Dụ Dạ
Lăng Quang Thần trở lại bên người Lãnh Dạ, Lãnh Dạ cảm thấy hắn có điểm không thích hợp, vì thế nhìn hắn nhiều hơn.
Lăng Quang Thần hỏi:“Làm sao vậy? Sao lại nhìn tôi?”
“Môi của anh có chút sưng.”
Lăng Quang Thần sửng sốt, sau đó mặt lập tức đỏ:“Vừa ăn lẩu, hạt tiêu nóng quá.”
Lãnh Dạ cảm thấy có điểm kỳ quái:“Bây giờ còn chưa tới thời gian ăn chưa.” Hơn nữa hiện tại cũng không mùa ăn lẩu đi……
Lăng Quang Thần ánh mắt trốn tránh, ấp úng nói:“Tôi có điểm đói bụng, cho nên ăn trước.”
Hắn thần thái rất kỳ quái, không dám nhìn thẳng ánh mắt Lãnh Dạ, Lãnh Dạ đầu tiên là cảm thấy không hiểu ra sao, sau đó giật mình, môi câu lên:“Nguyên lai như vậy.”
Lăng Quang Thần còn tưởng rằng hắn nhìn ra cái gì, có điểm hoảng sợ hỏi:“Cái gì?”
“Vụng trộm gặp bạn gái?”
“Không có.” Lăng Quang Thần lắc lắc đầu.
“Che dấu chính là giải thích.” Lãnh Dạ khó được bắt đầu tò mò:“Nói cho tôi biết nàng là ai, tôi biết sao?”
“Cậu suy nghĩ nhiều rồi.” Lăng Quang Thần cầu xin tha thứ.
Lãnh Dạ còn cho là hắn thẹn thùng, vì thế không có hỏi nữa, Lăng Quang Thần trạng thái có chút dao động, rõ ràng tâm tình không phải rất tốt.
Đại khái là bị giám đốc mắng tìm bạn gái cầu an ủi đi, xem ra bạn gái là người trong công ty.
Lãnh Dạ sáng tỏ cười cười.
Lăng Quang Thần biết Lãnh Dạ không phải loại người thích tìm tòi nghiên cứu riêng tư của người khác, hắn có chết cũng sẽ không nói, nếu như bị người nào biết hắn vừa rồi bị Lê Hân cường hôn đến ngất xỉu, còn bị bắt buộc kết giao, hắn liền tình nguyện đi tìm chết.
Nhớ tới tình cảnh lúc đó, Lăng Quang Thần cắn chặt răng, ở trong lòng âm thầm đem Lê Hân mắng cẩu huyết lâm đầu.
Cùng thời gian, Lê Hân tâm tình cực tốt ngáp một cái
……
Lăng Quang Thần chân trước mới từ chỗ Lê Hân né ra, Lãnh Dạ bên này Viêm Phi lại tìm tới.
Bởi vì hiện tại công ty nhiều việc, cho nên Viêm Phi vẫn kiềm chế, Lãnh Dạ gặp Viêm Phi tại cửa công ty.
Lãnh Dạ bình thường sẽ không lên xe Viêm Phi, bất quá lần này ngoại lệ, vừa thấy đến đứng ở cửa công ty còn chưa nói gì đã lên xe, Viêm Phi cá tính rất khó nắm, cũng không như lẽ thường ra bài, Lãnh Dạ cũng không nghĩ hắn động kinh bỗng dưng chạy đến trước cửa công ty.
Ngồi ở ghế phó lái, Lãnh Dạ quay đầu nhìn Viêm Phi một cái, phát hiện Viêm Phi cư nhiên không có một chút dấu hiệu tức giận nào.
Sao lại thế này?
Lãnh Dạ cảm thấy ngoài ý muốn, hắn vẫn nghĩ Viêm Phi là một cái bình dấm chua, lần này chuyện xấu lớn như vậy y cư nhiên không có một chút phản ứng?
“Anh không tức giận?” Lãnh Dạ nghi hoặc hỏi.
“Tức giận cái gì?” Viêm Phi hỏi lại.
“Không cần tôi nói sáng tỏ đi.”
“Cậu cảm thấy thế nào?” Viêm Phi tựa tiếu phi tiếu nhìn hắn:“Buổi sáng nhìn thấy bài báo kia tôi liền nghĩ đến việc ném cậu lên giường hảo hảo dạy dỗ một phen.”
Lãnh Dạ chọn mi:“Hiện tại thì sao?”
“Hiện tại cũng có, bất quá so với giáo huấn, tôi càng muốn làm việc khác hơn.”
“Tỷ như?”
Viêm Phi lại chỉ là cười cười, sau đó đạp chân ga.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...