"Hôm nay, chúng ta hoà giữa ánh nắng ấm áp của tháng 10, cùng với niềm phấn khích của các vận động viên, mở ra ngày hội thể thao.
Tôi là phát thanh viên của các bạn thiên tài Lâm Mặc! Hôm nay tôi sẽ là người thông báo tình hình của các cuộc thi tới các bạn."
Lâm Mặc người không có sở trường về vận động vì sợ bị bắt đi tham gia hạng mục không người chọn, liền chủ động đề nghị làm phát thanh viên của hội thể thao.
Châu Kha Vũ thì không may mắn như vậy thầy giáo thấy hắn tay dài chân dài, vừa nhìn đã thấy khí chất bẩm sinh nhảy cao rồi, liền cưỡng ép an bài hạng mục nhảy cao cho hắn.
"Tiếp theo đây chúng ta hãy chào đón sự gia nhập của năm nhất lớp 27!"
Châu Kha Vũ vì trưởng thành cao, liền bị sắp xếp đi đầu hàng giơ biển lớp.
Lưu Vũ đi bên cạnh hắn, hai người đi trước dẫn đầu cả lớp.
"Các cậu nhìn xem! Xứng đôi quá!!!"
"Đ, đây là kiểu trai tài gái sắc gì chứ! Bây! Trai sắc!"
Sự xuất hiện của Lưu Vũ với Châu Kha Vũ khiến khán giả sục sôi trở lại.
Lưu Vũ cũng không để ý, dù gì cậu luôn là người nhận được sự chú ý.
Dùng cách nghĩ của cậu mà nói thì "hết cách rồi, từ nhỏ đẹp tới lớn, đừng yêu nhiều quá, tôi là nam nhân các cậu sẽ không đạt được."
Nhập hội trường hoàn thành xong, Châu Kha Vũ liền đi tới chuẩn bị cho trận đấu.
Thời gian bắt đầu chạy 5000 mét trùng ở phần thi nhảy cao, Châu Kha Vũ có chút nuối tiếc Lưu Vũ không chứng kiến được hắn thể hiện rồi.
Lúc này Châu Kha Vũ chỉ muốn nhanh chóng thi xong chạy đến cổ vũ cho Lưu Vũ, hắn phong phong hoả hoả tăng nhanh tốc độ nhảy cao, mỗi một động tác đều rất gọn gàng dứt khoát, kết quả hắn nhảy rồi nhảy đến luôn hạng 1.
Bá Viễn cảm thấy nhẹ nhõm "may mà mình không nhìn nhầm, Châu Kha Vũ quả thực là mần giống nhảy cao!"
Châu Kha Vũ đâu còn tâm tư mà tiếp chuyện với giáo viên, cầm xong nước liền chạy tới sân thể dục tìm Lưu Vũ.
Lưu Vũ chạy ở vòng trong cùng của vòng sân, hắn chạy tới sân cỏ cùng y chạy một đoạn.
Lưu Vũ biết bên cạnh là hắn, nhưng cậu không thể phân tâm.
"Điều chỉnh tốt hơi thở, cố lên, tôi ở vạch đích đợi cậu."
"Hù....hù, chuyện gì vậy, sao lại mệt như này."
Bởi vì phân hoá thành Omega, thể lực của Lưu Vũ không bằng lúc trước, 5000 mét khiến cậu hít không nổi hơi, chân như bị nhét đầy chì, mỗi bước chạy đều rất nặng nề.
Vòng cuối cùng rồi, không được từ bỏ.
Lưu Vũ cắn răng kiên trì, nhưng người phía sau đã bắt đầu tăng tốc từ từ vượt lên trước cậu.
"Lưu Vũ!"
Tiếng của Châu Kha Vũ truyền tới bên tai, cậu nhìn thấy Châu Kha Vũ đứng ở vạch đích, người cao nhất còn không ngừng hướng về phía cậu khua tay.
"....đại ngốc."
Lưu Vũ bắt đầu tăng tốc, lấy ra sức lực cuối cùng của mình, nhìn về Châu Kha Vũ, lao tới vạch đích, lao về vòng tay của Châu Kha Vũ.
Châu Kha Vũ sớm đã đưa lên hai tay, vững vàng tiếp lấy thiếu niên đang chạy về phía mình.
Hắn cứ như vậy ôm lấy Lưu Vũ trong đoàn người, Lưu Vũ cũng không quản được nhiều nữa, cậu rất mệt, vòng tay của Châu Kha Vũ thật dễ chịu.
"Tôi hạng mấy?"
"Hạng nhất."
"Cậu lừa người, tôi đã nhìn thấy có người vượt qua tôi rồi."
Châu Kha Vũ nhìn Lưu Vũ nằm trong lòng mình, đôi mắt lấp lánh.
Dường như vào khoảng khắc đó có thứ gì đang mạnh liệt mà toả ra.
Lưu Vũ, tôi không lừa người, cho dù ra sao, cậu ở trong lòng tôi mãi là số một.
Hắn đưa Lưu Vũ đến băng ghế dài ở toà nhà trước mặt nghỉ ngơi, Lưu Vũ dựa trên đùi hắn, nhắm nghiền mắt như chuẩn bị ngủ.
Nhưng cậu cảm thấy mình ngày một càng nóng.
"Sao nghỉ lâu như vậy rồi mà sao vẫn còn nóng chứ."
Châu Kha Vũ sờ lên trán của Lưu Vũ.
"Hình như có chút nóng, trong lớp có miếng dán hạ nhiệt tôi đi lấy."
Châu Kha Vũ vừa đi, Lưu Vũ liền cảm thấy tuyến thể của mình trở nóng.
Trong mơ hồ, cậu dường như ngửi được mùi vị pudding.
"Hỏng rồi!"
Lưu Vũ vội vàng chạy tới phòng y tế, cậu không đem thuốc ức chế.
"Thưa cô, phiền cô tiêm cho em một liều thuốc ức chế."
Lưu Vũ nắm chặt lấy tuyến thể của mình cố bình tĩnh lại.
Cô giáo trực vụ phòng y tế là 1 beta, không ngửi được tin tức tố, dù sao trong dữ liệu Lưu Vũ viết là alpha, y liền cư nhiên tiêm thuốc ức chế alpha cho cậu.
Rồi bảo cậu tới giường nghỉ ngơi trước, bản thân có việc phải dời đi.
Lưu Vũ mê man chìm vào giấc ngủ, nhưng cậu rất nhanh đã bị cái nóng làm tỉnh.
"Chuyện gì vậy thuốc ức chế sao lại không có tác dụng?"
Lưu Vũ hoàn toàn tiến vào kỳ phát tình..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...