Vào ngày cuối tuần buổi chiều, cảm thấy vô cùng buồn chán. Mà lúc này Ryoko liền nằm ở trên giường nghiên cứu ma pháp của cô. Tuy rằng trời sinh là “ma nữ”, nhưng dù sao hiện tại cô đang là người thường đâu, những công thức ma pháp phức tạp cô vốn hẳn là thuần thục giờ phải học hết lại từ đầu. Cũng may là do sự thay đổi của thế giới, nên người chị gái kia mới có thể không hề kiêng kỵ đem sách ma pháp cho chính cô học đi.
Rốt cuộc một giờ lại trôi qua, Ryoko từ trong sách ngẩng đầu lên. Bây giờ đã mấy giờ rồi, thế nào mà Sera còn chưa trở về? Chẳng lẽ là đi mật báo trước rồi mới về nhà? Ryoko suy nghĩ, cảm thấy cũng không phải không có khả năng, nhưng cũng không có gì mang tính uy hiếp không phải sao? Thích quay về đó không trở lại, hoài nghi người như chị đây, cho dù có là em gái của Akai Shuichi thì chị đây cũng sẽ không đối xử tử tế với cưng đâu. Được rồi, cô thừa nhận sau khi ở thế giới thực bị vô số người không thèm nhìn tới, bây giờ tạo nên tính cách vặn vẹo không phải không có quan hệ.
———- Ta đây là đường phân cách suy xét ———————————————-
Thật ra Ryoko cũng hề sai, Sera thật đúng là đi tìm Conan, Mà nơi hội tụ chính là ở ngay trong nhà của tiến sĩ Agasa. Sau khi bản thân Sera đem tất cả sự tình từ đầu đến cuối nói ra, trong phòng liền cứ luôn bị vây quanh trong một mảnh yên tĩnh như vậy. Conan mơ hồ cảm thấy có chỗ nào không thích hợp, hoặc là nói bị bỏ qua, nhưng lại thủy chung không nghĩ ra được. Hatori Heiji ở một bên không biết bởi vì sao còn chưa trở về Osaka cũng là một mặt nghiêm túc.
“Cậu không biết hẳn là nên tìm được các tờ giấy kia sao?” Haibara bưng trà đi lại, liếc mắt vào ba người vẫn không nhúc nhích lâm vào trầm tư kia, lạnh lùng nói. Kỳ thật Conan luôn luôn cảm thấy kỳ quái, Haibara đều thập phần mẫn cảm đối với Okiya Subaru ở bên kia, vì sao sẽ đối với Ryoko không hề có bất kỳ phản ứng nào. Chẳng lẽ nói ngưởi nữ sinh kia thật sự không hề có quan hệ gì với đám người tổ chức áo đen sao?
“Ừ.” Heiji ở một bên nghe Haibara nói xong rốt cuộc đánh vỡ im lặng. “Trên tờ giấy kia cũng có khả năng là viết về mưu kế nào đó của bọn họ. Dù sao thì Sera ở phía sua bọn họ cũng không thấy rõ cái gì. Nếu bọn họ phát hiện thì Sera lợi dụng một trang giấy kia để trao đổi tin tức, khả năng thực hiện kế hoạch cũng có thể thực hiện được.”
“Về điểm này thì tớ cũng thật hoài nghi, cho nên sau khi trở về tớ sẽ cố gắng lấy được các tờ giấy kia.” Sera đồng ý nói, bất quá dù sao vẫn là cái Masumi hoạt bát đáng yêu kia, biểu cảm nghiêm túc đột nhiên lại quay trở về với khuôn mặt ngây ngô cười, khom lưng xuống tiến đến trước mặt Conan có nhiều hứng thú nói: “Bất quá, người bạn học gọi là Kuroba kia cùng Conan, không, bộ dáng hẳn là cùng với Kudo Shinichi rất giống nhau đâu.”
Này này… Trên mặt Conan lại xuất hiện ba dấu vạch đen, tuy rằng đã biết đây là tính cách của cô, nhưng đối với việc cô biến sắc mặt với tốc độ nhanh như chong chóng vẫn là vô cùng bội phục, cộng thêm không kịp trở tay. Cho nên, những người liên quan đều tự động đem lời cô vừa mới nói cho rằng là đùa, lại không có để ở trong lòng. Lại quên, đã từng có một người trộm đi nụ hôn bạn gái của Conan có một gương mặt gần như giống như đúc với cậu.
———— Ta đây là đường phân cách về nhà ————
“Đinh đong — Đinh đong –” Ngay tại lúc Ryoko thoải mái hoài nghi hôm nay Sera sẽ không về nhà thì chuông cửa rốt cuộc cũng vang lên. Ryoko “Xoẹt –” một chút, nâng sách ma pháp ở trên mặt mình lên. “Hô –” theo từ trên giường ngồi dậy. Cuối cùng cũng đã trở lại, không biết cậu ta có nghĩ ra biện pháp nào tốt không nữa. Nghĩ như vậy, dưới chân Ryoko không dám trì hoãn thêm nữa, hướng về phía cửa đi đến, thuận tiện đem sách ma pháp di chuyển đến vị trí ẩn nấp chỉ torng nháy mắt.
Ryoko mở cửa, quả nhiên là Sera, chỉ thấy một tay cô đang nắm lấy ót mình, một mặt vô hại mang theo nụ cười xin lỗi. “Hì hì, ngại quá, tớ ở nhà tiến sĩ Agasa chơi đùa nên đã quên mất thời gian.”
Hừ, chơi đùa? Ai mà tin chứ, bất quá cậu cũng thật sự tự mình hiểu lấy đấy chứ. Buổi sáng đi ra ngoài theo dõi cô, buổi chiều chạy đến nhà của tiến sĩ Agasa kia, kết quả hiện tại buổi tối mới trở về, cậu chơi đùa cũng không ít đấy chứ. Chỉ có điều, Ryoko cũng không nghĩ tới ý niệm muốn vạch trần, cô vốn là không có ấn tượng nào xấu đối với bọn họ, đối với việc được xuyên không đến đây, cô thế nhưng thật vui vẻ, hơn nữa chính là rất muốn hòa nhập cùng với bọn họ, chỉ là do tính cách hoài nghi của bọn họ làm cho cô cảm thấy phản cảm, đối chọi với nhau như vậy. Một khi có cơ hội, cô sẽ thật sự tự mình nói ra chân tướng, đương nhiên, chân tướng ở nơi này đích thực cũng chỉ kết thúc…… Đợi chút, kết thúc cho cái gì chứ? Hình như là muốn nói đến một chuyện tùy ý nào đó đã xảy ra, nhưng vì sao cô đột nhiên sẽ có cảm giác bị ngắt quãng thành chỗ trống, rốt cuộc cô đang muốn nói đến cái gì. Cuối cùng, Ryoko vẫn là lắc đầu, xem nhẹ cái cảm giác kỳ quái kia, để cho Sera vào phòng .
Ryoko thuận miệng lại hỏi tình huống của Haibara, dù sao chính mình còn đáp ứng với cô một việc a. Sera ở tại đây, dùng ma pháp ở nhà xây dựng một phòng thí nghiệm bí mật là không có khả năng. Cho nên, cô suy nghĩ đến một biện pháp khác, mà biện pháp này là quá trình thương lượng, cô nghĩ Sera sẽ thật vui vẻ. Bạn thật sự cho là từ trưa đến giờ Ryoko chỉ ngốc ở trong nhà đứng ngồi đọc sách, cái gì cũng đều chưa làm sao? Điều này căn bản không có khả năng. Bọn Conan có thể nghĩ đến hoài nghi, còn cô thì sẽ không nghĩ đến? Đừng quên, cô thế nhưng là đã xem [Thám tử lừng danh Conan] từ nhỏ đến lớn. Cho nên, khi cô vừa vào thư phòng, Ryoko liền chuyển một chồng lớn các tấm áp phích đi lại, không sai, cô thật sự di chuyển lại đây. Sera nhìn đống áp phích giống như đôi núi cao chồng chất lên nhau, nhất thời không nói gì. Cô là muốn trước hết tìm được các tờ giấy kia, thế nhưng nhiều đến như vậy….
“Masumi, giúp tớ một việc.” Ryoko đem đống áp phích giống như núi nhỏ để ở trên bàn học vốn đã được dọn sạch.
“Ryoko, cậu đây là?” Sera rốt cuộc hỏi ra thắc mắc của mình. Nhiều áp phích đến như vậy, cô thật sự nghĩ không ra có lợi ích gì.
“Là như thế này, những tấm áp phích này đó đều do tớ cùng với các bạn học làm ở trong vài tuần lễ, là dùng để ứng phó với cuộc thi câu đối. Chỉ có điều mỗi lần làm xong thì bọn tớ đều để ở trong phòng bếp, đã quên sửa sang lại, hiện tại không thể làm gì khác hơn là chỉnh sửa lại từng cái. Hết lần này đến lần khác, vào buổi chiều có mấy người bạn học của tớ đã đưa vài tấm áp phích lại đây, nếu không sửa sang lại đàng hoàng thì có khả năng sẽ bị hội đồng mất, cho nên tớ đành phải đi tìm người hỗ trợ! Hơn nữa ngày mai tớ còn phải trở về nơi đó với ba ba, hôm nay lại có việc khác cần phải chuẩn bị, không có thời gian.”
Mồ hôi, mồ hôi chảy thác nước! Nội tâm Sera bị hối thúc, cô nghe Ran nói lúc trước thành tích của người này dị thường tốt, vì sao sẽ có loại sự tình làm ôn tập này chứ? Nhưng mà, cô cũng không thể từ chối, huống chi cô còn muốn tìm ra vài tờ giấy mà buổi chiều hôm nay cô đã nhìn thoáng qua nữa chứ?
“Cậu nói buổi chiều hôm nay cũng có người đưa đến vài tấm áp phích? Vậy các tấm áp phích ấy đâu?” Sera thật sự không nghĩ phải ráng suốt đêm sửa sang lại nhiều tấm áp phích đến vậy, cho nê cô đang ở trong trạng thái giãy dụa sắp chết.
“À, cậu nói cái này sao? Được để ở trong ấy đấy.” Ryoko nhàn nhạt nói, hiện tại Sera thật hoài nghi người trước mắt này có phải cố ý hay không.
Kết quả ở ngày thứ hai, ở trên đỉnh hai mắt Sera xuất hiện hai cái quầng thâm thật rõ ràng ở trong nhà Ran, Sera bi phẫn đem các tấm áp phích nhét vào trong tay Conan, nửa câu cũng chưa hề nói trở về nhà bổ sung giấc ngủ. Ryoko nói hôm nay đi đến nơi ở của ba cô ấy, sẽ không về nhà, Sera cũng mệt mỏi cũng không rảnh để quản nhiều chuyện như vậy, như vậy quay trở về nhà thì có quan hệ gì, thật sự không được. Cô thế nhưng đã báo tin cho tên thám tử da đen như than kia rồi, chính mình lại không đi ngủ, chỉ sợ cũng không đơn giản là bị thầy giáo bắt được mình ngủ gật ở trong lớp vào sáng nay. Cô vô cùng đáng thương. Ngày hôm qua tìm suốt cả đêm hết lần này đến lần khác, cuối cùng cũng đã tìm được một trang giấy mới kia, mà khi cô trờ về phòng ngủ gần một giờ thì mới phát hiện đầu sỏ gây nên chuyện đã sớm ở trong mộng đẹp.
Conan nhìn người ngay cả một phút cũng không ở lại, nhanh chóng bước chân rời đi cũng không có bất kỳ phản ứng nào. Dù sao là một thám tử, chút sự tình ấy cậu vẫn có thể nhìn ra được, trăm phần trăm là vì trang giấy này. Conan dùng lý do vì nghiên cứu bài học nên phải tìm tư liệu để lừa gạt Ran, trốn ở trong phòng chẩn bi quan sát các trang giấy kia thật tốt. Ai biết còn không xem được tốt, vừa thấy cậu liền hoàn toàn hết chỗ nói rồi.
Chỉ thấy trên giấy viết:
Vào tháng nào đó, khi mặt trời lên cao vào giữa trưa, vào tiết học Tiếng Anh nào đó, cô giáo dạy ngoại ngữ sẽ dạy một câu mang tính chất triêt học:
A secret makes a woman woman.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...