Người dịch: RavineTrình Cẩn không thể hiểu được ý nghĩa trong lời nói của anh, những lời như vậy quả thực ngeh giống như có tình ý với cậu.
Còn nói không muốn ly hôn với cậu? Vậy cái nơi trước kia anh từng nói muốn cùng cậu đi đến, chẳng lẽ lại là một bữa tiệc nào đó?Trình Cẩn biết điều đó là điều không có khả năng, cũng không thể đoán ra được ý đồ của Lục Đào, cuối cùng chỉ có thể quy ra là anh đang “trả đũa” cậu.Trả thù cậu không từ mà biệt, trả thù những gì cậu đã từng làm, lại nghĩ cậu đã tìm được niềm vui mới nên anh mới cố tình ngáng chân cậu, không để cho cậu toại nguyện phải không? (=))) nghĩ gì thế này, vợ anh Đào ngốc thực sự)Do đang có mặt người ngoài, Trình Cẩn không thể hỏi bất cứ điều gì, vì vậy cậu chỉ có thể cuộn mình trên ghế ngồi, nhìn ra thế giới bên ngoài cửa kính.
Cậu không biết mình đã xem bao lâu, có chút hoa mắt vì cứ mãi nhìn chằm chằm vào một mảng trắng xóa, đột nhiên Lục Đào nhấn một cái nút, cửa kính bị thứ gì đó chặn lại, chỉ có thể nhìn thấy hình bóng phản chiếu của chính mình.Trình Cẩn sửng sốt, sau đó chậm rãi xoay người nói nhỏ: "Nếu như em không trở về, cha và anh hai sẽ lo lắng."“Thì ra em cũng biết lo người khác sẽ lo lắng cho mình" Lục Đào hờ hững chế nhạo một câu, sau đó lạnh lùng nói:" Phi thuyền của Ferry ở phía sau, tôi đã bảo cậu ta đi thông báo cho họ rồi.
""Ồ ..." Trình Cẩn lại không biết phải nói gì nữa, ngồi nghịch ngón tay cho đến khi ánh mắt bị thu hút bởi một tờ báo đang được đặt bên cạnh.
Cậu có chút buồn chán không dám nói nhiều với Lục Đào, đành chỉ vào tờ báo hỏi: "Lục Đào, em có thể đọc tờ báo này không?"Lục Đào đang nhắm mắt lim dim ngủ, nghe vậy anh còn không cả mở mí mắt, nói "Tùy em."“Cảm ơn.” Lúc cầm tờ báo trên tay Trình Cẩn mới dám tranh thủ trộm liếc nhìn Lục Đào một cái, mới nhận ra anh thực sự đang nhắm mắt nghỉ ngơi, điều này khiến cậu cảm thấy có chút kỳ quái.
Trong ấn tượng của cậu, dáng vẻ của Lục Đào mỗi khi xuất hiện trước mặt cậu luôn là nghiêm nghị quắc thước, không chỉ tư thế đứng mà ngay cả khi ngồi anh cũng cao hơn những người khác, hơn nữa chỉ ngủ chính xác 6 tiếng một ngày, sẽ không bao giờ ngủ gật vào những lúc khác, kể cả trong giờ giải lao, anh cũng sẽ mở quang bình tra thông tin hoặc giải quyết công việc.Thật sự rất hiếm khi được nhìn thấy anh ngả lưng vào ghế nghỉ ngơi như thế này.Giây phút này, Trình Cẩn tự hỏi có phải nhân cách thứ hai xuất hiện rồi hay không, nhưng khi nhìn thấy hai tay anh nghiêm trang đặt trên đầu gối thì cậu mới biết đây chính là người chồng đích thực của mình, nhân cách thứ hai sớm đã biến mất.Biết Lục Đào không để ý đến mình, Trình Cẩn mới có đủ can đảm để nhìn anh thêm vài lần nữa, nhận ra có vẻ gì đó kì lạ.Khuôn mặt của Lục Đào có vẻ ...!rất nhợt nhạt, mà dưới mắt lại hiện lên những quầng thâm.Anh nghỉ ngơi không tốt sao? Có lẽ nào vấn đề của Indira vẫn chưa được giải quyết, khiến anh bận rộn như vậy?Sau khi đến tinh cầu Địa Nhiệt, do liên lạc không thuận tiện và internet không ổn định, hơn nữa để tránh nhìn thấy tin tức của Lục Đào lại làm cậu sinh ra những tư tưởng không nên, Trình Cẩn tự kiềm chế bản thân ít khi đọc tin tức thời sự, hiện tại cậu cũng không rõ vụ Indira được giải quyết như nào, nhưng cậu tin rằng quân bộ với sự có mặt của Lục Đào là chính nghĩa, nhất định có thể trả lại công bằng cho Tháp Tháp bọn họ, cho mọi người một lời giải thích.Trông thấy dáng vẻ này của Lục Đào, Trình Cẩn nhận ra cậu lại thấy đau lòng, cậu cắn cắn môi ra lệnh cho mình quay đi, chăm chú xem tờ báo.
Khi mở tờ báo ra nhìn thấy bức chân dung trên trang nhất, Trình Cẩn nhất thời tưởng mình bị hoa mắt, vội ngẩng đầu lên dụi dụi mắt, khi mở mắt ra lần nữa, bức ảnh trên trang nhất vẫn là anh trai mình.Có chuyện gì vậy? Tại sao ảnh của anh trai lại được in trên trang nhất của tờ báo?Trình Cẩn sửng sốt, lật xem tờ báo, khi nhìn thấy dòng chữ "Global Daily", cậu nhận ra đó không phải là một tờ báo lậu.
Nhưng đối với tờ báo được phát hành khắp nơi trên thế giới như này, trang nhất không phải nên là tiêu đề về các sự kiện lớn sao? Sao lại là bức hình của anh trai? Hơn nữa trên đó còn viết --- Thông báo tìm người?Trình Cẩn đang bối rối, cho đến khi nhìn thấy số tiền thù lao được viết ở dòng nhỏ bên dưới, cậu càng kinh ngạc đến mức tròng mắt sắp rớt cả ra ngoài.
Cậu rốt cuộc không nhịn được nữa, vươn tay chạm vào cánh tay Lục Đào, mặc kệ những người khác đang ở đây, trực tiếp hỏi: “Đây là chuyện gì vậy? Là ai đăng thông báo tìm người? Làm sao tìm được anh trai em?"Lục Đào mở mắt ra ngay sau khi cậu chạm ngón tay vào, ánh mắt anh lập tức trở nên rõ ràng, cứ như thể mới vừa rồi anh không hề chìm vào giấc ngủ.
Anh nhìn lướt qua tờ báo trên tay Trình Cẩn, bình tĩnh nói: "Ngạn Thất."Trình Cẩn khó hiểu, "Đây là do Ngạn Thất đăng? Cậu ta tìm anh trai em? Tại sao cậu ta lại tìm anh trai em? Hơn nữa còn sẵn sàng chi 30 triệu trong số dư tài khoản? Không đúng, làm sao cậu ta có thể đăng thông báo tìm người trên một tờ báo toàn cầu? Đây có phải là tờ báo chính thống không? "“Tôi không biết cậu ta làm sao công bố, cậu ta tìm anh trai em… em vẫn chưa biết quan hệ của bọn họ?” Lục Đào lộ ra vẻ kinh ngạc.Trình Cẩn khó hiểu hỏi, "Bọn họ có mối quan hệ gì?"Lục Đào nhìn cậu một lúc lâu rồi mới nói: "Em nghĩ thế nào?"“Em, em không biết a.”Trình Cẩn vắt óc nghĩ mà cũng không hiểu nổi mối quan hệ giữa hai người là gì, cậu cảm thấy mình bây giờ trông hệt một tên ngốc, vì vậy những gì nói ra đều thấy chột dạ,"Bọn họ là mối quan hệ quen biết bình thường thôi a...!Sau này anh trai em làm việc cho Ngạn Thất, lẽ nào...lẽ nào..."Trình Cẩn cau mày, "Lẽ nào anh trai em đã lấy đi thứ gì quan trọng của Ngạn Thất?"Bây giờ cậu mới nhớ lại những gì anh trai đã làm trong suốt thời gian qua, thực sự không giống như chỉ là một cuộc rời khỏi tinh cầu Đế Quốc thông thường để bắt đầu lại từ đầu, mà giống như đang trốn tránh ai đó..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...