Đường Miên Phong cùng Hỏa Vũ hai người vừa đi vừa nhìn ngắm hai bên cảnh vật. Nơi này không hổ là Lạc Nhật Sâm Lâm, toàn bộ quang cảnh bị ánh mặt trời chiếu rọi, giống như là một con đường hoàng kim vậy.
Hai bên đường cây cối mọc um tùm, đâu đâu cũng có thể thấy được thực vật hệ hồn thú. Lam Ngân Thảo, Bách Hoa Thảo,... ở đâu cũng có thể dễ dàng thấy được.
Đột nhiên, Đường Miên Phong dừng lại, bản năng mách bảo hắn đang có nguy hiểm tới gần. Tâm thần khẽ động, ôm Hỏa Vũ né qua một bên. Ngay khi Hỏa Vũ đang định nổi trận lôi đình thì liền nhìn thấy vị trí cũ của mình xuất hiện một thân ảnh màu đen.
Đó là một con khỉ đầu chó chừng một thước, toàn thân màu đen, đôi mắt màu nâu lóe lên hung quang, cánh tay dài kỳ dị, thú trảo, răng nanh lộ rõ ra ngoài. Một kích vừa rồi không trúng, nó liền phát ra tiếng rít trầm thấp, rồi sau đó mạnh mẽ đạp một cái lấy đà đánh sang phía hai người bọn họ.
Hỏa Vũ nhìn thấy con khỉ này không khỏi kinh hô : “ Ám Ảnh Cự Viên. “ Nàng vừa dứt lời thì con quái vật đã đánh đến, Đường Miên Phong ôm nàng lần nữa tránh khỏi công kích của nó.
“ Không nghĩ vừa mới tiến tới Lạc Nhật Sâm Lâm liền đã được chào đón kỹ đến như vậy, không ngờ lại là sát thủ bên trong rừng rậm, Ám Ảnh Cự Viên, hơn nữa vừa xuất hiện chính là vạn năm hồn thú. Hỏa Vũ, như vậy nên nói là chúng ta may mắn hay là xui xẻo đây ? “ Đường Miên Phong nhìn Hỏa Vũ cười hỏi.
Hỏa Vũ liếc hắn một cái, đến lúc này còn có thể đùa giỡn được sao.
“ Chỉ là không rõ tại sao loài hồn thú vốn nên xuất hiện ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm lại xuất hiện ở đây, hơn nữa lại còn ở vòng ngoài của Lạc Nhật Sâm Lâm... Chẳng lẽ, Tinh Đấu xảy ra vấn đề gì rồi sao ? Không biết có quan hệ gì với bọn Minh Thần Giáo không đây... “ Đường Miên Phong trong lòng không khỏi có chút lo lắng, cảm giác việc này nhất định cùng bọn người mặc áo đen kia gây ra.
“ Mặc kệ, việc cấp thiết nhất vẫn là tìm được Âm Dương Linh Thảo, cứu được Trúc Thanh rồi hẵng nói. Nhất định không thể chậm trễ, phải tăng nhanh tốc độ, mỗi một giây Trúc Thanh đều đang phải chịu đựng thống khổ vô biên. “
Đường Miên Phong trong lòng suy nghĩ, trên tay cũng làm ra phản kích.
Võ hồn mở ra, kèm theo một tiếng phượng minh ngân nga thì phía sau hắn hiện lên một hư ảnh phượng hoàng như ẩn như hiện, cả người tỏa ra một luồng khí chất cao quý cùng ngạo nhiên.
Hồn hoàn thứ nhất sáng lên, ánh sáng màu đỏ lập lòe khiến Ám Ảnh Cự Viên không thể không nheo mắt lại. Một thanh kiếm màu vàng đột nhiên xuất hiện trên tay Đường Miên Phong.
Hắn buông ra Hỏa Vũ, đem Kim Cang Thần Kiếm che chắn trước ngực, hai mắt đã biến thành Sharingan, ba câu ngọc trong con mắt nhanh chóng xoay chuyển, nhìn chăm chú vào Ám Ảnh Cự Viên, khiến nó cảm giác như mình là một con mồi đang bị thợ săn nhìn chằm chằm vậy.
Đường Miên Phong bây giờ là đang chuẩn bị đem nó làm đá thử kiếm. Nói đến, Đường Miên Phong xưa nay đúng là rất ít khi đánh cận chiến, ngoại trừ Huyền Thiên Thủ cùng Phi Thiên Ngự Kiếm kiếm kỹ, toàn bộ kỹ năng của hắn không phải là đánh tầm xa thì là để hộ chủ.
Hôm nay hắn quyết định đem Phi Thiên Ngự Kiếm đã từng một thời làm chấn động Sword Art Online, tái hiện trên đại lục Đấu La này.
Con khỉ sau hai đòn không trúng, giống như là bị chọc giận vậy. Nó thật nhanh chạy hướng về phía Đường Miên Phong, hai đấm liên tục đấm vào lồng ngực, đồng thời rú lên một tiếng, một đoàn bạch quang từ miệng nó lao nhanh về phía Đường Miên Phong. Mà nó thì cũng đồng thời chạy theo bạch quang, đâm về phía hắn.
Đường Miên Phong nhìn bạch quang bắn tới, cũng không hề hoảng loạn. Tay phải để bên hông, làm ra tư thế rút kiếm.
“ Bạt Đao Thuật “ Cũng là một đường ánh sáng màu trắng lóe lên, công kích của Ám Ảnh Cự Viên trong nháy mắt bị bổ đôi, đánh vạt ra hai bên đường, huỷ diệt một đám Lam Ngân Thảo.
Ngay lúc đó thì con khỉ khổng lồ đã nhào tới, đôi tay tràn đầy lông lá của nó chuẩn bị nắm chạm tới hai vai của Đường Miên Phong.
Chiến đấu sẽ kết thúc nhanh như vậy sao, liệu Đường Miên Phong sẽ để cho nó thực hiện được ý định sao ?
Đáp án đương nhiên là không rồi.
Hắn không những chẳng hề lùi lại mà còn tiến lên, chân phải bước lên một bước, tay phải của Đường Miên Phong không chút nào ngừng lại, vỏ kiếm tạo bởi hồn lực cực nhanh quét ngang, cực kỳ chuẩn xát đánh trúng đầu của Ám Ảnh Cự Viên, làm nó không khỏi ngã sang một bên, váng đầu hoa mắt.
Phi Thiên Ngự Kiếm – Song Long Thiểm. Đây chính là chiêu thức phối hợp vỏ kiếm, dùng để khắc phục nhược điểm để lộ sơ hở sau khi sử dụng Bạt Đao Thuật.
“ Gàooo “ Con khỉ rất nhanh đứng lên, đòn đánh hiển nhiên khiến nó bị đau, hai mắt đỏ ngầu gào thét nhìn Đường Miên Phong.
“ Kết thúc ở đây được rồi, ta đã mất đi hứng thú đối với ngươi. “ Đường Miên Phong nhìn Ám Ảnh Cự Viên nói. Sau đó ném vỏ kiếm qua một bên, hai tay nắm chặt chuôi kiếm, nhắm mắt lại.
Ám Ảnh Cự Viên giống như nghe hiểu Đường Miên Phong nói vậy, cảm giác được hắn tỏ ra khinh thường chính mình, không khỏi càng thêm giận dữ, trong nháy mắt cuồng bạo, làn da trở nên đỏ ngầu, bộ lông cũng biến thành màu trắng, lực lượng cùng tốc độ đồng thời tăng lên một mảng lớn.
“ Đồ ngốc, mau tránh ra. “ Hỏa Vũ đứng một bên thấy Ám Ảnh Cự Viên sử dụng ra thiên phú cuồng bạo của nó, không khỏi lo lắng, quay về Đường Miên Phong hô.
Người sau vẫn không tỏ ra ý kiến, án binh bất động, hai mắt vẫn nhắm nghiền không nói, phảng phất đã chìm trong vô ngã, không còn việc gì có thể ảnh hưởng đến hắn.
Nắm đấm của Ám Ảnh Cự Viên đã đến gần, Hỏa Vũ chuẩn bị lúc nào cũng có thể xuất thủ, bất cứ giá nào cũng phải cứu được Đường Miên Phong.
Đúng lúc này, một màn kỳ dị xảy ra, cả không gian lẫn thời gian như dừng lại tại lúc này.
“ Áo nghĩa, Phi Thiên Ngự Kiếm – Cửu Đầu Long Thiểm. “ Thanh âm bình thản truyền ra từ miệng Đường Miên Phong.
Kèm theo tiếng rồng ngâm vang lên, chín đạo công kích như chín con rồng, đánh vào chín tử huyệt của Ám Ảnh Cự Viên, khiến con quái vật không khỏi ngừng lại, đứng im tại đó. Đầu, vai phải, vai trái, hai cánh tay, eo phải, eo trái, giữa hai chân, ngực của nó cùng một lúc xuất hiện chín đạo vệt thương, cân xứng một cách tuyệt đối.
“ Gàoooo “ Con hồn thú khẽ gào lên một tiếng, cuối cùng không chịu nổi, thân thể khổng lồ của nó đổ ầm xuống, gây nên một trận bụi mù.
Đường Miên Phong cũng không để ý Hỏa Vũ đã ở đó trợn mắt há hốc mồm từ lâu, thu lại hồn lực, nhẹ thở ra một hơi “ Vẫn chưa được sao. “
"Cửu Đầu Long Thiểm" là một tuyệt chiêu khủng khiếp sử dụng tốc độ tới cảnh giới cao nhất.
Đòn tấn công dồn vào chín điểm chết người của đối thủ là đầu, vai trái, vai phải, tay trái, tay phải, eo trái, eo phải, ngực và ở giữa hai chân vào cùng một thời điểm. Những điểm này là trọng điểm của chiêu và tạo nên điều căn bản của thế đứng, bất kỳ tuyệt chiêu hay kỹ năng.
Bởi vì Cửu Đầu Long Thiểm tấn công chín điểm cùng một lúc, cho nên phòng thủ hay tránh né đều gần như vô hiệu.
Tuy nhiên, khối lượng và sức mạnh giữ vai trò then chốt trong hiệu quả của chiêu này. Điều này có nghĩa là nếu chiêu này được sử dụng hoàn hảo, lực sẽ rất khác nhau phụ thuộc vào cân nặng và lực tay. Về cơ bản, một người dùng Cửu Đầu Long Thiểm nặng ký sẽ hiệu quả hơn một người nhẹ ký.
Cho nên, thật ra Đường Miên Phong vẫn chưa đạt tới cảnh giới cao nhất của Phi Thiên Ngự Kiếm.
“ Này Đường Miên Phong, ngươi sử dụng công kích kia rốt cục là gì, là hồn kỹ sao ? “ Kinh ngạc qua đi, Hỏa Vũ tỉnh hồn lại, lập tức hiếu kỳ về Phi Thiên Ngự Kiếm, tò mò hỏi Đường Miên Phong.
“ Đây không phải là hồn kỹ. Nói chính xác hơn, nó là kiếm kỹ, một môn tên là Phi Thiên Ngự Kiếm kiếm kỹ “ Đường Miên Phong trả lời, sau đó nói tiếp :
“ Vừa rồi chỉ là một chiêu thức trong số rất nhiều chiêu thức của Phi Thiên Ngự Kiếm lưu, Cửu Đầu Long Thiểm. Nó phân biệt đánh vào chín cái điểm chết trên người đối thủ là đầu, hai vai, hai tay, hai bên eo, ngực và giữa hai chân. “
“ Thần kỳ như vậy sao. Kiếm kỹ này là do ngươi tự mình sáng tạo à ? “ Hỏa Vũ nhìn Đường Miên Phong ánh mắt tràn đầy sùng bái. Đấu La Đại Lục cũng chưa từng có tiền lệ như vậy, mỗi một hồn sư đều là cần tu luyện, sau đó thu thập hồn hoàn mới có thể sử dụng được kỹ năng của mình. Nếu như Đường Miên Phong thật sự sáng tạo ra Phi Thiên Ngự Kiếm, như vậy đây quả là một sự cách tân trong giới hồn sư, nhất định sẽ làm toàn bộ đại lục dậy sóng.
“ Ngươi hiểu lầm, đây cũng không phải do ta sáng chế, chỉ là có cơ duyên xảo hợp học tập được mà thôi. Thực chất đây là do một vị kiếm sĩ cực kỳ tài ba sáng tạo tên là Hiko Seijuro, ông là người đã sáng lập ra Phi Thiên Ngự Kiếm lưu. Truyền thuyết kể lại, Hiko Seijuro đã sống từ thời chiến tranh giữa các vị thần cùng các ác quỷ. Sau đó bởi vì chiến tranh nên rất nhiều người đã phải chết. Hiko nhận thấy mối nguy hiểm này, cho nên ông đã tạo nên Phi Thiên Ngự Kiếm lưu để bảo vệ những người xung quanh. Thậm chí có người nói Hiko Seijuro sức mạnh thậm chí có thể đụng độ với thần ma. “ Đường Miên Phong nói tới đây, ánh mắt liền hiện lên vẻ chờ mong.
Phi Thiên Ngự Kiếm cũng không đơn thuần là môn phái hư cấu, từ lúc Đường Miên Phong được hệ thống truyền cho Phi Thiên Ngự Kiếm chiêu thức thì lịch sử của nó cũng được đi kèm truyền vào trong đầu hắn. Theo thông tin mà hệ thống đưa cho, Hiko Seijuro còn kinh khủng hơn những gì Đường Miên Phong vừa thuật lại, không chỉ đụng độ mà còn có thể trấn áp thần ma.
Đường Miên Phong tin tưởng, đến cuối cùng Phi Thiên Ngự Kiếm của hắn sẽ đạt tới cảnh giới ấy, thậm chí siêu việt Hiko Seijuro.
“ Thần kỳ như vậy sao ? “ Hỏa Vũ nghe Đường Miên Phong nói vậy, ánh mắt không khỏi tỏ vẻ mong đợi, đáng thương nhìn hắn.
“ Ách, đừng nhìn ta như vậy, ta dạy cho ngươi là được. “ Đường Miên Phong lúc nào gặp Hỏa Vũ có dáng vẻ như vậy, giống như đang làm nũng với hắn, không khỏi mồ hồi chảy ròng ròng, bất đắc dĩ nói.
“ Thật sao, tuyệt kỹ mạnh mẽ như vậy ngươi sẽ dạy cho ta sao ? “ Hỏa Vũ lúc này lại sững sờ, không chút nghĩ ngợi liền đáp ứng dạy cho mình.
“ Cũng đâu có gì, chỉ là một loại kiếm kỹ mà thôi. Vả lại, ngươi cũng đâu phải người ngoài. “ Đường Miên Phong vuốt vuốt mũi nói.
Hỏa Vũ nghe hắn nói vậy, vẻ mặt kinh ngạc, trong lòng đột nhiên giống như có một dòng nước ấm chảy qua vậy, tràn ngập vẻ ngọt ngào. Khuôn mặt bỗng dưng tách ra vẻ tươi cười tuyệt đẹp.
Sau đó không để ý Đường Miên Phong ánh mắt kinh ngạc, tiến tới bên cạnh hắn, nhún chân lên, đôi môi đỏ khẽ ấn một vệt son lên má Đường Miên Phong.
“ Đây xem như thưởng cho ngươi đi, dạy dỗ bản tiểu thư phí dụng. “ Hỏa Vũ cười híp mắt. Sau đó liền chạy lên về phía trước
“ Còn chờ gì nữa, mau đi thôi, trời sắp tối rồi đó. “
“ Cô nàng này... “ Đường Miên Phong khẽ vuốt má, cảm nhận trên đó ấm áp, dở khóc dở cười, hướng về phía Hỏa Vũ hô “ Chờ ta với. “ Sau đó nhanh chóng chạy về phía Hỏa Vũ.
Hai người sánh vai chạy dưới ánh nắng mặt trời, tạo nên một bức tranh đẹp đẽ.
Thế nhưng, Đường Miên Phong cùng Hỏa Vũ không biết bọn họ đang dần dần đối mặt với nguy hiểm.
…..........................................................
Lạc Nhật Sâm Lâm, khu vực trung tâm.
Ở tại đây đang có một đoàn người mặc áo đen, trên người bọn hắn tỏa ra hắc ám khí tức. Trong đó có một người dáng vẻ như là tên cầm đầu, cúi đầu hướng về trước mặt một tên thuộc hạ hỏi :
“ Đã tìm được chưa ? “
“ Bẩm báo thánh tử, đã tìm được. Chỉ là bên cạnh đó còn có một con Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang canh giữ, chúng ta cũng không dám tới gần. “
Kẻ được gọi là thánh tử nghe vậy cũng không để ý, hai tay nắm chặt :
“ Mặc kệ bất cứ giá nào thì ta cũng phải có được các ngươi, bất luận là Âm Dương Linh Thảo vẫn là Đế Hoàng Thụy Thú.“
Team Đang Bí Ý Tưởng
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...