Đoạn Trác Hữu nghe vậy, khóe miệng cong lên, đứng dậy chậm rãi đến gần Chu Y Hàn.Chu Y Hàn bất giác lui về phía sau, nhưng không thể lui được nữa, phía sau cô chỉ có một tấm gương.Nhưng cô không dám quay đầu lại nhìn kính chiếu yêu kia, sợ mình sẽ bị bộ dáng quỷ này dọa chết.Mắt thấy Đoạn Trác Hữu càng ngày càng gần, hơi thở mạnh mẽ đó đến gần, Chu Y Hàn giống như một con dã thú nhỏ sợ hãi, vẻ mặt vô tội nhìn anh.Tất nhiên, có nửa đùa, nửa thật.Chỉ là, cô không thể đoán được ông trùm này rốt cuộc muốn làm gì.“Anh muốn làm gì?” Chu Y Hàn rụt cổ hỏi.Đoạn Trác Hữu vươn tay nhẹ nhàng ấn vào gáy trắng nõn của cô, ép cô bốn mắt đối diện nhau.Khi Chu Y Hàn suy nghĩ làm thế nào cầu xin tha thứ, thì nghe tthấy trong giọng nói Đoạn Trác Hữu mang theo ý cười nồng đậm nói: “Thật ngốc.”Chu Y Hàn: “?”Cô không bị mù, nụ cười của Đoạn Trác Hữu là —— cưng chiều?Không phải.
Ông trùm này, anh sẽ không thật sự bị “sắc đẹp” của cô quyến rũ chứ???Tẩy trang, rửa mặt, Chu Y Hàn nhìn hình ảnh bản thân phản chiếu trong gương có làn da trắng nõn, trên mặt không có bất kì khuyết điểm nào.Mọi người thường nói tốt gỗ hơn tốt nước sơn, Chu Y Hàn lại được cả hai, không chỉ có khung xương đẹp, đường nét khuôn mặt lúc chưa trang điểm cũng rất khéo léo.
Nói gì đi nữa cô cũng là ngôi sao nữ, tuy chỉ ở tuyến 108, nhưng nhan sắc lại chẳng sợ một góc máy nào - đẹp không góc chết.Từ nhỏ đến lớn, Chu Y Hàn vẫn luôn đẹp từ trong trứng nước, hầu như đi đến đâu cũng được người ta khen ngợi.
Nhưng sau khi bước chân vào showbiz này, có rất ít người khen cô đẹp.Giới giải trí luôn là nơi rất thực tế, vẻ đẹp của một ngôi sao nữ chỉ có giá trị lúc cô cực kì nổi tiếng.
Còn lúc không nổi sẽ bị gọi là bình hoa chỉ được vẻ bề ngoài.Chu Y Hàn cũng không cố chấp chuyện mình có phải người đẹp hay không.Nghĩ đến vừa rồi bản thân vậy mà lại trang điểm một khuôn mặt gấu trúc đi “quyến rũ” Đoạn Trác Hữu, cô vẫn cảm thấy rất bối rối khó xử. Cô chỉ có thể tự an ủi bản thân, với thân phận của Đoạn Trác Hữu, trong giới giải trí này còn dạng con gái ưu tú nào chưa gặp qua? Dáng vẻ vừa rồi của cô có khi lại trái với mắt nhìn của anh cũng nên.Chu Y Hàn ở trong phòng tắm nửa ngày không ra, lại tỉ mỉ cẩn thận kiểm tra cơ thể mình một chút.Thật ra cô cũng không dám chắc rốt cuộc bản thân có xảy ra ‘quan hệ’ cùng Đoạn Trác Hữu hay không, nói cho cùng thì đối với loại chuyện này, cô chẳng có kinh nghiệm gì cả.Nếu vẫn còn điện thoại trong tay, Chu Y Hàn có thể đã gửi tin nhắn hỏi bạn thân Chung Ngâm.
Chung Ngâm chính là chuyên gia trong mấy chuyện nam nữ này.Lạnh quá, Chu Y Hàn lấy áo choàng tắm treo trên giá bọc cả người lại.
Cô hít sâu một hơi, đẩy cửa phòng tắm ra.Sau khi bước ra khỏi phòng tắm, Chu Y Hàn theo bản năng tìm kiếm bóng dáng Đoạn Trác Hữu.Không biết bây giờ ông trùm đang làm gì?Cũng khá tò mò ông trùm ấy đang làm gì.Dựa theo đường may trên áo choàng tắm cùng phong cách trang trí của khách sạn, Chu Y Hàn đại khái có thể đoán được nơi này là khách sạn năm sao Phong Châu của thành phố Phong.Khách sạn Phong Châu đến nay đã có hơn 60 năm lịch sử và được xem như tòa nhà biểu tượng của thành phố Phong, từng tiếp đón không ít các bậc danh nhân, người nổi tiếng của thế kỷ trước đến ở đây.Mà người trong giới đều biết, khách sạn Phong Châu tài sản của nhà họ Đoạn.Trước mắt, nơi Chu Y Hàn đang ở là một căn phòng tổng thống.
Căn phòng tổng thống này được trang trí theo phong cách hậu hiện đại xa hoa, các chi tiết đều đẹp đẽ lạ thường, đơn giản như bồn tắm trong phòng tắm cũng dùng phong cách trong suốt, rất lố, nhưng lại rất thích hợp làm cảnh nền chụp hình cho mấy cuốn tạp chí.Lại nói tiếp, thật đúng là có không ít ngôi sao (được công ty chú trọng bồi dưỡng) đang nổi tới khách sạn Phong Châu chụp ảnh bìa tạp chí.Ngày trước, Chu Y Hàn và bạn thân Chung Ngâm - một nhà thiết kế, cũng từng đi chụp hình tạp chí, địa điểm được chọn cũng là một phòng tổng thống của khách sạn Phong Châu.
Nhưng phong cách trang trí của căn phòng tổng thống kia lại khác một trời một vực với căn phòng này, tràn ngập hơi hướng kiến trúc thời văn hoá Phục hưng.Lúc Chu Y Hàn đi đến phòng khách liền nhìn thấy Đoạn Trác Hữu.Đoạn Trác Hữu vẫn mặc một thân đồ đen như thương lệ, khác biệt là lúc này ống tay của áo sơ mi đen được xắn lên một chút, lộ ra cánh tay rắn chắc đẹp đẽ.Anh đang đứng trước một chậu nước, cúi người nhìn thứ bên trong.Chu Y Hàn cảm thấy Đoạn Trác Hữu chỉ cần đứng yên như vậy cũng đã là một bức tranh cao cấp loại A..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...