[Có khi nào là một trò PR không?] Một người nghi vấn đặt ra câu hỏi.
Nhưng rất nhanh, những người xem khác đã trả lời lại:[Bạn đã từng thấy ai lợi dụng sự an toàn của con mình để PR chưa?][Nếu đó là trò PR, thì làm sao không có một camera man nào đi cùng?][Tình hình tối qua rõ ràng là một sự cố bất ngờ.
][Đúng vậy, tôi đã ở trong phòng phát sóng, Lâm Mạt Mạt thật sự nóng đến đỏ bừng.
][Cái này hoàn toàn là lỗi của chương trình.
][Tôi cũng nghĩ vậy, trước khi sắp xếp nhà cho Lâm Trình, lhọ đã xem xét đến vấn đề an toàn và khả năng sống ở đó chưa?]Trên màn hình càng ngày càng có nhiều bình luận chỉ trích chương trình.
Trong văn phòng của chương trình.
Tổng đạo diễn nhìn những bình luận của khán giả trong buổi phát sóng trực tiếp, sắc mặt không vui.
Sau khi suy nghĩ một lúc, tổng đạo diễn gọi điện thoại cho tổ truyền thông.
"Cô đã xem buổi phát trực tiếp tối qua trên Weibo rồi, phải không?""Vâng" người ở bên kia điện thoại trả lời, sau đó hỏi: "Chúng ta có nên đăng một thông cáo làm rõ không?""Đăng đi, nhưng không nên quá rõ ràng.
Chỉ đăng một số cảnh quay của nhân viên đã kiểm tra trước đó, giải thích là trước khi bắt đầu ghi hình, nhân viên của chương trình đã tự kiểm tra từng giai đoạn ghi hình, chỗ ở, không có nguy hiểm cho minh tinh.
""Ngoài ra," sau một khoảng lặng, đạo diễn nói tiếng: "Dưới danh nghĩa quảng cáo tình yêu thương cộng đồng, đăng một số bức ảnh về các gia đình khó khăn để cho cư dân mạng biết có nhiều người thật sự sống trong những căn nhà khó khăn như vậy, ngay cả minh tinh cũng không nên giả tạo.
"Người đứng đầu tổ truyền thông bên kia điện thoại thực sự muốn nói: Điều kiện sống của cha con Lâm Trình trong tập này thậm chí còn là căn nhà cũ nát hiếm thấy trong thực tế.
Nhưng mà, đối mặt với mệnh lệnh của tổng đạo diễn, cô cũng chỉ có thể làm theo.
Sau khi kết thúc cuộc gọi, tổng đạo diễn lại gọi hai người đứng đầu tổ hậu kỳ và tổ edit đến.
"Đạo diễn.
""Đoạn video Lâm Trình đưa Lâm Mạt Mạt đến bệnh viện trong buổi trực tiếp tối qua sao cậu còn đưa lên?" Tổng đạo diễn chất vấn.
"Vậy… gỡ nó xuống ư?""Không gỡ xuống, chẳng lẽ ngồi đợi nhiều người hơn nhìn thấy rồi chửi chương trình chúng ta vô trách nhiệm?"Nếu là một minh tinh nổi tiếng, nếu có bất kỳ tình huống bất lợi nào trong chương trình, nhóm sản xuất có thể chịu trách nhiệm thay cho người khác, nhưng đối với Lâm Trình, một minh tinh đã hết thời bị công ty đẩy vào vị trí lót đường, thì thực sự không cần thiết.
Sau khi dừng lại một chút, tổng đạo diễn nói tiếp: "Khi cắt nối biên tập, đoạn này cứ trực tiếp cắt đi.
""Được! "Ở phía khác, Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt đã quay trở lại ngôi nhà tạm thời của họ.
Ngôi nhà đã cũ kỹ từ trước, sau trận mưa bão đêm qua, nó càng trở nên khó sống hơn.
Lâm Trình nhíu mày, định thương lượng với chương trình để đổi nhà cho họ, nhưng lại nhìn thấy Lâm Mạt Mạt đã bước vào phòng, đạp trên mặt nước chưa khô.
Lâm Mạt Mạt đi vào kiểm tra nhà thật cẩn thận: Tình hình "tổ ấm" còn tồi tệ hơn những gì bé tưởng tượng, nhưng cũng còn có thể chấp nhận được.
"May mà trong nhà không có những thiết bị có giá trị.
" Lâm Mạt Mạt thầm nghĩ.
Không nghe thấy giọng của Lâm Trình, Lâm Mạt Mạt nghi vấn quay đầu, chỉ thấy anh đang đứng ở cửa, khuôn mặt hơi u ám.
Lâm Mạt Mạt không biết Lâm Trình đang nghĩ xem chương trình để họ chuyển vào đây ở đã suy xét đến tính an toàn và khả năng sinh sống của ngôi nhà có hợp lý hay không, thấy Lâm Trình không vui, bé nghĩ anh đang buồn vì thấy ngôi nhà bị nước lụt.
"Chỉ cần dọn dẹp một chút là được.
" Lâm Mạt Mạt an ủi nói với Lâm Trình.
Nói xong, Lâm Mạt Mạt lại chạy tới cạnh cửa sổ, chỉ vào kính cửa sổ, nói với Lâm Trình: "Ba xem, bên ngoài cửa sổ đã được mưa rửa sạch rồi!"Cửa sổ này đã được Lâm Trình cố định vào khung cửa sổ, trước đó khi Lâm Mạt Mạt làm vệ sinh, bé chỉ có thể lau bên trong phòng, nhưng trên kính vẫn còn bụi bẩn.
Một trận mưa đã rửa sạch bụi bẩn trên kính cửa sổ, khiến ngôi nhà trở nên sáng sủa hơn.
Ít nhất chứng tỏ trận mưa hôm qua không hoàn toàn là chuyện xấu.
Nhìn Lâm Mạt Mạt cố gắng chứng minh ngôi nhà vẫn còn khả năng ở được, ý nghĩ trong lòng Lâm Trình bỗng có chút thả lỏng.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...