Trong phòng huấn luyện lớn của chiến đội GG rất yên tĩnh.
Giang Trục ngồi một mình ở vị trí của Hoa Bán Sơ, hắn cúi đầu chơi điện thoại, quanh người như có một kết giới, tự mang khí thế người sống chớ gần.
Giang Trục đắm chìm trong thế giới riêng mình, còn Đại Thánh, Tiểu Tiểu Kiều và Bạch Lộ đang điên cuồng nhắn tin trong group chat WeChat mới lập.
[Đại Thánh: Anh Lộ, không phải anh nói em sợ à, anh lên đi?]
[Bạch Lộ: Tôi không rành giao tiếp lắm, hắn ta nhìn qua cũng không rành, tôi không sợ hắn, tôi sợ lúng túng.]
[Đại Thánh: Đội trưởng, cậu tâm sự với hắn không?]
[Tiểu Tiểu Kiều: Đội trưởng cái gì, đội trưởng cũng không có giảm sát thương, không có giáp, tôi không lên.]
[Đại Thánh: Lúc trước tôi nói với các cậu là hắn cực kỳ khủng bố, cực kỳ lạnh lùng mà các cậu còn không tin.]
[Bạch Lộ: À.]
[Tiểu Tiểu Kiều: Anh Khỉ, tôi nghĩ việc làm quen với đồng đội mới nên nhờ anh đi.]
[Đại Thánh:???]
Đại Thánh nhìn về phía Tiểu Tiểu Kiều và Bạch Lộ, cậu ta làm một động tác cắt cổ, không ngờ mới cắt một nửa thì Giang Trục như có cảm giác ngẩng đầu, đúng lúc nhìn về phía Đại Thánh.
Đại Thánh không kịp đề phòng đối diện với ánh mắt sắc bén của Giang Trục, cậu ta giữ tư thế cắt cổ đúng một giây rồi đưa tay còn lại lên đặt dưới cổ.
Đại Thánh có dục vọng sống sót cực lớn lắc lắc cái cổ, không hề phát ra tiếng động mà nhảy điệu Tân Cương*.
Giang Trục nhíu mày.
Bạch Lộ dùng khẩu hình, ngu ngốc.
Tiểu Tiểu Kiều gật đầu.
Cho dù Đại Thánh như một tên đột nhiên phát bệnh thần kinh nhưng Giang Trục lại không thèm nhìn thêm mấy lần, Giang Trục lạnh nhạt liếc qua rồi cúi đầu xem điện thoại tiếp.
Đại Thánh - yêu tinh diễn xuất che ngực hít một hơi thật sâu, thời điểm Giang Trục nhìn về phiá mình, cậu ta cảm thấy linh hồn như trải qua lễ rửa tội bằng lửa băng đan xen, rửa đến nỗi làm linh hồn run lẩy bẩy.
Úy Lam ngồi ở vị trí của mình, vừa uống trà của đội trưởng cũ Tiểu Kiều pha cho vừa vui vẻ xem chuyện vui.
Tương Ngôn bên kia thì cắn hạt dưa một cách vui vẻ, thỉnh thoảng còn đánh chữ lạch cạch chửi mấy bình xịt trên mạng.
Từ khi chiến đội GG thành lập đến giờ, hiếm khi phòng huấn luyện chính lại im lặng đến thế.
Người mới Giang Trục ngồi đó, không chỉ không rụt rè mà còn mang dáng vẻ ngầu lòi như chiến đội này là nhà hắn mở.
So với Giang Trục chân dài ngồi tựa lưng vào ghế esport, ba chủ lực chính của chiến đội lại rất đè nén, dùng mắt để trao đổi thông tin nhưng không ai chủ động bắt chuyện với Giang Trục.
Trong phòng huấn luyện duy trì khoảng lặng quái dị, Hoa Bán Sơ chạy thẳng vào.
Sau khi đi vào phòng huấn luyện, nhìn thấy đầu tiên là Giang Trục, vì khí thế của người này rất mạnh mẽ, không hiểu nổi mà thu hút người khác nhưng lại mang cả cảm giác xa cách người sống chớ gần.
Giang Trục như mang kết giới xung quanh nhưng Hoa Bán Sơ dường như không cảm nhận được phạm vi kết giới của Giang Trục như mọi người, cậu trực tiếp đi thẳng tới.
Hoa Bán Sơ dừng lại trước mặt Giang Trục, cậu nhìn Giang Trục đang ngồi trên ghế của mình, Giang Trục cũng ngẩng đầu lên nhìn cậu.
Giang Trục lớn lên với khuôn mặt nam thần chuẩn theo gu thẩm mỹ của Hoa Bán Sơ, ngay cả khí thể lạnh nhạt kia cũng đâm trúng cậu.
Hoa Bán Sơ nhìn nam thần lạnh lùng trước mặt, thực sự không có chút gì liên quan đến cái tên Support có độc Octantis kia.
Hoa Bán Sơ không thể tin hỏi: "Anh là Giang Trục? Chính là người tặng skin cho tôi trong game rồi nhắn kèm moa moa moa?"
Tất cả mọi người trong phòng huấn luyện đều khiếp sợ nhìn Hoa Bán Sơ và Giang Trục, không ngờ có một xô máu chó đột nhiên đổ xuống như vậy.
Giang Trục chống chân dài vào ghế, hắn ngẩng đầu nhìn Hoa Bán Sơ, không có tí xấu hổ nào hỏi lại: "Không được à?"
Hoa Bán Sơ không nói câu nào, cậu quay người bỏ chạy.
Một đám người chiến đội GG nhìn theo bóng lưng của Hoa Bán Sơ, đầu toàn chấm hỏi.
Họ không thể hiểu nổi vở kịch này có nội dung thần kì đến đâu nữa, thế mà Giang Trục là người trong cuộc lại rất bình tĩnh, hắn nhìn cửa phòng huấn luyện, khóe môi hơi cong.
Lần đầu tiên Giang Trục nhìn thấy Hoa Bán Sơ là lần trong quán cà phê Internet, khi đó Hoa Bán Sơ đội một chiếc mũ bóng chày ép cực thấp.
Giang Trục vẫn luôn ngồi ở cách đó không xa nhìn cậu nhưng không nhìn rõ toàn bộ.
Giang Trục chỉ nhớ đứa nhóc kia rất thú vị, làn da trắng nõn, hơi gầy mà không quá mỏng manh.
Giang Trục đoán rằng khuôn mặt của Hoa Bán Sơ có lẽ rất đẹp, nhưng không ngờ lại đẹp đẽ đến thế, rất giống bông tuyết đầu đông, mà cũng rất giống gió xuân ấm áp.
Hoa Bán Sơ không biết cái Support mới kia đánh giá mình trong lòng như thế nào, cậu chạy liền một mạch ra khỏi cửa lớn chiến đội GG, rồi đi thẳng đến chiến đội SSS cách vách.
Trong sân của chiến đội SSS có một ông anh béo lùn chắc nịch - Thập Lục.
Hôm nay tâm trạng của Thập Lục khá tốt, mang theo một bình nước nhỏ tưới hoa trong sân.
Anh mập hai trăm cân thấy Hoa Bán Sơ chạy một đường tới, ngạc nhiên " ồ" một tiếng vì lâu lắm rồi anh mới thấy Hoa Bán Sơ hấp tấp như vậy.
Hoa Bán Sơ đến để tìm Thập Lục, cậu chạy đến trước mặt anh, hít thở rồi bỗng nhiên cho Thập Lục một nụ cười thật tươi.
Thập Lục:???
Đứa nhỏ này điên rồi sao?
Hoa Bán Sơ cười với Thập Lục xong bỗng nhiên đẩy đẩy tay Thập Lục, đẩy tay rồi lại cười.
Thập Lục:???
Đứa nhỏ này điên thật rồi hả?
Thập Lục nghiêm túc đánh giá Hoa Bán Sơ, nhớ lại rồi nói: "Tiểu Sơ à, lần trước em vui thế này là lúc lên top 1 toàn quốc, giờ em gặp việc gì, lên top 1 vũ trụ hả?"
Hoa Bán Sơ nhịn cười nhưng độ cong của khóe môi không thể hạ xuống được, cậu cầm lấy cành hoa nho nhỏ, trên mặt không giấu được vui vẻ: "Chiến đội bọn em có Support mới."
Thập Lục hiểu rõ: "Cực kỳ mạnh?"
Hoa Bán Sơ: "Cực kỳ đẹp!"
Thập Lục suýt nữa quên mất đứa nhóc Hoa Bán Sơ này là người thích nhìn mặt.
Thập Lục từng nghi ngờ ngày xưa Hoa Bán Sơ thích Chủ Công và Tiểu Kiều không phải do hai người đánh tốt mà là do hai người rất đẹp.
Hoa Bán Sơ mặc dù là chó cuồng sắc đẹp nhưng gu thẩm mỹ của cậu siêu cao, rất khó tìm được người khiến cho cậu mê nên bình thường ít ai biết việc này.
Giờ một Support đến có thể khiến cậu phơi phới như thế làm cho Thập Lục hơi tò mò, chẳng lẽ là thiên thần hạ phàm.
Thập Lục hỏi: "Support kia của các em vẫn đang trong căn cứ hả, anh có thể đi xem không?"
Hoa Bán Sơ quyết đoán từ chối: "Không thể."
Thập Lục:...
Thập Lục hết nói nổi, Hoa Bán Sơ mang lòng xuân phơi phới chạy đến tìm anh nói chiến đội ẻm có một Support cực kỳ đẹp, cuối cùng lại không cho anh đi xem, thế Hoa Bán Sơ đến kể với anh có ý nghĩa gì?
Thập Lục không muốn nói nhiều, anh thấy ngón trỏ của Hoa Bán Sơ đang lay nụ hoa, chân thành nhắc nhở: "Tiểu Sơ à, thiết lập tính cách lạnh lùng của em vỡ vụn rồi."
Hoa Bán Sơ nhớ lại dáng vẻ lạnh lùng của Giang Trục, lại nhớ đến dáng vẻ yêu tinh gì của Giang Trục trên game, Hoa Bán Sơ nhếch môi nói: "Không sao, anh ta cũng OOC."
Thập Lục ngẩng đầu nhìn trời xanh bao la, bỗng nhiên rất muốn hét lên một tiếng: Trời ơi, đây rốt cuộc là gì với gì thế!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...