Tất cả cha mẹ đều quan tâm con, huống chi còn là tin người yêu.
Lucius quên mình mới uống một ngụm nước cam, còn chưa ăn bánh đã cùng Narcissa vây quanh lò sưởi liên tiếp lò sưởi nhà Malfoy ở Anh trò chuyện.
Bởi vì quốc cảnh xuất nhập anh pháp vẫn có quản chế, bọn họ không có cách nào khác trực tiếp về Anh bằng Floo.
Nếu không hiện tại Narcissa đã kéo Draco cổ áo hỏi.
“A, Scor thân ái, chào buổi sáng.” Khi chuyển được, Narcissa chào hỏi, “Hai con đều khỏe chứ? Vừa mới bắt đầu bữa sáng sao?”
Trả lời là con thứ hai của bọn họ, Scorpius 6 tuổi.
Hôm nay là cuối tuần, chỉ có hôm nay Scor mới có nguyên vẹn thời gian hưởng dụng một chút bữa sáng nhàn nhã với anh trai, bình thường đều có tự học sáng quấy nhiễu.
Chỉ thấy lò sưởi hiện lên Scor nhu thuận gật đầu, “Chào buổi sáng cha mẹ, chúng con đều khỏe lắm. Con đang phết mứt hoa quả.”
“Buổi sáng tốt lành Scor.” Lucius chờ đợi một chút rồi hỏi, “Sao không thấy Draco?”
Đầu Scor trong lò sưởi biến mất một chút, ngắn ngủi rời khỏi lò sưởi, trong chốc lát mới lại xuất hiện.
“Draco còn đang nói chuyện với dì Pansy, Draco dùng gương hai mặt đã lâu, còn chưa nói xong.”
Narcissa đẩy Lucius ra một chút, “Đừng lo, để Draco tiếp tục. Mẹ và cha nhìn báo sáng nay, không thể không nói Scor của mẹ rất đáng yêu, xem ra ngày hôm qua hai con có buổi tối vui vẻ?”
Quả nhiên mắt Scor sáng lên bắt đầu kể.
“Dạ đúng vậy! Ngày hôm qua chúng con chơi với Harry rất vui, chú ấy là người tốt! Chúng con đi nhìn Quiddich, lại đi một nơi thật đẹp ăn kem!! Có cảnh đêm!! Còn có nấm hầm ăn ngon!Harry còn giúp con ăn socola!”
“Con gọi cậu ta là Harry?” Lucius hừ một tiếng, “Malfoy không thể dễ dàng bị mua Scor.”
Narcissa không đồng ý vỗ nhẹ Lucius rồi vui vẻ nói, “Thật vui! Nhưng mẹ phải nhắc nhở nho nhỏ một chút Scor, con nên mặc trường bào màu lam, mẹ nhớ rõ đã chuẩn bị rất nhiều cho con, nó rất hợp với đôi mắt con, cũng sẽ làm con nhìn cao hơn. Nhưng ngày hôm qua con mặc màu đỏ?”
“Bởi vì con muốn đẹp giống Draco.” Scor vặn vẹo một chút, “Ngày hôm qua Draco rất đẹp, giống cha, chẳng lẽ không đúng sao mẹ?”
“A, đương nhiên,Scor có ánh mắt rất tốt.” Narcissa cười tủm tỉm khen, “Draco giỏi như cha con vậy, về sau con cũng sẽ vậy. Thật vui khi con chú ý tới trường bào, một chút màu đỏ như vậy không thành vấn đề, ngẫu nhiên chúng ta cũng cần phối hợp tình huống lựa chọn trường bào.”
“Cám ơn mẹ.” Scor vui vẻ nói.
Lucius bị Scor không cẩn thận khen ngợi, sắc mặt hoà nhã rất nhiều, bất tri bất giác cũng thảo luận, “Nhưng màu đỏ là màu Gryffindor, đề nghị của cha là tình huống nào con cũng không nên mặc như vậy Scor, màu bạc và xanh tao nhã hơn.”
“Nhưng nó cũng thuyết minh rất nhiều.” Narcissa chớp mắt, “Xem, em cũng không nhớ rõ Draco thích màu đỏ, mà con lại mặc màu áo thuộc loại Harry, thật lãng mạn a, em nghĩ đây là ám chỉ…Scor, Draco và Harry ngày hôm qua có hôn nhẹ không?” Cuối cùng bà vẫn nhịn không được hỏi.
Mà cái đó kỳ thật mới là chuyện chính của lần liên lạc này.
Hai vợ chồng Malfoy đều biết báo chí không thể tin, cho nên bọn họ xác nhận cần “tình hình thực tế’ là thế nào.
Scor nghiêng đầu suy nghĩ một chút, “Bọn họ chỉ ôm, không có hôn nhẹ.”
“Rất tốt.” Lucius nghe vậy thì an tâm, “Theo cha ảnh trên báo cũng không chứng minh được cái gì. Dù sao dưới tình trạng chật chội kia, đỡ nhau một chút cũng là bình thường, mà chúng ta đều biết nhật báo tiên tri luôn thích khuyếch đại chuyện Draco.”
Nhưng Narcissa cũng không buông tha, bà quyết định đổi một vấn đề lấy được tin.
“Scor, đi ăn xong còn đi chỗ nào chơi không? Harry có đưa hai con về nhà không?”
“A, Harry đưa con và Draco về nhà! Harry chơi với con vài ván cờ phù thủy! Harry còn làm kỵ sĩ khiêu vũ, rất thú vị, con chưa từng thấy!! Đến khi con phải lên giường ngủ,”
Nói đến đây Scor có chút tiếc nuối, “Mà hôm nay con không phải đến trường, vì sao con phải lên giường trước 9h…”
Mắt Narcissa sáng lên, “Cho nên Harry ở với Draco cả buổi tối?”
“Đúng vậy.” Scor thành thật bổ sung, “Harry cũng nói sẽ đưa Draco lên giường ngủ, Harry rất tốt đúng không?”
Nghe đến chỗ lên giường, Lucius nhịn không được liếc vợ, mà Narcissa vui mừng gật đầu, “Đương nhiên, như vậy Draco lại thay bạn trai, thật tốt, nói thực mẹ không thích Wood.”
“Nhưng anh cũng không cho rằng Potter tốt hơn Wood chỗ nào, dù sao bọn họ đều là Gryffindor không đáng tin.” Lucius không đồng ý hé miệng. Miệng ông phản đối, kỳ thật trong lòng vẫn là lo lắng con, “Xúc động xong rồi hối hận, là đặc trưng lớn nhất bọn họ.”
“Nhưng Harry là người tốt, lần này con có chú ý!” Scor quyết định lên tiếng ủng hộ Harry.
Lucius nhướng mày, “Người mời con ăn kem cũng không phải tất cả là người tốt Scor, cha nhớ là đã nhắc nhở con vài lần.”
“Mới… Mới không phải như vậy.” Scor đỏ mặt, người nào cũng nghi ngờ cậu cái này, Scor không phục lớn tiếng nói, “Là Harry đáp ứng đối tốt Draco!! Harry còn nói bọn họ sẽ kết hôn!!”
“Kết hôn!?” “Kết hôn!!??”
Quả nhiên Lucius và Narcissa đồng thời kêu to.
“Đúng!” Scor nhìn thấy phản ứng nhiệt liệt của cha mẹ thì vừa lòng, “Mà con biết kết hôn là cái gì! Giống như cha mẹ, về sau Draco sẽ không là ông lão cô đơn! Cho nên Harry là người tốt, con không nhìn sai!”
“Kết hôn!?” Lúc này Narcissa ở bên kia lò sưởi thở hổn hển đứng lên, “Thân ái, em không nghe sai?”
“Anh hy vọng anh nghe lầm.” Lucius thì thào. Merlin, con mình có chú rể?
“… Chúng ta sẽ có hôn lễ!? Draco!? A, em nghĩ đời này em không đợi được!!” Narcissa lấy tay quạt quạt, độ nóng của lò sưởi và tin tức này làm bà nóng.
“Anh chưa từng thật sự chờ…” Nhưng lúc này Lucius phản ứng lại, “Từ từ! Chuyện lớn như vậy sao Draco không nói cho chúng ta biết!? Scor, con xác định tin đó là thật?”
“Có lẽ con không xác định?” Hai mắt Narcissa sáng ngời, “Anh biết mà, con bị nam nhân quăng nhiều như vậy, nói không chừng con muốn đợi cho hôn lễ hoàn thành rồi mới nói cho chúng ta biết?… A, đứa nhỏ đáng thương…”
“Nhưng…” Lucius há mồm còn muốn phản bác nhưng nghĩ đến Draco trải qua, ông không thể không nói lý do này rất có sức thuyết phục.
Mà Scor đã có chút không vui vì cha nghi ngờ Scor.
“Cha, con nói thật, con không nói sai!! Harry còn muốn hỏi ý kiến cha mẹ, Harry hy vọng mẹ có thể đồng ý bọn họ!!”
“Đương nhiên mẹ đồng ý, chỉ cần bọn họ muốn!” Narcissa hai tay nắm chặt, hưng phấn trả lời, “A Scor, rất tuyệt! Cám ơn con nói cho cha mẹ biết!! Mẹ thật muốn hiện tại cho con một cái hôn!!”
Vì thế Scor lại vui vẻ rồi thẹn thùng nói, “Con rất vui khi có thể giúp Draco…”
Câu này nhắc nhở Narcissa, “Đúng vậy, chúng ta phải giúp Draco! Nếu Draco hy vọng đó là một bí mật, như vậy chúng ta nên phối hợp… Đúng vậy! Mẹ nghĩ mẹ biết nên làm như thế nào …”
Mắt Narcissa tỏa sáng, nói cho Lucius kế tiếp đều là mình định đoạt.
5 phút sau Draco gãi đầu đi tới.
Anh mới được giải phóng khỏi tiếng chói tai của Pansy.
“Scor, vừa rồi nói chuyện với ai vậy? Hô to gọi nhỏ, trong phòng cũng nghe được tiếng em.”
Lúc này Scor đã trở lại bàn ăn tiếp tục phết mứt hoa quả, tâm tình tốt nói, “Cha và mẹ, bọn họ đọc báo đều cảm thấy vui.”
Tay Draco cầm khăn ăn run một chút, quái dị trừng Scor, “Vui?”
“Đúng vậy. Bọn họ quyết định về Anh nhìn xem.” Scor trong nháy mắt nhu thuận trả lời theo chỉ thị của mẹ.
Draco nghĩ có lẽ mẹ vui nhưng cha sẽ không. Ông vẫn luôn chờ mong có một ngày anh có thể có bạn gái. “Anh hoài nghi, nhưng vừa lúc, anh cũng phải nói với cha chuyện bán đấu giá trang viên, bọn họ khi nào đến?”
“Cha mẹ nói bọn họ cần một chút thời gian chuẩn bị.” Scor nghiêng đầu hỏi, “Có trang viên chúng ta có thể ở cùng nhau?”
Nhà trọ của bọn họ không quá lớn, Draco trên cơ bản không tính ở lâu, chỉ có hai phòng ngủ cho nên Draco nghĩ đến Scor nói là nhà bọn họ, vì thế cam đoan, “Đương nhiên, chúng ta trở về, trở lại nơi của chúng ta.”
Scor đáng yêu cười cười, mong đợi.
“Quá tuyệt vời, về sau có người chơi với em!”
Chiều thứ ba.
Binh một tiếng, Draco chật vật xuất hiện ở lò sưởi trong văn phòng.
Nói anh chật vật là vì trường bào trên người anh thực rõ ràng bị kéo, nơ cũng có xiêu vẹo, tóc một hai dúm vểnh lên, khác với vẻ trơn bóng san bằng anh luôn duy trì khi làm việc.
Nhưng cũng khó trách, hai ngày này trên báo, anh vinh lấy được danh hiệu Satan tuấn mỹ dụ dỗ cứu thế chủ tiến vào vực sâu tội ác. Cũng khá uy phong, anh vừa lòng khi báo không quên từ tuấn mỹ, nhưng hình như không được quần chúng yêu thích.
Blaise ngẩng đầu, thấy nhưng không thể trách hỏi, “Lại bị phóng viên bắt được?”
“Còn có thể là cái gì.” Draco sửa trường bào, oán giận, “Gringotts có khu vực cấm độn thổ, sao không lo lắng thêm khu vực cấm phỏng vấn? Rất lợi cho riêng tư khách, lần trước tôi đã đề nghị nhưng yêu tinh cũ kỹ không hiểu biến đổi.”
“Người cậu chân chính nên oán giận là Potter, anh ta không đi ra đối mặt mà núp đi làm một mình cậu bị mọi người đuổi theo hỏi.” Blaise nhíu mày, “Anh ta còn không chưa liên lạc với cậu?”
Draco sửa sang lại chính mình rồi nhún vai, “Có lẽ anh ta bị Weasley nhốt? Ai biết.”
“Nhưng từ Chủ Nhật đến bây giờ đã vài ngày, chẳng lẽ cậu không tính làm cái gì?”
“Tôi có thể làm cái gì?” Draco nhướng mày, “Đến tháp Weasley giải cứu công chúa?”
“Cậu chưa từng công khai thừa nhận, tớ đoán cậu đang đợi Potter tỏ thái độ, nhưng tớ nghĩ cậu sẽ càng tích cực một chút?” Blaise không đồng ý nói.
“Mình nhớ rõ ban đầu cậu còn phản đối.” Draco liếc Blaise.
“Nó chỉ có tác dụng trước khi đầu cậu hôn mê.” Blaise đánh trả.
Draco phủ nhận, “Tớ mới không bị hôn mê. Trên thực tế, tớ đã muốn làm.” Anh ngồi trở lại bàn bắt đầu xử lý công việc, “Chờ nhìn báo chí sáng mai cậu sẽ biết.”
“Cậu làm cái gì?” Blaise hỏi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...