Dụ Dỗ Đại Thần

Một đêm qua lại ép buộc đến tận rạng sáng, không ngờ buổi sáng ngày hôm sau, An Hân lại ngoài ý muốn thức dậy tương đối sớm, thậm chí còn nghe được thanh âm Liễu Quý Bạch rời cửa. Cậu lười biếng ôm cái chăn mỏng ở trên giường lăn qua lộn lại, trở người nửa ngày mới bỗng nhiên nhìn thấy trên gối đầu của Liễu Quý Bạch có đặt một tờ giấy ghi nhớ.

Hân:

Cháo ở trong nồi cơm điện, trong lò vi sóng có bánh đậu, hâm nóng một chút là có thể ăn.


Ps. Nơ bướm hẳn phải nên thắt như vầy…

Quý Bạch.

(# ̄ _  ̄#)


Dựa theo tờ giấy ghi nhớ, phía dưới có mũi tên xiêng xiêng chỉ vào trong chăn của An Hân.

Đêm qua lúc ngủ hình như bởi vì Liễu Quý Bạch không thấy áo ngủ của An Hân đâu cho nên không mặc vào cho cậu, mà An Hân cũng buồn ngủ vô cùng cho nên cũng không để ý liền lăn ra ngủ, buổi sáng thức dậy cậu vẫn còn nhớ rõ chuyện này cho nên mới không đi ra ngoài tiễn Liễu Quý Bạch đi làm.

Lúc này nhìn thấy tờ giấy, An Hân đột nhiên có loại dự cảm không tốt. Vừa lật chăn lên, An Hân quả nhiên nhìn thấy cái nơ bướm theo lời Liễu Quý Bạch nói. Trách không được buổi sáng cứ cảm thấy có gì đó là lạ, còn nghĩ rằng là do cái chăn nó cấn!!!

p(>\


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận