Đi tới cửa thì Cố Tiểu Ngải liền nghe được Lệ Tước Phong nói vào Computer, "Bước thứ ba không được, nhất định phải gia tăng độ mạnh lên, đánh cho Sở thị trở tay không kịp."
Chỉ một lát sau, Lệ Tước Phong còn vừa cùng cười nói với cô đột nhiên trở nên im lặng.
Trong giọng nói tràn ngập độc ác.
Sự tồn vong của một công ty quốc tế ở trong mắt của hắn chỉ là một cái kế hoạch buôn bán mà thôi.
"Khó khăn rất lớn, hơn nữa hao tổn của cải không ít, cho dù cuối cùng Sở thị bị thâu tóm, E.S chúng ta cũng sẽ bị lỗ lã." Giọng nói của người đàn ông kia truyền đến trong laptop.
"Tôi nhắc lại một lần nữa, mục tiêu của tôi là Sở thị, không phải tròn và khuyết!" Lệ Tước Phong lạnh lùng nói.
Sở Thế Tu chọc hắn, tất nhiên phải trả giá lớn.
Không có người nào có thể nhục mạ phụ nữ của hắn.
Không ai có thể.
Nhìn bóng lưng hờ hững của Lệ Tước Phong, Cố Tiểu Ngải buông mi xuống đi ra ngoài, vào phòng tắm rửa cái ly sạch sẽ.
Nửa giờ sau, Cố Tiểu Ngải đi đến mở cửa thư phòng.
Lệ Tước Phong đã giống như cô dự đoán, đang nằm ngủ trên bàn làm việc......
Giọng nói vẫn còn phát ra từ laptop, Cố Tiểu Ngải đi qua cố ý nói lớn tiếng, "Lệ Tước Phong đang ngủ, có chuyện gì thì ngày mai bàn tiếp đi."
Lệ Tước Phong gục xuống bàn không có dấu hiệu tỉnh giấc.
Xem ra là đang ngủ say thật.
"Sao? Lệ tổng đang ngủ sao? Khó trách thời gian dài như vậy cũng chưa phân phó, tôi cúp máy đây." Quả nhiên, trong laptop thanh niên kia ngạc nhiên nói.
"Được."
Cuộc trò chuyện bị cắt đứt, cô đẩy đẩy Lệ Tước Phong, hắn vẫn không tỉnh.
Cố Tiểu Ngải đi ra thư phòng lấy điện thoại cô giấu vào bình hoa lúc trước, rón ra rón rén đi đến bên cạnh Lệ Tước Phong, khẩn trương chụp lại toàn bộ kế hoạch trên trang giấy A4 kia.
......
Hình ảnh trong di động rất rõ ràng.
Phóng đại chữ viết tay trên đó rành mạch.
Số điện thoại của Sở Thế Tu cô đã sớm ghi nhớ trong đầu, đem toàn bộ tư liệu có được chuyển qua cho Sở Thế Tu.
Đưa tư liệu qua như vậy, nhất định Sở Thế Tu sẽ biết cô cùng Lệ Tước Phong có quan hệ nào đó......
Nhưng cô không thể nghĩ ra cách nào khác.
Chuyện này sớm hay muộn cũng sẽ bị vạch trần, Lương Noãn Noãn biết cô là bạn gái của Lệ Tước Phong, Sở Thiên Minh có lẽ cũng biết...... vấn đề là sớm hay muộn thì Sở Thế Tu cũng biết thôi.
Cô không thể bởi vì lòng tự trọng của mình mà trơ mắt nhìn Sở thị bị đánh bại và bị thâu tóm......
Biết thì biết thôi......
Chỉ cần anh không biết cô là tình phụ được Lệ Tước Phong bao nuôi là tốt rồi, chỉ cần cô còn giữ lại một chút tự tôn trong mắt Sở Thế Tu là được rồi......
Cố Tiểu Ngải vẫn đang suy nghĩ mâu thuẫn.
Truyền dữ liệu xong, trên màn hình di động lập tức hiện ra một chuỗi dãy số.
Là của Sở Thế Tu.
Tâm, nhất thời nghẹn trong cổ họng.
Đẩy cửa thư phòng đi ra ngoài, Cố Tiểu Ngải nhận điện thoại, nhỏ giọng nói, "Alo, tôi là Cố Tiểu Ngải."
"Ngải Ngải, tư liệu em mới chuyển tới là chuyện gì xảy ra?" Giọng nói Sở Thế Tu lo lắng sốt ruột lập tức từ trong di động truyền tới.
"Anh xem không hiểu."
"Ngải Ngải, anh biết E.S đối phó Sở thị, nhưng kế hoạch tường tận như thế này là cơ mật, em làm sao có thể lấy được?"
"Anh có thể đừng hỏi không?"
Anh sớm hay muộn cũng sẽ biết.
"......" Sở Thế Tu trầm mặc một hồi, mới thân thiết hỏi, "Ngải Ngải, em không sao chứ?"
"Không có việc gì, em không sao, anh cẩn thận một chút." Nghe giọng nói anh dịu dàng, hốc mắt Cố Tiểu Ngải không hiểu chua xót.
"Có phần tư liệu cơ mật này, anh biết nên làm như thế nào rồi."
"Vâng, vậy là tốt rồi, em cúp đây."
"......"
Sở Thế Tu còn muốn nói cái gì nữa, Cố Tiểu Ngải đã cúp điện thoại, đang muốn cất đi điện thoại, đột nhiên phát hiện trên điện thoại báo có rất nhiều tin nhắn chưa đọc.
Cơ bản đều là đến từ Sở Thế Tu, chỉ có vài số lạ, hẳn là Lệ Tước Phong thay đổi số gọi tới.
Mở ra tin nhắn, Cố Tiểu Ngải khiếp sợ mở to mắt.
Toàn bộ đều là tin nhắn của Sở Thế Tu, mỗi một tin nhắn đều viết rất dài.
Gần như là mỗi ngày có đến hai, ba tin nhắn được gửi tới, từ lúc cô dùng số máy này gọi tới cho anh thì chưa bao giờ gián đoạn......
【 Ngải Ngải, vì sao không ai nói cho anh biết, lúc hai mươi hai tuổi anh sẽ tìm được em? 】
【 Ngải Ngải, nếu anh chờ thêm một chút, đợi thêm một thời gian nữa, có phải mọi việc sẽ khác đi không? 】
【 Ngải Ngải, gần đây đã xảy ra rất nhiều chuyện, Sở thị bị ác ý bôi nhọ, anh cả đêm đều phải ở công ty tăng ca, người mệt chết đi. 】
【 Ba anh giả bộ bệnh vào bệnh viện, để cho ta ở truyền thông trước mặt làm quan hệ xã hội, anh biết dối trá bước đầu tiên làm thương nhân, nhưng vẫn là thật không tốt. 】
【 Anh đang ngồi ở trong phòng bệnh, bên ngoài bầu trời đang bắn pháo hoa, Ngải Ngải, em có còn nhớ vào ngày sinh nhật của anh mỗi năm, em đều bắn pháo hoa cho anh xem không? 】
【 Ngải Ngải, sinh nhật của em sắp đến rồi...... em có cùng đón với bạn trai không? Cũng không biết khi nào anh mới có thể đưa quà cho em được? 】
【 Ngải Ngải, anh nhớ em, thật sự rất nhớ em. 】
......
Rất nhiều rất nhiều tin nhắn đến, có chút giống nhật kí ghi lại mỗi ngày, kể cho cô nghe mỗi một chuyện anh trải qua hàng ngày......
Đi tới cửa thì Cố Tiểu Ngải liền nghe được Lệ Tước Phong nói vào Computer, "Bước thứ ba không được, nhất định phải gia tăng độ mạnh lên, đánh cho Sở thị trở tay không kịp."
Chỉ một lát sau, Lệ Tước Phong còn vừa cùng cười nói với cô đột nhiên trở nên im lặng.
Trong giọng nói tràn ngập độc ác.
Sự tồn vong của một công ty quốc tế ở trong mắt của hắn chỉ là một cái kế hoạch buôn bán mà thôi.
"Khó khăn rất lớn, hơn nữa hao tổn của cải không ít, cho dù cuối cùng Sở thị bị thâu tóm, E.S chúng ta cũng sẽ bị lỗ lã." Giọng nói của người đàn ông kia truyền đến trong laptop.
"Tôi nhắc lại một lần nữa, mục tiêu của tôi là Sở thị, không phải tròn và khuyết!" Lệ Tước Phong lạnh lùng nói.
Sở Thế Tu chọc hắn, tất nhiên phải trả giá lớn.
Không có người nào có thể nhục mạ phụ nữ của hắn.
Không ai có thể.
Nhìn bóng lưng hờ hững của Lệ Tước Phong, Cố Tiểu Ngải buông mi xuống đi ra ngoài, vào phòng tắm rửa cái ly sạch sẽ.
Nửa giờ sau, Cố Tiểu Ngải đi đến mở cửa thư phòng.
Lệ Tước Phong đã giống như cô dự đoán, đang nằm ngủ trên bàn làm việc......
Giọng nói vẫn còn phát ra từ laptop, Cố Tiểu Ngải đi qua cố ý nói lớn tiếng, "Lệ Tước Phong đang ngủ, có chuyện gì thì ngày mai bàn tiếp đi."
Lệ Tước Phong gục xuống bàn không có dấu hiệu tỉnh giấc.
Xem ra là đang ngủ say thật.
"Sao? Lệ tổng đang ngủ sao? Khó trách thời gian dài như vậy cũng chưa phân phó, tôi cúp máy đây." Quả nhiên, trong laptop thanh niên kia ngạc nhiên nói.
"Được."
Cuộc trò chuyện bị cắt đứt, cô đẩy đẩy Lệ Tước Phong, hắn vẫn không tỉnh.
Cố Tiểu Ngải đi ra thư phòng lấy điện thoại cô giấu vào bình hoa lúc trước, rón ra rón rén đi đến bên cạnh Lệ Tước Phong, khẩn trương chụp lại toàn bộ kế hoạch trên trang giấy A4 kia.
......
Hình ảnh trong di động rất rõ ràng.
Phóng đại chữ viết tay trên đó rành mạch.
Số điện thoại của Sở Thế Tu cô đã sớm ghi nhớ trong đầu, đem toàn bộ tư liệu có được chuyển qua cho Sở Thế Tu.
Đưa tư liệu qua như vậy, nhất định Sở Thế Tu sẽ biết cô cùng Lệ Tước Phong có quan hệ nào đó......
Nhưng cô không thể nghĩ ra cách nào khác.
Chuyện này sớm hay muộn cũng sẽ bị vạch trần, Lương Noãn Noãn biết cô là bạn gái của Lệ Tước Phong, Sở Thiên Minh có lẽ cũng biết...... vấn đề là sớm hay muộn thì Sở Thế Tu cũng biết thôi.
Cô không thể bởi vì lòng tự trọng của mình mà trơ mắt nhìn Sở thị bị đánh bại và bị thâu tóm......
Biết thì biết thôi......
Chỉ cần anh không biết cô là tình phụ được Lệ Tước Phong bao nuôi là tốt rồi, chỉ cần cô còn giữ lại một chút tự tôn trong mắt Sở Thế Tu là được rồi......
Cố Tiểu Ngải vẫn đang suy nghĩ mâu thuẫn.
Truyền dữ liệu xong, trên màn hình di động lập tức hiện ra một chuỗi dãy số.
Là của Sở Thế Tu.
Tâm, nhất thời nghẹn trong cổ họng.
Đẩy cửa thư phòng đi ra ngoài, Cố Tiểu Ngải nhận điện thoại, nhỏ giọng nói, "Alo, tôi là Cố Tiểu Ngải."
"Ngải Ngải, tư liệu em mới chuyển tới là chuyện gì xảy ra?" Giọng nói Sở Thế Tu lo lắng sốt ruột lập tức từ trong di động truyền tới.
"Anh xem không hiểu."
"Ngải Ngải, anh biết E.S đối phó Sở thị, nhưng kế hoạch tường tận như thế này là cơ mật, em làm sao có thể lấy được?"
"Anh có thể đừng hỏi không?"
Anh sớm hay muộn cũng sẽ biết.
"......" Sở Thế Tu trầm mặc một hồi, mới thân thiết hỏi, "Ngải Ngải, em không sao chứ?"
"Không có việc gì, em không sao, anh cẩn thận một chút." Nghe giọng nói anh dịu dàng, hốc mắt Cố Tiểu Ngải không hiểu chua xót.
"Có phần tư liệu cơ mật này, anh biết nên làm như thế nào rồi."
"Vâng, vậy là tốt rồi, em cúp đây."
"......"
Sở Thế Tu còn muốn nói cái gì nữa, Cố Tiểu Ngải đã cúp điện thoại, đang muốn cất đi điện thoại, đột nhiên phát hiện trên điện thoại báo có rất nhiều tin nhắn chưa đọc.
Cơ bản đều là đến từ Sở Thế Tu, chỉ có vài số lạ, hẳn là Lệ Tước Phong thay đổi số gọi tới.
Mở ra tin nhắn, Cố Tiểu Ngải khiếp sợ mở to mắt.
Toàn bộ đều là tin nhắn của Sở Thế Tu, mỗi một tin nhắn đều viết rất dài.
Gần như là mỗi ngày có đến hai, ba tin nhắn được gửi tới, từ lúc cô dùng số máy này gọi tới cho anh thì chưa bao giờ gián đoạn......
【 Ngải Ngải, vì sao không ai nói cho anh biết, lúc hai mươi hai tuổi anh sẽ tìm được em? 】
【 Ngải Ngải, nếu anh chờ thêm một chút, đợi thêm một thời gian nữa, có phải mọi việc sẽ khác đi không? 】
【 Ngải Ngải, gần đây đã xảy ra rất nhiều chuyện, Sở thị bị ác ý bôi nhọ, anh cả đêm đều phải ở công ty tăng ca, người mệt chết đi. 】
【 Ba anh giả bộ bệnh vào bệnh viện, để cho ta ở truyền thông trước mặt làm quan hệ xã hội, anh biết dối trá bước đầu tiên làm thương nhân, nhưng vẫn là thật không tốt. 】
【 Anh đang ngồi ở trong phòng bệnh, bên ngoài bầu trời đang bắn pháo hoa, Ngải Ngải, em có còn nhớ vào ngày sinh nhật của anh mỗi năm, em đều bắn pháo hoa cho anh xem không? 】
【 Ngải Ngải, sinh nhật của em sắp đến rồi...... em có cùng đón với bạn trai không? Cũng không biết khi nào anh mới có thể đưa quà cho em được? 】
【 Ngải Ngải, anh nhớ em, thật sự rất nhớ em. 】
......
Rất nhiều rất nhiều tin nhắn đến, có chút giống nhật kí ghi lại mỗi ngày, kể cho cô nghe mỗi một chuyện anh trải qua hàng ngày......
Sở Thế Tu, em cũng vậy, em cũng rất nhớ anh.
Sở Thế Tu, em cũng vậy, em cũng rất nhớ anh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...