Đông Ly Trần Kiếp Diệt


Biển lửa được thu mất nhưng toàn bộ kệ gỗ ở khu vực chữ Thiên đều bị đốt sạch, dưới mặt đất nằm rải rác từng bộ thi thể cháy đen, có vài tên võ giả mặc dù không chết nhưng cũng bị phỏng nặng, nằm kêu thảm dưới sàn.


Chốc lát, xuất hiện đám thủ vệ mặc giáp đen xông vào, đem gian phòng dọn dẹp sạch sẽ, động tác vô cùng thuần thục hiển nhiên những trường hợp như thế này bọn họ đã gặp qua rất nhiều lần.
Dọn dẹp xong xuôi, lại khiêng vào kệ gỗ mới, đem nằm lông lốc dưới mặt đất từng cái Hắc Vận hộp đặt về vị trí cũ, thế là xong.


Hắc Vận hộp là một loại vật dụng để cất giữ bảo vật của thượng cổ võ giả.
Thông thường võ giả sẽ đem vật phẩm mà mình trân quý hoặc có giá trị cao đem phong ấn trong hộp đen lưu truyền hậu thế.
Hộp đen bên ngoài sẽ được gia trì một lớp chú văn cấm chế nhằm bảo tồn vỏ hộp cũng như vật phẩm bên trong.


Đương nhiên, còn tùy thuộc vào tính chất của vật phẩm, chất liệu hộp đựng cộng thêm đẳng cấp của chú văn bên ngoài mà quyết định vật phẩm đó sẽ bảo tồn được bao lâu.


Trong các di tích cổ xưa, động phủ thượng cổ, thám hiểm võ giả thường thường sẽ bắt gặp loại hắc vận hộp này, nhưng đa phần đều đã hư hại.


Khương Ly hồi thiếu niên tham gia Lạc Thần Cốc thí luyện từng may mắn nhặt được Hắc Vận hộp, bên trong cất giữ Bất Diệt Chân Kinh quyển thứ nhất.
Hắn hiện tại tu luyện công pháp cũng từ đấy mà có.


Hắc Diệu Thương Hội tài lực hùng hậu, từ các phương thám hiểm võ giả mua lấy Hắc Vận Hộp, lại phân chia cấp bậc mà bán cho những võ giả có máu đánh bạc, từ đó mà kiếm lời.


Người thường đánh bạc, thua sẽ mất sạch tiền tài, mà võ giả mở Hắc vận hộp, thua không những mất tiền còn mất mạng.
Hắc Vận hai chữ tên như ý nghĩa.


Từng có người, từ trong hộp mở ra một con hung thú, cắn chết vô số võ giả.



Từng có người, mở ra một miếng kịch độc, độc chết mấy tên Ngọc Mệnh cảnh cao thủ ngay tại chỗ.


Từng có người mở ra một cái khát máu Chân khí, đem tất cả võ giả vây xem hút khô, diệt sát.


Nhưng cũng có người mở ra được đồ tốt, trao tay bán cho Hắc thị thị chủ, kiếm lời một khoản lớn.


Hỏi vì sao mở ra đồ tốt, lại phải bán cho Hắc thị sao không tự mình dùng? Bởi vì trừ khi ngươi là Chân Nhân cảnh, hay cha người là Chân Nhân cảnh, nếu không phải ngươi mở được đồ tốt, cũng chưa chắc có mạng để dùng.
Thất phu vô tội, mang ngọc có tội, là võ giả muôn đời đạo lý.


Vì vậy, Hắc thị hoàn toàn không phải vật gì tốt, võ giả bỏ tiền mua Hắc Vận hộp, mở được thứ tốt thì cũng giao cho Hắc thị, mở ra đồ bỏ đi thì mất tiền, nếu không may mở ra thứ bẩn thỉu mà chết thì hắn thân gia cũng thuộc về Hắc thị.


Đó là nguyên do vì sao, đa số võ giả khi thấy Khương Ly hai người được lão đạo dẫn tiến vào trong đều ngán ngẩm đồng tình.
Nhưng bọn hắn lại quên tự đồng tình bản thân, bởi vì không ai khác chính bọn hắn cũng là kể bị lừa gạt đấy thôi.


Ước chừng vài khắc đồng hồ, vốn bừa bộn không gian bị thủ vệ thanh lý sạch sẽ, trở về hoat động bình thường, quả nhiên là một đám dân chuyên nghiệp.


Còn đám khi bị lửa thiêu chết, lửa thiêu trọng thương võ giả ở đâu??? Không ai chú ý, đám người này sớm đã bị đem ra ngoài thành ném mất xác.


Sảnh đường được dọn dẹp ngăn nắp, vừa trốn mắt tăm lão đạo sĩ cũng từ đâu xuất hiện trước mặt Khương Ly cười khan nói.


“Ai, lão phu hôm nay tự ý cho La công tử bốc một quẻ, vị công tử này số mệnh chỉ tính phổ thông, nhưng hôm nay không giống, hồng vận triều dâng, hắn số mệnh có phàm long đổi vận tư thế, nếu mở Hắc hộp chắc chắn ra bảo vật.
Hazza chỉ tiếc hắn thực lực không đủ không thể nắm lấy cơ duyên, liền mạng mình cũng góp vào, thật buồn thay buồn thay”


Khương Ly hai mắt bình thản, không đi để ý lão đạo lời xàm xí.


Mà trốn sau lưng Khương Ly, Hạ Tuyết Đình thì ló đầu ra trợn trắng mắt nhìn lão, vô cùng khinh bỉ.
Lúc này, nàng rốt cuộc hiểu vì sao vừa vào Hắc thị đã thấy xung quanh võ giả nhìn mình quái dị, vừa lúc chứng kiến trước mặt một chuyện dù đầu óc khù khờ cũng hiểu rõ.
Lão đạo sĩ này chuyên hồ ngôn loạn ngữ, nhe răng gằn dọng:

“Lão lừa gạt”

“Ấy cô nương, chắc hẳn là cùng lão đạo ta có chút hiểu lầm rồi…”

Nhưng nàng đúng là không để ý lão ta nói hươu nói vượn, vội vàng kéo tay Khương Ly, một mực kéo ra cửa nói nhỏ:

“Thúc thúc chúng ta đi chỗ khác đi”

“Ấy hai vị khoan đã, các vị đã đến đây sao không thử mở chút Hắc hộp, biết đâu khí vận gia thân mở được đồ tốt”

Mà Khương Ly sắc mặt bình thản, âm thầm vận dụng Thiên Nhân trạng thái ánh mắt quét qua toàn bộ Hắc Vận hộp trong sảnh.
Hắc Vận hộp bên ngoài có phù văn cấm chế, lại thêm hộp chất liệu có thể khăn cách võ giả thần thức thăm dò, nhưng lại không ngăn cản được hắn Thiên Nhân cảm ứng.


Quanh thân hắn từng tia huyền diệu mà ẩn tàng khí tức tỏa ra, dung nhập vào thiên địa cảm ứng từng nơi.
Hắn quét qua Chữ Nhân khu vài trăm Hắc vận hộp, cảm ứng bên trong vật phẩm khí tức, liền nhanh chóng bỏ qua.
Nhân cấp Hắc Vận hộp bên trong xuất hiện vài cái khá ý tứ vật phẩm nhưng lại không lot vào mắt hắn.


Tiếp theo hắn cảm ứng đến Địa cấp hộp, Địa cấp hộp số lượng ít hơn chừng ba mươi cái, bên trong đa số vẫn là rác rưởi đồ vật, vài cái tam chuyển binh khí, tam chuyển dược phẩm mặc dù quý giá nhưng đối với hắn tác dụng rất ít, cũng bỏ qua, vẫn là xem Thiên cấp Hắc Vận hộp ý tứ hơn.



“Ồ” Hắn hơi nhíu mày khẽ ồ nhỏ một tiếng, bởi vì hắn tại còn lại chín cái hộp cảm ứng đến một tia kiếm ý ba động.
Này kiếm ý vừa quen thuộc vừa xa lạ để khắn không nhìn thấu.


“Thế nào bằng hữu, dự định thử một chút chứ?” Bên cạnh lão đạo khẩn khoản hỏi.


“Được” Khương Ly gật đầu.


Bước chân chậm rãi hướng về chữ Thiên khu vực, mà lão đạo sĩ thấy hắn đồng ý mở hộp thì mặc mày nở hoa nhưng khi thấy hắn đi đến khu vực chữ Thiên, vội vàng dừng bước chân, lùi ra ngoài cửa.


“Lại có người muốn mở Thiên cấp Hắc Vận hộp”

Một tiếng kinh hô từ trong đám võ giả vang lên, khiến quần chúng sôi trào.
Hắc thị võ giả nhao nhao ghé mắt, không biết kẻ nào tài cao gan lớn lại dám mở Thiên Cấp Hắc hộp.


Trong lòng khá ngứa ngáy nhưng không ai dám tiến đến vây xem.
Vừa rồi Chân hỏa để đám máu liều võ giả này còn sợ hãi mất mật.


“Thúc thúc thật mở sao?” Hạ Tuyết Đình ôm chặt Khương Ly cánh tay run giọng hỏi.


“Yên tâm” Khương Ly cười nhẹ vỗ vỗ tay nàng, không nhanh không chậm tiến tới trước khung gỗ, tùy tiện lựa chọn ba cái hắc hộp, bưng ra trước bàn.


“Hí”

Thấy được hắn hành động, phía xa đám võ giả đều hít hơi khí lạnh, không khỏi hai mắt loạn đảo nhìn chằm chằm Khương Ly hai người.
Hai tên trẻ tuổi võ giả này đúng là tài đại khí thô nha, một lần liền tốn ba vạn Nguyên Thạch mở hộp, không lẽ là phương nào Chân Nhân thế lực đi ra đệ tử.


Ba vạn Nguyên Thạch, so với bình thường Ngọc Mệnh võ giả toàn bộ tài sản còn nhiều hơn.
Vậy mà, người tuổi trẻ này thẳng thắn chi tiêu, không hề nháy mắt...



Một ít hung ác Ngọc Mệnh cảnh nhìn chằm chằm chốc lát, trong lòng tính toán quay người rời khỏi Hắc thị.


“Khách nhân là muốn mở ba hộp này sao?”

Từ Hắc thị hậu trường đi ra một người đàn ông trung niên, hướng Khương Ly hỏi dò.


“Ừm”

“Được...làm phiền khách nhân đợi chốc lát” Vị này mập mạp người đàn ông không hỏi nhiều, chắp tay trở vào trong hậu trường.
Chốc lát hắn bưng ra một chiếc khay nhỏ có ba thanh chìa khóa, đặt ở trên bàn.


Vung tay khẽ bấm một vài kỳ dị thủ pháp, phá giải Hắc Vận hộp bên ngoài cấm chế chú văn.
Này đặc thù thủ pháp hẳn là Hắc Diệu Thương Hội bên trong bí truyền chiêu số.


Hóa giải cấm chế xong, hắn vươn tay ra hiệu Khương Ly tiếp tục, rồi cáo lui.


Khương Ly gật đầu, cầm lên một thanh chìa khóa, đút vào ổ khoá thứ nhất..


Mà xa xa vây xem võ giả, trái tim cũng co thắt, hô hấp dồn dập, hiếu kỳ muốn biết bên trong chứa đựng vật phẩm gì?

Có người âm thầm vận công, quyết định nếu mở ra kịch độc, hay ma hỏa sẽ lập tức bỏ chạy tránh rước hoạ vào thân.





.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận