"Chà, nơi này chính là khu vực trung tâm của Lạc Nhật Sâm Lâm sao? Tại sao có thể như vậy?"
Qua hai ngày, Đường Miên Phong cùng Hỏa Vũ hai người cuối cùng cũng đặt chân đến vùng đất trung tâm của cả khu rừng. Trước mắt bọn họ chính cả một bức tranh thiên nhiên. Đâu đâu cũng mọc chi chít Lam Ngân Thảo, hai bên cây cối phồn thịnh, chim chóc hót ca, hoa thì thay nhau đua nở, cảnh tượng quỷ dị như vậy cơ hồ đơn giản không dám tin vào hai mắt của mình.
“ Không ngờ khu vực trung tâm của Lạc Nhật Sâm Lâm lại là cảnh tượng như vậy. Ta còn tưởng đây là nơi tụ tập của tất cả các hồn thú mạnh mẽ đây. “ Đường Miên Phong cũng hơi bất ngờ.
Thật ra thì cũng không phải là không có hồn thú ở đây, ngược lại nơi này thậm chí còn có mười vạn năm hồn thú, thế nhưng phần lớn là thực vật hệ hồn thú, còn động vật hệ thì lại cực kỳ thưa thớt, rất khó gặp.
"Rống . . ."
Theo Hỏa Vũ hai người chậm rãi xâm nhập, một tiếng hô kinh động đến bọn họ, đây là tiếng kêu phát ra ngay từ khu vực trung tâm của rừng rậm.
Đường Miên Phong cùng Hỏa Vũ liếc nhau một cái, cả hai đều nhìn thấy trong mắt đối phương vẻ tò mò. Lẫn nhau gật đầu một cái, hướng về phía tiếng hô đi đến.
"Rống . . . Rống . . ."
Theo cả hai người không ngừng tiếp cận, tiếng hô truyền đến càng thêm rõ ràng, bọn họ cũng càng cẩn thận kỹ càng mà tiếp cận .
Không đến một phút đồng hồ, Đường Miên Phong cùng Hỏa Vũ liền cả người mai phục tại trong bụi cỏ, nhìn trước mắt hai con hồn thú khổng lồ, không khỏi cảm giác rung động sâu sắc .
Cách bọn họ gần nhất là một con man thú cao tới bốn mét, toàn thân màu đỏ bốc lên lửa cháy, trên đầu có một cái sừng màu đen, cả người cực kỳ đồ sộ, trông giống y hệt một ngọn núi lửa đang chuẩn bị phun trào.
“ Liệt Diễm Ma Ngưu “ Hỏa Vũ bật thốt lên, may mà Đường Miên Phong đã kịp che lại miệng nàng, nếu như bị hai con hồn thú nghe thấy thì hậu quả khôn lường. Lại một con hồn thú từ Tinh Đấu Đại Sâm Lâm xuất hiện ở nơi này.
“ Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang, mau giao Âm Dương Linh Thảo ra đây. “ Đột nhiên cả hai nghe thấy một giọng nói đàn ông phát ra từ miệng của Liệt Diễm Ma Ngưu, không khỏi sửng sốt, cả hai liếc nhau, từ ánh mắt có thể thấy được sự khiếp sợ của đối phương, trong đầu đồng thời vang lên một âm thanh
“ Mười vạn năm hồn thú. “
“ Ơ, nó vừa nói cái gì, Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang sao ? “ Đường Miên Phong lúc này mới phản ứng lại, quay đầu ra xem xét đối thủ của Liệt Diễm Ma Ngưu.
Đó là một con sói trắng khổng lồ. Bộ lông của nó óng ánh như tuyết, toàn thân óng mượt, tỏa ra một thứ ánh sáng cực kỳ thuần khiết, giống như có thể thanh lọc tâm linh con người vậy. Nếu chỉ nhìn qua mà không hiểu biết càng, có lẽ chẳng có ai biết được đằng sau sự thuần khiết ấy là sự lạnh lùng và huỷ diệt.
Vẻ ngoài của nó cũng không giống như Liệt Diễm Ma Ngưu cường tráng, nhưng thon dài mà kiện mỹ, trên trán một nhúm bộ lông màu ngân bạch hiện lên hình dáng trăng rằm, một đôi màu bạc tròng mắt đề phòng nhìn Liệt Diễm Ma Ngưu.
Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang nhìn Liệt Diễm Ma Ngưu, trong mắt kiên quyết “ Liệt Diễm Ma Ngưu, đến từ chỗ nào thì quay lại chỗ đó đi, Âm Dương Linh Thảo loại đồ vật này, ta nhất quyết không thể giao cho ngươi. “ Êm ái giọng nữ phát ra từ Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang, hiển nhiên đây là một con sói cái.
“ Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, đừng coi mình là Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang thì thanh cao lắm, lần này ta sẽ nhất quyết lấy được Âm Dương Linh Thảo. “ Nhắc tới Âm Dương Linh Thảo, Liệt Diễm Ma Ngưu ánh mắt hiện lên một vệt lửa nóng. Con Liệt Diễm Ma Ngưu này đã tu luyện được mười chín vạn chín trăm chín mươi chín năm, chỉ là nó không dám đột phá tới hai mươi vạn năm.
Hồn thú tu luyện cũng không giống với hồn sư nghĩ đơn giản như vậy, chỉ cần sống sót đủ niên hạn là cũng có thể có được tu vị như vậy. Nhưng thật ra khó khăn trong đó là không ai biết. Hồn thú thế giới đa dạng phong phú, nhưng đó cũng là một thế giới mạnh được yếu thua, ngươi chết ta sống, nếu không có thực lực mạnh mẽ thì ắt sẽ bị ăn tươi nuốt sống.
Có bao nhiêu hồn thú đạt tới cấp bậc ngàn năm ? Câu trả lời là rất nhiều. Thế nhưng nếu là vạn năm, mười vạn năm, hai mươi, ba mươi vạn năm... Hay thậm chí là trăm vạn năm đây. Hồn thú có niên hạn càng cao thì lại càng ít ỏi, đó cũng không phải là do hồn sư săn giết, mà là do bản thân chúng.
Kể từ vạn năm hồn thú trở lên, mỗi lần đột phá cũng là một bình cảnh. Chẳng hạn như hồn thú đạt tới chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín năm muốn đột phá tới mười vạn năm hồn thú thì phải trải qua một lần lột xác. Giống như trong tu tiên tiểu thuyết vậy, mỗi tu luyện giả muốn tấn thăng tiên nhân, trở thành cùng thiên địa đồng thọ đều phải trải qua một lần độ kiếp, chịu đựng thiên lôi tẩy lễ.
Trong đó hung hiểm cùng thống khổ lại có mấy ai chịu được. Sự vẫn lạc của những hồn thú độ kiếp thất bại đã dẫn đến nỗi sợ hãi của một quần thể hồn thú khác, khiến cho bọn họ chỉ dám ở trước bình cảnh dừng lại, mà không dám tấn thăng trở thành hồn thú cao cấp hơn.
Thế nhưng, sự xuất hiện của Âm Dương Linh Thảo lại làm mọi chuyện trở nên khác hẳn. Âm Dương Linh Thảo đoạt thiên địa tạo hóa, hấp thu nhật nguyệt tinh quang, tất nhiên cũng có thể hấp thu thiên lôi đến từ hồn thú kiếp nạn. Hơn nữa nó không chỉ có thể giúp hồn thú đột phá bình cảnh, bước sang một cảnh giới mới, mà quan trọng là nó có thể để cho hồn thú hấp thu lôi điện sức mạnh một cách không hề thống khổ, tăng lên bất kể là niên hạn còn là nhục thân.
Đối với hồn thú, đặc biệt là cao cấp hồn thú thì Âm Dương Linh Thảo này càng là đối với bọn họ có sự mê hoặc cực kỳ lớn, thậm chí không tiếc bất cứ giá nào lấy được, kể cả là phải tàn sát lẫn nhau.
“ Ùm bò “ Kèm theo một tiếng bò rống, ánh mắt của Liệt Diễm Ma Ngưu trở nên đỏ ngầu, giống như một con bò tót bị kích thích vậy. Quanh người nó dấy lên hừng hực hỏa diễm, những hỏa diễm này lại bất đồng với hỏa diễm bình thường, nó là màu đen. Thậm chí là hỏa diễm này còn tản mác khí tức giống như Tịnh Linh Chi Hỏa của Đường Miên Phong, chỉ là có vẻ yếu ớt hơn nhiều, thiết nghĩ đây ắt hẳn cũng là một loại ma diễm.
Liệt Diễm Ma Ngưu hai chi sau giậm một cái thật mạnh, cả mặt đất cũng theo đó mà rung chuyển. Theo nó giậm chân, Đường Miên Phong cùng Hỏa Vũ trái tim cũng nhảy lên. Đường Miên Phong âm thầm so sánh, phát hiện rằng chỉ bằng khí thế thì Liệt Diễm Ma Ngưu so với Thiên Thanh Mãng Ngưu Đại Minh còn cao hơn một bậc.
“ Thật là mạnh “ Cả hai người không hẹn mà cùng nghĩ đến.
Liệt Diễm Ma Ngưu rống giận, thân hình cực nhanh phóng tới Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang, sừng trâu trên đầu hướng ra trước, đột nhiên xoay tròn giống như một cái mũi khoan, đâm về Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang.
Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang không hổ là Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang, đơn giản nhảy về phía sau một bước, tránh thoát công kích của Liệt Diễm Ma Ngưu. Mà tại chỗ nó vừa đứng đã xuất hiện một cái hố to, đủ để thấy sức tàn phá của con quái vật kia.
Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang không thể nào bỏ qua cơ hội tốt như vậy, trong nháy mắt làm ra phản kích.
Mạnh mẽ rít lên một tiếng sói tru, một tầng quang mang bảy màu chợt từ trên đầu nó bộc phát ra. Bên trong màu sắc bao gồm xanh lục, đỏ, tím, vàng, cam, đen cùng xanh dương bảy loại sắc thái. Khi bọn chúng đồng thời xuất hiện, không gian trước mặt Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang lập tức trở nên vặn vẹo, thậm chí còn khiến thân thể của nó mơ hồ, không rõ lắm. Xung quanh thân thể nó đột nhiên khi thì hừng hực như lửa, khi thì vũ bảo càn quét, khi thì uyển chuyển như nước.
Từng đạo hỏa diễm, thủy tiên, đao phong cùng lúc đánh úp về phía Liệt Diễm Ma Ngưu. Liệt Diễm Ma Ngưu loại này hiếu chiến hồn thú cũng không làm ra né tránh, mà lựa chọn cứng đối cứng.
Từng tia lửa màu đen của nó bỗng nhiên tụ tập ở chiếc sừng trên đầu, chỉ một hồi liền hình thành một quả cầu lửa khổng lồ màu đen. Sau đó Liệt Diễm Ma Ngưu liền bắn hỏa cầu về phía Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang.
Hắc hỏa cùng một lúc va chạm với thất thải năng lượng, sau đó ở Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang ánh mắt không dám tin dần dần đẩy lùi công kích của nó. Chung quy thì con Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang này không thể mạnh bằng Liệt Diễm Ma Ngưu. Tuy rằng nó có huyết mạch cao quý, là lang trung chi vương, thế nhưng huyết mạch đôi lúc cũng không có thể bù đắp chênh lệch về tu vi. Con sói cái này chỉ mới tấn thăng tới mười vạn năm tu vị được khoảng một trăm năm, nội tình tích súc tự nhiên sẽ không bằng lão tiền bối giống như Liệt Diễm Ma Ngưu, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắc hỏa không ngừng tiến về mình.
“ Uỳnh “ Hắc hỏa đẩy lùi thất thải năng lượng, sau đó liền đánh tới trên mình của Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang, gây ra một tiếng nổ đinh tai nhức óc, khiến cho đang núp trong bụi rậm Hỏa Vũ không khỏi hơi chút váng đầu, may mà có Đường Miên Phong nhanh chóng che lại đôi tai của nàng, nếu không có khi Hỏa Vũ sẽ bị thủng màng nhĩ cũng nên.
Hai người một thú nhìn chằm chằm vào đám bụi mù. Cảnh tượng bên trong lại khiến bọn họ cảm thấy khó tin.
Khói bụi tản mất, Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang lại xuất hiện trong tình trạng không chút nào hư hại, toàn bộ thân mình không có một vết thương, bộ lông vẫn trắng như tuyết, thuần sắc không nhiễm một hạt bụi. Trước mặt nó là một tấm chắn bảy màu, thế nhưng không đơn giản như lúc nãy mà giống như còn được dung hòa thêm một chút gì đó.
Đang khi Đường Miên Phong nghi hoặc, trong đầu bỗng vang lên âm thanh đã lâu của Esdeath “ Đó là vận mệnh chi lực, không nghĩ tới thế giới này ngoại trừ Thụy Thú lại còn có kẻ sở hữu vận mệnh chi lực. “
“ Esdeath “ Đường Miên Phong bất ngờ vì sự xuất hiện của nàng, sau đó hỏi “ Vận mệnh chi lực rốt cục là cái gì ? “
“ Có nhìn thấy trên đầu nó hình trăng rằm không ? “ Đường Miên Phong theo lời nói của nàng di chuyển tầm mắt, nhìn thấy được trên đầu Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang trăng rằm đồ án. Lúc này nó lại sáng lên giống như ánh trăng thực vậy, không hề ảm đạm như lúc ban đầu.
Nhìn thấy hắn gật đầu, Esdeath bắt đầu nói tiếp “ Vận mệnh chi lực chính là phát ra từ đó. Cái được gọi là vận mệnh cũng không phải một cái gì đó cụ thể. Đó là một sức mạnh siêu tự nhiên, siêu nhân loại. Nó có thể chi phối cả tất cả sự sống trên thế gian này, có thể làm cho đời người thuận lợi, cũng có thể làm cho đời người gian nan vất vả muôn phần, có thể làm cho tài vận của người ta may mắn, cũng có thể làm cho người ta khốn đốn kiệt quệ. “
“ Kinh khủng như vậy ? Thế nhưng tại sao con Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang này lại sở hữu vận mệnh chi lực chứ ? “ Đường Miên Phong kinh ngạc hỏi.
“ Cái này thì ta cũng không biết, ngươi có lẽ phải tự mình tìm kiếm đáp án thôi.” Ánh mắt của Esdeath cũng hiện lên một tia nghi hoặc, sau đó cũng biết mất, Đường Miên Phong gọi mãi cũng không chịu đáp lại. Đối với Esdeath tới vô tung, đi vô ảnh Đường Miên Phong đã trở thành thói quen, bất đắc dĩ ra khỏi tinh thần thức hải, yên lặng theo dõi kỳ biến.
Lúc này trận chiến đã đến hồi kết, trước mặt một Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang đã sử dụng vận mệnh chi lực, Liệt Diễm Ma Ngưu loại này hung danh lan xa mười vạn năm hồn thú lại nhỏ bé, yếu ớt đến như vậy.
Thân thể của nó đã chịu đựng không dưới mười đạo vết thương, ngưu nhãn hiện lên vẻ không cam lòng. Đáng ra đã có thể dễ dàng giải quyết con cá, đột nhiên lại nhất ngộ phong vân liền hóa rồng, quay đầu trở lại đe dọa mình.
“ Từ bỏ đi, ngươi đã không thể đánh tiếp được rồi. “ Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang ánh mắt hững hờ nhìn Liệt Diễm Ma Ngưu, sau đó cũng không để ý tới nó mà quay lưng đi.
Liệt Diễm Ma Ngưu thấy Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang bỏ qua nó, không khỏi trong lòng cảm thấy sỉ nhục, một đôi mắt trâu càng thêm huyết hồng, bộ mặt trở nên ngày càng dữ tợn.
“ Đừng có xem thường ta. “ Sau đó năng lượng màu đen tụ tập ngoài miệng của nó, hình thành nên một quả cầu giống như là Vĩ Thú Ngọc trong phim Naruto vậy, bắn phá về phía Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang.
Kẻ sau quay đầu lại, ánh mắt như muốn nứt ra, trơ mắt nhìn công kích đánh vào người mình.
“ Oành “ Lại một tiếng nổ chói tai truyền đến, lần này thậm chí còn lớn hơn lần trước, ắt hẳn đây là một đòn toàn lực của Liệt Diễm Ma Ngưu.
“ Đây chính là kết cục của việc dám xem thường ta. “ Liệt Diễm Ma Ngưu cười như điên. Nhưng sau một hồi, tiếng cười của nó càng ngày càng nhỏ, cuối cùng trở nên im bặt.
“ Sao ngươi lại có thể sống sót được. “ Liệt Diễm Ma Ngưu giống như điên dại, trong miệng truyền ra tiếng trâu rống. Trước mặt nó là hình ảnh Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang máu tươi đầm đìa, thế nhưng đây cũng chỉ là bị thương ngoài da, thực chất cũng không có thương thế gì quá nặng.
Ra là nhờ có vận mệnh chi lực, Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang tại một giây cuối cùng nhận ra được Liệt Diễm Ma Ngưu ý đồ tiểu nhân, trước một bước sử dụng vận mệnh chi lực bao trùm mình lại. Thế nhưng bởi vì nhận ra quá đỗi muộn màng nên lượng vận mệnh chi lực được sử dụng lại cực kỳ mỏng manh, cho nên mới chịu vết thương như vậy.
“ Ngươi đây là tìm chết. “ Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang gào thét. Trăng rằm đồ án lần nữa sáng lên, lần này tỏa ra quang mang chói rọi, tản mát ra cường đại huỷ diệt chi lực.
“ Vận Mệnh Thẩm Phát. “
“ Aaaaa, khôngggggg. “ Kèm theo tiếng kêu gào thảm thiết của Liệt Diễm Ma Ngưu, nó đã dần dần bị tan biến dưới sự huỷ diệt của vận mệnh chi quang, cuối cùng cũng hóa thành tro bụi, chỉ để lại một vòng hồn hoàn đỏ ngầu.
Team Đang Bí Ý Tưởng
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...