Đại hội cổ đông bất thường diễn ra, vòng ngoài một lực lượng lớn bảo vệ được tung ra để tránh nếu ai đó muốn càn quấy phá đám, họ lại không biết rằng cô đã sớm trà trộn vào trong đó từ hôm trước cùng với Daniel và ba vệ sỹ thân cận khác của Tagary.
Cuộc họp bắt đầu diễn ra trong bình yên với báo cáo vắn tắt của ngài Phó tổng Charlize về tình hình sức khoẻ cũng như những báo cáo của bác sỹ được đưa ra về bệnh tình nghiêm trọng và khả năng phục hồi của ngài Chủ tịch Carter là rất thấp, những thành công của một vài dự án lớn gần đây, những khó khăn nếu không có người đứng đầu, và để điều hành được đế chế không thể không có người lãnh đạo trong một ngày.
Do ngài chủ tịch đang hôn mê sâu, lại chưa từng tuyên bố di chúc hay có vợ con, nên tạm thời phu nhân Carter sẽ là người toàn quyền quyết định số phận của cổ phiếu của gia đình.
Cảm ơn mẹ của ngài chủ tịch, có một đức tính hiếm có, hy sinh lợi ích của gia đình mà tự nguyện từ bỏ quyền điều hành và quyền biểu quyết của số cổ phiếu đang nắm giữ, trao phó cho ngài Charlize lãnh đạo tập đoàn.
Ngài Charlize vô cùng xúc động vì điều đó, hứa sẽ làm thật tốt vị trí lãnh đạo tập đoàn và mong muốn các cổ đông khác cũng hoàn toàn ủng hộ ngài.
Một vài người khác đứng lên phát biểu, họ tin tưởng vào tài năng của ngài Charlize cha và tiểu thơ Theron dù còn trẻ nhưng cũng rất giỏi sẽ tiếp tục điều hành lãnh đạo tập đoàn gặt hái thành công rực rỡ như nhà Carter đã làm được.
Và việc nhà Charlize và Carter đã có hôn ước từ trước, nên việc cha vợ nắm quyền thay con rể trong lúc khó khăn là hoàn toàn chấp nhận được.
Vài người đứng lên ý kiến phản bác, có phải quá vội vã hay không khi ngài Carter vừa bị tai nạn hai ngày liền bị phế truất quyền.
Chi bằng thời gian này cứ để ngài Charlize tạm nắm quyền điều hành chờ một hai tuần xem xét tình hình của ngài Carter, lúc đó quyết định chưa muộn.
Nội bộ phân rã.
Phu nhân Carter đứng ngồi không yên bên hai vị tiểu thơ, bà luôn ngóng ra cửa, hành động đó không khó để lọt vào tầm mắt của vài người, sự thấp thỏm lo lắng chờ đợi một ai đó, một điều gì đó, vài người nghĩ đến tình huống xấu, vài người thương cho bà già khi con trai nằm xuống liền bị trắng tay, dẫu sao, họ vẫn còn chiếm bằng đó cổ phần, đủ để sống giàu sang sung sướng cả đời còn lại.
Giờ này bà chỉ nghĩ đến cô gái, người con dâu của mấy năm về trước, mẹ của những đứa cháu nội của bà, người mà con trai bà nhất mực tin tưởng yêu thương, nhưng với tầng tầng lớp lớp bảo vệ thế này, cô sẽ làm gì để lật ngược thế cờ, cô đang ở đâu, sao mãi giờ này không xuất hiện, mọi sự đang đi dần đến hồi kết rồi.
Thâm tâm bà muốn giành lại được quyền điều hành cho con bà, nhưng bà cũng biết tình hình hiện nay họ đang yếu thế, không giống ngày xưa có cả đội ngũ chân rết, giờ đây con bà không còn quá nhiều người có thể cậy trông, bà muốn bảo toàn lực lượng, bảo vệ con dâu và cháu nội của bà, bình an, vượt qua giai đoạn này, chờ con trai tỉnh lại, xét về lâu về dài, cơ hội vẫn thuộc về họ..
Sau một hồi tranh luận, chủ tọa quyết định trao phó chức vụ Chủ tịch hội đồng quản trị, kiêm Tổng giám đốc tập đoàn cho ngài Charlize cha, khi nào ngài Carter khỏe mạnh trở lại nội bộ sẽ họp một lần nữa, khi đó sẽ so sánh bàn thảo về các chức vụ trong tập đoàn.
Đúng lúc đó một bản nhạc du dương nổi lên, cả hội trường sửng sốt rồi lặng im phăng phắc khi màn hình bỗng xuất hiện hình ảnh gian chờ phía ngoài nơi có chục vệ sỹ đang đứng nghiêm trang canh gác.
Bỗng ngườ phụ nữ nhỏ được bốn vệ sỹ bảo vệ từ cầu thang bộ bước ra, cô mặc rất đơn giản, áo trắng ôm nhẹ lấy người, chiếc váy đen suông dài, mái tóc xõa nhẹ sau lưng, trên một đôi giày bệt và chống nạng chậm chãi bước vào.
Mọi người căng thẳng, vài người nhận ra cô là ai và xì xào, nhưng tất cả không rời mắt khỏi màn hình, và phía bên kia, khuôn mặt của vài người sậm lại, tại sao cô ta vượt được qua bức tường an ninh và lại xuất hiện được ở đây.
Cả chục vệ sỹ lao đến ngăn chặn năm người họ, nhưng chỉ hai người của cô ra tay, trong chớp mắt chục người kia được giải quyết đơn giản, bị đánh bay ra xa, cửa phòng họp bật mở, phía trong này các vệ sỹ khác lao ra, và bộ đàm kêu lên báo động, huy động thêm người từ dưới lên hỗ trợ.
Bốn vệ sỹ bên này cũng ra tay, đòn nhanh, hiểm lập tức hạ thủ được các vệ sỹ lao ra và tiếp tục tiến vào sảnh đường.
- Còn dám làm loạn sao, cút.
- Cô vang giọng ra lệnh cho chúng trong khi nhiều tên khác chuẩn bị lao lên, bị giọng nói uy quyền và lạnh băng của cô làm cho khựng lại và quan sát ngài chủ tọa chờ lệnh.
- Ra hết ngoài đi.
- Tên chủ tọa thấy sự việc không còn đơn giản, đưa mắt nhìn Charlize cha và quay ra quát bọn chúng.
Bọn chúng rút ra ngoài, khép cửa lại, màn hình lập tức chuyển vào camera trong phòng họp, với một ngụ ý rất rõ ràng, mọi sự đều được quan sát, các người chớ có manh động.
Cô đưa mắt nhìn sang Daniel, lập tức anh lùi ra khỏi phòng, trong này giờ đã công khai hình ảnh, cô sẽ chiến đấu sòng phẳng với họ trước bàn dân thiên hạ, không sợ họ làm gì cả.
Một vệ sỹ kéo ghế cho cô ngồi giữa nhà, hiên ngang thách thức và không sợ hãi.
- Cô Emma, đây là cuộc họp các cổ đông của tập đoàn, mặc dù cô là cố vấn cấp cao của tập đoàn, nhưng xin cô giữ thể diện của mình, bước ra ngoài trước khi chúng tôi đuổi cổ cô vì có mặt không đúng nơi đúng chỗ.
- Chủ tọa lên tiếng và vài người cười vang vì sự xuất hiện của cô và lời sỉ nhục của tên chủ tọa.
- Một người thiếu hiểu biết như ngài, tại sao lại được cho làm vị trí chủ tọa, có phải như thế sẽ làm sai lệch mọi sự dẫn dắt và kết quả buổi họp ngày hôm nay không? - Cô thủng thỉnh nói và chỉnh lại váy áo của mình, lập tức khiến hắn tối sầm mặt.
- Cô Emma, chúng tôi biết cô và ngài Carter rất thân thiết với nhau, thậm chí cô là do ngài ấy đưa về, cô cũng là người hiểu biết, nếu cô không có cổ phần tại đây, mời cô bước ngay đi, nếu cô có mời cô đưa giấy tờ chứng minh.
- Ồ, ngài chủ tọa, đó là phát ngôn chuẩn xác nhất của ngài trong cả ngày hôm nay.
Ngài nói đúng, tôi có cổ phần ở công ty này, với quyền của một cổ đông, tôi đến đây để chất vấn các ngài, tại sao tổ chức cuộc họp mà không thông báo cho tôi.
Cuộc chiến bắt đầu..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...