Ở bên kia Quân Sơn, có một đám thú cưng bên cạnh Quách Phương.
Chúng nó hoạt bát lại thông minh,
Chúng nó phúc hắc lại ngốc nghếch,
Chúng nó đồng lòng hợp sức, cố gắng tác hợp tiểu couple Cái Meo.
Lẳng lặng ship Sách Tàng Đường Độc và Hoa Dê.
*********************
Hôm nay, Bạch Phượng triệu tập hội chim F5 họp!
“Thấy tiểu suất ca (anh đẹp trai) mặc áo trắng trùm nón không? Cá một ký thịt bò, Quách Cái thích hắn!
Thê Dạ đập đập cánh: “Tên Quách Cái kia ánh mắt giống sói, ai mà không biết!
Xích Tiễn cung cấp tin tức: “Tiểu ca kia gọi là Lục Dao, từ Tây Vực tới, thích rượu trái cây của chủ nhân ủ, thích ăn cá khô, còn có một con mèo là thú cưng!
Phi Hồng tiếp lời: “Ừ, ta thấy, ta thấy, nhưng mà không phải mèo cay, gấu mèo cay, sống ở Tứ Xuyên ăn cay!”
Tử Linh bốp vào đầu nó một cái: “Ta nói cái miệng ngươi ăn đầy ớt khi nào thì sửa đổi hả, không phải cùng chủ nhân đi Đường Môn một lần thôi sao, tại sao lại biết mùi, ha ha….”
Bạch Phượng đen mặt: “Ê ê ê, đừng có lái xa chủ đề! Ta nói, tên Quách Cái kia có chỉ số thông minh so với sư muội hắn còn thấp hơn, miễn bàn tới người lớn! Mà tốt xấu gì tên đó cũng là chủ nhân của chúng ta, chúng ta nên giúp hắn mới được a!’
Phi Hồng khó hiểu: “Theo đuổi em gái, không, là trai. Không phải chỉ cần tình cảm sao?”
Bạch Phượng trợn mắt: “Chỉ số thông minh còn không đủ dùng nói chi đến số dư để bày tỏ tình cảm!”
Chúng chim kịch liệt thảo luận, cuối cùng quyết định, trước tiên nên xuống tay ngay từ thú cưng của Tây Vực tiểu ca!
“Vậy bây giờ, Phi Hồng Tử Linh, các ngươi đến Đường Môn lần nữa, lấy về chút măng tươi, ta và Thê Dạ Xích Tiễn đi bắt cá, hành động!!!”
Hai ngày nay Quách Phương rất là đau trứng, phải nói là trong nhà nuôi mấy con chim mà như nuôi đại gia vậy, mỗi ngày mình đều vật vã đánh cá lấy thịt hầu hạ chúng nó, mà cũng không biết tụi nó ăn nhầm cái gì nữa, một con hai con cứ bay tới chỗ Lục Dao, đây rõ ràng là điềm báo của sự phản bội!
“Phi Hồng ngươi nha, thường ngày rất lười biếng mà sao bây giờ chăm chỉ qua Đường Môn tìm măng tre vậy, ngươi là định chuyển sang ăn chay à? Hửm???”
Phi Hồng xoay cái mông qua đối diện với Quách Phương, không thèm hé răng, hừ, hỗn đản chủ nhân, tụi ta không phải là vì ngươi sao………
“Tử Linh, ta muốn biết ngươi học ở đâu cách đào măng vậy? Ngươi có năng lực này thì cũng giúp ta đào mấy cây thảo dược tốt đi!”
Tử Linh chăm chú vuốt vuốt sợi lông chim, không thèm để ý hắn!
“Đáng giận nhất là các ngươi, hừ, bình thường đều giả đại gia với ta, mỗi ngày đánh cá làm bánh cá cho các ngươi ăn, lộn xộn cả buổi các ngươi cũng tự bắt cá, tốt lắm, từ nay về sau các ngươi tự mình kiếm ăn đi. Còn đống cá tươi và măng tre nhanh xử lý đi, không biết cách chế biến thì ăn hết luôn cả vỏ đi, gia mặc kệ!!!”
Thấy Quách Phương tức giận chạy đi, hội chim F5 nhìn nhìn nhau “Ta nói, tên Quách Cái đó làm sao vậy?”
Thê Dạ gãi đầu: “Chắc tới tháng!”
“Chết đê, nhưng mà nói lại, Quách Cái có phản ứng khác lạ, chắc chắn có vấn đề a…………”
_______em là đường phân cách qua ngày hôm sau________
Hôm sau, hội chim F5 thấy bé mèo yêu của Tây Vực tiểu ca vui vẻ ôm một viên măng tròn tròn, hội chim khó hiểu, bay tới hỏi cái đó là gì, từ đâu mà có?
Cổn Cổn đáp: Chủ nhân cho ta, măng tươi là số một a, cá khô rất nhiều, các ngươi muốn ăn với ta không?
Hội chim vội cảm ơn, từ chối!
Từ biệt Cổn Cổn, hội chim tức giận: Đờ mờ tên Quách Cái đó mới là đại gia, cứ thắc mắc tại sao lại không cho chúng ta tặng đồ, thì ra là chê chúng ta cản đường hắn xum xoe nịnh nọt, thật đúng là tên chủ nhân gây rối!!!
Lục Dao nhìn thấy năm con chim đang vây quanh xem Cổn Cổn nhà mình ăn cơm, mấy lần như vậy a, mỗi lần Cổn Cổn ăn cơm là đám nhóc này đều bay qua dòm ngó chăm chú, còn có ánh mắt hâm mộ lại uỷ khuất, đừng quá kỳ lạ thế chứ?
Thở dài đem cá đưa cho đám nhóc kia, nhìn bọn nó cắn nuốt ngấu nghiến, Lục Dao đau lòng “Tên Quách Phương kia làm gì thế, hắn không cho các ngươi ăn sao?”
Hội chim F5 đang vui vẻ ăn cá đột nhiên ngừng lại một chút, sau đó kích động ríu ra ríu rít gào khóc, còn đập cánh phành phạch tố cáo. Lục Dao vỗ về “Được rồi được rồi, buổi tối ta sẽ đi hỏi hắn tại sao lại không cho các ngươi ăn ha?! Ngoan, nhanh ăn cá đi!”
________ em là đường phân cách khinh bỉ đám chim ngốc ________
“Bạch Phượng, hội mình làm như vậy chủ nhân có nổi giận không?” Phi Hồng vẻ mặt đau khổ ăn cá cố gắng tưởng tượng thành mỹ vị bánh cá chủ nhân làm.
“Ngươi quên Quách Cái đã đối xử với chúng ta như thế nào rồi sao, hừ, lòng tốt bị từ chối không nói, còn không cho chúng ta ăn, nên để cho Tây Vực tiểu ca mắng chết hắn!!!” Bạch Phượng căm giận.
“Thật ra………..” Thê Dạ đã được ăn uống no nê, điềm tĩnh chậm rãi nói “Ta muốn hỏi, mục đích từ đầu của chúng ta là gì thế →_→”
“…………………. Ớ” Xích Tiễn giật mình tỉnh ngộ, khô khốc trả lời “Tác hợp Quách Cái và Lục Dao tiểu ca”
“Ưm, bây giờ chúng ta đang làm gì?”
“…………….” Tử Linh
“……………..” Phi Hồng
“ Ngươi thử đoán xem, Quách Cái có đem chúng ta vặt lông nấu canh không?!” Bạch Phượng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...