[đồng Nhân Harry Potter] Knicks Dakness


Đây là cuối tuần thứ ba tính từ hôm khai giảng, Hermione cảm thấy gần đây Knicks rất lạ, mỗi ngày tan học là không thấy bóng dáng cô đâu, cũng chẳng biết cô đang bận chuyện gì, thần thần bí bí...Không phải tại vì cô bỏ bê nàng nên mới buồn đâu, không phải... tuyệt đối không.... Mới là lạ.

Hôm nay cũng vậy, vừa mới tan học Knicks đã thu dọn gọn gàng tất cả mọi thứ chuẩn bị chạy ra khỏi lớp, thậm chí cô còn không kịp chào Hermione một tiếng. Thoáng nhìn đôi mắt đỏ hoe của Hermione, Blaise thở dài, cất bước nhanh chóng đuổi theo Knicks, cậu thầm nghĩ chắc chắn kiếp trước Knicks đã tu luyện rất nhiều mới có phúc phần có được một người bạn hoàn mỹ như cậu!

"Knicks! Knicks! Chờ một chút, một phút thôi." Blaise bất chấp la to, có trời biết vì sao Knicks chỉ đi bình thường mà cậu lại không đuổi kịp. Cậu chạy như điên!! Chạy như điên! Chạy như điên mà cũng không thể đuổi kịp cô.....

"Chuyện gì?" Knicks ngừng lại, Blaise nhanh chóng vượt tới trước mặt cô.

"Có chuyện! Hermione bé nhỏ của cậu có chuyện! Cậu không nhìn thấy lúc cậu vội vàng bỏ đi cô nàng ủy khuất muốn khóc luôn à!!" Blaise thở hổn hển.

"Cậu đừng nói là.....Cũng không cần phải như vậy chứ, nếu không phải biết cậu đang làm gì tớ còn nghĩ rằng hai cậu đang cãi nhau đó......"

"...."Knicks cắn chặt môi, một lúc mới nói:

"Tớ....làm phiền cậu xin lỗi cậu ấy dùm mình."

"Haizzz, cậu tự đi nói đi!" Blaise kêu Knicks quay đầu lại, Hermione chạy theo sau lưng Blaise, rốt cuộc cũng đuổi kịp cả hai.

"Hermione."Knicks cúi đầu, không biết nên làm gì.

"Đi với tớ." Hermione nắm lấy tay cô, dắt cô tới một góc ít người qua lại, sau đó ngừng lại.

"Knicks, ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt tớ."

"...."

"Nói cho tớ biết, gần đây cậu đang làm gì? Cậu nhìn cậu đi, dày vò bản thân thành bộ dạng gì rồi!! Cậu ốm hơn trước rất nhiều! Mắt cậu đầy tơ máu! Bao lâu rồi cậu không ngủ hả?? Cậu!! " Vừa nói hốc mắt Hermione liền đỏ hoe, nàng xót cho Knicks, đau lòng cô không biết chăm sóc bản thân:

"Cậu đã hứa nếu làm thực nghiệm cũng phải kêu tớ .....cậu hứa rồi mà!"

"Được rồi, được rồi, tớ nói, tới nói, cậu đừng khóc, đều tại tớ!!" Knicks hoảng sợ ôm chặt lấy nàng, lộn xộn giải thích:

"Gần đây tớ nghiên cứu chế tạo Ravenclaw, không, là thư viện của nhà Ravenclaw....."


"Được rồi, tớ không khóc, cậu đừng vội, nói từ từ thôi....." Hermione hơi nhoẻn miệng, nếu là Knicks vẫn bình tĩnh giống ngày thường thì nhất định cô sẽ nhìn thấy vẻ đắc ý lóe ra trong mắt nàng, cái này coi như trừng phạt nho nhỏ cho việc Knicks bỏ bê nàng mấy tuần qua.

"Trước nay tớ luôn nghiên cứu một cái rương hành lý có thể cất giữ rất nhiều sách vở nhưng không hề nặng. Tớ vốn nghĩ chuẩn bị nó làm quà sinh nhật cho cậu, nhưng tớ bỗng phát hiện thư viện của các cậu có lượng sách vở cực kì khổng lồ, chắc chắn trước khi tốt nghiệp cậu vẫn chưa thể xem xong hết tất cả số sách đó, cho nên tớ nghĩ bản thân có thể nghiên cứu chế tạo một sản phẩm giả kim giống như thư viện di động, như vậy dù cho cậu đã tốt nghiệp thì vẫn có thể mọi lúc mọi nơi mà đọc được sách trong thư viện của Ravenclaw thậm chí là thư viện của Hogwarts....." Đây có lẽ là lần đầu tiên Knicks nói một câu dài như vậy.

"Vậy cậu làm được rồi à?"Suýt nữa thì Hermione đã hét lên. Ôi Merlin! Một cái thư viện phù thủy di động! Không thể xem hết tất cả các đầu sách trong thư viện của học viện là tiếc nuối suốt đời của mỗi thành viên nhà Ravenclaw!

"Vẫn chưa....." Knicks có chút buồn bã nhìn Hermione:

"Xin lỗi, rương hành lý xách tay thì tớ làm xong rồi, nhưng còn thư viện di động thì còn chưa thể hoàn thành, dù có sự giúp đỡ của phu nhân Helena thì tớ cũng chỉ mới hoàn thành bước đầu tiên nghiên cứu, nếu có thể tìm được phòng lưu trữ sách bí mật của ngài Slytherin thì tốt rồi....Nghe nói ngài ấy cũng là một đại sư giả kim, phòng hộ trận pháp của trường chính là do ngày ấy tự tay vẽ nên. Tớ không có ý muốn gạt cậu, tớ chỉ muốn làm cậu ngạc nhiên, nhưng mà lại.....xin lỗi cậu...."

Duỗi tay sờ đầu. Vị trí của cả hai thay đổi, Hermione ôm Knicks vào lòng, ấn đầu của cô vào cổ mình, dịu dàng nói:

"Đừng nói xin lỗi, tớ không trách cậu. Tớ thật sự rất ngạc nhiên, tớ chưa từng nghĩ tới cậu sẽ vì tớ mà nghiên cứu chế tạo một điều đáng ngạc nhiên như thế này. Cảm ơn cậu ~ cậu nhất định sẽ làm được! Tớ tin tưởng mỗi một học viên của học viên Ravenclaw đều nguyện ý giúp đỡ cậu, chỉ cần cậu nói ra. Có được một cái thư viện di động có lẽ là tâm nguyện lớn nhất đối với mỗi Ravenclaw ~ Knicks cậu thật tuyệt ~ cậu nhất định sẽ trở thành đại sư giả kim vĩ đại nhất đương đại. Ít nhất là đại sư giả kim được Ravenclaw kính yêu. ~~"

"Ừ."

"Vậy nên kể từ hôm nay thời gian của cậu đều thuộc về tớ! Bởi xét cho cùng cậu cũng không thể hoàn thành tác phẩm trong một thời gian ngắn được." Hermione không nói hai câu liền mang người đi, trước khi đi nàng còn không quên mỉm cười cảm kích với Blaise.

"Chà chà, tự dưng bị nhét một đống thức ăn cho chó là sao?" Blaise sờ cằm, suy tư một lát, không nghĩ ra.... Cuối cùng quyết định trở về phòng sinh hoạt chung....

Mới ngủ trưa xong, Knicks đã bị Hermione kéo tới gần sân thi đấu Quidditch, với lý do là đi dạo, nhân tiện xem thử tiến độ huấn luyện của Draco. Beng! Draco thành công được tuyển làm tầm thủ trong đội Quidditch của nhà Slytherin, còn Harry thì trở thành tầm thủ của đội nhà Gryffindor.

Cả hai đang đi dạo, còn chưa tới sân bóng đã thấy hai đội của hai học viện đang giằng co. Vấn đề đơn giản là đội đỏ nói rằng hôm nay họ đã đặt bao hết sân, còn đội xanh thì nói viện trưởng của họ đã đồng ý, vậy nên sân tập huấn phải là của họ.

"Sao không đấu một trận giao hữu thử xem?" Hermione nhịn không được liền nói.

"Bá" vậy là thành viên cả hai đội cùng với một đám quần chúng vây quanh hóng hớt đều đồng loạt nhìn về phía Hermione.

"À, ý em là, sao các anh chị không đấu thử một trận." Hermione dừng một chút giải thích:

"Nếu như tầm thủ của hai đội đều là thành viên mới, trừ việc chổi bay của mỗi người khác nhau, mọi thứ đều khá công bằng, các anh chị có thể dùng hình thức thắng thua trong cuộc đấu giao hữu để quyết định bên nào có quyền sở hữu sân tập, đương nhiên các anh chị cũng có thể đổi thành cùng một loại chổi....."

"Tớ cảm thấy Hermione nói rất có lý, hay là làm như vậy đi?" Harry gãi đầu, nhìn Draco, giống như đang hỏi ý cậu.

"Khụ, nhìn tớ làm gì Potter!!" Bị nhìn chằm chằm, Draco có chút ngại ngừng bước sang bên cạnh một bước.


"Hừ! Vậy đấu một trận đi! Cho đám Gryffindor bọn mi kiến thức một chút loại chổi bay mới nhất." Đội trưởng đội Slytherin Flint nhìn thoáng qua chổi bay của tất cả các thành viên trong đội Gryffindor trừ Harry. Bọn họ chẳng ngu gì mà vì cái gọi là công bằng bỏ qua lợi thế của bản thân ~ hình như loại chổi bọn họ dùng là loại cũ rất cũ rồi....

"Tới đây! Harry, dùng tốc độ mà mấy hôm trước em được huấn luyện cho bọn họ xem!! Nhất định có thể thắng!! Để cho bọn họ biết cái gì gọi là thực lực chân chính mà phi thiên chổi không thể bù được." Wood không chịu thua trừng mắt liếc nhìn Flint.

Sau khi khoe khoang một tràng, cả hai đội, không ai nhường ai cùng nhau đi vào sân huấn luyện.

"Draco, tối nay nhớ đến đúng giờ, nhớ dẫn theo chúa cứu thế và hộ vệ nhỏ của cậu ấy, à, còn Longbottom" Knicks cũng không có ý định ở lại xem trận đấu, đừng nói là thi đấu giao hữu, dù là thi đấu chính thức thì trong mắt cô cũng kém xa một cái tài luyện giả kim.......

"Ừ ~ Knicks! Chúng ta mới tới chưa được bao lâu....." Hermione bất đắc dĩ nhìn Knicks chuẩn bị xoay người bỏ đi, nàng phất tay chào đám Draco liền chạy theo Knicks.

"Cậu cứ ở lại xem. Tớ... tớ có chút việc." Knicks chân thành nói.

"Không! Tớ muốn đi chung với cậu! Đừng có mơ mà bỏ rơi tớ." Hermione ôm chặt lấy cánh tay của cô, lắc đầu ngầy nguậy.

"Tớ chỉ muốn đi phòng bếp....."

"Đi phòng bếp làm gì? Cậu đói à?"

"Không phải....."

"Vậy cậu tới đó làm gì?"

"......"

"Hử??"

"Làm bánh kem...."

"!! Cậu còn biết làm bánh kem à!!"

"Tớ nhờ Kaka chỉ tớ...."

"Kaka là ai?" Có chút vị dấm nha.!!


"Gia tinh nhà tớ."(Ái chà chà! Trẫm rốt cuộc nhớ tới tên của nó. Tốt thôi, trẫm thừa nhận trong lúc vô tình có liếc nhìn.)

"Tớ mặc kệ!! Tớ muốn đi chung với cậu ~ được không ~ được không~"

"Ừ......"

"mua~ Nicks tốt nhất ~~"

"......" ( //-// )

"......" Tự dưng bị nhét một đống thức ăn cho chó.

"Hai đứa nó thường xuyên vậy hả?" Wood khó hiểu hỏi Flint.

"Ừ..." Flint đang nhai răng rắc thức ăn cho chó.

"Hum.... Tội thật!!" Wood vỗ vai Flint, tiếp tục đi tới. (nói là cừu hận không cùng chung bầu trời là cái quỷ gì vậy?)

......

Màn đêm buông xuống, Draco dẫn theo ba con sư tử bị điểm danh tới một phòng học trống không, ừ, đây vốn là một cái phòng học trống không nhưng bây giờ đã được trang trí thành một sân nhỏ tổ chức tiệc sinh nhật.

Trên tường được trang trí các loại ruy băng màu lam và màu xanh lục, dãy bàn dài bày biện đủ loại đồ ăn thức uống và điểm tâm, độ phong phú có thể nói vượt xa bữa tiệc lớn của Hogwarts- chính giữa bàn đặt một chiếc bánh kem, nhìn có vẻ ngon miệng.

Tiểu thiếu gia Draco – mê đồ ngọt – Malfoy đi tới trước mặt Hermione, vừa tặng quà nói sinh nhật vui vẻ xong liền gấp tới mức không chờ nổi cầm dao nữa đi tới bàn điểm tâm. Chọn một khối mousse chocolate xinh đẹp , dùng dao nữa cắt thành một khối nhỏ bỏ vào miệng, lập tức mắt cậu sáng lên:

"Wow!!!"

"Ngon lắm hả?" Harry tò mò nghiêng đầu qua hỏi.

"Ừ, ngon." Draco gật đầu tiếp tục phấn đấu, quả nhiên bạn của kẻ tham ăn thì cũng là kẻ tham ăn!

"Sinh nhật vui vẻ!" Knicks cầm một phần quà được trang trí tỉ mỉ đưa cho Hermione, gói quà nhìn sơ chỉ giống như một cuốn từ điển bình thường.

"Đây là rương hành lý xách tay à?" Hermione mỉm cười nhận lấy món quà của Knicks.

"Tớ có thể mở ra không?"

"Tất nhiên."


"Wow ~ thật tinh xảo, đây là gì vậy?" Chẳng biết hai học sinh của Slytherin ở đâu nhảy ra, tò mò nhìn cái hộp nhỏ nhắn trên tay Hermione....

" Đây là rương hành lý xách tay mà Knicks làm ~ có thể chứa rất nhiều sách vở, đặc biệt là không hề nặng!" Hermione vui vẻ mỉm cười. "Xoạch" mở rương hành lý mini ra:

"A!! Merlin! Knicks...... cậu....."

"Ừ, đại khái có thể chứa hết một cái thư viện bình thường, tớ đã bỏ sẵn một ít vào trước, đây là danh sách." Knicks nói rất nhẹ.

Nhẹ thật!! tớ còn tưởng rằng không có gì! Sách này là do cậu tự viết à...."

Hermione lấy ngẫu nhiên một quyển sách, vừa mở ra trang đầu tiên nàng đã nhìn thấy dòng chữ quen thuộc, cảm giác hạnh phúc ấm áp lại trào ra.

"Cám ơn cậu.... Knicks"

"Cậu thích là được."

"Tớ rất thích."

"A ~ Hermione ~ cậu rất thích ai?" Pansy đột nhiên hỏi một câu.

"Tớ rất thích Knicks ~" Hermione không chút ngại ngùng, tận lực nhét thức ăn cho chó.

"Vậy còn cậu, Vương tử điện hạ Knicks?" Blaise cũng chẳng chịu thua bồi thêm một câu.

"Me too" Ừ, đây có lẽ là giới hạn của Knicks rồi (Buông tay.)

"...." Quần chúng vô tội bị nhét thức ăn cho chó đầy miệng!! Mẹ ơi hai người này thật quá đáng!! Không nói tiếng nào liền tỏ tình!! Con gái (con trai) của mẹ liền thức ăn cho chó cũng không mua nổi.

Tác giả có lời muốn nói:

Não động quân: Rương hành lý ~ ngươi thích trẫm không?!

Rương hành lý( //A//):Thích...... Thích!

Não động quân: Thật không! Ngươi rất tinh mắt! Trẫm cũng rất thích chính mình ( - - )

Rương hành lý: Hu hu hu! Quá đáng quá mà......



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận