Một ngày nọ, Lục Dao nghe đồn thập đại môn phái Husky, Gà, Lừa (Thiếu Lâm), Cá, Hoa, Dê đều là danh môn chính phái, Độc và Đường tuy là vừa chính vừa tà nhưng vẫn được người Trung Nguyên chào đón. Nhưng còn Minh Giáo, tại sao mọi người đều nói Minh Giáo là tà giáo? Lục Dao rất là hoang mang!
Tập họp đồng bọn lại với nhau, Lục Dao bắt đầu hỏi, như thế nào mới gọi là tà giáo?
Phóng hoả, giết chóc! Gian dâm, cướp của!!!
Lục Dao rầu rĩ: Thì ra mình chính là đại ma đầu tà giáo!
Mọi người kinh hãi, hỏi, mấy việc đó ngươi đều làm rồi???
Lục Dao vô lực gật đầu: Đốt, đốt lửa. Giết, giết cá. Cướp, cướp rượu và cá của Quách Phương……..
Mọi người: …………………..
Còn có chiên qua trứng chim, mỗi ngày thì ngâm nga giáo lý. Còn ướp muối cá khô. Ướp… Ai, ta không biết ướp a!!! Ta không phải nhân vật phản diện đúng không! (^o^)/
Mọi người im lặng đỡ trán, chỉ có thể gật đầu!
Nhưng mà, Lục Dao lại rối: Ta là người Minh Giáo nếu không đủ tư cách làm nhân vật phản diện, cái này……. Hửm? – Đôi mắt Lục Dao lấp lánh nhìn Quách Phương.
Quách Phương thở dài nói: Thứ nhất, nhân vật phản diện phải giết người như ma!
Lục Dao: =口= Tại sao phải giết người?
Quách Phương: Tại vì đây là điểm mấu chốt tối thiểu của nhân vật phản diện! Thứ hai, nhân vật phản diện phải điên cuồng tà mị!
Lục Dao: Meo meo, tà mị thì ta biết, nhưng còn điên cuồng là sao?
Nhìn Lục Dao bày ra vẻ tà mị, Quách Phương muốn bùng cháy thành điên cuồng!
Quách Phương phất tay: Cái đó nhân vật phản diện sẽ có, chúng ta là chính phái thì không! Thứ ba, nhân vật phản diện phải có tính tình bất định, làm cho người khác không đoán được y làm gì!
Lục Dao kích động hỏi: Cái này đơn giản, ngươi không phải thường xuyên nói rằng không đoán được tâm tư của ta sao?!
Quách Phương nhìn trời bằng nửa con mắt, thầm chửi đờ mờ, nói dễ nghe thì thế thôi, còn nói khó nghe thì chính là não ngươi làm sao mà phẳng thế!
Khụ, thứ tư, nhân vật phản diện trở mặt nhanh như trở bàn tay, một giây trước còn cười vui vẻ một giây sau đã rút đao chém người!
Lục Dao: =口=!!! Cái này sao có thể làm được? Trở mặt?? Trở bàn tay??? Chém người???? Dây thần kinh mặt không bị loạn sao?
Quách Phương bất đắc dĩ đỡ trán: Quên đi, thật ra thì ngươi vẫn có một chút giống nhân vật phản diện.
Chỗ nào chỗ nào? Lục Dao thật hưng phấn!
Quách Phương bình tĩnh nói: Nhân vật phản diện đều cao cao đẹp trai, ừm, tướng mạo của ngươi là chuẩn luôn!
Lục Dao đang hưng phấn bỗng héo rũ cúi đầu, rút ra song đao: Ta thấy việc trở mặt như trở bàn tay, một giây trước cười một giây sau chém người cũng không phải là không làm được đúng không?
Ê ê ê, không được bạo lực gia đình nha nha nhaaaaa………
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...