Chỉ có Cẩm Tú không sợ hãi, mỉm cười rót thêm trà cho Triệu Tích Vi.
Khi bắt gặp vẻ mặt lo lắng của Trân Châu, Ngọc Lan, Cẩm Tú liền cười cười.
Phủ Thừa tướng quả thật do Đại phu nhân làm chủ, nhưng dù quyền lực Đại phu nhân to lớn thế nào chăng nữa, cũng có vượt qua tướng gia được không?Từ lúc tướng gia sai tùy tùng đưa sách đến, nàng liền biết, cuộc sống tiểu thư nhà mình sau này chắc chắn không tệ.
Đương nhiên, thời gian này phải dựa vào bản lĩnh, sống tốt bao nhiêu đều phải xem tiểu thư nhà bọn họ có bản lĩnh hay không.
Ví dụ như bây giờ, Đinh ma ma không phải là một nha hoàn bình thường, mà là một lão nhân đã ở trong phủ hơn hai mươi năm, trước mặt người hầu đều rất cung kính, tiểu thư sao có thể xử lý được đây?Ngân Bảo đem hộp cơm tới.
Đinh ma ma nhìn nàng mở hộp ra, lại đem từng đĩa thức ăn bên trong đặt lên bàn, bày trước mặt mình, khuôn mặt chậm rãi trở nên khó coi: "Tam tiểu thư, đây là?"Triệu Tích Vi cười không đáp, chỉ kêu: "Ngân Bảo, dọn chỗ cho Đinh ma ma đi.
""Vâng!" Ngân Bảo vang dội đáp lại, "Vịn" Đinh ma ma nhấn ngồi xuống, tiếp đó đem chén bát bửu bày trước mặt bà ta.
Đinh ma ma cau mày.
Triệu Tích Vi tự mình cầm đũa, gắp một đũa rau xanh, bỏ vào bát Đinh ma ma, cười nói: "Ma ma cứ từ từ dùng!"Đinh ma ma cứng đờ, không động đũa.
Đến bây giờ bà ta rốt cuộc đã hiểu rõ, Tam tiểu thư đang muốn lấy bà ta ra để "giết gà dọa khỉ" !Chẳng qua chỉ là một thứ nữ, lại không được Đại phu nhân yêu thích, bà ta cũng không tin, người này có thể trở mình.
Nghĩ tới đây, bà ta lại ngồi thẳng lưng, cười nói: "Ý tốt của tiểu thư lão nô xin nhận, chỉ có điều vừa rồi lão nô đã dùng cơm rồi.
"Ánh mắt lấp lóe, bà ta tiếp tục nói: "Tiểu thư không phải muốn hiểu rõ kỹ năng nấu nướng sao? Sao lại đem bữa tối ra đây?""Ừ.
" Triệu Tích Vi cười nhạt, lại lạnh lẽo như đông chí: "Chẳng phải đang muốn cùng Đinh ma ma trao đổi sao, làm thế nào mà giữa tiết trời lạnh giá này, có thể làm ra cả bàn đồ ăn hỏng được vậy?""Lão nô thực sự không biết tiểu thư đang nói gì.
" Đinh ma ma hạ quyết tâm không muốn cúi đầu nhận sai, đứng dậy cáo từ nói: "Phòng bếp chính còn có chuyện quan trọng, lão nô xin cáo lui trước.
""Bốp" một tiếng, đũa bạc đập xuống bàn.
Chân đang giơ lên của Đinh ma ma theo bản năng rụt lại, bà ta kinh ngạc ngước mắt lên, thấy Triệu Tích Vi thu lại ý cười, lạnh lùng ra lệnh: "Người đâu, lại đây hầu hạ Đinh ma ma dùng bữa cho thật tốt.
""Vâng!"Ngân Bảo cùng Cẩm Tú lập tức hướng về phía trước, một trái một phải cưỡng ép bà ta.
"Ngươi muốn làm gì?" Đinh ma ma hoảng rồi.
Ngân Bảo cười nói: "Mời ma ma ăn chén cơm này trước khi đi.
" Nói rồi còn không để bà ta kháng cự, liền đem tất cả đồ ăn gắp hết vào chén, chồng chất như núi, đưa đến trước mặt Đinh ma ma.
Khóe miệng Đinh ma ma giật, cơm này là do bà ta phân phó hạ nhân chuẩn bị, đều là cơm thừa canh thiu ngày hôm qua, trải qua một đêm, hương vị đương nhiên không được tốt lắm.
Triệu Tích Vi bưng chén trà, chậm rãi nói: "Đinh ma ma cần phải nhai kỹ nuốt chậm mới được, lỡ như đồ ăn hỏng, ôi thiu không phân biệt rõ, chỉ sợ ăn một miếng vào sẽ không tốt cho dạ dày đâu.
"Mặt Đinh ma ma đỏ bừng.
Thế nhưng bà ta ỷ chỗ dựa là Đại phu nhân, Nhị phu nhân đang cầm quyền, làm sao có thể tuỳ tiện cúi đầu với một thứ nữ?Chỉ thấy bà ta xụ mặt, cao giọng nói: "Tiểu thư, tướng phủ có quy định của tướng phủ, ngài không thể tùy tiện làm loạn.
Ngài có bất mãn gì với nô tỳ, có thể trực tiếp bẩm báo với phu nhân, lão phu nhân, thay vì bắt nô tỳ không cho nô tỳ trở về.
""Hiện tại chuyện quan trọng nhất trong phủ, chính là tiệc nghị thân của Tứ tiểu thư.
Phòng bếp chính gần đây bận việc, từ việc chọn lựa, mua nguyên liệu nấu ăn, nghiệm thu đều chờ nô tỳ sắp xếp.
"Lại ngạo mạn liếc mắt: "Nếu ngài trì hoãn đại sự này, ngài có đảm đương được không?""Đinh ma ma thật sự danh giá.
" Triệu Tích Vi lạnh lùng nở nụ cười, khẽ hé môi son: "Bản tiểu thư chẳng qua chỉ muốn mời Đinh ma ma ăn bữa cơm mà thôi, ma ma liền muốn lên mặt lấy phu nhân, lão phu nhân ra dọa ta, đúng là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt.
"Cười nhạo một tiếng, Triệu Tích Vi nhướng mày, nói: "Nhét vào trong miệng cho ta!""Chuyện này.
.
.
" Sắc mặt Trân Châu, Ngọc Lan đều thay đổi, ngay cả Cẩm Tú cũng có mấy phần do dự, "Tiểu thư! "Triệu Tích Vi cười lạnh: "Làm sao? Chẳng lẽ cả đời này các ngươi muốn ăn cơm thừa?""Nô tỳ không muốn!" Ngân Bảo đứng mũi chịu sào, một bước liền giữ Đinh ma ma lại.
Cẩm Tú theo sát phía sau, bưng một cái bát đi tới: "Mời ma ma ăn chén cơm này trước.
""Ngươi, tiểu phóng đãng nhà ngươi, ngươi cũng dám bất kính với ta! Ta dù sao cũng là ma ma quản sự trong phủ!"Đinh ma ma vội vàng, không thèm giữ gìn tôn nghiêm trước kia, chỉ thấy bà ta xoay tròn cánh tay, dùng sức đẩy, Ngân Bảo liền bị đẩy ngã trên mặt đất, lại đưa tay vung lên, Cẩm Tú lảo đảo một vòng, bát cơm trên tay toang" rơi xuống đất, chia năm xẻ bảy.
"Làm càn!" Con ngươi Triệu Tích Vi co rụt lại, "Bốp ――!"Một tiếng tát rõ ràng vang dội, làm cho căn phòng huyên náo ồn ào yên tĩnh trở lại.
Đinh ma ma lung lay người, cảm giác đau rát trên mặt truyền đến, lúc này mới hồi phục tinh thần: Bà ta bị đánh!"Tam tiểu thư!" Đinh ma ma che nửa bên mặt sưng đỏ, không thể tin nói: "Ngài thế mà lại đánh người! Một đại gia khuê tú như ngài, vậy mà ra tay đánh người! !"Nói xong liền ngồi sập xuống đất khóc lớn lên: "Nô tỳ rốt cuộc có chỗ nào khiến ngài thấy ngứa mắt, ngài có thể bẩm báo với Đại phu nhân, ngài không thể chưa rõ chuyện gì liền đánh nô tỳ được!"Mấy nha hoàn cũng bị cảnh tượng này dọa sợ, ngơ ngác nhìn qua Triệu Tích Vi.
"Đánh ngươi thì đã làm sao?" Triệu Tích Vi ngồi xuống ghế dựa, mắt lạnh lùng nhìn bà ta đang ngồi dưới đất khóc lóc om sòm: "Ngân Bảo, hầu hạ Đinh ma ma ăn cơm.
""Ngươi!" Đinh ma ma toàn thân rùng mình, lập tức từ dưới đất bò dậy, lảo đảo định đi ra ngoài: "Nô tỳ sợ làm Tam tiểu thư chướng mắt! Nô tỳ xấu hổ khi ở trong Triệu phủ! Nô tỳ sẽ đi báo cáo chuyện này với Đại phu nhân, từ bỏ công việc ở phòng bếp chính!""Tốt, bản tiểu thư cùng đi với ngươi!"Vốn định chấm dứt như vậy, nghe xong lời này Triệu Tích Vi liền đứng lên, buộc lại áo choàng Cẩm Tú đưa tới, cất bước vượt qua trước mặt Đinh ma ma.
"Ta cũng đang muốn hỏi cho rõ, đường đường là một tiểu thư của tướng phủ, vì sao lại phải ăn cơm thừa canh cặn!"Ngươi! " Đối diện với ánh mắt lạnh lẽo âm trầm của Triệu Tích Vi, Đinh ma ma không khỏi lui về phía sau mấy bước, bà ta làm người hầu ở hậu trạch Triệu phủ nhiều năm như vậy, từng gặp qua vô số chủ tử lớn nhỏ, nhưng chưa từng thấy qua nữ quyến nào có cái khí thế tàn bạo giống sói hoang như vậy.
Nhưng trong nháy mắt, lời nói trước đó của Ngũ tiểu thư lại truyền đến bên tai bà ta : "Đinh ma ma, vì tương lai của Yến nhi, bà nhất định phải chèn ép uy phong của dã nha đầu đó! Có chuyện gì thì Đại phu nhân, Nhị phu nhân sẽ giúp ngươi!"Đúng vậy, ngày đầu tiên dã nha đầu này vào phủ, đã dám lên mặt động dao với phòng bếp chính, nếu bà ta nhượng bộ, chẳng phải sau này Yến nhi sẽ bị nàng ta giày xéo sao?Hơn nữa, cũng không tin nàng ta thật sự dám đến chỗ Đại phu nhân khiêu chiến!Thế là bà ta liền có thêm mấy phần dũng khí, mặt đỏ bừng quát lớn: "Tam tiểu thư ngày đầu tiên hồi phủ liền huyên náo gà chó không yên, không sợ Đại phu nhân hỏi tội ngươi sao?!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...