Đột Nhiên Kết Hôn Cùng Tổng Giám

Lo lắng của Trần Hoài chung quy không hề phát sinh, sau khi đi du lịch trở về, Lý Thư Mộc trước sau như một không chút thay đổi.

A, muốn nói có thay đổi hiển nhiên vẫn phải có, thái độ càng thêm coi thường anh.

Trần Hoài cũng không định giữ mối quan hệ hòa hảo với Lý mỹ nữ, ngược lại không cảm thấy ảnh hưởng gì.

Nhưng lại xảy ra một chuyện khác, khiến toàn bộ Thái Thương luống cuống tay chân.

Bên phía Gia De truyền tới tin tức, sau một thời gian cẩn thận suy xét hạng mục đầu tư của dự án, cảm thấy hậu cần của Thái Thương không phù hợp với mục tiêu kinh doanh của bọn họ, quyết định hủy bỏ mọi hợp tác giữa cả hai.

Việc này đã gây ra một trận rung động không lớn không nhỏ bên trong Thái Thương, dù sao toàn Thái Thương đều ký thác kỳ vọng vô cùng cao đối với dự án lần này, tương lai mấy năm tới của tập đoàn đều căn cứ vào dự án lần này mà dự đoán, Gia Da rút lui quả thật đã đả kích Thái Thương không ít.

Nhân viên phòng quốc tế thi nhau chửi rủa, các nhân viên trong dự án đều tức giận tới độ sắp trọc đầu.

Phó tổng tài Lưu Đình bực mình tới giơ chân, ở trong phòng làm việc mắng chửi sa sả: “Gia Da sao nói hủy là hủy? Chuyện này là thế nào?”

Các nhân viên trong dự án ai nấy đều co rúm người lại, chính bọn họ cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.

Lưu Đình thấy không ai trả lời mình, lửa giận càng tăng cao, quát ầm ĩ: “Đến lúc quan trọng nói dừng là dừng, gọi pháp chế tới đây, chuẩn bị đòi bồi thường.”

“Không thể đòi bồi thường…” một nhân viên trong dự án nơm nớp lo sợ nhỏ giọng đáp.

“Không thể đòi bồi thường? Là ý gì? Hợp đồng cũng đã ký sao lại không thể đòi bồi thường?” Lưu Đình rít gào.

Người kia thực sự hối hận sao mình lại chủ động chìa mặt ra trước nòng súng, thế nhưng lại không thể tiếp tục giả chết, không thể làm gì khác hơn lại phải trả lời tiếp: “Trong hợp đồng ký với Gia Da có một điều khoản ghi rõ, trước khi dự án chính thức bắt đầu, hai bên đều có quyền hủy bỏ hợp đồng vô điều kiện….tiêu chí xác định thời điểm dự án chính thức bắt đầu dựa vào việc hai bên bàn bạc cùng lựa chọn….”

“Tại sao lại có điều khoản này?” Lưu Đình giận không chịu nổi: “Là pháp chế nào thông qua điều khoản này?”

Nhân viên kia cảm thấy mình thực sự tìm chết, hắn nào biết sao điều khoản này lại được thông qua, còn không phải do lãnh đạo mấy người ký quyết định sao?

Cũng may Lưu Đình cũng không hoàn toàn khí nóng xông đầu, ông rất nhanh liền nhớ tới cái điều khoản kia.


Dù sao liên quan tới những chuyện tranh chấp kiện tụng, ông cũng nhận được một cái mail nhắc nhở.

Lý Thư Mộc thông qua điều khoản này, Trần Hoài đưa ra ý kiến còn viết mail chỉ rõ những bất cập xung quanh điều khoản này, thế nhưng….

Nói tới, vẫn tính là mình và Vương Tri Tranh cùng thông qua.

Nghĩ tới Vương Tri Tranh, Lưu Đình mới phát hiện, chuyện lớn xảy ra như vậy mà Vương Tri Tranh lại không thấy mặt mũi đâu.

Lưu Đình thẹn quá thành giận, đuổi hết mấy nhân viên kia ra ngoài: “Gọi Vương Tri Tranh tới đây.”

Vương Tri Tranh rất nhanh thong dong đi tới, trên tay còn cầm theo một xấp tài liệu.

Lưu Đình còn chưa kịp phát ra lửa giận, Vương Tri Tranh đã đặt đống tài liệu lên bàn nói: “Đây là tư liệu về công ty hợp tác hậu cần mới, tôi đã lựa chọn ra 3 công ty tương đối có tiềm lực lại có tài chính hùng hậu, để bàn bạc sơ bộ rồi, hiện giờ chỉ cần chọn ra 3 công ty để chính thức ký hợp đồng là được.”

Lửa giận của Lưu Đình nhất thời bị triệt tiêu phân nửa, ông nhíu nhíu mày: “Đây là nguyên nhân mà trước đó cậu đã lựa chọn thêm mấy công ty đề phòng?”

Trong lúc Gia Da vẫn đang tích cực thúc đẩy hợp tác, Vương Tri Tranh vẫn không ngừng hai tay chuẩn bị tìm thêm mấy doanh nghiệp phân phối bàn bạc.

Nếu như ở dự án khác, việc làm của Vương Tri Tranh là hợp tình hợp lý, thế nhưng lần này đối tượng hợp tác lại là Gia Da, trong mắt Lưu Đình và những người khác, không công ty nào có tiềm lực và tài chính hùng hậu được như Gia Da, cho nên bọn họ không chuẩn bị thêm vài công ty dự phòng, bởi vì lựa chọn tối ưu nhất chỉ có một, chính là Gia Da.

Lưu Đình cũng từng trải qua bao sóng gió trên thương trường, biết rõ trên thế giới này có chuyện hợp tác nào trăm phần trăm thành công, cộng thêm trong quá trình đàm phán Gia Da xác thực rất không nhiệt tình, bởi vậy ông vẫn luôn chống đỡ một phần công việc cho Vương Tri Tranh, thậm chí cũng cùng Vương Tri Tranh lựa chọn thêm mấy đối tượng có tiềm lựa để hợp tác.

Thế nhưng ngoài mặt chống đỡ là một chuyện, còn trong lòng nghĩ lại là chuyện khác, dự án này có kết quả tốt nhất, đương nhiên là có thể cùng Gia Da hợp tác, cho nên ông mới muốn dùng tốc độ nhanh nhất đề ký hợp đồng với Gia Da, mục đích chính là muốn dự án mau chóng bắt đầu, chỉ là người tính không bằng trời tính.

Dự án đột ngột bị đình chỉ, trong cơn tức giận, Lưu Đình chợt quên mất việc có lựa chọn thêm mấy đối tác khác, Vương Tri Tranh ngược lại đã chuẩn bị đâu vào đấy phương án tiến hành mới, lúc này cầm tư liệu, Lưu Đình có một loại cảm giác bỗng nhiên tỉnh ngộ.

“Lựa chọn thêm là vì muốn chắc chắn.” Vương Tri Tranh tiện tay kéo ghế ở trước bàn làm việc của Lưu Đình ngồi xuống: “Huống chi, tôi cảm thấy Gia Da chưa chắc đã là đối tượng hợp tác tốt nhất.”

Lưu Đình cau mày: “Là sao?”


Tài chính và kinh nghiệm của Gia Da ở trong giới là đứng đầu, đây là nguyên nhân chính mà bọn họ luôn muốn hợp tác với bên kia, cộng thêm trước đây hai bên vẫn luôn hợp tác với nhau rất nhiều hang mục, lúc này Vương Tri Tranh lại nói Gia Da không phải đối tượng tốt nhất, thực khiến Lưu Đình hoài nghi hắn có phải đang kiếm cớ bao che cho thất bại của bản thân hay không.

“Nếu là hợp tác bình thường thì Gia Da đương nhiên là lựa chọn tốt nhất.’ Vương Tri Tranh đáp: “Thế nhưng trong quá trình đàm phán, Gia Da đã gây trở ngại cho chúng ta quá nhiều, năng lực thương lượng của bọn họ quá mạnh, trái lại trở thành khuyết điểm lớn nhất của chúng ta. Chúng ta tập trung đầu tư cho dự án lần này chính là vì hướng đi tương lai của tập đoàn, hiện tại chỉ vừa mới bắt đầu là hạng mục hậu cần đã bị Gia Da liên tiếp cản trở, trên thực tế đã đánh mất mục đích ban đầu của chúng ta là tìm kiếm sự độc lập, từ góc độ này xem ra, tài chính và thực lực của Gia Da chưa hẳn đã mang lại lợi ích cho chúng ta.”

Lưu Đình suy nghĩ một chút, cảm thấy Vương Tri Tranh nói cũng có lý, cơn tức lui dần: “Cậu nói tiếp.”

“Lúc trước tôi luôn nói phải chuẩn bị thêm vài phương án không chỉ là để đề phòng mà tôi cho rằng hợp tác với những doanh nghiệp thực lực kém hơn đối với chúng ta mà nói có lợi hơn rất nhiều nếu hợp tác với Gia Da.” Vương Tri Tranh khẽ gõ gõ lên mặt bàn: “ So với việc chúng ta và Gia Da mỗi bên giữ 50%, thì phương án lý tưởng nhất là hợp tác với ba công ty khác, bọn họ vừa có thể cung cấp sản phẩm và tài chính không thua gì Gia Da mà chúng ta vẫn có thể năm giữa nửa số cổ phần nữa còn, số còn lại chia đều cho 3 công ty kia….”

Vương Tri Tranh cố tình không nói hết câu, nói chuyện với dạng người như Lưu Đình, không cần phải nói rõ ràng toàn bộ.

Lưu Đình lập tức hiểu rõ, ba nhà kia có thể cung cấp cơ sơ trang thiết bị và tài chính tương đương Gia Da, mà bọn họ lại song song nắm giữ nửa số cổ phần còn lại không như Gia Da đôc lập nắm giữa toàn bộ, nhiều người năm giữ cổ phần đương nhiên sẽ không thể đánh đồng với Gia Da.

Lưu Đình ý vị thâm trường nhìn Vương Tri Tranh: “Cậu đã sớm nghĩ hết thảy?”

Vương Tri Tranh cười nói: “Không phải trước đây tôi đã từng thảo luận qua với Lưu tổng sao, ngài vẫn luôn hỗ trợ tôi còn gì?”

Lưu Đình hiểu ý, trước đây ông chống đỡ cho Vương Tri Tranh đó là do căn cứ và tư tưởng vững vàng cơ bản, thế nhưng lúc này Vương Tri Tranh lại hoàn toàn không có ý định độc chiếm công lao, trái lại còn lôi ông vào như một phần của kế hoạch.

Sự thông minh bản lĩnh này….

Khó trách tuổi còn trẻ mà lại được Ngụy đổng coi trọng như vậy.

Lưu Đình lại hỏi: “Vậy trong quá trình bàn bạc tài chính của công ty đã bị tiết lộ bao nhiêu?”

Đây chính là điều mà ông lo lắng nhất, song phương hủy bỏ hợp tác là một tin xấu, thế nhưng bởi vì trước đó đã để lộ không ít tư liệu của công ty, đặc biệt là những tư liệu liên quan tới dự án lần này, đó mới là điểm trí mạng.

Vương Tri Tranh thần thái tự nhiên đáp: “Lúc trước đều dùng tư liêu cũ, sau khi làm lại kế hoạch thì toàn bộ tư liệu và phương thức kinh doanh đều được thay đổi hoàn toàn, những văn kiên liên quan đều không để Gia Da biết được.”

Lưu Đình nhìn Vương Tri Tranh càng thêm suy tư, một lúc lâu mới nói: “Xem ra sau dự án lần này, địa vị cậu ở trong tập đoàn lại cao hơn một bậc.”


Vương Tri Tranh bây giờ đang là giám đốc bộ phận, cấp bậc chỉ đứng sau phó tổng tài, trên danh nghĩa là dưới quyền Lưu Đình, thế nhưng rất nhiều việc đã có thể trực tiếp báo cáo cho Ngụy đổng rồi.

Nếu như lại thăng chức, như vậy sẽ là phó tổng tài, gần như chỉ ở dưới cấp Ngụy đổng, có thể coi như chân chính dưới một người trên vạn người.

Hiện tại Thái Thương có tất cả 5 phó tổng tài, chia nhau quản lý 5 khối ngành nghiệp vụ của tập đoàn, nếu như  lại thăng chức rất có thể bộ phận kinh doanh quốc tế của Vương Tri Tranh sẽ được tách riêng thành một khối ngành nghiệp vụ riêng.

Lưu Đình chợt nhớ Ngụy đổng đã sắp xếp con út mình đảm nhiệm vị trí trợ lý của Vương Tri Tranh, xem ra ông ấy đã sớm có kế hoạch cho bộ phận này.

Vương Tri Tranh đúng mực, cười nói: “Lưu tổng quá khen, dự án này đều dựa vào ông chống đỡ mới có thể thuận lợi thúc đẩy.”

Lưu Đình thở phào một cái, thời gian Vương Tri Tranh làm việc dưới trướng ông không ngắn, năng lực tài giỏi ông đã sớm thấy, cũng biết hắn thăng chức là chuyện sớm muộn, đối với chuyện này ông không có gì không phục: “Được rồi, cậu thông báo một chút, chuẩn bị hội nghị, bắt đầu khởi động phương án 2.”

“Được.” Vương Tri Tranh đáp, đứng dậy chuẩn bị rời đi.

“Đúng rồi.” Lưu Đình chợt nhớ ra cái gì đó, nói tiếp: “Lần này Thư Mộc thẩm tra hợp đồng không kỹ càng, cậu xem nên phạt cô ta thế nào?”

Vương Tri Tranh đáp: “Cắt tiền thưởng đi.”

“Chỉ thế thôi?” Lưu Đình nhíu nhíu mày, ông không phải đồ ngốc, Lý Thư Mộc và Lục Ngọc Ca của Gia Da qua lại gần gũi như vậy, hợp đồng lại vừa vặn có một lỗ hổng rất lớn, dựa theo nguyên tắc né tránh, cắt tiền thường chính là không muốn truy cứu.

“Hợp đồng có vấn đề Trần Hoài cũng đã đặc biệt kiến nghị, là tôi tự ý thông qua, hiện tại lấy chuyện này đi truy cứu sai lầm của Lý Thư Mộc, về tình về lý đều không ổn.” Vương Tri Tranh nhẹ nhàng đem tránh nhiệm đổ lên đầu mình, nửa điểm cũng không hề nhắc tới chuyện chính Lưu Đình mới là người vội vàng thông qua hợp đồng, khiến Lưu Đình vô cùng cảm khái.

“Cũng đúng.” Lưu Đình nghe vậy cũng thất bất đắc dĩ, cái mail kia cũng được gửi tới hòm thư của ông, chính ông cũng cho rằng điều khoản đó không có vấn đề, hiện tại lại muốn truy cứu, đúng là không tốt lắm.

Nhưng bề ngoài không thể truy cứu xử phạt không có nghĩa bên trong Lý Thư Mộc hoàn toàn thoát khỏi liên quan.

Lưu Đình không nóng nảy, xem như đồng ý với lời giải thích của Vương Tri Tranh, lại nói: “Nói mới nhớ, Trần Hoài làm việc không tồi.”

“Em ấy quả thật không tệ, dự án lần trước ở bên Mỹ, em ấy cũng đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình.” Vương Tri Tranh tùy việc mà xem xét.

“Thưởng thêm cho cậu ấy, trong dự án mới giao cho cậu ấy làm pháp chế.” Lưu Đình bổ sung.

Vương Tri Tranh rời khỏi văn phòng Lưu Đình vẫn còn nghe được tiếng thở dài ở sau lưng: “Cái tên Lục Ngọc Ca này định chơi trò quái gì vậy?”

Lục Ngọc Ca đang giở trò quỷ gì?


Vương Tri Tranh không hề bàn bạc với những thành viên khác trong dự án.

Trước kia mình hắn hai tay chuẩn bị tất cả, cũng duy đoán sớm muộn gì Lục Ngọc Ca cũng sẽ giở trò, thế nhưng lại không ngờ rằng sẽ tới sớm như vậy.

Lục Ngọc Ca là một người cẩn thận, trong những lần đàm phán trước đây, tuy rằng Thái Thương có sắp đặt đủ loại khó khăn nhưng vẫn cẩn thận che giấu ý đồ thật sự của mình, hiện tại đột nhiên trở mặt, Vương Tri Tranh chỉ có thể nghĩ tới một nguyên nhân,

Trần Hoài.

Cuộc hôn nhân của mình và Trần Hoài, triệt để chọc giận gã.

Vương Tri Tranh không sợ đắc tội Lục Ngọc Ca, hắn chỉ cảm thấy có chút ngoài ý muốn, trước đây vẫn cảm thấy Lục Ngọc Ca là loại người luôn đặt lợi ích của mình lên trên tất cả mọi thứ kể cả người yêu, chính vì gã coi trọng lợi ích nên gã luôn nhu nhược và lùi bước trong chuyện tình cảm.

Vương Tri Tranh chưa từng nghĩ gã lại có thể xử trí chuyện này theo cảm tính như thế.

Có lẽ tình cảm của gã đối với Trần Hoài không hề nông cạn như mình đã nghĩ.

Vậy còn Trần Hoài đối với gã thế nào?

Quá khứ của bọn họ, đến cùng có bao nhiên phân lượng, ảnh hưởng thế nào tới hiện tại.

Vương Tri Tranh vừa thông báo mở cuộc họp vừa nhắn tin với Trần Hoài…

[Bà xã, anh có phải là người em yêu nhất trên thế giới này?]

Tác giả có lời muốn nói:

Vương tổng: ta đây huyễn khốc làm sao có khả năng nói cái câu này?

Trần Hoài: vậy, không phải là anh nhắn?

Vương tổng: Anh bị trộm điện thoại

Vương tổng: Thật đó!

Vương tổng: tay Nhĩ Khang*


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui