Trụ sở Konoha - Hoả quốc"Vậy hiện tại hẳn con sẽ chuyển đến khu rừng phía tây và sinh sống luôn đúng chứ? Dù sao thì nơi đó cũng đã được xây dựng xong và mọi đồ đạc cũng đã chuyển tới theo sự sắp xếp của con..." Trong văn phòng trụ sở Hokage, ngài Đệ tam đang phì phèo tẩu thuốc trong tay, cầm vài tờ giấy chằng chịt chữ mà Naruto vừa đưa tới, nhìn một lượt xong lại lấy ra một tờ giấy dưới ngăn bàn và đưa đến cho Naruto, ông trầm tĩnh hỏi "Hazz mới đó đã ba năm nữa lại trôi qua...!Mặc dù thực lực của con thật sự rất mạnh, nhưng con có nghĩ muốn đến học tại trường học shinobi của Konoha? Ta nghĩ con sẽ muốn tìm cho bản thân những người bạn của riêng mình..."Ba năm trôi qua, Naruto đã gầy dựng được một hệ thống tình báo ẩn nấp dưới hình dáng của một trung tâm thương mại lớn với nhiều chi nhánh trên khắp các quốc gia, từ hoả quốc, thuỷ quốc, thổ quốc, phong quốc, lôi quốc đều có vài chi nhánh thương mại lớn ở nơi đó.
Tất cả đều chỉ xuất phát từ số tài sản mà Minato cùng Kushina để lại cho cậu và được Đệ tam tạm cất giữBa năm trước Naruto đã mang bảng kế hoạch kinh doanh đến thương lượng với ngài Đệ tam và được ngài chấp nhận đưa kinh phí đầu tư ra và chờ đợi kết quả! Và ông tự nhận bản thân lại một lần nữa đã đưa ra một sự đặt cược đúng đắn vào đứa con của Minato.
Thật sự quá tài tình, tiếp xúc lâu dần với Naruto, ông dần quên mất thằng bé chỉ mới có vài tuổi, thật sự rất khó để tin đượcMặc khác Naruto đã kể cho ông về việc thằng bé đã rèn luyện trong thần thức với Cửu vĩ yêu hồ ba năm, lại còn được con vĩ thú đáng sợ ấy nhận làm chủ nhân và đặc biệt là sở hữu rinnegan tự nhiên, điều mà ông không thể lý giải.
Thực lực có thể đủ sức đả bại bất kì một sannin nào và ông đã được kiểm chứng.
Nhớ lại một năm trước, khi mà ông cùng Naruto lén lút chạy ra khỏi làng và có một trận đấu ra trò, nhưng cũng chỉ là thử thực lực nên không có đánh tới, sợ làm kinh động kéo các shinobi canh giữ quanh làng chạy đếnĐệ tam thật sự nhìn thấy rất nhiều tiềm năng kinh thế của Naruto và vui mừng khi biết được lý tưởng, mục tiêu mà thằng bé hướng tới! Thằng bé đang chờ, chờ Konoha cho thằng bé thấy được điều mà thằng bé cảm thấy đáng giá để nó bảo vệ nơi mà cha mẹ nó muốn bảo vệ.
Thằng bé không mang nỗi oán hận như Orochimaru năm đó, thật sự rất đáng mừng.
Minato, Kushina, con trai của các người thật sự là một đứa nhỏ rất tốt, hai người có thể yên tâm về Naruto rồiHiện tại với đà phát triển trong việc kinh doanh của Naruto, không những giải quyết việc làm cho một phần lớn người dân, còn giúp cho Konoha như có một tấm khiên về kinh tế và một hệ thống tình báo tinh vi mà không ai có thể nhận ra! Hiện tại trên khắp các quốc gia đều ưa thích trung tâm thương mại này nhưng không hề ngờ nơi đó chính là một hệ thống tình báo cũng như cũng chẳng ai biết chủ nhân thật sự phía sau các trung tâm này là aiChỉ trong vòng ba năm, hiện tại có thể xem Naruto là người giàu nhất Konoha này đi.
Mặc khác cậu đã mua lại toàn bộ khu rừng phía tây, nơi từng thuộc về gia tộc Senju nhưng đã bị hậu duệ cuối cùng của tộc Senju là Tsunade bán lại cho làng và giờ thì Naruto mua lại.
Cậu cho người xây dựng một ngôi nhà kiểu cận hiện đại và chuyển đến nơi đó để tiện cho việc rèn luyện thường xuyên của cậuHôm nay Naruto là đến để bàn giao lại các thủ tục đã hoàn thành rồi đưa một bản sao ra cho ngài Đệ tam! Xem như mọi giao dịch tiền bạc đã hoàn tất, cậu chính thức dọn về nơi đó để sinh sống, trả lại căn phòng trọ chỗn cũ cho làng để giải quyết vấn nạn chỗ ở điNaruto nhìn vào tờ đăng kí nhập học, một lúc sau lấy ra một cây bút máy tinh xảo trong tay áo, nhẹ điền những thông tin cần thiết trên đó với những nét chữ vô cùng tuyệt diệu như chính chủ nhân của nó.
Kí tên lên đấy, Naruto nhẹ đưa lại cho ngài Đệ tam, cậu nhẹ mỉm cười ôn hoà nói "Đôi khi nên thả lỏng và nghịch ngợm cho phù hợp với tuổi đúng chứ ạ?""Nếu con đừng mặc những bộ hakama luôn hai màu trắng đen thì sẽ phù hợp với tuổi của con hơn đấy..." Đệ tam nhìn Naruto một vòng rồi nhẹ bình luận "Mái tóc của con cũng qua quá lưng rồi, con không có dự định tỉa bớt sao?""Dạ không ạ! Cứ giữ như vậy là được rồi..." Naruto thẳng thừng từ chối, rồi cậu nhẹ đứng lên vuốt lại hakama rồi mỉm cười nói "Được rồi, con sẽ về chuẩn bị cho đầu tuần sau nhập học! Chúc ngài Đệ tam có một ngày làm việc thoải mái..."Nhìn Hokage đệ tam nhẹ gật đầu, thân ảnh của Naruto liền biến mất sau một tiếng nổ nhẹ cùng làn khói mờ.
Là một ảnh phân thân hoàn mỹ, Đệ tam cũng chỉ có thể mỉm cười, đứa nhỉ này luôn bận rộn như thế, mọi chuyện hầu hết đều để các phân thân trợ giúp điMột buổi chiều nhàn tản, sau khi giải quyết xong mọi chuyện giấy tờ, nhà cửa, Naruto tự cho phép bản thân được đi dạo dọc theo con sông lớn cắt ngang làng Konoha này.
Cơn gió chiều lồng lộng thổi bay làn tóc vàng óng dài mượt, nhuyễn như tơ của Naruto, tay áo dài rộng kimono trắng cùng chiếc hakama đen cũng bị gió khiến bay lật phật"Hoả độn, hào hoả cầu chi thuật..." Giọng non nớt thu hút Naruto quay lại nhìn, kia không phải cậu con trai út thuộc dòng chính gia tộc Uchiha, Uchiha Sasuke hay sao? Xem ra cậu ta đang miệt mài luyện tập nhẫn thuật mà Itachi đã dạy đi! Nhưng cách bắt ấn có phần sai lệnh như thế kia chỉ khiến cậu ta bị thương mà thôi.
Đúng như Naruto dự đoán, Sasuke bị hoả độn của chính mình khiến tay bị bỏng nhẹ "Axzzz~~...!Đau quá!"Naruto nhẹ bước lại, không chờ Sasuke kịp phản ứng, hai tay của cậu ta đã nằm trên tay của Naruto, một luồn chakra tiên tràn ra từ tay của Naruto nhẹ dịu chữa lành các vết thương cũ lẫn mới trên bàn tay của Sasuke.
Nhìn hai bàn tay đã lành lặn của Sasuke, Naruto nhẹ mỉm cười rồi thả tay cậu ta xuống, cậu khẽ ôn hoà nói "Cách bắt ấn của cậu có phần bị lệch ra với cách bắt ấn chuẩn, vì vậy hoả độn của cậu mới không thể đi theo hướng cần phát ra của nó và bị chặn lại trong lòng bàn tay, gây bỏng cho cậu...""Cậu là ai? Là shinobi trị liệu sao?" Sasuke nghe Naruto nói xong liền thoát khỏi kinh ngạc mà quay ra hỏi, rồi lại làm cái vẻ lạnh lùng không cần "Ai cần cậu nhắc nhở cơ chứ? Cậu làm như rành về nhẫn thuật này lắm không bằng vậy...""Hoả độn, hào hoả cầu chi thuật..." Bắt ấn không đến một giây, Naruto đã thổi ra một quả cậu lửa khổng lồ trên mặt sông, khiến cho cả mặt nước cũng dậy sóng lớn! Rồi Naruto nhẹ mỉm cười nhìn sang Sasuke lại nói "Thế nào, uy lực bằng thiên tài Uchiha Itachi, anh trai của cậu chứ?"Sasuke trực tiếp chết lặng trước màn biểu diễn vừa rồi của Naruto.
Quả cầu lửa kia xác thực lớn gần như gấp đôi của Itachi, rốt cuộc cậu ta là ai lại mạnh như vậy, dù công nhận cậu ta rất mạnh nhưng Sasuke cũng không chịu nhận là anh trai cậu thua cậu ta "Cậu là ai? Sao biết anh trai tôi, dù vậy cỡ cậu sao bằng anh trai tôi được...""Đầu tuần sau hẳn cậu cũng sẽ đến học tại trường học shinobi của Konoha này đi, lúc ấy hẳn chúng ta sẽ lại gặp nhau, Uchiha Sasuke..." Naruto nhẹ mỉm cười rồi nhẹ vận chakra nhảy đi mất, chỉ để lại lời nói thoang thoảng trong gió "Anh trai cậu đã trở lại, đến lúc tôi phải đi đây...!Hẹn gặp lại!"Sasuke nhìn theo hướng mà Naruto mất hút mà trong lòng không khỏi nghi vấn vẩn vơ, rốt cuộc cậu ta là ai? Sao lại biết tên cậu và cả tên của anh trai cậu? Sao cậu ta lại mạnh như vậy, có thể vận dụng chakra thuần thục như vậy thực sự rất tuyệt đi, đến khi nào thì cậu mới được như cậu ta?"Em đang nhìn gì sao Sasuke?" Bất ngờ một giọng nói vang lên bên cạnh khiến Sasuke giật nảy người suýt rớt xuống sông, may mà Itachi nhanh tay chụp kịp em trai mình, anh chợt bật cười nhìn em trai "Sao thế? Bộ anh trai xuất hiện khiến em bất ngờ đến vậy sao?""A, anh đến thật này, vậy cậu ta nói đúng rồi..." Sasuke vuột miệng thốt lên, lúc trước khi rời đi cái cậu kì lạ kia đã báo là anh trai của cậu đã đến, không ngờ là sự thật "Cậu ta còn sử dụng thuật hoả độn tạo ra một hoả cầu to gấp đôi của anh hai, còn chữa hết mọi thương tích trên tay của em nữa này, chắc là shinobi y liệu đi...""Cậu ta trong lời em là ai, mặc y phục của shinobi cấp nào?" Itachi liền hỏi những vấn đề quan trọng, dù sao thì một nhân vật mạnh hơn anh tiếp cận em trai mình thì vẫn có chút lo lắng, dù cho người đó có ý giúp đỡ em trai mình đi chăng nữa "Chừng bao nhiêu tuổi? Cậu ta nói với em những gì?""Cậu ta không nói tên, em không biết cậu ta là ai.
Chắc là bằng tuổi em đi, nhìn cậu ta còn nhỏ con hơn em mà..." Sasuke ngây thơ trả lời Itachi về những gì cậu biết "Cậu ta mặc kimono trắng cùng hakama đen, mái tóc vàng óng dài quá lưng, ánh mắt xanh như bầu trời.
Cậu ta chỉ hướng dẫn em bắt ấn cho nhẫn thuật hoả độn, cậu ấy bắt ấn còn nhanh hơn cả anh nữa, em chưa kịp thấy gì thì cậu ấy đã hoàn thành ấn thuật, rồi bảo là anh đến nên cậu ấy rời đi...!À, hình như cậu ta biết anh hai, biết cả em nữa, chúng ta từng gặp cậu ta hay sao?"Itachi nghe Sasuke miêu tả liền liên tưởng đến một đứa trẻ mà anh thường bắt gặp tại văn phòng Hokage và trò chuyện với ngài đệ tam - Uzumaki Naruto - Jinchuuriky của cửu vĩ yêu hồ, thực lực khó đoán khó dò và ngài đệ tam chỉ nói đứa trẻ ấy là niềm hi vọng to lớn mà các vị thần ban cho Konoha này, nếu anh có thể kết thân với đứa trẻ ấy và tạo có thể đạt được sự tin tưởng của cậu ta thì lúc ấy anh sẽ tự động hiểu vì sao ông ấy lại nói thế.
Nhưng đúng thật là việc tiếp xúc với cậu ta vô cùng khó khăn chứ nói gì đến việc tạo dựng sự tin tưởng"Anh biết, cậu ta tên là Uzumaki Naruto, cậu ta mồ côi từ nhỏ và hiện tại đang sống ở khu rừng phía tây..." Itachi nhẹ trả lời em trai mình, dù sao thì Naruto có ý muốn giúp đỡ Sasuke vậy anh có thể nhờ cậu ấy bảo vệ em trai anh không? Sự việc trong gia tộc ngày càng phức tạp và anh thật sự sợ ngày đó sẽ đến "Thực lực cậu ấy rất mạnh, nhưng cậu ấy cũng là một người rất tốt, nếu có thể anh nghĩ em nên kết bạn với cậu ấy...""Cậu ấy mạnh đến vậy sao? Vậy em sẽ thách đấu với cậu ấy..." Sasuke nắm tay quyết tâm nói "Em tin có một ngày em sẽ mạnh hơn cậu Naruto đó nữa...""Naruto sẽ không bao giờ đấu với em đâu..." Không hiểu vì sao, nhưng Itachi lại khẳng định chắc chắn như vậy, nhưng dựa vào tính cách của Naruto thì anh vẫn khẳng định cậu ấy sẽ không những không đấu với em trai anh mà còn có thể giúp cho Sasuke mạnh hơn "Nhưng cậu ấy sẽ giúp em mạnh hơn bất cứ ai...!Sasuke, đáp ứng anh hai, không bao giờ được tổn thương Naruto nhé...""Nếu anh trai đã nói vậy thì em sẽ nghe..." Sasuke cũng thu lại lời nói, thật ra cậu cũng không thật sự muốn đấu với Naruto, nụ cười của cậu ấy nhìn rất đẹp nhưng cũng thật buồn phải không.
Hẳn không có cha mẹ, không có anh em nên cậu ấy cô đơn lắm "Cậu ấy nói sẽ gặp lại vào ngày khai giảng đầu năm tại trường học Shinobi của Konoha, anh nghĩ em sẽ được học chung lớp với cậu ấy chứ?"Itachi không nói gì, chỉ mỉm cười và cổ vũ em trai tiếp tục luyện tập hoả độn.
Anh cũng khá bất ngờ khi nghe việc Naruto sẽ đến trường học ninja, thực lực như cậu ta đã vượt qua một Jounin bình thường thì còn cần gì việc phải đến trường học nữa cơ chứ? Thật sự khó có thể hiểu được cậu ta đang nghĩ gì, không biết Naruto có phải là đứa trẻ sáu tuổi không nữa?Naruto trở về lại ngôi nhà trong rừng của mình, nhẹ nhàng đi làm bữa tối! Bày vài món ăn ra bàn, Naruto pha một bình trà gốm để trên bàn gỗ nhỏ, rồi ngồi xuống ghế đệm nhỏ, vừa dùng bữa vừa ngắm cảnh bên ngoài.
Trời dần tối, cậu cũng lười bật đèn lên, sau khi dọn rửa xong mọi thứ, Naruto nhẹ châm một chân đèn dầu nhỏ đặt giữa căn phòng rộng lớn, lại vừa thưởng thức trà thơm vừa ngắm nhìn khu rừng về đêmBầy đom đóm bắt đầu hội tụ về nơi này vì hồ nước trong khu vườn mà Naruto cho xây nên.
Cậu có chút suy ngẫm về cuộc gặp chiều nay với Sasuke, dù sao hơn một tuần nay Đệ tam đau đầu và lo lắng không thôi về gia tộc Uchiha và cậu rất dễ dàng để nhận ra người của gia tộc Uchiha ngày càng không yên phận hơn, các trưởng lão đang ép buộc Đệ tam xuống tay với gia tộc nàyItachi gần đây cũng đang tìm cách để trò chuyện với cậu, nhưng vẫn chưa phải lúc, cậu thật sự vẫn phải xem Sasuke có đáng để cậu bảo vệ hay không! Vì một khi đã hứa thì dù có chết cũng phải làm nên không được dễ dàng đưa ra lời hứa hẹn với bất cứ ai và làm việc phải cố gắng đạt đến hoàn mỹQuy tắc của Naruto vô cùng đơn giản: Bảo trì tao nhã, cự tuyệt mọi hình thức vũ nhục, lập kế hoạch rồi mới hành động, tránh thể hiện cảm xúc ra bên ngoài, học cách nở nụ cười, đem nguy hiểm bóp chết khi mới nảy sinh, không tuân theo quy tắc mà phải lợi dụng quy tắc, không đem bản thân đặt nơi nguy hiểm, không lùi bước trước khó khăn, càng ở thời khắc nguy cấp càng phải bình tĩnh, sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực vì vậy không được xem thường bất cứ kẻ nào, không để bất luận kẻ nào có cơ hội phản bội lần hai, học cách đem vấn đề phức tạp hoá thành đơn giản, khiến người thành thục chính là trải quả mà không phải năm tháng, mỗi một tràng quyết đấu đều là vinh dự chi chiến cần phải thận trọng đối đãi, mọi chuyện đều có tính hai mặt, không để cảm xúc làm chủ bản thân và trên thế giới này không có trời sinh phế vật mà chỉ có người cam tâm làm phế vậtVà cho dù cậu không biết yêu là gì, nhưng tôn chỉ của cậu luôn là: tôn trọng những người yêu mình và bảo hộ những người mình yêu, đối mặt với tình yêu phải thật thận trọng, tìm một người đáng giá để bản thân mình dùng cả sinh mệnh để bảo vệ, quý trọng tình cảm của chính bản thân mình, bảo hộ trân bảo của chính mình và tuyệt đối không thể để đau đớnSuy nghĩ về những quy tắc bản thân đặt ra, dù cho nó khiến người khác nghĩ cậu quá khó khăn nhưng đó chính là cách mà cậu giữ an toàn cho chính bản thân mình.
Naruto cậu sinh ra là để tự làm cho bản thân mình thoải mái chứ không cần phải làm cho bất cứ ai hài lòng.
Tất nhiên nếu là đấng sinh thành thì lại khác, nhưng cảm ơn, cuộc đời luôn không công bằng với cậu...!Luôn luôn là mất đi, luôn luôn là không còn, mọi thứ cứ đến và đi thật nhanh, tất cả khiến cậu lại nghĩ phải chi nó đừng đến thì nó đâu phải đi...!Giá như không có gì xảy ra....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...