Tại một khách sạn nổi tiếng bậc nhất ở Trung Hoa, người đi kẻ vào đều là những người doanh nhân thành. Họ ăn mặc rất trang trọng, cư xử lại lịch sự nhã nhặn.
Không lâu sau đó tất cả đều bước vào bên trong, cánh cửa được bảo vệ bên ngoài đóng lại.
Bên ngoài là những hàng hoa tươi và hàng ảnh cưới dựng dài của cô dâu và chú rể.
Khúc Yên dừng lại ở trước tấm ảnh cưới, nhìn tấm ảnh cưới môi đột nhiên cong lên.
Trong ảnh, hai nhân vật chính là Bạc Kiêu và Arja.
Vừa bước vào bên trong thì đèn phòng đã tắt từ lâu, ánh mắt của cô trong vô thức nhìn lên bục sân khấu, nơi duy nhất có ánh sáng.
Trùng hợp nhìn thấy màn tung hoa lên trên sân khấu, chú rể và cô dâu đang trao nhẫn, sau đó là trao nhau nụ hôn lãng mạn và ngọt ngào.
Ánh đèn trong căn phòng được kết hợp với công nghệ cao đều có những sáng trong đêm, từ từ trần nhà ở phía trên bục sáng lên, màu sắc của ánh đèn chạy dài đến trần nhà nơi cô đang đứng, nhìn thật sự giống như nó đang chạy lướt qua, lúc này cô có thể nhìn thấy rõ khung cảnh đẹp như tiên lại hoành tráng trước mắt mình, có rất nhiều bàn ghế được đặt kính cả căn phòng, những chùm pha lê tinh sảo và rải rác những đoá hoa màu hồng che kín cả trần nhà trên cao, chính giữa sân khấu có một đường đi lót thảm đỏ, hai bên đều có những cây hoa làm bằng sắt được nối đến chính giữa sân khấu, tạo nên một đường đi tràn ngập không khí màu hồng vô cùng thơ mộng.
Arja lúc này vừa chỉnh bó hoa vừa nhìn ra phía cửa, nhìn thấy Khúc Yên - người mà cô ấy cho rằng sẽ không xuất hiện tại thời điểm hiện tại.
Ánh mắt Arja lộ ra tia kinh ngạc, không rời khỏi người cô mà lay lay Bạc Kiêu bên cạnh. Bạc Kiêu lúc này cũng nhìn theo hướng vợ mình đang nhìn, nhìn thấy Khúc Yên đang đứng cách chỗ mình khá xa, cô nhìn họ môi khẽ nở nụ cười.
Bạc Kiêu nhìn cô bật cười, ánh mắt lại nhìn xuống dưới phía khách mời, chỉ vào một vị trí gần với họ.
Khúc Yên khẽ quan sát, nhìn thấy người đàn ông tây trang màu đen nổi bật trong đám người giao tiếp xung quanh, cô chỉ thấy bóng lưng quen thuộc ấy, đã bốn năm, nhưng vẫn không chút thay đổi.
Dáng người thẳng tấp, khí chất cao quý, dù cô không nhìn mặt cũng biết vẻ mặt ấy không lộ ra cảm xúc gì.
Khúc Yên bước những bước vững chắc trên đôi giày cao gót, bước tới sau lưng Thẩm Tây Thừa. Bên cạnh anh là Phó Văn, cậu ta có mặt ở đây đương nhiên là để ngăn chặn lại những người sẽ đến tìm anh.
Phó Văn cảm thấy đằng sau anh có bóng trắng, vừa xoay đầu nhìn đã thấy mot cánh tay trắng nõn laij mãnh mai cuar phụ nữ vỗ lên vai anh vài cái. Phó Văn và mấy người ngồi chung bàn với anh đều trơ mắt ngồi nhìn, hoảng sợ không nói thành tiếng.
Ở Bắc Thành có rất nhiều công ty và nhân vật mới nổi, ba chữ Thẩm Tây Thừa thật sự đã ngang ngửa với một vị Phật một tay che trời trong giới kinh doanh, không ai có thể vượt qua nổi Tập Đoàn của Thẩm Tây Thừa
Đương nhiên ai ai cũng muốn tiếp cận anh, nhưng rất ít ai có can đảm bắt chuyện, cộng thêm Thẩm Tây Thừa sinh sống và làm việc tại nước ngoài. Muốn gặp thì chưa chắc đã có cơ hội để gặp, dù có can đảm nhưng chưa chắc đã dám đứng trước mặt anh còn đủ bản lĩnh bắt chuyện.
Mấy năm qua phụ nữ chạy theo Thẩm Tây Thừa như kiến gặp bánh ngọt, vừa thấy là đã muốn bu vào. Bọn họ đương nhiên cũng từng nghe qua tin đồn anh với Khúc Yên, nhưng mấy năm gần đây báo chí không đưa tin đồn nào, cũng tự ngầm khẳng định cả hai người họ đã chấm dứt. Nếu một phần không nhờ tin đồn tình ái đó thì ai không biết còn tưởng anh thật sự không có hứng thú với phụ nữ, đám nữ nhân đó tin rằng tin đồn đó là thật, có vài lần Thẩm Tây Thừa đã như cố ý để lộ ra, trên Weibo cho tới thời điểm bây giờ vẫn còn đang theo dõi trang cá nhân của Khúc Yên. Trong phần lượt thích toàn là những hình ảnh từ trang cá nhân của cô, dù không ai đính chính như họ tin tin đồn ấy đều là sự thật. Nhưng mà, tại sao Thẩm Tây Thừa và Khúc Yên đã chia tay lâu như vậy nhưng anh vẫn còn bật chế độ theo dõi cô chứ?
Bây giờ Phó Văn lại chứng kiến cảnh một nữ nhân to gan lớn mật có can đảm động vào người Thẩm Tây Thừa. Phó Văn chưa kịp lên tiếng, Khúc Yên đã đi qua bàn Thẩm Tây Thừa.
Ánh mắt Thẩm Tây Thừa rét lạnh, trong mắt tràn ra sự khó chịu. Khi nữ nhân đó xoay đầu lại nhìn anh, trên môi lại nở nụ cười xinh đẹp.
Bỗng chốc, khi nhìn thấy gương mặt của người vừa cố tình đụng vào anh, gương mặt anh ngay lập tức thay đổi sắc mặt, trong mắt có tia run rẩy, toàn thân anh đều lạnh đến cứng đờ.
Nhìn nữ nhân mà anh nhớ mãi không quên suốt bốn năm nay, chỉ hận không thể bắt cô đem về dinh thự bây giờ đã gần ngay trước mắt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...