Đông Bắc Tầm Bảo Chuột

Editor: Tuyền Uri

Trong phòng truyền trực tiếp.

“Dạ Tiền lại cười rồi!!!”

“Cực quang xanh trên trời có gì đó không đúng, Dạ thần và Tầm bảo bảo dường như đã phát hiện ra gì đó?”

“Sao ta không nhìn thấy?”

“Ta giống như bị ảo giác vậy, trông thấy có rất nhiều bươm bướm bay trong dải sắc xanh kia.”

“Lầu trên ảo giác hả, gì mà bươm bướm?”

“Ta hình như cũng trông thấy bươm bướm, cũng màu xanh lam, bóng dáng rất mờ, trong nháy mắt liền biến mất.”

“Tình huống gì vậy? Tất cả sự chú ý đều tập trung trên người Tiểu Đoàn Tử và Dạ Thần cao lãnh, căn bản không có nhìn trời.”

“Không có nhìn trời + 1.”

“Ảo tưởng rồi, cực quang có khi vẫn sẽ thay đổi các loại hình trạng, có lẽ chỉ là trùng hợp, hơn nữa nhiệt độ thấp như vậy, ở độ cao như vậy, căn bản không thể có bươm bướm sống.”

Sự dị thường trên bầu trời khiến cho không khí trở nên căng thẳng một cách khó hiểu, căn phòng truyền trực tiếp cũng lâm vào cảnh bàn tán sôi nổi, thậm chí rất nhanh, có người đem còn đem máy quay phim ra quay, nhưng kết quả càng khiến đáp án trở nên khó hiểu hơn, bởi vì trong video căn bản không thấy cái gì gọi là bươm bướm xanh cả, nhưng lại có một phận người khá chắn chắn rằng mình đã trông thấy bươm bướm xanh, hơn nữa nhìn vào phản ứng của Dạ Tiền và Thư Tầm, hai người rõ ràng là cũng đã phát hiện ra gì đó.


Một trận gió lạnh thấu xương thổi qua, Thư Tầm túm chặt y phục của mình lại, nói với Dạ Tiền, “Đi thôi, chúng ta trở về biệt thự.” Dạ Tiền gật gật đầu, tiến đến nhặt lấy Thư Tầm, hai người đi về phía Vi Hồ.

Sắc xanh trên bầu trời càng lúc càng gần, dải xanh đó lại phảng phất như cực quang, từ từ kết lại trên bầu trời mà nhuộm xuống, nhiệt độ cực lạnh lan rộng tới, thậm chí còn chưa tới nơi Vi Hồ của Thư Tầm và Dạ Tiền, nhưng cái lạnh cắt da dường như đã tới trước.

Dạ Tiền đem Thư Tầm về tới trên mặt băng Vi Hồ, nơi đó đã có một động băng hình tròn được xoi ra, bên miệng động đã có vài con cá đã đông cứng, hiển nhiên đây chính là chỗ mà Dạ Tiền câu cá băng, hơn nữa thu hoạch không tồi, Dạ Tiền khom lưng thu thập dọn dẹp lại các thứ, Thư Tầm nhân cơ hội khoan túi trực tiếp nhảy ra, chuẩn bị giúp thu dọn đồ đạc để đẩy nhanh tốc độ.

Nhưng hiển nhiên, Thư Tầm nôn nóng đã quên rằng dưới chân không còn là tuyết mềm mại nữa, mà là mặt băng trơn trượt, thế là Thư Tầm vừa rớt xuống, dưới tác dụng của trọng lực, đột nhiên bị mất cân bằng, chân ngắn nhỏ bỗng đập loạn lên, mà cũng vẫn chưa lấy lại được cân bằng, bạch một cái liền ngã sấp xuống mặt băng. 

Dạ Tiền đang thu dọn đồ “……..”

Người xem trong phòng truyền trực tiếp. “……..”

“Phụt ha ha ha! Quan tâm gì bươm bướm, vẫn là xem Đoàn Tử mới là quan trọng nhất!”

“Tầm bảo bảo có phải trước giờ không trông thấy băng a? Cú ngã này coi bộ sẽ văng xa 10.000 mét!”

“Vốn dĩ chân ngắn nhỏ sẽ có thể chống được rất nhanh! Đáng tiếc lại ngã mất rồi! Ha ha ha!”

Trên hồ băng, Thư Tầm chống mặt băng ngồi dậy, lắc lắc đầu đứng dậy, chân ngắn nhỏ hướng về phía Dạ Tiền mà đi, mới đi được hai bước, lại lần nữa mất thăng bằng, liền trượt loạn, bổ nhào lần nữa.

Thư Tầm “……..” Nhất định vấn đề là đôi vớ!

Dạ Tiền đã thu dọn xong đồ nghề câu cá và mấy con cá vừa câu được không lâu, sau đó lại không biểu hiện gì tiến lên trước mấy bước, nhấc Tiểu Đoàn Tử bánh bao đang ở trên mặt băng lên, lúc này mới quay người, đi về hướng biệt thự. Thư Tầm ở trong túi khẽ thở dài, lần đầu tiên cám ơn tính ít nói của người đồng đội.


Bầu trời đã bị bao phủ bởi băng xanh, ánh sáng màu xanh chói lòa bất định cuốn đến cùng cơn gió, gần như một khảnh khắc ánh sáng quét qua, sương giá liền xuất hiện từ các khe cửa của biệt thự, mặt ngoài cửa biệt thự liền đông lại! Ngay sau đó, trên cửa sổ và tất cả các cửa ra vào khác sương giá liền ngưng kết lại, trên lớp kính hiện rõ một lớp băng mỏng trong suốt, dính chặt vào lớp kính, khiến cho tầm nhìn bị mờ đi mấy phần.

Cùng lúc này, một trận gió lạnh buốt xương xông đến, Thư Tầm lập tức rung mình một cái, cái lạnh này không giống như mùa đông khắc nghiệt, mà là giống như đang tra tấn, dường như cái lạnh đều biến thành đao sắc, cứa vào da thịt người ta không thương tiếc. Thư Tầm không cách nào tưởng tượng, bọn họ trong biệt thự tránh gió sắp phải đối mặt với tình huống như vậy, những người chơi và sinh vật nào không kịp để tìm nơi tránh gió sẽ phải đối mặt với cảnh tuyệt vọng.

Dạ Tiền cau mày, rõ ràng cũng khó chịu trước sự thay đổi đột ngột của nhiệt độ, đem Thư Tầm đang ở túi áo khoác chuyển vào trong túi áo sơ mi, sau đó không dừng lại, lấy ra một chậu sắt, tìm một chỗ trống trong phòng khách, chuẩn bị đốt lửa.

Bởi vì di chuyển vào trong áo sơ mi, nên tầm nhìn của Thư Tầm hoàn toàn bị áo bông che mất, sau khi cảm thấy đỡ lạnh, Thư Tầm trèo ra khỏi áo, tiện đó khoan dọc theo cổ áo của Dạ Tiền chui ra, vừa ló đầu ra liền lập tức cảm nhận được cái buốt lạnh như dao, thế là ngừng động tác lại, chỉ lộ mỗi đầu nhỏ ra.

Dạ Tiền thấy có một chiếc đầu nhỏ xuất hiện ở cổ áo mình, trên tay động tác không ngừng, đem những cành cây bẻ thành những độ dài thích hợp cho vào trong chậu sắt, sau đó lấy ra máy đánh lửa, ngọn lửa nho nhỏ dần dần lớn lên, ngọn lửa vàng ấm áp giống như ánh sáng của mọi hy vọng, từ từ tỏa ra.

Nhiệt độ cũng dần tăng lên, xua tan cái lạnh cắt da, bên trong biệt thự dần dần ấm trở lại, giống như là đã từ địa ngục mùa đông trở về nhân gian. 

Hai người cũng không nói gì, hiển nhiên là đang suy tư về tất cả những chuyện vừa nãy, bọn họ bây giờ đã bị bao phủ dưới ánh sáng xanh, nhưng trên cơ thể lại không trông thấy màu xanh, chỉ là nhiệt độ thấp bất thường này đã nói cho họ biết về tình hình hiện tại.

Trong phòng truyền trực tiếp cũng là một mảnh trầm mặc, chỉ vừa mới vài phút im lặng, đã liền giống như khoảnh khắc giữa sự sống và cái chết, chỉ sợ ai cũng không dự liệu được, nhiệt độ thấp, lại đáng sợ như vậy.

“Ánh sáng xanh vừa rồi chỉ là vật liệu có nhiệt độ cực thấp? Nhưng vật liệu có nhiệt độ cực thấp cũng không nên xuất hiện trong tinh hệ của nền công nghệ hiện đại chứ.”

“Ta dường như đã hiểu được, cái gì gọi là cuối đường mùa đông.”

“Đến phòng truyền trực tiếp khác, những người chơi nào không tìm được nơi tránh gió, chỉ cần bị ánh sáng xanh bao phủ, dường như chỉ trong ba phút tất cả đều bị đóng băng lại, nếu không được ai cứu, rất nhanh sẽ bị chết.”


“Đáng sợ thật, nếu hiện tượng này không phải lần đầu tiên xuất hiện, vậy thế giới này sắp kết thúc cũng không có gì là lạ.”

“Đúng vậy, chủng tộc tiến hóa cũng đều bất lực, loại vật liệu có nhiệt độ cực thấp này xuất hiện trong tinh cầu thời đại khoa học kỹ thuật, nếu không có bất ngờ, tinh cầu này, chỉ sợ không ai có thể sống sót được.”

“Cũng chưa chắc, bản thể sinh mệnh chính là kỳ tích, ai có thể đảm bảo rằng sẽ không có kỳ tích xuất hiện.”

Sự xuất hiện của vật liệu có nhiệt độ cực thấp khiến cho người xem thấy thế giới này dường như sắp đi vào con đường cùng, nhưng lại đem tới càng nhiều điều bí ẩn, theo như vũ trụ ý thức luận, tinh cầu trong bối cảnh khoa học kỹ thuật hiện đại căn bản không thể khai phá ra vật liệu có nhiệt độ cực thấp, vậy thì loại vật liệu có nhiệt độ cực thấp đặc biệt này từ đâu mà tới, thậm chí hủy diệt cả thế giới này, thì toàn bộ tinh hệ sẽ rơi vào kỷ nguyên băng hà.

Kèm theo sự xuất hiện của một đầu mối, vô số nghi vấn được đặt ra, trước khi câu trả lời được tiết lộ, ai cũng không thể đưa ra được câu trả lời chính xác.

Trong biệt thự, nhiệt độ cuối cùng cũng ổn định, Thư Tầm từ cổ áo của Dạ Tiền trèo ra, nhảy xuống sàn nhà, khoanh chân ngắn nhỏ ngồi cạnh Dạ Tiền, trước mặt hai người là đống lửa ấm áp, sau lưng là thế giới đông lạnh, ngoài cửa sổ vẫn không thấy bóng dáng của mặt trời đâu, nhưng không còn u ám nữa, bởi vì sắc xanh lạnh cùng cực kia cũng là một loại năng lượng, tỏa ra những tia sáng nhỏ bé, chiếu sáng thế giới bên ngoài.

“Bươm bướm trong ánh sáng xanh, thỏ rừng biến mất, sói trắng kỳ lạ, vật liệu có nhiệt độ cực thấp, đây là những thứ mà trong một khoảng thời gian ngắn ta trông thấy, lại không nghĩ ra được nguyên nhân, cũng không tìm ra được mối liên hệ.” Hơ trên ngọn lửa ấm áp, Thư Tầm đem những phát hiện của mình nói với Dạ Tiền, thấy Dạ Tiền không có phản đối, liền tiếp tục nói ra những phỏng đoán của mình.

“Năng lượng sinh ra đa phần kèm theo nhiệt lượng, năng lượng càng lớn, nhiệt lượng phát ra càng cao, nhưng những thứ có nhiệt độ thấp thì hoàn toàn ngược lại, năng lượng thuộc về thời đại khoa học kỹ thuật siêu việt, cũng không nên xuất hiện ở tinh cầu này, vậy bươm bướm màu xanh kia là ảo giác hay là sinh vật, không cách nào phán đoán được, con thỏ rừng đột nhiên biến mất, đây có thể là nguyên nhân dẫn đến việc con sói trắng bắt buộc phải tấn công ta, nhưng con thỏ tại sao lại biến mất? Con thỏ kia cũng rất không đúng, con mắt màu máu đỏ, tấn công cực kỳ mạnh, những điều bất thường này, giữa chúng dường như không liên quan lắm.”

Dạ Tiền gật gật đầu bày tỏ sự đồng ý, sau đó không biểu hiện gì lục vào trong túi, lấy ra một con cá mình vừa câu được, thản nhiên nói. “Muốn ăn cá không?”

Thư Tầm giơ tay lên. “Muốn!”

Trong phòng truyền trực tiếp “……..” có phải chuyển đề tài hơi nhanh không? Người xem hiển nhiên có chút không theo kịp tiết tấu của hai người, nhưng hai người trong trò chơi mạch não lại hơi khó hiểu, nhìn vào thu hoạch hiện tại, bọn họ không thể suy đoán ra nguyên nhân của những hiện tượng bất thường này, đơn giản liền bỏ qua, chỉ cần nói với nhau một chút về những hiện tượng xảy ra là được rồi, để tránh thiếu sót gì đó.

Thế là Dạ Tiền lấy ra con dao găm, thành thục xử lý con cá, sau đó xiên con cá bằng cành Bạch Nhan rồi đem nướng.

Dạ Tiền đương nhiên không phải người thích nói chuyện phiếm, trong biệt thự chỉ có âm thanh lách tách của đống lửa, Thư Tầm bị ngọn lửa ấm áp làm cho buồn ngủ, bất giác ngáp một cái.

“Ngủ đi, chín sẽ kêu ngươi.” Dạ Tiền đầu không động, mặt như cũ vẫn không biểu hiện gì, ngay cả giọng nói cũng lạnh lùng như mọi khi.


Thư Tầm gật gật đầu nhỏ, cảm thấy ngủ trên sàn có vẻ lạnh và cứng, thế là lấy ba lô của mình, tìm bên trong, rất nhanh lôi ra một chiếc găng tay bông dày, Thư Tầm bỗng nhiên hài lòng, chiếc găng tay này là phát hiện ở cơ sở khu rừng, có lẽ chưa đến mùa, nên găng tay không có dấu hiệu là đã sử dụng qua.

Đem ba lô nhỏ đặt cạnh Dạ Tiền, sau đó tìm một vị trí vừa tầm bên đống lửa đặt găng tay xuống, tiếp đó cởi áo bông bên ngoài ra, xếp chồng lên găng tay một cách gọn gàng.

Dạ Tiền bất giác chuyển sự chú ý, thực tế là nhìn không hiểu hành động này của Thư Tầm.

Trong phòng truyền trực tiếp cũng đồng dạng như vậy.

“Tầm bảo bảo đang làm gì vậy? Không phải là đã buồn ngủ đấy chứ?”

“Nhìn không hiểu, Dạ đại thần hiển nhiên cũng nhìn không hiểu, đang nhìn tập trung thế kia cơ mà.”

“Ta đoán Đoàn Tử có thể là muốn tìm hiểu cấu tạo của găng tay, chuẩn bị làm một đôi găng tay!”

Nhưng thực tại lạ không giống như người xem nghĩ, bởi vì sau khi đặt xong áo nhỏ, Thư Tầm trực tiếp mở găng tay chui vào trong, áo nhỏ xếp gọn lại làm thành chiếc gối, găng tay thì vừa vặn làm nệm và chăn.

Khuôn mặt vô cảm của Dạ Tiền chuyển hướng, lại quay về nhìn con cá nướng.

Trong phòng truyền trực tiếp.

“Ha ha ha, thì ra Đoàn Tử chỉ muốn ngủ mà thôi.”

“Đây hẳn là chiếc túi ngủ đặc biệt nhất mà ta từng thấy!”

“Ngủ trong găng tay, điều này có thể đấy chứ, xem ra khá là ấm áp.”

“Thao tác này Tầm bảo bảo cũng có thể hoàn thành! Cho nên cơ thể nhỏ cũng có lợi đấy chứ, ha ha ha!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui