Nắng chiều le lói, triều dương như say.Nội môn sơn cốc Lạc Thần Tông, con đường uốn lượn khúc chiết, có một người thanh niên đạp trên đất vàng đầy lá rụng, trong tiếng chim kêu ríu rít, bước lên tông môn chỗ sâu toà cung điện, Triêu Thiên Điện.Triêu Thiên Điện nằm ở đỉnh Lạc Sơn, là nội tông chủ phong.
Nơi này thanh nhàn u tĩnh, tựa hồ thế ngoại đào nguyên.Thanh niên này mặc áo bào trắng, bên hông buộc một khối bằng đá lệnh bài, khuôn mặt xuất trần thanh thoát, giữa trán ẩn hiện đạo tử diễm ấn ký, quanh thân tỏa ra khó tả quý khí hấp dẫn không ít người ánh mắt.Thanh niên này không ai khác chính là Khương Ly.Cuối đường, Triêu Thiên Điện dần dần hiển lộ ở ngoài rừng cây, đây là một tòa cung điện cao lớn, xây dựng từ đá trắng, xung quanh bao phủ một lớp trận pháp màu ngà sữa.Khương Ly vừa xuất hiện, lập tức có bốn gã canh cửa Lạc thị đệ tử, cung kính thi lễ:“Gặp qua Thái Thượng Trưởng Lão!”Thái Thượng Trưởng Lão? Khương Ly cười mỉm, đối với bốn tên đệ tử gật đầu, xem như chấp nhận cách gọi của bọn họ.
Bàn về thân phận, hắn là đệ tử của tông chủ đời trước, cũng là sư huynh của đương đại tông chủ, tại Lạc Thần Tông thân phận của hắn cao nhất.
Bàn về tu vi, hắn đã từng là Chân Nhân đại vũ giả, thậm chí không phải bình thường Chân Nhân, chiến lực đủ trấn áp toàn tông, một tiếng Thái Thượng Trưởng Lão này danh chính ngôn thuận.……Bên trong Triêu Thiên Điện, Lạc Trường Sinh ngồi ở chủ vị, thân mặc cẩm bào màu xám, dáng vẻ có chút già nua, thô cuồng.
Mà ngồi ở phía dưới lão là Lạc Thần tông các vị trưởng lão, chỉ cần Kim Thân cảnh trở lên nếu không bận bịu công việc đều đã tụ tập ở đây.Lạc Thần Tông nội tông lục phong, mỗi ngọn núi có lượng lớn Kim Thân cảnh cao thủ, ít thì năm sáu người, nhiều thì chín mười người, cả tông gộp lại hơn năm mươi vị Kim Thân cảnh trưởng lão, tuy nhiên đang ngồi trong đại điện chỉ có chừng hai mươi người, số khác đã theo đại trưởng lão đến Đại La Thành.Kim Thân cảnh phía trên là Ngọc Mệnh cảnh phong chủ, Đại trưởng lão Dương Thiên Huyễn theo lệnh Tứ Hoang Điện càn quét Kiếp Đồ, thường thường ra ngoài.Nhị trưởng lão Thương Huyền vì hành sự sai lầm, đã nhốt mình trên Vũ Di phong diện bích tự hối.
Người dẫn đầu Vũ Di phong là nhị trưởng lão đệ tử Bộ Kinh Xuân, một gã Kim Thân cảnh đỉnh cao võ giả.Tam trưởng lão Phí Hòa là một ông lão mập lùn, nuôi râu cá trê, mặc bộ đạo bào luộm thuộm, trên người tỏa ra nồng nặc mùi đan dược, hai vành mắt đen thui.
Người này cả đời không có quá nhiều ham muốn, chỉ đam mê luyện đan, nhưng vì tư chất hạn chế nên chưa tìm thấy Tứ chuyển đan sư cánh cửa.Tứ trưởng lão là một người đàn ông cao gầy, ánh mắt sâu hoắm, làm người khiêm tốn rất ít hiển lộ bản thân, nhưng chiến lực trong tông chỉ xếp sau tông chủ, đại trưởng lão, nhị trưởng lão mà thôi.Huyền Trúc phong tại Lạc Thần Tông xem như một ngọn núi đặc biệt, bởi vì tại đây chủ yếu thu nhận nữ đệ tử, hơn nữa trên núi cao thủ cũng ít nhất.
Ngày trước phong chủ Bạch Thu Thủy còn sống, dẫn dắt năm vị Kim Thân trưởng lão, xem như có chút lực lượng.×— QUẢNG CÁO —Nhưng từ mấy năm trước, Bạch phong chủ dẫn theo phần lớn cao thủ của Huyền Trúc phong bất hạnh gặp nạn.
Toàn bộ ngọn núi chỉ còn một vị Kim Thân cảnh tân tấn trưởng lão tọa trấn, hơn nữa còn là Kim Thân cảnh sơ kỳ, gọi là Vũ Di Yên.Phía bên hàng ghế khách khứa có hai người, một vị trung niên đạo sĩ, lưng đeo kiếm, dưới cằm nuôi hai tấc râu dài.
Trung niên đạo sĩ này chính là chưởng môn của Thanh Liên Kiếm Tông Lý Tu Dương, tại Việt quốc võ giới lấy danh hào Đoạn Sơn Kiếm Khách, là Ngọc Mệnh đỉnh phong nhân vật.Mà một vị khác thì mặc áo bào tím, hai mắt đồng dạng có quầng thâm, là Vương gia gia chủ Vương Thanh.…….Hôm nay, Lạc Thần Tông nhập tông đại điển sẽ kết thúc, vừa nhận được truyền âm của Khương Ly.
Lạc Trường Sinh tự nhiên không dám thất lễ, triệu tập trong tông trưởng lão, cộng thêm thường trú Lạc Thần Tông hai vị cao thủ ngoại lai, cùng nhau hội tụ tại Triêu Thiên Điện.Lúc này, hai bên chủ khách đang bàn luận sôi nổi, đề tài bàn tán chủ yếu là về việc tu luyện hoặc là chuyện Kiếp tộc, lại không từng nhắc tới Khương Ly.Tất cả mọi người đối với Khương Ly danh tiếng, việc làm đều vô cùng kiêng kỵ, kính sợ, nên lúc trao đổi sẽ tránh đi đề tài này.Khi Khương Ly chậm rãi bước vào cung điện, hết thảy võ giả tâm tư lập tức khuấy động, người bọn hắn chờ đợi rốt cuộc đã đến.Không ai bảo ai, tất cả đều vội vàng đứng dậy hành lễ.Chân Nhân cao thủ, đặt ở bất kỳ đâu cũng đáng ngưỡng vọng, phàm nhân cảnh võ giả nếu gặp Chân Nhân mặc dù không cần quỳ lạy cúng bái, nhưng phải lễ nhượng vài phần.Lạc Thần Tông trưởng lão, đối với Khương Ly đều là háo hức, kính sợ.Bọn hắn từ lâu được biết, trong tông nhiều năm trước xuất hiện một vị Chân Nhân đại vũ giả, nhưng vị tiền bối này trấn thủ Kiêu Dương Thành nhiều năm chưa từng xuất hiện.
Hơn nữa, Lạc Thần Tông cao tầng chẳng hiểu vì lý do gì, đối với vị Chân Nhân này cực ít tuyên truyền.
Cho nên trong đám Kim Thân trưởng lão rất nhiều kẻ chưa từng tận mắt gặp hắn.Mãi cho đến mấy tháng trước, Khương Ly bỗng nhiên cất một tiếng hót kinh người, tự mình chém giết ba vị Chân Nhân, đem Vị Hà quận võ giới lật úp.
Bọn họ mới kinh hãi, nhớ đến lão tổ nhà mình.Hiện tại được tận mắt trông thấy trong tông đại vũ giả, tự nhiên vừa háo hức vừa sợ sệt.Triêu Thiên Điện phần cuối, đứng đấy một tên nữ tử xinh đẹp, nữ tử này mặc váy vàng, bên hông treo Ngọc Giản, dáng người thướt tha yểu điệu, là tạm thời chấp chưởng Huyền Trúc phong, tân tấn trưởng lão Vũ Di Yên.Nàng đôi mắt đẹp, nhìn chằm chằm Khương Ly bóng dáng, có chút mê ly.“Đó là Đông Ly Chân Nhân sao? nhìn thật tuổi trẻ, nghe nói ngài ấy vì Tuyết Đình sư muội mà giết sạch Vị Hà quận đại vũ giả.
Đến bao giờ mới có người vì Vũ Di Yên ta mà xung quan nhất nộ?”×— QUẢNG CÁO —Mà quan khách hàng ghế, đang nhắm mắt dưỡng thần Lý Tu Dương đột nhiên giật thót, khóe mắt co rụt lại, âm thầm kinh hãi.Khương Ly mỗi bước chân, đều khí định thần nhàn, chưa từng tản ra Chân Nhân cảnh uy áp.
Nhưng mà trên người loại hơi thở quý khí kia, mới khiến người ta thấy áp lực thuần phục.
Một luồng lạnh lẽo từ trên đầu chạy xuống chân, để Lý Tu Dương toàn thân run khẽ, bởi vì hắn từ trên người Khương Ly cảm thấy trùng trùng nguy hiểm.Dường như Khương Ly muốn lấy tính mạng của hắn, chỉ cần một ý niệm vậy.Nhưng cảm giác nguy hiểm kia không làm Lý Tu Dương sợ sệt, mà khơi dậy trong lòng hắn chiến ý, quanh thân Thanh Liên Kiếm Ý chậm rãi tản ra.“Ồ” Đang nhẹ nhàng tản bộ Khương Ly chợt sinh ra cảm ứng, đôi mắt trắng đen rõ ràng nghi hoặc quét qua.
Chỉ một ánh mắt đã khiến Lý Tu Dương trái tim băng giá, vừa mới sục sôi kiếm ý lập tức quét sạch sành sanh.Khương Ly mỉm cười, đối với hắn gật đầu, không quá để ý.Lạc Trường Sinh vội vã từ trên mộc tọa đi xuống, chắp tay: “Lạc Thần Tông tông chủ Lạc Trường Sinh, gặp qua Thái Thượng Trưởng Lão”“Gặp qua Thái Thượng Trưởng Lão” Tất cả Kim Thân, Ngọc Mệnh trưởng lão đều nhất nhất hô to.Khương Ly gật đầu, rất tự nhiên mà ngồi xuống chủ vị, đối với mọi người khoát tay.“Mọi người không cần đa lễ, mau ngồi xuống đi”“Vâng”Khương Ly khóe miệng nhếch lên, lớn tiếng nói:“Trong tất cả các ngươi, có người biết ta, có người không, có người từng nghe qua danh tiếng của ta, lại chưa từng gặp mặt.
Lão phu tự giới thiệu, ta họ Khương, danh hào là Đông Ly Chân Nhân, các ngươi cũng có thể gọi ta là Thái Thượng Trưởng Lão.
Lão phu trường kỳ tọa trấn Kiêu Dương Thành, gần đây mới trở về Việt Quốc”“Cái khác không cần nói, các ngươi chỉ cần nhớ lấy một điều.
Có lão phu tại, Việt quốc này, Lạc Thần Tông đi ngang.
Rõ chưa”“Rõ” Khương Ly lời nói ngông nghênh, khiến trong đại điện trưởng lão đều nhiệt huyết sôi trào, nhao nhao hô lớn.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...