[Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Ta Là Asisư

“Diễm danh truyền khắp các nước chư hầu lĩnh quốc, nữ hoàng Asisu! Nàng so với truyền thuyết
còn xinh đẹp hơn. Nhất là khi đến gần, giống như tiên nữ” Ragashu khi
nói lời này, thái độ nhìn vô cùng chân thành. Nữ nhân đều thích nghe
những lời ca ngợi mình, Asisu hẳn là không ngoại lệ ” Ta từ Babylon nhìn bầu trời xanh hướng Ai Cập, liền khát vọng muốn gặp nàng. Nữ hoàng
Asisu, khi chưa gặp nàng, ta ái mộ nàng đã thật lâu”

Nhìn vẻ vô
cùng thành khẩn của Ragashu, lòng ta cười thầm. Lấy cây quạt che lại sự
tính kế trong ánh mắt, ta cười duyên liên tục “Hoàng đế Ragashu, ngài
thật sự là năng ngôn thiện đạo a” Ý bảo Ari tiến lên rót rượu cho
Ragashu, Ari ngầm hiểu. Nhẹ nhàng bắn ra từ giữa ngón tay của tay cầm
bầu rượu, một chút bột trắng liền thuận lợi rơi vào rượu. Ari rót đầy
cho Ragashu xong, cũng rót cho ta một ly

Ta nâng ly rượu lên
“Hoàng đế Ragashu từ xa đến, đường sá xa xôi vất vả. Ta kính ngài trước
một ly, hi vọng ngài có thể ở Ai Cập được thoải mái khoái hạt” Ragashu
thấy ta đàm tiếu yến yến, không hề phòng bị, một ngụm liền uống hết ly
rượu có thuốc. Ta cũng khẽ nhấp mấy ngụm, thuận tiện dùng khăn tay nhẹ
lau khóe miệng, đem giải dược giấu trong khăn tay nuốt xuống

“Nữ
hoàng Asisu, nàng thật sự là nữ thần Ai Cập đẹp nhất” Ragashu tiếp tục
ca ngợi “Ta khát vọng nhất đổ phương dung, mới có thể ngàn dặm xa xôi
đến Ai Cập” Ta rất phối hợp đưa ra một nụ cười sáng lạn, một bộ dáng
khiến người lâng lâng. Ngươi cứ tiếp tục hát đi, hôm nay trước cho ngươi nếm chút phấn ngứa, hiệu quả không lớn, chỉ là khiến ngươi cả đem ngủ
không tốt mà thôi

“Nữ thần xinh đẹp, nàng có mái tóc đen óng ả,
khí chất tao nhã cao quý, đôi mắt sáng ngời như hắc thủy tinh. Nam nhân
nào nhìn thấy ngươi đều bị ngươi bắt mất hồn” Ari tiếp tục rót rượu cho
hắn, tài ăn nói của Ragashu quả thật rất ngọt. Ta nghe mà hai má ửng đỏ, bị ngươi ca ngợi như vậy, thật là có cảm giác vui vẻ a “Nàng thật sự
đẹp đắc tội quá a!” Tuy biết bản thân hắn xấu xa, nhưng bị dùng từ tao
nhã luân phiên công kích, ta không khỏi vui vẻ

Hắn vẫy tay một
cái, người hầu lập tức bưng lên một cái hòm nhỏ tinh mĩ. Ragashu hướng
ta mở ra “Đây là đá quý Babylon, chỉ có nữ thần xinh đẹp như nàng mới có thể đeo nó”

Đá quý vòng cổ rạng rỡ, hạt châu tinh mĩ, bên cạnh
có mấy viên đã quý đen được khảm vòng quanh. Ta làm bộ kinh hỷ “A! Một
vòng cổ thật mê người” Vươn tay chạm vào vòng cổ, cẩn thận đoan trang.
Thợ khảm ở thời kỳ này mà nói vẫn là đĩnh tinh xảo. Đá qúy bề mặt vốn gồ ghề, màu đen trầm ổn bị các tay nghề thô ráp làm thành một khối đá quý
tính chất cực kém, không có chỗ nào không chê. Hừ, một thứ đồ hư như
vậy, ngươi cũng không biết xấu hổ tặng người khác? Có bản lĩnh thì ngươi lấy năm mươi tấn vàng dùng kéo trang hảo đưa ra!


Kỳ thực, này
cũng là do ta có thành kiến mới có thể nghĩ như vậy. Vương quốc Babylon
nông nghiệp, thủ công nghiệp, buôn bán đều có quy định nhất định, thủ
công nghêệp phân công đã tương đương tế. Có chế chuyên, may, tạc đá quý, luyện kim chờ. Mà ta chính là nhìn không nổi Ragashu. Tùy tay ném vòng
cổ về hộp, ta tiếp tục đàm tiếu với Ragashu “Đây là tặng cho ta sao? Ta
cảm tạ hoàng đế Ragashu rất nhiều”

Thấy nữ hoàng kinh mạn,
Ragashu thế nhưng trong mắt lại hiện lên một tia thách thức chiến đấu.
Nữ nhân này quả không sai, không để tiền tài vào mắt, đoan trang hào
phóng, rất có khí chất của một quốc gia chi mẫu. Hắn rất muốn đem nàng
tới tay

Một bên Menfuisu nhịn đã lâu, thấy Ragashu trừ bỏ miệng
tán dương ra còn tặng vòng cổ cho Asisu. Khiến hắn cáu kỉnh nhẫn sao
được “Hoàng đế Ragashu, không biết đây là đá quý gì? Tựa hồ Ai Cập không có tài nguyên khóang sản này” Đoạt lấy câu chuyện, Menfuisu muốn rời
lực chú ý của Ragashu đi. Ta mừng rỡ thoải mái, hôm nay nhiệm vụ kê đơn
hoàn thành. Ngày mai, nghĩ xem dùng phương pháp nào bắt nạt hắn

Thấy bộ dáng hai người ở mặt ngoài gặp nhau hận trễ. Ta ngồi thoáng chốc,
liền lấy cớ không khỏe, lui xuống. Dù sao tiệc tối nay ta cũng không
phải nhân vật chính. Gọi Ruka tới, bảo hắn gần đây chú ý tới Nafutera.
Tuy trong lòng ta hiểu rõ nhưng vẫn muốn bắt được nhược điểm của nàng.
Sau đó khép chặt cửa lớn, miễn tiếp khách. Nghe nói, vào lúc ban đêm,
Ragashu sai vài binh lính giúp hắn tắm tẩy sạch cả đêm, cả đêm kêu ngứa, thẳng đến bình minh, mới mỏi mệt nặng nề ngủ

Ngày hôm sau,
Ragashu đến gặp ta. Tuy không thắng nổi nhiễu phiền này, mà ta luôn ôm
ác ý muốn chỉnh hắn, nên miễn cưỡng bồi hắn đi dạo, hắn một đường ca
ngợi ta. Ta cố ý đùa, hắn đắc ý vênh váo, uyển chuyển ý bảo hắn cho ta
một cái lễ hôn tay. Ragashu quả nhiên không có phòng bị, nước miếng ghê
tởm khiến ta rùng mình. Quay đầu liều mạng rửa cổ tay, sợ có vi khuẩn
cảm nhiễm. Mu bàn tay ta có thoa lên dược tiêu chảy, vị cũng rất nhẹ,
tựa như không khí, một buổi tối liền bị thu phục

Ngày thứ ba,
Ragashu nằm lỳ trong tẩm cung không nghĩ xuất môn, phỏng chừng buổi tối
bị tiêu chảy mệt. Ta phái đội đặc chủng vụng trộm hạ chút mê dược lên
gối hắn khi hắn còn đang tắm rửa. Loại dược này là Hasan nghiên cứu ra,
mỗi ngày đều phải huân hương, Ragashu đảm bảo không ngửi ra được. Chính
là làm người ta một ngày tinh thần hoảng hốt, không ngừng nói nhầm. Cụ
thể, giống như là bị não tắc động mạch phát tác, đầu óc người ta phản
ứng rì độn, rõ ràng muốn nói này, nhưng nói ra miệng lại là ý khác. Nghe nói, ngày đó, Ragashu nói muốn ăn tảng đá, uống hạt cát, còn muốn bánh
mì làm ghế. Thuộc hạ của hắn kinh hãi, mời y quan đến kiểm tra, lại nghe y quan nói chỉ là quá mệt mỏi, nghỉ ngơi vài ngày là khỏe. Hiệu quả của loại mê dược trên gối kia đương nhiên sẽ không tiếp tục sau đêm. Sáng
sớm ngày hôm sau lại đổi đồ dùng trên giường. Thị nữ lấy đi, liền không
còn chứng cứ


Ngày thứ tư, bị tra tấn quá Ragashu tham gia tiệc
tối Menfuisu tổ chức. Ở hoàn cảnh này nếu muốn chỉnh hắn, càng dễ dàng.
Lần này, ta cho hắn loại dược khiến người ta phát hỏa. Ví dụ như trên
mặt mọc mụn a, bị trĩ a, miệng loét a, đổ máu mũi a, dù sao ta cũng là
tuân theo thứ tự các bệnh theo các mùa khí hậu mà kê đơn cho hắn.
Ragashu một phen bị chỉnh, rốt cục sinh bệnh. Lần này, là khí hậu không
phục, thượng thổ hạ tả khiến hắn ngay cả đi đường đều loạng choạng đánh
phiêu. Ở trong phòng mình nằm hai ba ngày liền, còn kém không hấp hối

Biết được tin này, ta và Hasan cười đến gập người. Hasan gần đây cũng dũng
cảm. Có một người thân phận cao quý giúp hắn làm thí nghiệm, hắn hưng
trí quám còn chế tạo ra thuốc khiến người ta không ngừng hắt xì, giống
như mẫn cảm phấn hoa, hắn còn không ngừng tạo những thứ dược khiến cẳng
chân rút gân. Dù dược cổ quái đến mức nào cũng được làm ra. Betty và Emi đồng dạng trắng đêm không ngủ. Nhìn cái diện mạo Ragashu, mọi người tựa hồ như cùng cừu địch, khơi lên một sức sống như chưa bao giờ có

Lúc này, Ai Cập nhận được văn thư từ Hitaito. Izumin rốt cục cũng thuyết
phục được phụ thân hắn, quyết định tạm thời đình chỉ đối địch cùng Ai
Cập. Menfuisu cảm thấy có chút kỳ quái, Hitaito sao lại đột nhiên hành
động như vậy. Trước kia, bản thân đọat một cái thành của họ, còn hạ cạm
bẫy khiến chúng tổn thất nhân mã. Bọn họ còn cùng Atsiria ký minh ước,
thế nào lại đột nhiên trở mặt với Atsiria

Nhưng hoài nghi thì
hoài nghi, tóm lại vẫn là tin tức tốt. Đôi phương đã tỏ thành ý, bản
thân cũng nên bày tỏ lại. Vì thế, Ai Cập cũng phái người mang tin tức đi qua, biểu đạt nguyện ý cùng Hitaito bảo trì cục diện hòa bình. Ta thở
phào nhẹ nhõm, nguyên bản còn sợ Menfuisu không chịu đồng ý. Xem ra,
không cần ta đi phân tích thuyết phục, hắn cũng biết lợi hại trong quan
hệ đó

Từ Ruka biết được tin tức, ta mới biết được, nguyên lai
Izumin lấy cớ cưới ta về Hitaito để thuyết phục sắc quỷ lão cha của hắn. Trải qua trận nghịch thủy sông Atsiria, danh dự của Ai Cập lên đến
đỉnh. Quốc vương Hitaito vốn trừ bỏ cáu kỉnh táo bạo, thì một chuyện
cũng không nên hồn, nghe thấy chuyện này liền trong lòng có chút hoảng.
Tuy thực lực của hắn vẫn cường thịnh trong một nước, nhưng khi đối mặt
với Ai Cập đang nổi bật chính liệt, căn bản mũi nhọn này dùng không
xong. Nguyên khí của Atsiria bị tổn thương lớn, hắn không cần cùng
Atsirua ở cùng một cái thuyền sắp chìm. Nếu Hitaito với Ai Cập khai
chiến, chỉ có thể để các nước khác như hồ rình mồi đi sau nhặt tiện
nghi. Một khi đã như vậy, không tất yếu làm chim đầu đàn. Dù sao gần đây Ai Cập gây thù nhiều quá. Hắn không động thủ, tự nhiên sẽ có nước khác
hiểu sai chủ ý. Này không được, quốc vương Hitaito liền đuổi đi qua

Ngoài ra, Izumin còn cùng hắn cẩn thận phân tích địa vị của ta ở Ai Cập. Quốc vương Hitaito cảm thấy nếu có thể cưới ta về, về sau công chiếm Ai Cập, hoặc là quốc gia khác công chiếm, đều rất có ích. Hơn nữa, ta thông

minh cũng được quốc vương Hitaito tán thưởng. Nữ nhân thông minh như
vậy, nếu để các quốc gia khác cướp mất, không bằng kéo đến quốc nội. Vì
thế, văn thư hòa ước đối với Ai Cập thế là sinh ra. Tuy nói nghe dễ
dàng, nhưng Izumin cũng phải mất một phen trắc trở. Cũng may phụ thân
hắn cực kỳ tín nhiệm hắn, từ rất sớm đã định hắn làm thái tử. Nếu không, nếu đổi là người khác đưa ra chủ ý hoang đường như thế, phỏng chừng lập tức sẽ bị hắn chém. Izumin còn bảo Ruka đưa cho ta một phong thư. Ta
kinh hỷ trở về phòng, nửa ngày luyến tiếc mở ra

Không biết Izumin muốn nói gì với ta? Ta ngồi đoán nửa ngày, cũng không có kết quả. Cuối
cùng vẫn là mở ra nhìn. Liếc mắt một cái nhìn lại, ta lập tức nổi giận
sôi lên. Bên trong chỉ có bảy chữ “Không cần di tình biệt luyến a!”
Phỏng chừng hắn là hắn nghe được tin Ragashu theo đuổi ta cùng với hành
động kỳ quái của Menfuisu. Cũng đúng, Ruka có cái gì không dám hội báo
cho hắn chứ. Cứ nhìn mấy chữ viết tựa như đùa vui này, ta vẫn là tức
quá. Hảo ngươi cái Izumin, ta còn chưa dặn ngươi cách xa xa Mira đáng
yêu kia một chút kìa. Bút trướng này ta sẽ hảo hảo mà nhớ kỹ, rồi chúng ta sẽ hảo hảo mà tính!

——— ——————Ta là phân cách tuyến bi thương———— ———————

Menfuisu trầm mặc gần đây, hình như luôn luôn suy xét cái gì. Khi Ragashu đang
ốm đau trên giường, hắn lôi kéo ta tham gia các hội nghị

“Tỷ tỷ, ta xem ra hoàng đế Ragashu có ý đồ không tốt, còn ngươi nghĩ thế nào?” Menfuisu hỏi ta

Ta nghĩ hắn hẳn là muốn hướng ta cầu thân đi “Ta cũng không rõ, có thể là
bị phong thái của hoàng hậu sông Nile hấp dẫn, muốn diện kiến phương
dung đi”

Imhotep cầm cây trượng vĩnh viễn không thay mới, mở ra
hai tay, hát lên bài ca muôn thuở lên tiếng “Hoàng đế Menfuisu vĩ đại,
cựu thần nghĩ, hoàng đế Ragashu hẳn là cón ý với nữ hoàng Asisu xinh đẹp cơ trí. Trước đây vài ngày, hắn luôn hướng tới nữ hoàng Asisu bày tỏ ân tình, cựu thần phỏng chừng, hắn sớm hay muộn cũng sẽ đưa ra lời cầu
hôn” Ta không ngoài ý muốn thấy sự sâu sắc của tể tướng Imhotep, nếu
không phải như vậy, hắn nào có thể lăn lộn trong triều đình, có được vị
trí dưới một người trên vạn người

Imhotep liếc ta một cái, trên
mặt mang theo tươi cười quỷ dị. Đầu ta tê dần, không tốt, đáng chết lão
nhân sao lại giống như đang tính kế ta vậy. “Hoàng đế Menguisu anh minh, Ai Cập ta có được hai nữ nhân xinh đẹp và nổi tiếng. Một người là hoàng hậu Ai Cập, một người còn lại là kiêu ngạo của Ai Cập, nữ hoàng Asisu.
Nếu hai người đều có thể vĩnh viễn vì Ai Cập mà dốc sức, Ai Cập ta có
thể trở thành cường quốc, có được địa vị bất bại”

Đây là ý gì?
Buộc ta vĩnh viễn không gả đi, luôn ở tại Ai Cập? Quan viên phía dưới
xôn xao, đàm luận ào ào. Tất cả mọi người đều đồng ý. Nữ hoàng Asisu hẳn là nên ở lại Ai Cập, quốc gia đã bồi dưỡng được một nữ hoàng suất sắc
như vậy, sao có thể để các nước khác được tiện nghi

Menfuisu nghe thấy bình luận của mọi người, trong mắt bắn ra thần sắc mừng như điên
“Đúng vậy! Ta luôn lo lắng chuyện này” Hắn cùng Imhotep liếc nhau một
cái, ta nhướn mày, hai người kia sau lưng ta đã thương lượng chuyện gì?

“Vương tỷ, ta chính thức cầu hôn với nàng. Xin hãy gả cho ta, trở thành hoàng
phi của ta” Menfuisu trên khuôn mặt tuấn mỹ đầy ý cười hạnh phúc. Đầu ta ÔNG! một tiếng, dường như một thứ gì đó rất nặng đâm mạnh vào đầu ta,
cả lòng như chìm vào đáy cốc tối như mực. Ta lăng lăng nhìn Menfuisu
đang cười đến sáng lạn, trong lòng một mảnh mờ mịt. Ta không nghe sai

đi, Menfuisu đang nói cái gì?

“Vương tỷ, ta rốt cục cũng hiểu sự
quan trọng của nàng đối với ta. Ta không bao giờ muốn rời nàng đi nữa.
Chúng ta thành hôn đi” Menfuisu cầm lấy tay ta, chờ đợi nhìn ta

“Ha ha…” Kinh ngạc nhìn gương mặt luôn nhìn từ nhở đến lớn, ta đột nhiên
cảm thấy vô cùng xa lạ. Hắn thật sự là đệ đệ thân yêu mà ta luôn không
nỡ đánh, không nỡ trách móc sao? Thế nhưng lại vũ nhục ta như vậy? Đính
hôn với ta, rồi lập tức từ hôn, khiến ta thành trò cười cho các quốc gia khác. Hiện tại biết được giá trị của ta, rồi lại muốn cưới ta thành
hoàng phi?

“Tỷ tỷ, còn nhớ không? Nàng hồi còn nhỏ đã luôn miệng
nói phải gả cho ta, nói hi vọng về sau luôn cùng một chỗ. Lúc đó, chúng
ta cả ngày phải đối mặt với những vụ ám sát đáng sợ, lần nào, tỷ tỷ đều ở bên cạnh bảo vệ ta. Tỷ tỷ, gả cho ta đi. Chúng ta kết hôn rồi, nàng sẽ
không cần phải gả cho ngoại quốc, nàng sẽ không phải đối mặt với những
nơi xa lạ. Chúng ta còn có thể tiếp tục hạnh phúc cùng một chỗ, bảo vệ
tốt Ai Cập mà phụ vương đã giao cho chúng ta” Menfuisu càng nói càng
hưng phấn

“Ha ha…” Ta cười càng ngày càng lớn tiếng, nước mắt rốt cục không khống chế nổi cuộn cuồn rơi xuống. Thì ra, không để ta gả ra
ngoài, ngươi còn nói là vì ta suy nghĩ a. Nhớ ngày đó, ngôi vị hoàng hậu ta còn không hiếm lạ, ngươi thế nhưng để cho hoàng tỷ đã lớn lên từ nhỏ với ngươi, làm hoàng phi của ngươi, xếp dưới Carol. Nhìn đi, Asisu, đây là Menfuisu mà từ nhỏ ngươi luôn yêu nhất. Ngươi hãy mở to hai mắt nhìn xem hắn đối đãi với ngươi như thế nào

Menfuisu thấy trên mặt tỷ
tỷ thảm thiết tươi cười réo rắt, hoảng sợ, đem ta kéo vào lòng “Tỷ tỷ,
nàng nghe được tin này nên mất hứng sao? Nàng vì sao lại khóc a?”

Ta ngẩng đầu, nhìn đường cong cằm duyên dáng của hắn. Cao hứng? Ta phải
cao hứng sao? Ta tránh thóat hắn, hung hăng quăng cho hắn một bạt tai.
Chớp lên trước đôi mắt đẫm lệ thấy khuôn mặt vặn vẹo của Menfuisu, bộ
dáng hắn trở nên rất khốc

“Menfuisu, ta hận ngươi!” Cắn răng, ta gằn từng tiếng nói cho hắn. Nhìn mặt hắn xóat một cái trắng bệch, ta khoái ý vô cùng

Ta khống chế khổng nổi nước mắt cuồn cuộn, đi đến trước mặt Imhotep “Ta
mặc kệ là ai đã nghĩ ra chủ ý này, nhưng ta có trong tay di chỉ của phụ
hoàng Nefeenmat. Bất luận kẻ nào cũng không thể can thiệp chuyện hôn
nhân của ta. Bao gồm ngươi, trí tuệ của Ai Cập, tể tướng Imhotep”

Thấy trong mắt nữ hoàng bắn ra hận ý vô cùng, Imhotep mặt xám mày tro. Sớm
đã biết nữ hoàng Asisu sẽ không đồng ý chuyện này, nhưng hoàng đế
Menfuisu lại khư khư cố chấp. Kỳ thực, trong lòng hắn cũng có chút hy
vọng. Asisu bệ hạ đối với Menfuisu rất tốt, tuy làm hoàng phi có phần ủy khuất, nhưng nàng cũng rất có khả năng đồng ý. dù sao, đây đều là vì Ai Cập

Lạnh lùng nhìn xung quanh một vòng các quan viên. Lúc trước, khi Menfuisu hối hôn, một đám các ngươi vỗ tay khen ngợi. Nói Carol là
con gái của thần, nàng có thể làm Ai Cập thêm cường thịnh. Nhất là
ngươi, ta nhìn thẳng Imhotep vốn luôn xem thường ta. Ngươi nói Ai Cập
cần dòng máu trong sạch không loạn luân, không tán thành ta và Menfuisu
tỷ đệ kết hôn. Bây giờ, lại đương nhiên là ngươi đề ra việc này, Tất cả
các ngươi, đêm ta thành cái gì?

Ta không thèm để một đám điệu bộ. Cùng với Ari luôn bên cạnh, ta trở về tẩm cung


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận