người khác đang cười đùa uống rượu vui vẻ, bỗng dưng lúc này lại bị cắt ngang, vì vậy có chút khó chịu.

“Chuyện gì xảy ra vậy?” Chu Hải lên tiếng trước, “Anh Minh, quán anh chưa trả tiền điện à?”
Đáp lại Chu Hải chỉ có không khí im lặng.

"Hả? Anh Minh đâu?" Trong bóng tối im phăng phắc, Chu Hải hỏi, không đợi có câu trả lời, anh ta liền bật đèn trên điện thoại lên và phát hiện Phục Minh đã biến mất.

"Đi toilet à?"
"Có thể.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui