Đông Phương Bất Bại Chi Quân Tử Mãn Lâu
Hoa Mãn Lâu dưới sự thúc giục của giáo chúng Nhật Nguyệt thần giáo, nhanh đuổi chậm đuổi, cuối cùng ngay trước sinh nhật của Nhậm Doanh Doanh hai ngày thì đến nơi. Nhậm Doanh Doanh tự nhiên vui vẻ không thôi, Hoa Mãn Lâu kỳ thực cũng thật cao hứng. Nhậm Doanh Doanh rốt cục trở thành đại cô nương, điều này làm cho hắn có loại xem trưởng nữ trưởng thành cảm giác. Lại nói tiếp, tuổi của Hoa Mãn Lâu hẳn là không kém Đông Phương Bất Bại bao nhiêu, bởi vậy Nhậm Doanh Doanh cũng có thể kêu “thúc thúc”, nhưng Nhậm Doanh Doanh lại không muốn, nàng thà rằng cứ luôn gọi “Hoa tiên sinh, Hoa tiên sinh”.
Nhớ rõ, ngày đó vừa nhận được tin tức Hoa Mãn Lâu tới Hắc Mộc Nhai, Nhậm Doanh Doanh lập tức xuống núi đi đón Hoa Mãn Lâu. Một đường tự mình dẫn Hoa Mãn Lâu lên Hắc Mộc Nhai, vừa đi còn vừa dùng ngữ khí bất an hỏi xem Hoa Mãn Lâu có mất hứng hay không. Dù sao không có người nguyện ý chính mình bị ép buộc đi đến đi?
Nhưng Hoa Mãn Lâu tươi cười làm cho Nhậm Doanh Doanh cuối cùng thả tâm. Hoa Mãn Lâu tùy ý Nhậm Doanh Doanh cầm tay hắn kéo lên núi, vừa mỉm cười vừa nói, hắn sẽ không để ý Đông Phương giáo chủ nói gì đó. Nói vậy Đông Phương Bất Bại cũng là có ý tốt, muốn cho Doanh Doanh cao hứng mà thôi.
Hoa Mãn Lâu cách nói làm cho Nhậm Doanh Doanh trong lòng có điểm hổ thẹn, nàng cũng không cho rằng Đông Phương thúc thúc chính là chỉ nói đùa một chút, nếu Hoa Mãn Lâu lúc này không tới, phỏng chừng những kia giáo chúng có thể thật chết oan.
Bất quá việc này nhờ vào Hoa Mãn Lâu đuổi tới kịp thời mà tiêu tán vô tung, Nhậm Doanh Doanh cũng nhẹ nhàng thở ra. Hơn nữa Hoa Mãn Lâu có thể đến làm cho nàng thực sự phi thường cao hứng.
Hoa Mãn Lâu tại nơi ở của Nhậm Doanh Doanh ngồi một lát, sau đó bắt đầu kiểm tra nàng, xem nàng có hay không hoang phế học nghiệp. Nhậm Doanh Doanh hữu vấn tất đáp (hỏi đến đâu trả lời đến đó) khiến Hoa Mãn Lâu có chút vừa lòng. Nhậm Doanh Doanh cười nói muốn đàn cho hắn nghe. Hoa Mãn Lâu vui vẻ đáp ứng.
Kỹ năng đánh đàn của Nhậm Doanh Doanh chỉ có thể nói là bình thường, Hoa Mãn Lâu chỉ điểm một chút, lại bị Nhậm Doanh Doanh lôi kéo đánh đàn. Hoa Mãn Lâu tự nhiên là không cự tuyệt. Trong khoảnh khắc, tiếng đàn động lòng người vang vọng khắp Hắc Mộc Nhai.
Một khúc kết thúc, Nhậm Doanh Doanh khen không dứt miệng, ánh mắt nhìn Hoa Mãn Lâu lộ ra rõ ràng yêu thích. Chỉ tiếc Hoa Mãn Lâu lại cái gì đều nhìn không thấy (có gì đâu mà tiếc o(>
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...