Đông Ly Trần Kiếp Diệt


“Chiến Sĩ tu luyện thân thể, không ngừng cường hóa nhục thân, tu luyện đến tận cùng có thể nhục thân thành thánh”

“Nhục thân thành thánh” Lạc Trường Sinh trợn tròn mắt.


“Đúng vậy, nhưng đó chỉ là lý thuyết mà thôi, nhục thân thành thánh ngay cả năm đó sơ đại Lạc Thần cũng làm không đến.
Toàn bộ Tứ Hoang vạn cổ đến nay cũng chưa từng nghe nói có người chuyên tu luyện thân thể đột phá Thánh Nhân.
Sư đệ chớ nên suy nghĩ xa vời” Khương Ly mỉm cười giải thích.


“Lão hủ cả đời chỉ muốn đột phá Chân Nhân, nào dám mơ mộng hão huyền, ha ha“ Lạc Trường Sinh vuốt râu cười nhẹ.


Khương Ly gật đầu, tiếp tục giảng: “Tứ Hoang võ giả bắt đầu từ luyện huyết, rèn xương, đúc thân, tụ mệnh, mỗi một cảnh giới đều sẽ đem thân thể thiên chuy bách luyện, cuối cùng đạt tới phàm nhân cực hạn, tiếp đó cảm ngộ chân ý, đột phá Chân Nhân”

“Lạc tộc Chiến Sĩ thì khác, lúc chạm tới phàm nhân cực hạn, bọn họ sẽ không đi cảm ngộ cái gì ý cảnh, mà tiếp tục đúc luyện nhục thân, cuối cùng phá vỡ thân thể cực hạn, trở thành Lạc Tướng”

“Võ giả đột phá thân thể cực hạn, là Lạc Tướng” Lạc Trường Sinh nghe lời của Khương Ly, trầm ngâm, hồi lâu mới mỉm cười tán đồng.
“Đây đúng là một con đường tốt”

“Tuy nhiên, cùng là Lạc Tướng nhưng sẽ người mạnh người yếu.
Mạnh yếu ở đây, còn tùy thuộc vào thiên phú, thủ đoạn và đặc biệt là tu hành pháp môn.
Lạc tộc chiến sĩ tu hành pháp môn được gọi là Hô hấp pháp.
Hô hấp pháp càng tinh diệu, chiến sĩ đột phá cực hạn càng khó khăn, nhưng ngược lại thực lực sẽ càng mạnh mẽ”


“Trong tay lão phu vừa vặn có một môn hô hấp pháp, một môn quyền thuật có thể truyền cho sư đệ ngươi”

“Mời sư huynh chỉ dậy” Lạc Trường Sinh chắp tay, trịnh trọng cúi đầu.


Khương Ly cười nhẹ, nhấc ngón trỏ lên, ở giữa trán lão điểm một điểm.
Lạc Trường Sinh chỉ cảm thấy đầu óc tối om tiếp theo đủ loại tri thức theo thần niệm của Khương Ly truyền vào.
Não hải bị lượng lớn kiến thức tràn ngập, đau nhức tận linh hồn.
Nhưng Lạc Trường Sinh là cao thủ thành danh lâu năm, trải qua đủ thứ thăng trầm, chút ít đau đớn ấy còn không nhằm nhò gì.
Hơi nhíu nhíu mày liền nhẫn nhịn xong, đợi đến khi công pháp truyền thừa kết thúc, thì lão cũng rơi vào nhập định.


Khương Ly lặng yên nhìn sư đệ mình tu luyện, không nói gì thêm, chậm rãi uống rượu.


Chừng một canh giờ, lúc mặt trăng treo trên cao, Lạc Trường Sinh mới từ từ mở mắt, vốn trĩu nặng con ngươi lóe lên mấy tia thần thái.


“Cảm tạ sư huynh truyền thụ”

Khương Ly khoát tay, từ trên ghế đứng dậy nói: “Ta vừa truyền cho ngươi pháp môn gọi là Vũ Ninh Hô Hấp Pháp.
Môn hô hấp pháp này tu luyện đến cuối, có thể đột phá cảnh giới Lạc Tướng.
Lạc Tướng phía sau sư đệ phải tự mình suy đoán.
Còn một môn quyền thuật tên Hoành Thiên Quyền, đây là một môn chồng chất quyền pháp, uy lực không giới hạn, đánh được bao nhiêu quyền còn phụ thuộc vào trình độ nhục thân của người sử dụng”

“Hơn nữa môn quyền pháp này còn có đặc tính rèn luyện thân thể, tích lũy khí huyết.
Sư đệ tuổi tác đã cao, lại liều mạng đột phá dẫn đến khí huyết thâm hụt quá nhiều.
Hiện tại kết hợp tu luyện hô hấp pháp cùng Hoành Thiên Quyền, dần dà đem cơ thể trạng thái đưa về đỉnh phong thì có thể nếm thử đột phá.
Thành công hay không phải nhìn ý trời”

“Dù thành công hay thất bại, Lạc Trường Sinh ta cả đời đều sẽ ghi nhớ ân tình của sư huynh”

Khương Ly lắc đầu, chợt hỏi: “Lạc tộc từ lúc chuyển đến Đông Hoang vẫn thường trú tại Lạc Thần Cốc, vì sao hiện tại trong tộc duệ dân chỉ tu luyện võ đạo, không còn tồn tại Lạc Sư, Chiến Sĩ?”

Câu hỏi này hắn thắc mắc từ lâu, dù sao năm xưa Lão Hầu Gia dẫn dắt mấy mươi vạn Lạc dân đến Đông Hoang, mang theo không ít truyền thừa sự vật.
Nhưng cho đến hiện tại, Lạc Tộc duệ dân đối với những truyền thừa này xa lạ.
Ngay cả Lạc Trường Sinh là tông chủ nhất mạch người đứng đầu cũng cái biết cái không.


Lạc Trường Sinh suy tư chốc lát, thở dài bảo: “Lạc Thần Tông truyền thừa từ xa xưa, vẫn một mực hưng thịnh, đời đời đều có cao thủ cấp Chân Nhân tọa trấn.
Chỉ là hơn một ngàn năm trước, trong tông xuất hiện phản đồ, tình hình rối ren, ngoại địch thừa lúc vắng mà vào, không chỉ ám hại phần lớn cao thủ, còn xông vào Lạc Thần Cốc trộm mất Lạc tộc truyền thừa thánh vật Truyền Hỏa Bia”

“Thánh vật mất, kinh thư cũng bị đốt trụi, cộng thêm đại lượng cao thủ chết đi, dần dần các vị tiên hiền truyền thừa bị đoạn tuyệt”


“Thì ra là như vậy” Khương Ly nhíu mày, nói như thế, Lạc Thần Tông ở một ngàn năm trước xảy ra nội loạn trong tông cao thủ chết sạch, truyền thừa cũng bị người đánh cắp, dẫn đến tông môn suy thoái cuối cùng trở thành Vị Hà Quận một cái nhất lưu môn phái.
Đợi đến khi Khương Ly quật khởi, có hắn âm thầm ủng hộ, Lạc Thần Tông mới lần nữa lấy về phần nào dáng vẻ đi.


“Xác định được Lạc tộc truyền thừa lưu lạc ở nơi nào sao?” Khương Ly trầm ngâm hỏi.


“Sau khi dẹp yên nội loạn, Lạc thị nhất mạch vẫn luôn âm thầm điều tra năm đó trà trộn Lạc Thần Cốc tặc nhân, cùng với Truyền Hỏa Bia hạ lạc.
Cuối cùng cũng tìm thấy manh mối”

“Manh mối như nào”

“Thực chất, không chỉ tìm được manh mối, mà chúng ta còn biết được Truyền Hỏa Bia nằm trong tay ai.
Chỉ là tông môn suy thoái, có lòng muốn cướp về mà không đủ thực lực” Lạc Trường Sinh có chút cay đắng cười khổ.


“Truyền Hỏa Bia hiện giờ ở đâu” Khương Ly nhăn mày.


“Việt quốc Trần gia”

“Việt quốc Trần gia!” Khương Ly khẽ giật mình, sau đó hơi hồi tưởng chốc lát.
Việt quốc Trần gia khai quốc hoàng đế tên gọi Trần Cảnh, ngoại hiệu Kinh Dương Vương.
Mà Trần gia bất truyền tuyệt học thì gọi Kinh Dương Chân Công, tương truyền là Kinh Dương Vương thời tuổi trẻ từ trong bí cảnh đạt được tàn quyển.


Kinh Dương Vương, Kinh Dương Vương, đây không phải là Lạc tộc đệ nhất Lạc Vương hay sao.


Kinh Dương Công chỉ sợ là Kinh Dương Vương sở tu công pháp đi.



Thấy Khương Ly trầm ngâm, Lạc Trường Sinh vuốt vuốt râu, ánh mắt nhìn về phương bắc nói.


“Một ngàn năm trước, Kiêu Dương Võ vực đột nhiên xuất hiện một vị cao thủ tuyệt thế, danh hào Kinh Dương Vương, một tay Kinh Dương Chưởng trấn áp quần hùng, cuối cùng thành lập Việt quốc, cũng giúp Việt quốc kéo dài ngàn năm hưng thịnh.
Năm đó, Lạc Thần Tông một vị tiên hiền, biết được chuyện này, từng đến Đại La Thành chất vấn, lại bị đánh trọng thương đuổi trở về”

“Từ đó cho đến nay, Lạc thị nhất mạch mặc dù bên ngoài nhìn như an ổn sinh sống nhưng bên trong vẫn âm thầm tính toán muốn đoạt lại tổ tiên Thánh Vật, chỉ là khổ công không đạt được hồi báo”

Khương Ly quay đầu dõi về phương bắc, chưa nói gì thêm, chỉ là trong ánh mắt lấp lóe chút tinh mang.


Trò chuyện chốc lát, hắn chậm rãi cáo từ, những ngày sau đó, Khương Ly đóng cửa bế quan không gặp người.


Hắn hiện tại thân thể tu vi mới Luyện Huyết Bát Trọng, mặc dù tinh thần lực đột nhiên tăng mạnh, nhưng nhục thân quá yếu dẫn đến mất cân bằng.


Hắn cần tranh thủ luyện hóa trong đan điền tồn trữ năng lượng hồi phục cảnh giới để phòng trừ vạn nhất.





.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận