“Thể thức thi đấu của trận Kỳ Chiến này không giống bình thường, bởi vì người thi đấu sẽ lấy võ giả làm quân cờ”
“Lấy võ giả làm quân cờ” Khương Ly nhíu mày, lẩm bẩm.
“Đúng vậy, mỗi vị võ giả được sung làm quân cờ gọi là Kỳ Binh.
Mỗi một lần Kỳ Chiến diễn ra, đệ tử Hạ gia, bất luận tu vi cao thấp, đều có tư cách tham dự.
Mỗi người cần trình báo thấp nhất sáu tên, cao nhất ba mươi sáu tên Kỳ Binh”
“Kỳ Binh sẽ tiến vào một tòa bí cảnh gọi là Tứ Giác Kỳ Giới, cũng ở bên trong Kỳ giới nhận sự điều khiển của Kỳ Chủ cùng Kỳ Binh của đối phương chiến đấu.
Trận đấu cờ này, không chỉ so tài bài binh bố trận, thiên diễn tính toán của Kỳ chủ, mà còn phải dựa vào thực lực của Kỳ Binh để phân thắng bại”
“Thú vị” Khương Ly yên lặng nghe Hạ Bỉnh Khiêm giải thích quy tắc thi đấu, trong lòng lấy làm lạ.
Yến quốc Hạ gia không những có phương thức bồi dưỡng đệ tử chẳng giống ai, ngay cả cách lựa chọn người nối nghiệp cũng khác thường.
“Đệ tử Hạ gia phân bố khắp Đông Hoang, thường thường sẽ phò trợ một vị hùng chủ nào đó, cũng có kẻ tự lập môn hộ phát triển thế lực, lôi kéo nhân tài.
Vì vậy, mỗi lần Kỳ chiến diễn ra, Kỳ Binh tham dự đều là người mang bản lĩnh lớn.
Thậm chí ngay cả Chân Vương đại tu giả cũng sẽ báo danh, thế nên ở mức độ nào đó mà nói, trận Kỳ chiến này vô cùng hung hiểm” Hạ Bỉnh Khiêm tiếp tục lên tiếng.
“Ồ nói như vậy, trận Kỳ Chiến này, rất có thể sẽ chết người” Khương Ly khẽ hỏi.
“Tự nhiên” Hạ Bỉnh Khiêm khẳng định.
“Vì nó hung hiểm, nên quả nhân mới muốn cùng đạo hữu làm giao dịch.
Chỉ cần ngươi tham gia kỳ chiến, quả nhân sẽ đồng ý với ngươi một điều kiện tương đương” Trần Huyền Tông hai tay chống bàn bổ sung.
“Điều kiện tương đương ư” Khương Ly khiêu mi, trầm lặng trong chốc lát, rồi mở lời.
“Khương mỗ muốn hướng về phía quốc quân yêu cầu một thứ, nếu ngài đáp ứng, ta sẽ tham gia kỳ chiến”
“Yêu cầu gì?”
“Lạc Thần Tông Truyền Hỏa Bia” Khương Ly chậm rãi nói từng chữ.
“Ừm” Trần Huyền Tông đứng dậy, một đôi mắt rồng nhìn chằm chằm Khương Ly, quanh thân Vương khí tuôn trào, gằn giọng.
“Chân Nhân muốn Truyền Hỏa Bia?”
“Đúng thế!” Khương Ly khẽ híp hai mắt, ung dung không vội.
“Truyền Hỏa Bia là thánh vật trấn phái của Lạc Thần Tông.
Hơn một ngàn năm trước, trong môn xuất hiện nội loạn, dẫn đến thánh vật bị người đánh cắp.
mà theo Khương mỗ được biết, Thánh vật của chúng ta hiện tại đang nằm trong tay Trần gia”
“Khương mỗ là lão tổ của Lạc Thần Tông, tự nhiên muốn ra mặt đòi về tông môn thánh vật”
Trần Huyền Tông ánh mắt lập lòe, trong lòng suy tư.
Truyền Hỏa Bia là bảo vật mà Thái Tổ Kinh Dương Vương để lại, bên trong ẩn chứa đủ loại thần thông tuyệt học.
Đệ tử Trần gia chỉ cần đột phá Chân Nhân sẽ có cơ hội vào trong mật thất tham ngộ bia đá, dù không học được bất kỳ môn tuyệt học nào, thì cũng sẽ giúp trau dồi võ kỹ, chân ý.
Bảo vật như thế muốn để hắn giao ra, quả thật không đành lòng, hơn nữa cho dù hắn Trần Huyền Tông đồng ý, thì Tông Nhân Tự chư tăng, cùng Trần gia năm mạch cường giả cũng chưa chắc đã đồng ý.
Tâm tư xoay chuyển chốc lát, Trần Huyền Tông chợt mở miệng:
“Đạo hữu muốn cầm Truyền Hỏa Bia cũng không phải không thể.
Chỉ có điều ngươi cần hoàn thành ba điều kiện sau.
Đầu tiên là đồng ý tham gia Hạ thị Kỳ Chiến, thứ hai là ở trong trận Diệt Kiếp Chiến Dịch sắp tới, lấy đầu ba gã Kiếp Tôn, mà cuối cùng….ngươi với quả nhân đấu một trận, để ta xem thủ đoạn của ngươi có đủ để khiến quả nhân động lòng hay không?”
“Nếu đạo hữu làm được, Truyền Hỏa Bia, ta sẽ chắp tay đưa đến”
“Như thế nào? Đạo hữu đồng ý với ba điều kiện này chứ?”
Khương Ly khóe miệng nhếch lên, Trần Huyền Tông đưa ra điều kiện không dễ hoàn thành.
Thứ nhất tham gia kỳ chiến không nói, đó là chuyện của mười năm sau.
Thứ hai giết chết ba gã Kiếp Tôn coi như có thể làm được, thì cũng phí rất nhiều công sức, mà đều kiện thứ ba là cùng hắn đánh một trận.
Khương Ly dù nắm giữ lá bài tẩy nhưng lại không cho rằng mình có thể là đối thủ của một vị Chuẩn Vương.
Nhưng hắn chợt lắc đầu, thì đã sao, đánh thua thì thôi, có gì phải sợ cùng lắm về sau mưu đồ chuyện khác,bhắn dứt đáp lời: “Ta đồng ý”
“Tốt” Trần Huyền Tông ánh mắt lóe lên, quanh thân ánh lửa rừng rực, mà nặng nề Vương khí khiến cho không gian của toàn bộ ngự thư phòng như ngưng đọng.
“Quả nhân cũng muốn thử xem, Đông Ly Chân Nhân có bao nhiêu cân lượng”
Khương Ly không đáp lời, nhưng nắm tay đã rực đỏ như dung nham, há miệng gào thét liền đấm ra một quyền.
Nhưng quyền này chưa kịp đánh lên người Trần Huyền Tông đã bị ánh lửa xung quanh ép diệt.
Trần Huyền Tông khoé môi nghiền ngẫm, mở miệng: “Chỉ chút bản lĩnh ấy, còn chưa đủ”
Khương Ly sắc mặt vẫn lạnh tênh, một quyền thêm một quyền đấm tới, dần dần hình thành từng sóng quyền ấn, mạnh mẽ bao phủ ngự thư phòng.
Lần này, Trần Huyền Tông không khỏi ghé mắt, vung tay đánh ra một chưởng liền đem mười mấy cái quyền ấn chấn vỡ.
“Đạo hữu thích dùng nắm đấm, trùng hợp quả nhân cũng tu luyện một môn quyền pháp gọi là Thiên Tử Thần Quyền”
Trần Huyền Tông đánh tan Hoành Thiên Quyền lưu lại quyền ấn, trong mắt lóe lên hỏa quang, hóa thành quỷ dị kim ô, lời nói lạnh nhạt.
Tiếp theo liền sấn người mà tới, nhẹ nhàng vung quyền, lại tựa hồ thiên quân vạn mã.
Phút chốc, trong lòng Khương Ly thoáng hiện một luồng cảm giác nguy cơ, hắn vội vàng nâng quyền đón đỡ.
Mà ngay khi Khương Ly vừa vươn tay ra, thì một ánh quyền màu đen xé rách hết thảy, mạnh mẽ chấn động, đem xương cánh tay của Khương Ly chấn động sắp nứt, lực chấn động đến ngực, khiến hắn suýt nữa phun ra một ngụm nghịch huyết.
Khương Ly âm thầm cả kinh, lập tức tung người bay ngược.
Lúc hắn đang bay ngược, Trần Huyền Tông ánh quyền chợt hóa thành một đạo cơn sóng màu đen, lại lập tức chia thành mười làn sóng, mang theo khí thế trấn áp vạn quân, lấy tốc độ nhanh kinh người ép thẳng mà đến.
Mười làn sóng lớn màu đen, chớp mắt liền đuổi kịp Khương Ly, đem hắn nhấn chìm.
Thiên Tử Thần Quyền trấn áp thiên hạ.
Trần Huyền Tông này không phải kẻ tầm thường.
Người này lấy quân thành đạo, lấy quyền làm kỹ, mỗi quyền mang theo khí thế vạn quân, có chút khủng bố.
Nếu đột phá Chân Vương, sẽ càng ghê gớm.
Đừng nói Trần Huyền Tông là Chuẩn Vương, tu vi vượt xa Khương Ly, coi như là Nhị Phẩm trung kỳ, cũng mạnh hơn Trần Thừa Dụ nhiều lắm, chính diện tranh đấu Khương Ly hoàn toàn không phải đối thủ.
Bên trong sóng đen, để lộ một tia khí thế, để Khương Ly thấy khó thở.
Khí thế kia là quân, mà chính mình là thần.
Khí thế kia là Chân, mà chính mình là Phàm.
Khí thế kia là tôn, mà chính mình là ti.
Tôn ti không thể đảo ngược!
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...