Đồng Nhân-narutokẻ Lạc Đường


"Onii-chan, xem này tóc em lại dài ra rồi."Hắn chậm rãi vươn tay vuốt lấy lọn tóc của cô bé tóc hồng ngồi bên cạnh mình, tay kia vươn ra ở eo cô siết nhẹ cô vào lòng mình, khóe môi nhẹ nhàng cong lên, gật đầu như đồng tình.Cô gái đó lại ngẩng đầu, đưa đôi mắt tròn xoe, lục bảo nhìn hắn, tươi cười như hoa nở."Onii-chan, mùa hoa anh đào lại nở rồi."Hắn nhẹ gật đầu, cầm lọn tóc đưa lên mũi mình hít lấy một hơi nhẹ, dường như hắn rất thỏa mãn với cảm giác này."Onii-chan..."Hắn siết chặt thêm một chút vòng eo của nữ nhân kia, chậm rãi nghiêng mắt nhìn đến con ngươi lục bảo đang hoang mang.

Hắn khẽ cúi đầu hôn lên cánh môi đỏ hồng, chín mọng của cô."Gọi là otto-san!"Đôi gò má của cô gái ngồi bên cạnh anh lập tức đỏ ửng lên, đôi con ngươi lục bảo ra vẻ hờn dỗi một chút, lại bị đôi mắt huyết sắc của hắn nhìn đến chăm chú."O-Otto...san""Anh không nghe rõ!"Hắn nhướn mày, nhìn cô gái ngồi trong lòng mình, khóe môi đã cong lên một chút, nhưng vẫn vẻ mặt poker, không mang theo ý nghĩa.Cô bé tóc hồng lại ngẩng đầu lên nhìn hắn, gò má ửng hồng, càng tăng lên."Otto-san!"Cô bé cứng rắn gọi lớn.


Hắn nhìn nữ nhân trong lòng, đáy mắt xẹt qua ánh sáng nhẹ.

Cuối cùng, đổi thành nụ cười nửa khóe miệng, cúi xuống hôn lên môi cô, đầu lưỡi chậm rãi cạy khóe răng thẳng tắp, luồn lách vào bên trong cuốn lấy chiếc lưỡi đinh hương, thơm tho phía trong.Chậm rãi từng giọt một, hút tất cả vị ngọt từ miệng bảo bối trong lòng.


Đến khi hắn dừng lại, cô nàng đã xụi lơ tựa người vào lồng ngực của hắn."Otto..."Đôi mắt lục bảo mông lung, e thẹn, có chút giận dỗi, làn da trắng hồng như sứ, hiện lên ửng đỏ hai gò má, đôi môi hồng nhuận, ướt át còn chút sưng lên do trải qua trận hành hạ vừa rồi của hắn.Nhìn cảnh này, yến hầu của hắn không nhịn được mà cử động.

Hắn thở dài, vươn tay vỗ lấy lưng cô gái, điều tiết trút hơi thở cho cô.m thầm, ở góc độ cô không chú ý, một con sói đang liếm lấy mép của mình, con ngươi đỏ hiện lên tia hắc ám.--Hắn là kẻ ngoài câu chuyện.Hắn là đặc vụ cao cấp của quốc dân.

Hắn chưa bao giờ để mình thất thủ.Nhưng cuối cùng lại phải dừng bước chỉ vì nụ cười của một người.Thay đổi cốt truyện, ngươi chết thật thảm!Hắn chỉ nhếch môi cười khinh bỉ, con ngươi huyết sắc đỏ lên trông thấy."Ta quan tâm sao?!".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận