Đòn Trí Mạng

Trên TV đang phát "How long will I love you", đây là bài hát tiếng anh Lục Viện yêu thích nhất.

How long will I love you?

As long as stars are above you

And longer if I can

How long will I need you?

............

Tiếng thở dốc của đôi nam nữ đang triền miên trên sofa dần át đi bản nhạc lãng mạn.

Chu Phù Thế chậm rãi luật động theo tiết tấu của bản nhạc, đưa một nửa côn th*t vào trong mật huyệt, nhẹ nhàng đẩy eo và hông, tấn công mảnh đất mẫn cảm của cô.

Lục Viện bị anh tra tấn đến mức toàn thân trống rỗng, như cá thiếu nước. Cô duỗi thẳng eo, áp vào người anh, hai chân vô thức quấn quanh vòng eo rắn chắc của anh, "Ừ... muốn... vào đi......"


Anh cười nhẹ, hôn lên khóe môi cô, "Kiên nhẫn một chút."

Cô nhắm mắt lại, nhẹ nhàng trả lời: "Ừ..."

Một tay anh ôm thật chặt eo Lục Viện, tay kia nhào nặn ngực cô, eo và hông hoạt động, phần thịt mềm mại bên trong cô vẫn đang cắn chặt lấy côn th*t của anh.

Cô ngẩng cao đầu, hai chân đều quấn quanh eo anh, nhẹ nhàng gọi: "Chu Phù Thế....."

Anh nhếch khóe miệng, từ từ rút côn th*t ra ngoài, chỉ để lại quy đầu trong mật huyệt. Giây tiếp theo anh dùng sức thúc mạnh, nhờ chất lỏng dấp dính bên trong mà cắm được vào toàn bộ.

Bị lấp đầy đến căng trướng, Lục Viện lập tức chảy nước mắt, hít một hơi thật sâu dưới thân anh, "A... nhẹ một chút... ừm..."

Chu Phù Thế nhìn đầu lưỡi hơi vươn ra của cô, cúi đầu cắn một cái: "Được, anh sẽ nhẹ nhàng."

Rõ ràng anh nghe lời cô, chỉ đưa đẩy nhẹ nhàng, thế mà sau khi thích ứng dần, cô lại ngẩng đầu ngậm lấy hầu kết của anh, khẽ liếm, "Mạnh hơn một chút... ừm..."

Sofa kêu cọt kẹt, mật dịch chảy ra từ nơi kết hợp giữa hai người làm ướt đẫm mặt ghế.

Hơi thở ấm áp của Chu Phù Thế thổi qua cổ và vai Lục Viện, côn th*t cương cứng đâm sâu vào từng chút một. Bên trong cô vẫn rất chặt chẽ, nhưng anh không rảnh để ý đến điều đó nữa mà thúc mạnh vào hết lần này đến lần khác.

Cơ thể Lục Viện vô thức co lại khi côn th*t thô dài nóng bỏng của anh đâm sâu vào trong âm đ*o ướt mềm, đùi cô cũng đỏ ửng lên.

Mật dịch dấp dính kéo ra thành những sợi dài ở nơi giao hợp, rồi đứt đoạn trong không khí, hai thân thể va chạm phát ra những tiếng bạch bạch bạch.

Cô mút chặt đến mức da đầu anh tê dại, phải dùng ngón tay véo nhẹ đùi cô: "Đừng hút mạnh như vậy."

Toàn thân Lục Viện phủ một màu đỏ thẫm, cô tức giận phủ nhận: "Em không có."

Anh đẩy mạnh, hoàn toàn khai phá phần thịt mềm bên trong âm đ*o.


Nước mắt cô chảy dài trên mặt, cái miệng nhỏ phía dưới không ngừng mút lấy anh.

Chu Phù Thế suýt bị Lục Viện hút đến mức tước vũ khí đầu hàng, phải vòng tay qua eo, bế cô ngồi lên đùi mình: "Em tự di chuyển đi."

Ban đầu cô còn rầm rì không muốn cử động, nhưng anh thực sự dừng lại, cúi xuống ăn ngực cô, dùng đầu lưỡi liếm nhẹ quầng vú và kéo núm vú vào giữa môi với răng.

Khoái cảm mãnh liệt rút đi, cơ thể trống rỗng không thể chịu nổi, Lục Viện đành chống hai tay lên vai anh, từ từ nâng mông lên, rồi nhanh chóng ngồi xuống.

Cô nhắm mắt lại, có thể cảm nhận rõ ràng côn th*t đang bành trướng dưới cơ thể mình. Khoái cảm lại xâm chiếm, cơ thể cô bất giác tăng tốc độ di chuyển.

Khi Lục Viện từ từ ngồi xuống, Chu Phù Thế đột nhiên dùng sức đẩy lên, côn th*t tiến sâu hơn, gần như chạm tới cổ tử cung.

Một dòng mật dịch ấm áp lập tức phun ra, cô ngửa người ra sau, hét lớn: "A..."

Nhưng anh không cho cô thời gian để thở dốc, càng đẩy mạnh hơn. Nghe thấy tiếng rên rỉ của cô ngày càng quyến rũ, khóe miệng anh nhếch lên đắc thắng.

Cô hãm sâu trong cao trào, gần như không thở nổi, bị anh giày vò đến mức ý thức hỗn loạn, đôi tay thỉnh thoảng vỗ vào người anh, "Đừng...... A...... Đâm vào trong...... Đâm hỏng...... Hỏng rồi...... Ân......"

Anh nhả ngực cô ra, hướng lên trên cắn xương quai xanh của cô, "Không phải em bảo anh mạnh hơn sao?"

Cô khóc lóc xin tha, "Nhẹ chút... ừm... sâu quá... a..."


Lục Viện còn chưa dút lời, Chu Phù Thế liền nâng eo thon của cô lên, gần như rút toàn bộ côn th*t ra ngoài. Sau đó anh đột nhiên buông tay, thân thể cô rơi xuống, côn th*t lại lần nữa chạm tới cửa vào, cái miệng nhỏ mút anh sảng khoái vô cùng.

Cơn cực khoái mãnh liệt khiến Lục Viện không nói nên lời, cô nằm trong vòng tay Chu Phù Thế, siết chặt bụng dưới, khiến tầng tầng lớp lớp thịt mềm hút lấy côn th*t của anh.

Chu Phù Thế mất cảnh giác, không kịp khống chế, dùng hai tay nâng eo cô lên rồi nhanh chóng rút ra, phun hết chất lỏng đặc quánh màu trắng đục ra ngoài.

Chất dịch nhớp nháp từ bụng cô chảy xuống, nhỏ hết lên người anh.

Cô không biết mất bao lâu để hồi phục sau dư chấn, xương cốt trong cơ thể như bị rút ra toàn bộ, hai mắt nhắm nghiền, xụi lơ trong lòng anh.

Cô không mở mắt, bên tai văng vẳng bài hát kết phim và lời dỗ dành nhẹ nhàng của anh: "Ngoan, đi tắm nào."

Lúc nãy tắm đúng là phí công vô ích, Chu Phù Thế bế Lục Viện vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ cho cô rồi đặt cô lên giường.

Anh lo cô lại chạy ra ngoài nên nằm xuống bên cạnh, nhìn làn da trắng ngần còn chưa hết đỏ của cô, đưa tay vuốt tóc cô: "Ngoan quá."

Mùa hè đến thật rồi, bên ngoài có tiếng ve kêu, thời tiết ngày càng nóng bức nhưng đêm nay, hai thân thể rực lửa vẫn dính sát vào nhau.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận