Đông Xưởng Truyền Kì
“Ngụy Phong cho người thẩm vấn Trương Thiên Minh ngày đêm.
vào ngày đầu thì hắn vẫn cứng miệng tốt ra không biết chuyện gì nhưng vài ngày sau do thủ đoạn của Nguỵ Phong quá nhiều khiến hắn không thể chịu nổi mà khai ra mọi việc.
Hắn được tổ chức phản quốc nhận về từ nhỏ,được huấn luyện để làm thích khách.
Tổ chức này được gọi là Thiên Quỷ,bọn chúng cài Trương Thiên Minh vào Đông Xưởng rồi tiếp tay cho đồng bọn lên vào Hoàng cung.
Sau khi nắm bắt được thông tin,Nguỵ Phong liền báo tin này cho Chu Đế.
Chu Đế biết chuyện thì liền phái quân lính đi dẹp phản loạn.
Vì tổ chức này có rất nhiều phân đà nên việc dẹp phản loạn được kéo dài vài tháng.
Một năm sau,người đứng đầu tổ chức Thiên Quỷ đã bị bắt và hành quyết ngay sau đó.
Sau khi tổ chức Thiên Quỷ bị xử trảm hết thì các nhóm quân phản loạn bị dọa không còn động tĩnh gì trên Trung nguyên.
Chu Đế rất tán thưởng lần điều tra án này của Nguỵ Phong,cũng không bạc đãi La Đại Thành.
Nguỵ Phong vì có công trạng tích lũy từ lâu,nên Chu Đế quyết định phong cho hắn chức vị Hầu Tước làm Nguỵ Thiên Hầu.
Tuy nói Nguỵ Phong được phong hầu nhưng quyền lực thì vẫn chỉ có vậy chứ không nhiều hơn.
Hắn cũng không mảy may đến cái gọi là công trạng mà chỉ quan tâm tới gia đình của mình.
Sau chuyện này Nguỵ Phong đã nghỉ ngơi 1 thời gian dài.
Thương thế của hắn cũng đã hồi phục,Triệu Vân Mộng vì muốn rèn luyện thân thể của mình mà ngày ngày tới thao trường quân đội rèn luyện võ thuật.
Nguỵ Phong ở nhà lâu ngày vì không có chuyện gì làm nên có ý định muốn về quê để thăm vài người bạn cũ.
Quê của Nguỵ Phong ở Trường Thục.
Trường Thục chỉ là 1 phủ nhỏ của Đại Minh,Nguỵ Gia từ đời cụ của Nguỵ Phong mới tới Kinh Thành xây dựng thế lực và quan tước như bây giờ.
Từ đó mà mỗi đời Nguỵ Gia đều có mũ quan trong triều nhưng vì thế mà Nguỵ Gia không ít lần bị nghi ngờ tội mưu phản mãi tới đời Nguỵ Tướng trung thành 1 mực với Chu Đế nên Nguỵ Gia mới thoát khỏi hiềm nghi.
Chu Đế biết nếu trừ khử hết thế lực lớn như Nguỵ Gia thì có tổn thất rất lớn đối với Đại Minh nên không bao giờ trừng phạt quá nặng với Nguỵ Gia.
Đổi lại là sự trung thành của Nguỵ Gia.
Nguỵ Phong từ nhỏ được nuôi lớn ở Trường Thục,mãi lớn lên hắn mới được đón về Kinh Thành nên hắn không bao giờ có hành vi bại hoại mất hết thanh danh như mấy công tử nhà quan kia.
Nguỵ Gia ở Trường Thục cũng không phải là gia tộc lớn gì nhưng quyền hành thì vô biên do có Nguỵ Phủ ở Kinh Thành.
Người đang tiếp quản Nguỵ Gia ở Trường Thục là em trai của Nguỵ Tướng-Nguỵ Hào.
Ông ta có tài quản lý gia tộc tuyệt vời nên nhận được sự tin tưởng tuyệt đối của Nguỵ Tướng.
Nguỵ Phong cũng rất thân với Nguỵ Hào vì được thúc thúc của mình nuôi lớn từ nhỏ nên hắn hiểu thúc thúc mình hơn ai hết.
Nguỵ Phong lần này quay về Trường Thục chỉ đi cùng với vài thị vệ phòng thân còn Triệu Vân Mộng do sắp có đại hội võ do Chu Đế tổ chức ở Kinh Thành nên cô ấy không đi cùng Nguỵ Phong mà điên cuồng tập luyện chuẩn bị thi đấu.
Sau vài ngày đi ngựa,Nguỵ Phong đã tới được Trường Thục thì thấy rất hoài niệm.
Bỗng nhiên thị vệ liền nói 1 câu khiến hắn giặt này mình.
-Bẩm đại nhân,nghe nói toàn bộ Trường Thục đã bị phong tỏa rồi ạ.
-Phong toả ? Vì sao vậy ?
-Bẩm,do Trường Thục năm nay hạn hán mất mùa khiến cho người dân chết đói rất nhiều.
Thúc thúc của ngài đã mở khoá lương cứu tế nhưng không đủ cho toàn phủ khiến những người không nhận được lương thực tức giận mà bao vây toàn bộ phủ không cho ai vào lẫn ra ngoài.
Nguỵ Phong tức giận nói lớn.
-Làm gì có cái lý đó.
Tri phủ Trường Thục hiện tại là ai ?
-Bẩm đại nhân,tri phủ của Trường Thục là Trần Sinh.
Nguỵ Phong nghĩ ngợi 1 hồi rồi nói.
-Người này mới nhận chức sao ? Ta chưa nghe thấy bao giờ.
-Đúng vậy đại nhân,người này là thư sinh đạt được trạng nguyên đầu bảng,làm tri huyện ở Trường Thục vài năm rồi được cân nhắc lên chức tri phủ.
-Một trạng nguyên đầu bảng lại không thể giải quyết được vấn đề này thì đúng là rất đáng trách.
Nguỵ Phong cùng thị vệ cố gắng tìm cách vào bên trong Trường Thục.
Hắn ta dùng tiền mới có thể vào được nơi này.
Bên trong Trường Thục bây giờ cùng không khá hơn là bao.
Điều mà Nguỵ Phong không hiểu là nếu bách tính bao vây 1 phủ mà không bị ngắn cảm bởi quân lính như vậy thì đúng rất là lạ.
Nguỵ Phong liền phái 1 người đi điều tra toàn bộ tình hình của Trường Thục còn mình thì tới Nguỵ Gia thăm thúc thúc.
Hắn tới phủ của Nguỵ Gia.
Toà phủ đơn sơ hồi trước bây giờ trở nên rất hào nhoáng,có vài người đứng canh trước cửa,Nguỵ Phong định đi vào bên trong thì liền bị cản lại.
-Ngươi là ai ? Dám vào đây.
Ngụy Phong liền giơ lệnh bài của mình cho mấy tên đứng canh xem.
Thấy loại lệnh bài cao cấp này bọn hắn cũng không thể hiểu được nó có ý nghĩa gì.
”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...