Bài giảng ngày hôm đó cứ như thế không tốt không xấu mà qua đi.
Lại một ngày trôi qua, giáo sư Snape ngồi ở chiếc ghế vịn trước lò sưởi trong phòng khách để chờ cậu.
Ngu Đạt nhìn Snape, từ sau ngày đó, mỗi lần lại đây cậu đều trực tiếp đi chế tác độc dược.
“Y Đạt, mời ngồi.” Snape giơ cổ tay lên chỉ vào một cái ghế cạnh đó, ra hiệu cậu ngồi xuống nói chuyện.
Ngu Đạt bất an ngồi xuống ghế, không biết có phải là cậu lộ xảy ra kẽ hở gì.
Giáo sư Snape đầu ngón tay hợp lại chống ở trên cằm, liền như vậy nhìn Ngu Đạt, sau đó hắn nói rằng: “Sau khi cậu trở về, ta cẩn thận nghiên cứu những dược thảo mà cậu đưa cho ta, phát hiện bọn chúng như lời cậu nói ẩn chứa ma lực nguyên tố phép thuật không giống thế giới này.”
Ngu Đạt kinh ngạc nhìn vẻn vẹn chỉ hai ngày liền nghiên cứu ra kết quả đại sư độc dược, cậu lúc này mới phát hiện vị giáo sư này sắc mặt rất khó nhìn, cứ việc màu da lúc trước đã không khỏe mạnh, nhưng là hôm nay ở ánh đèn chiếu xuống, có vẻ đặc biệt tái nhợt
“Severus, lẽ nào ngài vẫn luôn không có nghỉ ngơi thật tốt?” Ngu Đạt không đồng ý nhìn hắn, làm sao liền giống những người nghiên cứu cuồng không phân biệt ngày đêm đều điên cuồng công tác trong trường học của bọn cậu như vậy
Snape bất ngờ liếc cậu một cái, đối với đối phương câu hỏi không tỏ rõ ý kiến, hiện tại hắn làm gì có nhiều thời gian như vậy để nghỉ ngơi, thời gian nghiên cứu những này cùng thời gian giáo dục, hoàn toàn là từ thời gian nghỉ ngơi bỏ ra.
Hắn hời hợt nói: “Tình hình thân thể của ta ta hiểu rõ. Chúng ta trở lại đề tài vừa rồi, tuy rằng những dược liệu này bên trong dường như như giống như cậu nói tràn ngập ma pháp mạnh mẽ nguyên tố, thế nhưng chúng nó bản thân cũng không phải không hề có một chút công dụng nào, chỉ có điều bị những ma pháp mạnh mẽ nguyên tố này che lại.”
Lần này Ngu Đạt đã không chỉ là kinh ngạc, cậu là hoàn toàn chấn động rồi.
Dù sao những thứ đó là từ đâu tới đây cậu là rõ rõ ràng ràng.
Đồ vật bịa ra trong game, cậu còn tưởng rằng những kia thực vật chính là đơn thuần ma lực nguyên tố vật dẫn, chưa từng có nghĩ tới vị giáo sư này lại sẽ thật sự nghiên cứu ra dược hiệu của chúng.
Nghĩ tới đây cậu không nhịn được nói rằng: “Em nghĩ tác dụng những dược vật kia bất quá chính là những nguyên tố phép thuật ẩn chứa trong đó thôi, coi như là những dược vật kia bản thân dược tính, ở trong những loại thuốc nước kia cũng sẽ không sản sinh ảnh hưởng lớn chứ? Dù sao những loại thuốc đó chúng em thường sử dụng trong chiến đấu, xưa nay cũng không có cảm giác có cái gì không giống nhau.”
“Ta nghĩ cậu nói đúng, bất quá ta nghĩ cậu quên một điểm không giống giữa hai thế giới của chúng ta.” Snape cao thâm khó dò nói rằng.
“Là cái gì?” Ngu đạt hiếu kỳ hỏi.
“Là ma lực phù thủy.” Snape lẳng lặng nói ra đáp án.
Ngu đạt suy nghĩ một chút, hiểu ra.
Thấy cậu như đã ngộ ra, Snape thoả mãn gật gật đầu nói: “Chính là ma lực ở trong độc dược cũng có tác dụng, những vật liệu độc dược không giống nhau dưới tác động của ma lực sẽ biến thành các loại độc dược có hiệu quả không giống. Không có ma lực đem những thứ đó trộn lẫn đến cũng chỉ là một đống phế liệu không có tác dụng gì.”
“Không giống thực vật, không giống thuốc, sinh ra hiệu quả khác nhau. Ta rất hiếu kì, làm sao các cậu ăn vào những thứ đồ ngổn ngang này, lại vẫn đều nhảy nhót tưng bừng.” Snape dùng một ánh mắt đày nghiên cứu nhìn Ngu Đạt, tựa hồ là vô cùng muốn rút ra dòng máu của cậu đến phân tích một phen.
Ngu Đạt rụt cổ một cái, nói rằng: “Vậy đại khái là bởi vì kháng tính của thân thể chúng em rất cường đại đi.”
“Kháng tính?” Snape lặp lại một chút từ ngữ vừa mới nghe được lần đầu.
“Đúng, ” Ngu Đạt gật gật đầu nói, “Liền như cùng nhân loại ở trong gió lạnh, một lúc mới bắt đầu là không thích ứng, thế nhưng sau một thời thời gian dài, trong thân thể một bên tự nhiên sẽ hội tụ nhiệt lượng đến chống lại lạnh giá, chậm rãi sẽ hơi hơi thích ứng một ít. Đương nhiên, nếu như vượt quá nhân loại năng lực chịu đựng, kháng tính sẽ không đủ. Em giải thích như vậy ngài có thể hiểu chứ?”
“Ân hừ, tiếp tục.” Snape rõ ràng đối với lời nói của cậu cảm thấy hứng thú.
“Vì là bên trong thế giới của chúng em bên tràn ngập nguyên tố phép thuật, trong quá trình quá trình lớn lên của chúng em cũng sẽ đối với những nguyên tố phép thuật này thích ứng, chậm rãi cũng là sản sinh kháng tính.” Ngu Đạt nói rằng, “Những kháng tính này, thế giới của chúng em đem chúng nó phân loại là: kháng băng hàn, kháng hỏa, kháng độc, kháng tự nhiên, kháng hắc ám.”
Bởi vì ngu đạt giải thích, ánh mắt của giáo sư Snape nhìn cậu càng thêm nóng bỏng.
Ở thời điểm Ngu Đạt không nhịn được muốn chạy trốn, Snape giáo sư rốt cục cố nén nghiên cứu dục vọng, đứng lên bắt đầu bài học hôm nay.
Không nghĩ tới vào lúc này, hắn đột nhiên biến sắc mặt, sau đó không tự chủ được dùng tay ôm lấy chính mình một cái cánh tay khác.
“Severus?” Ngu Đạt nghi hoặc nhìn hắn.
Snape sắc mặt nhất thời trở nên âm trầm, hắn quay về Ngu Đạt nghiêm khắc nói rằng: “Ngày hôm nay tạm thời liền tới đây! Bây giờ lập tức trở lại!”
Ngu Đạt rõ ràng rất mờ mịt, hoang mang, không biết tại sao thái độ Snape đột nhiên thay đổi lớn như vậy.
“Sao vậy? Là nguyên nhân gì đột nhiên khiến ngài như vậy?” Ngu đạt bất an truy hỏi.
“Đừng hỏi nhiều như vậy!” Snape nhìn cậu như muốn ăn tươi nuốt sống, tận lực khống chế ngữ khí của chính mình nói rằng: “Nhanh đi về, không nên đi ra ngoài, đàng hoàng chờ ở nhà! Ta hi vọng ta lúc trở lại, cậu đã rời đi rồi!”
Ngu Đạt nhìn Snape liền như vậy trực tiếp biến mất, hắn huyễn ảnh di hình.
Cậu bị hành động đột nhiên xuất hiện của Snape làm bất ngờ, vẻ mặt khó coi của giáo sư Snape vừa nãy có thể dọa sợ tất cả các thanh niên chưa nếm trải sự đời ở Hogwarts, cậu không biết làm gì đứng ở nơi đó.
Ngu Đạt không ngu ngốc, từ dáng vẻ vội vã của Snape, câu suy đoán có phải là Snape bất ngờ có chuyện gì gấp.
Nhưng là, cậu không nhìn thấy con cú mèo, hoặc là thủ đoạn liên hệ khác a.
Chẳng lẽ hắn là đột phát cái gì bệnh tật?
Ngu Đạt không rõ vì sao, cậu lần đầu tiên không có nghe theo Snape, rời đi nơi này trở lại cửa hàng, trái lại là ở lại số 19 đường Con Nhện Vĩ, quyết định chờ Snape trở về.
Cậu cũng không biết làm sao liên hệ những người khác, nếu như cậu có một con con cú mèo, như vậy cậu có thể để cho nó đưa tin cho Sirius hoặc là Dumbledore, đem sự lo lắng của cậu nói một chút mà không phải chỉ có thể ở đây ngồi chờ trong lo lắng như thế.
Nói đến sủng vật con cú mèo, Ngu Đạt đột nhiên nhớ đến bên trong nhân vật của cậucó sủng vật biết bay.
Nếu thế giới ma thú hiện thể hóa, như vậy sủng vật của cậu có thể hay không cũng biến thành chân chính sinh vật truyền tin đây?
Ôm ý nghĩ này, cậu đem sủng vật của mình kêu gọi ra.
Ngu Đạt vì thời gian chơi game có hai năm nên bên trong túi sủng vật của cậu và đạo cụ phép thuật có số lượng không ít.
Tuy rằng không có đạt đến trình độ nghiện thu thập, nhưng là một ít sủng vật và đạo cụ phép thuật, đồ chơi có con đường thu thập tương đối dễ dàng một tí cậu cơ bản đều có.
Thí dụ như nói là: hắc Long Bảo Bảo, linh miêu ma sủng, biết ca hát hoa hướng dương, ***g đèn ma thuật, làn lãng mạn cơm trưa, biết đánh giá người máy, xe đua có dây cót…
Thống kê qua còn có mấy chục loại, đây còn không phải là cậu cố hết sức thu thập, có chút là xem vui thì mua, có chút là người khác cho, có mấy cái chính là thưởng ngày lễ, càng nhiều chính là cậu tình cờ đánh được.
Vào lúc này, cậu liền đem con linh miêu ma sủng kia kêu gọi ra.
REVIEW 19
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...