[đồng Nhân Harry Potter] Knicks Dakness

Dịp nghỉ lễ Giáng Sinh năm nay, tất cả các học sinh năm thứ tư đều lựa chọn ở lại trường, cũng chỉ có vài học sinh cấp dưới lựa chọn trở về nhà nghỉ lễ, dù cho không thể tham gia dạ hội thì biết đâu may mắn được một huynh trưởng hay một học tỷ nào đó mời đi chung thì sao!! Vậy nên chỉ cần ở lại ít nhất vẫn còn có cơ hội.

"Draco, cậu có gặp Hermione không? Mấy hôm nay tớ không thấy cậu ấy, cậu ấy có ở thư viện không?" Knicks kéo Draco lại khi vừa nhìn thấy cậu bước ra từ thư viện.

"À....."Draco hơi lúng túng, cậu vươn tay ôm lấy vai của Knicks:

"Knicks, tớ muốn nói với cậu một vài điều về Hermione, nhưng cậu phải chắc rằng cậu sẽ bình tĩnh khi nghe tớ nói!"

"Cậu ấy gặp chuyện gì nguy hiểm à, cậu ấy có bị thương không? Hay cậu ấy bị bệnh? Đang ở trạm xá à, tớ đến đó liền!" Sắc mặt của Knicks tái nhợt, cô vừa định xoay người chạy đến trạm xá thì đã bị Draco túm chặt lấy.

"Cậu ấy không sao! Cậu ấy rất khỏe mạnh!!" Draco tức giận nói:

"Gần đây có rất nhiều người nói cậu ấy có mối quan hệ thân thiết với Viktor Krum của Durmstrang, hai người bọn họ thường xuyên đi cùng nhau, không biết nói chuyện gì nhưng dường như rất vui vẻ. Blaise nói không cần nói chuyện này cho cậu biết, cần tìm hiểu rõ ràng mọi chuyện trước đã, nhưng hôm nay cậu đã hỏi, tớ không thể giấu cậu."

"Cậu ấy đang ở đâu?" Knicks nhìn có vẻ rất bình tĩnh, cô tin tưởng Hermione.

"Trong đó." Khi nhìn thấy Knicks đi vào thư viện, Draco nhanh chóng chạy theo sau.

"Hermyown, em thật là một cô gái đặc biệt. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể nói chuyện vui vẻ với một cô gái như bây giờ....." Krum đứng dựa vào kệ sách, mỉm cười nhìn Hermione, chẳng hề u ám giống như cái cách mấy ngày trước anh ta biểu lộ ra.

"Cám ơn, em cũng rất vui khi nói chuyện với anh." Hermione mỉm cười với anh ta, sửa lại cách phát âm khi đọc tên nàng.

"Với lại tên của em là Hermione, Her-my-oh-nee.""

"Herm-own-ninny...... em có đồng ý làm bạn nhảy của anh không?" Krum quyết định tạm thời từ bỏ việc sửa phát âm, tìm bạn nhảy quan trọng hơn.


"Rất xin lỗi, anh Krum, Hermione là bạn nhảy của tôi." Từ phía sau kệ sách, Knicks bước ra, duỗi tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Hermione, âm thầm tuyên bố quyền sở hữu của bản thân.

"Knicks! Sao cậu biết tớ ở chỗ này?" Thời điểm Knicks xuất hiện, trong mắt Hermione không còn bất kỳ ai khác, nàng xoay người ôm lấy eo Knicks, dựa đầu vào ngực người yêu, cọ cọ, vô thức làm nũng.

"Tớ tìm cậu mấy ngày nay rồi, rốt cuộc cũng bắt được cậu." Knicks xoa đầu Hermione một cách triều mến.

"Tớ nhớ cậu, Hermione.!!"

"Tớ cũng nhớ cậu!!" Hermione ngẩng đầu hôn lên cái cằm nhọn hoắt của Knicks, nàng rất thông minh, lập tức nhận ra tại sao Knicks đột nhiên trở nên nhiệt tình, hai cánh tay ôm lấy cô không khỏi siết chặt. Ngẩng đầu, đôi môi hồng hôn phớt lên vành tai của Knicks:

"Cục cưng ~ cậu lại ghen đúng không?"

".......Ừ" Lần này Knicks trực tiếp thừa nhận.

"Tuy rằng trong lòng khó chịu nhưng tớ tin cậu."

"Tớ biết." Hermione chớp mắt, kìm nén sự chua xót, lần đầu tiên mặc kệ xung quanh hôn lên môi Knicks.


Nhìn thấy hai người hôn nhau khó tách rời, Krum xấu hổ gãi gãi đầu, nói: "Thực ra thì anh cũng có người yêu rồi! Mời Hermyown làm bạn nhảy chỉ vì anh không muốn nhảy với anh chàng lực lưỡng cùng trường ... . Đừng hiểu lầm, anh đi đây, tạm biệt! " Nói xong liền bỏ chạy.

Draco vỗ trán, Hermione vừa nhìn thấy Knicks thì liền biến thành kẻ ngốc thì làm sao có thể thích người khác được chứ! Chắc là gần đây cậu ngủ không ngon, chỉ số thông minh thụt lùi...

Khi Draco nói chuyện này cho Blaise biết, cậu lập tức nhận được một túi quả óc chó, nghe nói loại quả này được giới chuyên môn của Muggle dùng để bổ não. Cho cậu cả một túi to.


............

Vào ngày lễ Giáng sinh, với sự giúp đỡ của một số học tỷ, Hermione trông hoàn toàn khác, mái tóc xù của nàng trở nên mượt mà và mềm mại, nàng mặc một chiếc váy màu xanh đậm của hoa nhạn lai hồng, trông bồng bềnh như mây trời, cộng với bộ trang sức được thiết kế đơn giản mà quyến rũ do Knicks làm riêng cho nàng nháy mắt Hermione biến từ học bá nhà Ravenclaw trở thành tiểu thư quý tộc.

Sau khi chuẩn bị xong, Hermione vẫy tay chào các học tỷ rồi vội vã chạy đến phòng sinh hoạt chung của nhà Slytherin. Đáng lẽ Knicks sẽ đợi nàng ở tháp Ravenclaw, nhưng Draco nói rằng Knicks đã chuẩn bị một điều bất ngờ cho Hermione, vì vậy Hermione cần đến Slytherin và đợi một lúc.

Hermione ngồi yên trong phòng sinh hoạt chung của Slytherin, thỉnh thoảng nàng lại ngó về phía cánh cửa phòng ký túc xá của Knicks, lộ ra vẻ chờ mong và căng thẳng. Nghe nói hôm nay Knicks cũng sẽ mặc váy! Nàng chưa bao giờ thấy Knicks mặc váy cả....

"Rắc....." Cửa mở, Knicks bước ra, mái tóc dài được cô cố định trên đỉnh đầu bằng một chiếc vương miện màu bạc tinh tế và sang trọng. Một chiếc váy đen khiến Knicks trở nên mảnh mai và cao ráo hơn , Knicks bước về phía trước và đi về phía Hermione. "Đốc đốc đốc" tiếng giày cao gót giống như trực tiếp vọng vào đáy lòng của Hermione, từng chút, từng chút một, nàng cảm thấy trái tim của bản thân đang loạn nhịp, nó như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực......

Sợi dây chuyền quanh cổ Knicks đong đưa theo từng bước chân cô, mặt dây chuyền lơ lửng mờ ảo giữa đường viền cổ sâu chữ V. Hermione dường như bị sợi dây chuyền làm cho bối rối, nàng nhanh chóng nhìn sang hướng khác, nhưng ngay lúc nàng vừa định dời mắt , ánh mắt của nàng như bị đóng chặt nơi đó, nàng gần như quên thở....

Mảnh đất trắng tinh mềm mại cứ lấp ló sau cổ áo bị Hermione phát hiện, nàng biết thật quá đáng khi cứ nhìn chằm chằm ngực của Knicks, nhưng nàng không thể nhìn chỗ khác được.....

"Đẹp không?" Không biết từ lúc nào Knicks đã đứng trước mặt Hermione, hơi cúi đầu, cánh môi như sắp chạm vào vành tai của nàng, cô thì thầm thỏ thẻ bên tai người yêu.

"Đẹp......" Hermione gật đầu lia lịa, nhưng đột nhiên nàng cau mày, nhìn Knicks từ trên xuống dưới, lông mày càng nhíu chặt hơn, nàng nói với Draco đang đứng bên cạnh.

"Tụi tớ không đến buổi dạ hội, thầy hiệu trưởng có hỏi thì cậu cứ nói tớ bị bệnh."

Sau đó nàng nhanh chóng kéo Knicks vào phòng ký túc xá, còn không quên bỏ thêm N câu thần chú lên cánh cửa.


"Sao vậy? Có chuyện gì à?" Knicks có chút bối rối, không lẽ Hermione không thích cô trang điểm thế này à?

"Tất cả đều không đúng!" Hermione tức giận nói, nhưng khi nhìn thấy vẻ mất mát trong mắt Knicks, trái tim nàng mềm nhũn, nàng tiến tới ôm lấy Knicks, âm thanh rầu rĩ không vui:

"Cậu xinh đẹp như thế này, tớ không muốn cho ai nhìn thấy cả, cậu xinh đẹp tới mức nghẹt thở, cậu là của tớ, chỉ có thể là của tớ, cho nên tớ......"

"Ừ. Tớ là của cậu." Knicks hôn lên tráng của Hermione, mỉm cười với nàng rồi giơ tay phải ra:

"Hôm nay là đêm dạ vũ Giáng Sinh, nếu như không thể tới buối tiệc, vậy cậu có đồng ý khiêu vũ với tớ không công chúa xinh đẹp của tớ?"

"Tất nhiên là có, nữ hoàng tôn quý của tớ." Hermione mỉm cười giơ tay ra cầm lấy bàn tay của Knicks

Trong tiếng nhạc nhẹ nhàng, cả hai ôm chằm lấy nhau sánh bước bên nhau, trán áp trán, mũi cọ vào mũi, đôi môi đỏ mọng hấp dẫn như chạm vào nhau. Nhịp tim của cả hai bỗng trở nên rối loạn, Knicks xoay người đè Hermione vào tường, cúi đầu hôn lên cánh môi mềm mại của người yêu, đầu lưỡi nhẹ nhàng cạy mở hàm răng hơi khép lại của nàng, mời Hermione cùng khiêu vũ, một "điệu nhảy" càng thêm quyến rũ.

Đôi môi đỏ mọng nóng bỏng men theo chiếc cổ trắng ngần của Hermione càng ngày càng xuống thấp hơn, một tay men theo dọc đường eo quyến rũ, ngón tay cầm lên một dải ruy băng, chỉ cần kéo nhẹ một cái, vải vóc che dấu trên người Hermione liền có thể cởi bỏ.

Knicks buông lỏng nàng ra, trong ánh mắt khó hiểu và có chút bất mãn của Hermione, cô nắm lấy tay nàng, quỳ một chân xuống, trên tay cầm lấy một cái hộp nhỏ, là cái hộp quà mà hôm trước Hermione đã nhìn thấy.

"Tớ yêu cậu, từ giây phút đầu tiên gặp cậu trái tim tớ đã dần dần bị hình bóng của cậu chiếm lấy, tớ không còn bình tĩnh lý trí như con người tớ trước đây, nhưng tớ rất vui vẻ chấp nhận điều đó." Knicks ngẩng đầu lên, dịu dàng nhìn Hermione bằng ánh mắt thâm tình, mở chiếc hộp trong tay ra, trong đó có một cặp nhẫn.

"Tiểu thư Hermione Granger, cậu có đồng ý đính hôn với tớ không, biến nhà của tớ thành nhà của chúng ta?!"

Hermione dùng tay kia giữ chặt miệng, cố kìm nén cảm xúc đang trào dâng trong lòng, không lúc nào nàng không nghĩ tới được ở bên Knicks. Những giọt nước mắt cảm động cuối cùng cũng trào ra khỏi mi mắt, trượt dài trên má, nhỏ giọt xuống mặt đất, nhưng cũng rơi vào trái tim của Knicks.

"Cậu, cậu đừng khóc? Nếu như cậu không muốn, đừng lo, tớ có thể chờ, tớ......!!!" Knicks luống cuống tay chân an ủi nàng, vừa nhìn thấy nước mắt của Hermione đầu óc của cô trống rỗng, cô không biết phải làm như thế nào mới tốt.....

"Haha." Hermione bật cười, dùng sức kéo Knicks đứng dậy, vùi vào lòng của cô, sau một lúc mới nghe giọng nói thỏ thẻ của nàng.

"Tớ đồng ý."


"!" Knicks đờ người ngốc tại chỗ, rõ ràng niềm vui tột độ tới quá nhanh, làm cô không kịp phản ứng.

"Cậu, cậu nói thật à?"

"Ừ, thật sự. Giống như lần đầu tiên cậu giới thiệu tớ với Draco, tớ là của cậu, mãi mãi đều là của cậu." Hermione nói xong vươn tay trái ra phía trước.

Knicks cẩn thận cầm lấy chiếc nhẫn, nhẹ nhàng đeo vào ngón áp út của nàng, sau đó cô đưa một chiếc nhẫn khác cho Hermione, chờ nàng giúp cô đeo vào.

"Được rồi, bây giờ cậu cũng là của tớ!" Hermione mỉm cười nói.

"Ừ, tớ là của cậu." Knicks đau lòng hôn những giọt nước mắt còn sót lại trên khóe mi của Hermione.

Hermione đỏ mặt cúi đầu, liền thấy trên ngực Knicks có vệt nước, hai má càng đỏ hơn, khó xử đẩy Knicks vào phòng tắm, "Đi tắm đi, váy của cậu bị tớ làm bẩn rồi..."

"Được rồi." Knicks nghe lời đi vào phòng tắm, ngay sau đó, tiếng nước chảy ào ào phát ra qua khe cửa.

Hermione ngồi sang một bên, mắt nàng bất giác rơi vào cánh cửa đóng chặt, trong tâm trí cẩn thận miêu tả những đường cong quyến rũ của Knicks và sự mềm mại mà nàng vừa chạm vào ...

"A". Hermione cố gắng chấm dứt trí tưởng tượng của bản thân, trong lúc vô tình nhìn chiếc gối của Knicks, nàng chợt nhớ tới cuốn sách mà Knicks vội vàng nhét bừa dưới gối hôm trước, vươn tay sờ thử!! Nó vẫn ở đó! Mấy ngày nay Knicks bận rộn làm thí nghiệm nên quên mất cuốn sách có hình vẻ các cô gái xinh đẹp ân ái bên nhau.

"Bộp." Hermione đột nhiên đóng sách lại, nàng chỉ vừa liếc mắt một cái, khuôn mặt đã đỏ bừng như muốn bóc khói, nhưng nàng rất tò mò, sao đây!!! Xem một cái nữa thôi, liền nhìn một cái thôi, kết quả là đắm chìm vào sách không thể buông tay....

"Cạch!!" Knicks sắp ra! Hermione luống cuống tay chân muốn đem sách để lại chỗ cũ nhưng vội quá nàng làm rớt nó xuống đất. Trước khi Knicks kịp ra tới, Hermione duỗi chân đá cuốn sách xuống gầm giường, sau đó dưới ánh mắt khó hiểu của Knicks, nàng đỏ mặt chạy nhanh vào phòng tắm.....

Tác giả có lời muốn nói: Hắc hắc hắc (o﹃o )



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận