Cố Tiểu Ngải tức khắc nhìn hình tượng thanh thuần ngọc nữ trên người cô ta đều biến mất
Khó trách đều nói diễn viên trong phim và ngoài đời hai mặt, Liễu Tử Mật cùng Quan Nana là một minh chứng thật sự.
Ngọc nữ chẳng khác nào. . . . . . dục nữ? !
Thấy Cố Tiểu Ngải không quan tâm mình, Liễu Tử Mật cũng không để ý, màu son môi đỏ thắm lộ sương khói, phun đến mặt Cố Tiểu Ngải, "Có thể chụp nhiều một chút, đỡ phải đến lúc bị Tước Phong đá xuống giường thì chỉ có thể đi ăn xin bên đường như chó mèo thôi."
. . . . . .
Mùi thuốc lá thật khó ngửi.
Cố Tiểu Ngải quay đầu đi tránh khói thuốc, một lát mới lạnh lùng thốt, "Hóa ra Liễu tiểu thư chỉ có thể coi chó mèo ven đường đánh đồng."
Liễu Tử Mật đổi nét mặt, vươn tay bóp trên mặt cô, "Trước kia tôi cùng Tước Phong đã từng qua lại một năm, tôi biết anh ta sẽ không đối với nữ nhân như cô cảm thấy hứng thú lâu lắm."
Liễu Tử Mật cùng Lệ Tước Phong qua lại hơn một năm? !
Móng tay Liễu Tử Mật dài mà nhọn, ấn trên mặt cô như vậy, làm cho cô nhất thời tê rần.
Cố Tiểu Ngải đẩy tay cô ta ra lui về sau từng bước, phản cảm nhìn cô ta, "Mời Liễu tiểu thư tôn trọng một chút."
"Lệ tổng đã đến. . . . . ."
"Lệ tổng đến tuần tra, đều xốc lại tinh thần cho tôi!"
Một trận âm thanh rầm rĩ truyền đến, chỉ thấy tổng đạo diễn dẫn đầu chuỗi dài nhân viên ở cửa ra vào chen chúc đi qua, chỉ chốc lát sau, Lệ Tước Phong thân hình cao to xuất hiện giữa trung tâm mọi người, không có mặc tây trang, toàn thân màu xám bạc kèm áo khoác ngoài thân hình càng thêm thon dài.
"Lệ tổng hôm nay đặc biết đến tuần tra sao? Không nói sớm một tiếng, tôi đi đón thật chu đáo."
"Lệ tổng đến ngồi một chút."
"Lệ tổng cơm chiều hẹn mỹ nhân không? Lệ tổng có mặt sẽ là phần thưởng cho nhóm chúng tôi!"
. . . . . .
Lệ Tước Phong đứng thẳng tắp, anh tuấn mang trên mặt một chút xa cách cùng liều lĩnh, mọi người ra sức tâng bốc nịnh bợ, Lệ Tước Phong ngay cả tươi cười đều lười bố thí một cái, cao cao tại thượng giống như quân vương.
Bỗng dưng, Lệ Tước Phong giương mắt nhìn hướng cô bên này.
Cố Tiểu Ngải thầm than một tiếng, cô bất quá là tới đây chụp hình, nam nhân này cũng muốn theo tới nhìn chằm chằm?
Cố Tiểu Ngải bất đắc dĩ cố nặn ra vẻ tươi cười chuẩn bị đi qua, Liễu Tử Mật đột nhiên bỏ thuốc lá trong tay, nũng nịu kêu một tiếng, "Tước Phong."
Liễu Tử Mật ở trước mắt bao người trực tiếp nhào vào lòng Lệ Tước Phong, kéo áo khoác trên người bỏ xuống, đường cong duyên dáng chỉ còn lại lụa trắng có như không che lại. . . . . .
"Anh rốt cuộc cũng đến xem em quay phim được?" Liễu Tử Mật hờn dỗi thầm oán một tiếng, hai tay yếu ớt treo trên vai hắn.
Lệ Tước Phong tà mị câu môi cười, cúi đầu, gặp phải màu son môi cô ta, Liễu Tử Mật lập tức mở ra hôn hắn, một nụ hôn nồng nhiệt đúng tiêu chuẩn.
Mọi người không một tiếng động nhìn trên mặt đất, cũng không còn người nào dám quấy rầy.
Hóa ra là đến tìm Liễu Tử Mật, cô thiếu chút nữa tự mình đa tình đi qua, hoàn hảo không dọa người, Cố Tiểu Ngải nghĩ có chút may mắn.
Tròng mắt vừa chuyển, Cố Tiểu Ngải cúi đầu đùa nghịch máy chụp ảnh trong tay, không mở đèn chiếu, yên lặng đem hai người hôn nồng nhiệt chụp ảnh.
Tấm hình này có thể là tiêu đề tốt đấy chứ?
Làm ngọc nữ đều phải cởi sao?
Tổng giám đốc tập đoàn e. s phá bỏ quy tắc hôn nữ minh tinh?
Tiêu đề này quyết đoán rất bạo nha. . . . . . Cố Tiểu Ngải có thể tưởng tượng tin tứcnày vừa đưa lên sẽ khiến cho người xem oanh động, không khỏi cong môi lên.
Nhìn hắn cùng nữ nhân khác hôn môi, cô còn cười được? !
Lệ Tước Phong đáy mắt lạnh lùng, đẩy Liễu Tử Mật giống như rắn nước bám trên người hắn ra, âm trầm nói, "Các người quay phim tiếp đi, tôi đi ngang qua tiến vào xem mà thôi."
"Đúng đúng đúng, cho Tử Mật thay trang phục, quay được một lúc rồi." Tổng đạo diễn la lớn, lôi kéo Lệ Tước Phong ngồi vào ghế đạo diễn.
Cô chụp ảnh cũng đủ rồi, Cố Tiểu Ngải đang do dự muốn hay không rời đi, liền thấy ánh mắt Lệ Tước Phong âm trầm nhìn qua.
Nhìn qua bên trái bên phải, xác định không có người nào ngoài cô cho hắn triệu hồi , Cố Tiểu Ngải đành phải đi qua cúi người ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng nói, "Tôi đi trước."
Nữ nhân này thật không biết phân biệt. . . . . .
Hắn bỏ công việc tới đón cô ta, cô ta lại bỏ hắn chạy lấy người? !
"Tôi cho cô đi rồi sao?" Lệ Tước Phong lạnh giọng nói, mãnh liệt duỗi tay đem cô ấn đến chân chính ngồi xuống , cầm tay ấm áp mang theo tính trả thù ở bên hông mảnh khảnh của cô hung hăng xoa nhẹ.
"Đau. . . . . ." Cố Tiểu Ngải ở trong lòng ngực của hắn co rúm lại, muốn đẩy hắn ra lại bị ôm càng chặc hơn.
"Muốn tôi thương cô sao?" Lệ Tước Phong cố ý xuyên tạc ý của cô, thấp giọng ở bên tai cô nói, "Ở đây rất đông người, về nhà lại thương cô."
. . . . . .
Nam nhân này tư tưởng không một khắc là sạch sẽ .
Liễu Tử Mật ngồi trên giường cung đình oán hận nhìn cô, ánh mắt ghen tị đến phát cuồng như vậy làm cho Cố Tiểu Ngải cả người không được tự nhiên, tay Lệ Tước Phong còn cố tình không coi ai ra gì ở trên lưng cô chạy.
Ngón tay vuốt ve lưng của cô, trên mặt khôi ngô lại là một bộ dáng lạnh lùng, giống như đang làm việc.
Nhưng cô dần dần chịu không nổi ngón tay hắn đùa giỡn, e ngại trong trường quay nhiều người như vậy, Cố Tiểu Ngải chỉ có thể âm thầm lấy tay vòng đến sau lưng đẩy tay hắn ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...