Đơn Giản Vì Anh Yêu Em

Love 6: dậy sóng..... người được lựa chọn.......
... dù ngọt ngào đến thế nào thì mơ vẫn là mơ............
... bên anh quả nhiên chỉ là giấc mơ............
... 1 giấc mơ mỏng manh dễ vỡ... mơ cuối cùng... vẫn chỉ là mơ...
Thời gian hạnh phúc trôi qua 1 cách thật nhanh chóng. Bỏ lại sau lưng những kỉ niệm tình yêu ở New York đầy thương mến, Kid và Candy lại lên máy bay trở về Nhật.
.... 2 người không hề hay biết... tất cả những thử thách từ bây giờ mới bắt đầu....
... .............................................. tất cả những gì đau đớn nhất từ bây giờ mới xảy ra........
........... tình yêu của Kid và Candy... tình yêu ấy....
.... liệu có chiến thắng được những sự sắp đặt đầy tàn nhẫn của số phận??.....
... tình yêu ấy liệu có vượt qua được mọi thử thách???
.... tình yêu tràn đầy ngọt ngào và cay đắng ấy.............. liệu sẽ kết thúc ra sao??........
______________________________________________
_ Candy à!!!!!!!!! tớ nhớ cậu quá!!!!!!!!_ Salasa lao ra, ôm chầm lấy cổ Candy ngay khi Candy vừa bước vào cửa phòng Hội học sinh.
_ Ừ!! Chào các cậu!_ Candy mặc kệ Salasa đang ôm cứng lấy cổ mình, quay lại nhìn Hanachi và Neyuli.
_ chào mừng cậu trở về! Candy à!_ Neyuli dịu dàng nói.
_ Vui vẻ chứ?_ Hanachi khẽ gật đầu, hỏi Candy 1 câu, trong khi mắt cô vẫn đang chăm chú nhìn hộp rubic trên tay mình.
_ Ừ. Vui lắm._ Candy khẽ mỉm cười.
_ 2 người thế là không được đâu nha._ Salasa lắc lắc đầu_ bỏ mấy người cô đơn ở nhà mà đi du lịch. Yêu nhau cũng vừa vừa thôi chứ!
_ Cậu nói thế là quên mất Yuli của chúng ta rồi à?_ Hanachi nhếch mép._ Yuli dịu dàng e thẹn của chúng ta cũng có người yêu rồi mà!! Yuli nhỉ??
_ Tớ..._ Neyuli lúng túng, ngượng ngùng, chẳng biết nói thế nào cả.
_Ừ!!!!!!!! Hanachi nhắc tớ mới nhớ!! hix!!!_ Salasa khẽ rên lên_ Cả Yuli nữa, toàn đi chơi với Ken thôi à!! Vắng Candy 1 bữa là thành hư hỏng thế đấy!!!
_ Cậu..._ Neyuli trợn tròn mắt..._ Cậu đừng có xỏ xiên... cậu ... cậu toàn đặt điều à!!!!!!_ Neyuli lắp bắp, có vẻ như cô sửng sốt đến độ không nói thành lời được nữa!
_ Chà!! Kiểu này là do Salasa đặt điều, hay là do Salasa nói phóng đại lên hả Yuli?_ Candy nháy mắt.
_ Thì..._ Neyuli đỏ bừng cả mặt, cô không biết phải biện hộ thế nào nữa.._ nhưng... nhưng mà_ Neyuli lí nhí trong cổ họng_ ... nhưng mà.... phóng đại... phóng đại thì cũng vừa vừa thôi chứ.... ai lại......
_ Chậc, thì đúng là tớ nói quá _ Salasa chép miệng_ nhưng rõ ràng sự thật là, trong 1 tháng Candy không có mặt, thì đến 20 ngày là cậu với anh chàng đào hoa hẹn hò, đó là chưa kể 2 người quấn quýt bên nhau như hình với bóng nữa..
_ hử? Cậu đùa tớ phải không?_ Candy tỏ vẻ nghi ngờ_ làm sao cô thư kí xinh đẹp của mình lại trở nên như thế được nhỉ? Phải không, Yuli??
_ tớ... tớ..._ Neyuli quay đầu, tránh ánh mắt của Candy.
_ Đó đó! cậu thấy chưa? giờ thì biết là tớ xạo hay sự thực là như thế rồi chứ?_ Salasa đưa tay chỉ về phía Neyuli, khuôn mặt tràn đầy vẻ tự tin, đắc thắng.
_ là thật đó Candy ạ!!!!_ Hanachi đang mải mê xoay xoay hộp rubic trên tay liền ngẩng đầu lên, khẳng định 1 câu.
_ hờ, hóa ra Ken đào hoa nhà ta quả nhiên là có ma lực, hủy hoại cả thiên thần trong sáng bậc nhất như Yuli. Thật là... tên devil đáng sợ!!_ Candy khẽ nhíu mày 1 cái.
_ Cậu... đừng có ... đừng có nói thế chứ.... Ken ... Ken tốt mà..._ Neyuli cãi lại.
_ Bữa nay cậu còn biết cãi lại tớ nữa cơ à??_ Candy tròn mắt_ Ngạc nhiên thật!!! chỉ 1 tháng mà đã thế này rồi cơ á?? bênh nhau chằm chặp kìa!
_ thì... thì..._ Neyuli mấp máy môi, dường như sắp khóc đến nơi_ tớ tớ...
_ Thôi, đừng bắt nạt cậu ấy nữa chứ Candy?_ Salasa lại quay qua nói hộ khiến cả Candy và Neyuli đều tròn mắt nhìn.
_ Cậu vừa nói cái gì thế hả Salasa?_ Candy nhếch mép_ chính cậu mới là người bắt nạt Yuli đầu tiên đó nha!
_ Cậu không cần phải giả vờ thế đâu Salasa à!!_ Neyuli tỏ ra khó chịu._ tớ chẳng thể hiểu nổi cậu nữa.
_ Có ai hiểu được cậu ấy đâu!_ Hanachi lại chen vào 1 câu.
_ thôi, không đùa nữa! Bây giờ tớ phải giả quyết cho xong số công việc đang chất đống sau 1 tháng đi vắng đã!! _ Candy thở dài ngao ngán.
_ Công việc của cậu..._ Neyuli rụt rè_ tất cả..... đã được giả quyết êm đẹp.
_ Sao? _ Candy không thể tin nổi vào tai mình.
_ Đúng rồi đó!_ Hanachi nhìn Candy, mỉm cười_ Tất cả đều đã được giải quyết.
_ Là cậu làm à?_ Candy nhìn Hanachi chằm chằm.
_ Làm gì có! Tớ không rảnh! Cậu có nhờ tớ đâu mà tớ làm chứ!_ Hanachi phì cười.
_ Thế là ai? _ Candy nghi ngờ.
_ Là tớ!
_ Cậu?_ Candy không thể ngờ, câu nói đó lại phát ra từ miệng của Salasa!!!!!
_ Đúng vậy!! Có gì khiến cậu không vừa lòng à?_ Salasa nói với vẻ quá nghiêm túc khiến Candy không thể không tin được.
_ Không phải... chỉ là tớ hơi bất ngờ thôi.
_ ngay cả bọn tớ cũng không thể tưởng tượng nổi là cậu ấy sẽ làm chuyện đó nữa là..._ Neyuli ngại ngần.
_ Cậu nên trả ơn cho Salasa đi, Candy ạ!_ Hanachi buột miệng.
_ Vậy cậu muốn gì hả, Salasa?_ Candy hỏi.
_ Tất nhiên là tớ không làm việc này không công rồi!_ Salasa nhếch mép._ tớ có chuyện muốn nhờ cậu.... và cậu không được phép từ chối, bởi vì.... không chỉ việc của Hội học sinh, mà tớ còn giúp cậu nhiều việc khác nữa đó... khi cậu hiểu thì chắc chắn cậu sẽ không thể từ chối tớ được đâu......_ Salasa mỉm cười đầy ẩn ý.
Candy nghi hoặc nhìn Salasa. Có vẻ như là Salasa nói thật. Candy cũng đoán được phần nào những việc Salasa đã giúp mình trong 1 tháng không ở Nhật... nhưng.... cô cần phải biết rõ việc Salasa muốn mình làm là gì nữa mới có thể gật đầu... Candy im lặng thêm 1 lúc, rồi đáp:
_ Được rồi, nhưng phải cho tớ biết đã, rốt cuộc là cậu muốn tớ làm gì.
_ Tất nhiên, nhưng không phải bây giờ. và việc này cũng không khiến cậu thiệt thòi chút nào đâu._ Salasa nháy mắt. ________________________________________________
_ Tớ không làm đâu!_ Candy ngồi đối diện Salasa trong 1 quán nước yên tĩnh, lạnh lùng đáp.
_ Cứ coi như là tớ cầu xin cậu cũng được!_ Salasa nhìn Candy với ánh mắt van nài_ Hãy giúp tớ đi! Tớ chỉ nhờ cậu việc này thôi! Cậu cũng không hề thiệt thòi chút gì mà!
_ Nhưng... _ Candy ngập ngừng_ Xuất hiện công khai như thế thì....
_ Lẽ nào tớ phải nói rõ những gì tớ đã làm cho cậu trong 1 tháng qua thì cậu mới chấp nhận sao?_ Salasa nhíu mày_ Việc này hoàn toàn có lợi cho cậu... và cho Kid.
_ Cho Kid?_ Candy nghi ngờ_ Tại sao lại có thêm Kid ở đây?
_ Ừm! Trong 1 tháng cậu và Kid không có ở Nhật, chính tớ là người đã ngăn chặn tất cả các nguồn thông tin, vì vậy chuyện của 2 người không hề lọt tới tai ông cậu! Nhưng mà... vì thế nên tớ đã phải làm 1 vài điều.... và bây giờ phải biến nó thành sự thật.... nếu không, ông cậu sẽ nghi ngờ.._ Salasa uống 1 ngụm cà phê rồi nói tiếp_ .... lúc đó thì cậu nghĩ... ông cậu sẽ bỏ qua cho Kid hay sao?
_ ...tớ... tất nhiên là tớ hiểu điều đó rồi... nhưng_ Candy ngập ngừng.
_ Nếu 2 người xuất hiện và trở thành thần tượng, thì ít ra, trong thời gian ấy,ông cậu sẽ chẳng thể làm gì Kid được..._ Salasa ngắt lời_ và nói thật, tớ cần 2 người... cần giọng hát tuyệt vời của cậu nữa. Candy ạ!
_ Giọng hát của tớ đâu có tuyệt vời như cậu chứ?_ Candy nhìn Salasa chằm chằm_ cậu sinh ra là dành cho nghệ thuật, giọng hát thiên thần của cậu đâu ai sánh bằng, tớ cũng không phải là đối thủ. cậu không nghĩ là cậu làm việc đó thì hơn sao?

_ Cậu biết rõ là tớ không thể mà_ Salasa mỉm cười thật buồn_ từ trước đến giờ, người ta biết tớ là 1 nữ diễn viên thiên tài, như thế là đủ rồi. Và giọng hát của tớ.... tớ đã không thể hát, không thể cất tiếng hát đã bao lâu rồi, điều đó cậu biết rõ mà........
_ Cậu hãy quên quá khứ đi!! Tớ không muốn cậu thế này chút nào cả! Tớ có thể giúp cậu, nhưng mà... tớ mong là cậu hãy lãng quên những chuyện ấy đi! Hiểu không?_ Candy nhìn Salasa thật chân thành.
_ Tớ không thể... cũng giống như cậu thôi, Candy à..._ Salasa nở 1 nụ cười nhạt_ cảm ơn vì đã chấp nhận lời đề nghị của tớ!
_ Không có gì! Nhưng, tớ chỉ là trong 1 tháng thôi!! 1 Tháng!!!!!!!! Cậu biết chưa?
_ Ừ! 1 tháng là quá đủ rồi! Sự thành bại của tớ trong hợp đồng quảng cáo lần này phụ thuộc vào cậu và Kid đó!
_ Mà quên, tớ chấp nhận, nhưng còn Kid thì...._ Candy hơi lo lắng.
_ Chuyện này không phải là vấn đề!_ Salasa mỉm cười_ Cậu chấp nhận thì Kid chắc chắn cũng sẽ chấp nhận. Vả lại, cậu hình như không biết điều này, Kid đã từng làm người mẫu tuổi teen lúc còn bên Mỹ! Tớ nghĩ sẽ chẳng có chuyện gì đáng lo đâu!
_ Vậy thì được!Tớ sẽ làm! Coi như là tớ trả công cho cậu!
_ ừ! Dù sao thì cậu cũng không thiệt thòi chút nào đâu!
________________________________________________
... 1 tuần sau......
_ Cậu xem kìa!!!! Tất cả các bảng quảng cáo!!!!!!!!! Cả poster nữa!!!!!!!!!
_ Thật không tin được!!!!!!!! Trên đời này sao lại có 2 người như thế nhỉ???
_ Đây là ai vậy trời??!!!!! Thần tượng mới à!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Trên khắp đường phố, mọi người đều vô cùng ngạc nhiên, bất ngờ tột độ!!!!!!! Chỉ sau 1 đêm, tất cả các bảng điện tử quảng cáo của Công ty Stars đều đồng loạt đăng video clip quảng cáo sản phẩm nước hoa cao cấp Channel, và poster thì được dán khắp nơi. Hình ảnh đại diện là 1 anh chàng với nét đẹp phương Đông lãng tử, mái tóc đen huyền và nụ cười rạng ngời như mặt trời trong trang phục 1 devil và 1 cô gái xinh đẹp như nữ thần với làn da trắng muốt, mịn màng như men sứ, mái tóc nâu dài óng mượt, và đặc biệt là đôi mắt sâu thẳm màu xanh cây khiến người ta vô cùng ấn tượng, trên đôi môi mọng đỏ là nụ cười mỉm đầy kiêu ngạo và ẩn ý trong trang phục 1 angel! Sự xinh đẹp và tương phản 1 cách kì lạ khiến không ai có thể rời mắt khỏi họ! Và giọng hát đầy quyến rũ trong clip kia nữa!! Tất cả đều có chung 1 điều thắc mắc: Họ rốt cuộc là ai?
Và chỉ trong vòng 1 tiếng đồng hồ kể từ khi phát sóng clip quảng cáo, số lượng nước hoa Channel tung ra thị trường đã được bán hết!! Cùng lúc đó, tất cả các tòa soạn đều gọi điện đến công ty Stars để cập nhật thông tin! Nhưng không ai có thể trả lời được câu hỏi: 2 người đó là ai? Trừ 1 người duy nhất: Salasa_ nữ diễn viên thiên tài, nhà chế tác kiệt xuất đồng thời là người quản lí bí mật của Công ty Stars!!!!!! Nhưng không ai thấy cô xuất hiện!!! 1 nữ diễn viên được mệnh danh là thần hóa trang như Salasa thì có lẽ điều đó cũng chẳng có gì là lạ!
Cả học viện Xbest thì xôn xao hẳn lên! Việc Athena xuất hiện công khai trước tất cả mọi người như thế khiến toàn bộ học sinh không thể nào hiểu được! Gia thế của Athena đến bây giờ vẫn chưa được làm rõ! Vậy thì tại sao cô lại chấp nhận trở thành thần tượng như thế cơ chứ? Tại sao?
Tất cả đều không nằm ngoài dự kiến của Salasa. Thật sự mà nói, người tài giỏi đứng sau Candy không ai khác chính là cô! Giả vờ ngây thơ, giả vờ ham chơi, giả vờ vô tư. Cô đóng kịch trước tất cả mọi người. Cô có lẽ là người khó đoán nhất trong 4 Queens. Không ai hiểu rốt cuộc trong đầu cô đang tính toán điều gì. Thật khó trả lời.... có vẻ như... người đứng sau tất cả mọi chuyện.... người điều khiển tất cả mọi việc chính là cô.... 1 người như cô... tại sao lại phải giả vờ không hiểu chuyện đời như thế? tại sao lại che giấu bản thân bằng chiếc mặt nạ ngây thơ?
...................thật ra, cô và Candy quả là rất giống nhau...
... nhưng... ít ra thì có 1 điều cô làm được mà Candy không thể...
... cô là người mạnh mẽ hơn Candy rất nhiều...
... là người biết nắm giữ lấy hạnh phúc của mình....
... nhưng... hạnh phúc... rốt cuộc là thứ gì??
... hạnh phúc rốt cuộc là như thế nào??
...phải chăng cũng chỉ là thứ cảm xúc mong manh dễ vỡ như bong bóng xà phòng....?..
... đẹp đẽ... nhưng không thể chạm tay vào?... thật sự.... không thể chạm tay đến với hạnh phúc hay sao?
......... con người luôn luôn kiếm tìm hạnh phúc.... nhưng đôi khi... người ta không nhận ra rằng..... hạnh phúc đang ở bên cạnh mình....
... tìm kiếm suốt cả cuộc đời... có khi ... cũng không thể nhận ra điều đó...
... những con người như thế quả thực quá bất hạnh.............
....tuy nhiên.... hạnh phúc ............ đôi khi....... chỉ là mộng tưởng.......... Trong 1 văn phòng làm việc:
_ Cái gì thế này?_ người đàn ông già nhìn trừng trừng vào tờ báo đang cầm trên tay mình, nhíu mày, tỏ ý không hài lòng chút nào.
_ Thưa chủ tịch, tôi cũng không rõ lắm._ Người thư kí cúi đầu_ có vẻ như tiểu thư đang dấn thân vào ngành giải trí.
_ Ta muốn nó dừng cái việc điên rồ này ngay lập tức! Anh hiểu ý ta không?_ người đàn ông già nghiêm nghị nói.
_ tôi... thành thật xin lỗi, thưa chủ tịch_ người thư kí ngập ngừng_ nhưng.... tôi không thể...
_ Anh không thể?_ vị chủ tịch nhìn chằm chằm, trong ánh mắt lóe lên chút tức giận.
_ Vâng,... không phải là tôi không muốn.... nhưng đúng là ta không thể ngăn được, thưa chủ tịch!
_ vì sao?..._ ông buột miệng hỏi, rồi khẽ gật đầu_ lẽ nào.... là tổng công ty Stars đứng sau vụ này?
_ Vâng ạ! tôi nghĩ chúng ta tuy mạnh về kinh tế, nhưng.... về chính trị, truyền thông... công ty Stars có ảnh hưởng rất lớn... nếu chúng ta động đến họ.. sau này sẽ khó mà làm việc với nhau được... như thế thật không tốt chút nào.......
_ ừm! anh không cần phải giải thích... ta hiểu rất rõ vấn đề này..._ ông trầm ngâm_ có vẻ như nó đang thách thức ta thì phải.....
_ tôi không nghĩ là tiểu thư có ý định đó đâu ạ!
_ Ừm! Cái đó thì không biết trước được!_ vị chủ tịch khẽ nở 1 nụ cười mỉa mai_ còn việc ta giao cho anh... anh đã làm đến đâu rồi?
_ Thưa, tôi vẫn đang cho người tiếp tục, nhưng có khá nhiều mâu thuẫn... rất mập mờ, có vẻ như tất cả chỉ là 1 màn kịch được che giấu... và tôi nghĩ, sự thật... sự thật chắc chắn là ...
_ Anh không cần nói nữa!_ Ông giơ tay ra hiệu im lặng._ Ta biết rồi. Hãy tiếp tục đi! Ta tin tưởng anh sẽ không phụ lòng mong đợi của ta!
_ Vâng. Vậy tôi xin lui._ người thư kí cúi đầu chào rồi quay bước đi ra khỏi phòng để lại vị chủ tịch già đắm chìm trong trầm tư suy nghĩ của riêng mình...." ... sự thật rốt cuộc là gì đây?... ta linh cảm... có chuyện vô cùng bí mật đã được che giấu....
..........Kyo à... con gái yêu quý của con... đang toan tính điều gì?...con đang muốn làm gì hả?.... cháu gái bé bỏng của ta.... tất cả những gì ta làm.. đều vì muốn con được hạnh phúc......"...................
_________________________________________________
_ Bây giờ cậu muốn thế nào nữa đây?_ Candy ngồi trên ghế trong phòng vip nhất của công ty Stars, khó chịu hỏi.
_ Đừng có nóng thế chứ!!_ Salasa cười cười.
_ Bây giờ đến trường tớ cũng không thể đến được!! À không, không dám đến. Nói thế mới đúng!_ Candy lạnh lùng nói.
_ Ừ!! Công việc của Hội học sinh, tớ sẽ giải quyết hết! Được chưa?_ Salasa mỉm cười.
_ Nhưng... có 1 chút vấn đề..._ Kid ngồi im lặng trong phòng nãy giờ, khẽ nói.
_ Là chuyện gì?_ Salasa thắc mắc.
_ Vấn đề ở đây chính là... Candy đang ở nhà tôi!_ Kid đáp. _ giới paparazzi sẽ không dễ dàng bỏ cuộc thế đâu... họ sẽ nhanh chóng tìm ra nơi ở của tôi... nếu như cả tôi và Candy cùng xuất hiện.... sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của cô ấy... tôi không muốn như vậy....
_ Candy xem kìa, anh ấy nghĩ cho cậu quá nhỉ? hihi.
_ Ừ!! dù sao thì tớ cũng nghĩ giống như Kid vậy!_ Candy gật đầu.
_ Ừ, về việc này.... tớ nghĩ tớ cần nói chuyện riêng với cậu!_ Salasa quay đầu lại hỏi Kid_ anh có phiền không?
_ Không sao_ Kid đứng dậy_ 2 người cứ tự nhiên._ Kid mỉm cười.
Đợi Kid rời khỏi phòng, Candy nhìn Salasa, nói:
_ Bây giờ được rồi đó!
_ Ừ!! Candy à, tớ nghĩ là...._ Salasa ngập ngừng_ Kid nói rất đúng đó.
_ Điều này thì tớ biết!
_ Cậu không hiểu ý tớ thật à?
_ Cậu đang muốn tớ trở về nhà phải không?_ Candy dò xét.

_ Ừ. Đúng vậy. Vì sự an toàn của cậu và của Kid.
_ Ừm.
_ Tuy là tớ rất tự tin rằng có thể bảo vệ cậu và Kid 1 cách hiệu quả nhất.Nhưng cái gì cũng có thể có rủi ro của nó. Nếu như ông cậu biết chuyện cậu và Kid công khai như thế, chẳng phải là chuyện để lại hậu quả tai hại nhất hay sao? Nên mong cậu hiểu cho tớ, nếu cần tớ sẽ nói với Kid thay cho cậu.
_ Không sao. Kid không thể nói gì được mà! Và đây hoàn toàn không phải việc xấu.
_ Tớ thành thật xin lỗi._ Salasa cúi đầu.
_ Không phải lỗi của cậu! Dù sao thì tớ cũng phải rời khỏi đó mà!_ Candy khẽ cười_ tớ cũng đang có ý định đó, nhưng chưa có dịp nào thích hợp.
_ Ừm! Nếu thế thì may thật! À, chiều nay, tớ sẽ đến đón cậu và Kid, 2 người cần quay 1 vài thứ!
_ tớ biết rồi. _ 2 người đứng sát vào 1 chút!! Ok!! Tách!!! Bây giờ thì nghỉ giải lao 15 phút!!!
Vị nhiếp ảnh danh tiếng mỉm cười 1 cách vô cùng hài lòng nói với Salasa:
_ Chụp ảnh đã nhiều năm nhưng tôi chưa bao giờ thấy cặp nào ăn ý và đẹp đôi thế này!!
_ Ừm!! Tôi biết!_ Salasa mỉm cười đáp lại_ tôi đặt hết hi vọng của mình vào 2 người này mà!!! 2 thần tượng vừa mới nổi tiếng chỉ trong vòng chưa đầy 24 giờ!!!
_ Nghĩa là... _ Vị nhiếp ảnh gia có vẻ không tin vào tai mình_ ... tôi nghĩ 2 người đó là dân chuyên nghiệp cơ đấy!!!!!!!!!!!!!!
_ Họ là bạn tôi!! Ông thấy sao?
_ Rất tỏa sáng!!Giống như sinh ra là dành cho ngành giải trí!! Giống như cô vậy!!!
_ Tôi??_ Salasa khẽ mỉm cười_ tôi bình thường thôi!!! Còn họ.._ Cô cố lảng sang chuyện khác_ 2 người ấy, sinh ra để làm những điều vĩ đại hơn là làm thần tượng!
_ Ồ thế ư? Nhưng mà còn về cô, tôi thật sự nghĩ như vậy đấy!!! Hoàn toàn thật lòng! _ Kế hoạch của Salasa có vẻ đã không được thành công, vị nhiếp ảnh gia có vẻ không hề mắc phải chút mưu mẹo của cô.
_ Ừm! Cảm ơn ông!! Tôi còn chút chuyện!! Thành thật xin lỗi!!!_ Salasa đành dùng hạ sách cuối cùng để rời khỏi đó vì không muốn nghe những điều ông ấy nghĩ về mình.
_ Không sao! Cô cứ đi đi!
Salasa cúi đầu chào rồi quay lưng đi về phía Candy và Kid đang đứng. Candy khẽ nhướn mày 1 cái, Kid gật đầu chào lấy lệ. Salasa nở 1 nụ cười tươi tắn như không hề có chuyện gì xảy ra, nói:
_ Cậu lúc nào cũng tuyệt vời hơn những gì tớ mong đợi!! Cả anh nữa!! Kid!!! Anh quả nhiên không làm tôi thất vọng!!
_ Cảm ơn!!_ Kid gật đầu.
_ Được rồi!!! không cần phải nói thế!! Cái này là thỏa thuận!!!! Là hợp đồng mà!_ Candy lạnh lùng cất tiếng.
_ ừ!! nhưng dẫu sao thì vẫn phải cảm ơn 2 người vì đã chấp nhận đề nghị của tôi! mà này, Candy...._ Salasa ngập ngừng_ cậu đã nói chuyện đó chưa?_ Mắt nhìn sang Kid.
_ ... Chưa_ Candy khẽ khàng đáp lại.
_ Hay là để tớ nói giùm cho nhé?_ Salasa tỏ ra ái ngại.
_ Thôi, tớ sẽ nói.
_ 2 người có cần tôi đi chỗ khác không?_ Kid nhìn Candy và Salasa, dò hỏi 1 cách lịch sự.
_ Không cần đâu. Người đi phải là tôi mới đúng!_ Salasa mỉm cười_ vậy thôi, 2 người nói chuyện đi nha. Chào anh!_ Salasa cúi đầu_ bye cậu nha, Candy!!_ nở 1 nụ cười tươi tắn, rồi quay đi.
________________________________________
_ Có chuyện gì muốn nói với anh à?_ Kid đợi Salasa đi khuất, liền lên tiếng.
_ Vâng..._ Candy ngập ngừng.
_ Là chuyện gì?_ Kid ngại ngần_ hình như em có vẻ...._ Kid chẳng biết phải diễn tả thế nào nữa nên đành lấp lửng.
_ Ừ! Em thật sự xin lỗi anh nhiều, Kid à!
_ Vì sao??_ Kid ngạc nhiên.
_ Ngày mai..._ Candy nuốt nước bọt_ ngày mai... em sẽ rời khỏi nhà anh!
_ sao?
_ em phải về nhà của em.... em xin lỗi!_ Candy cúi đầu.
_ Không... đây có phải lỗi của em đâu! sao em lại phải xin lỗi chứ? _ Kid lắc đầu_ đó là quyền của em, em muốn đi hay ở là do em quyết định, anh đâu thể trách ai được!_ Giongj Kid buồn buồn.
_ Ừ! Nhưng...
_ Không sao đâu mà! Anh không hiểu sao em lại tỏ vẻ như đã làm gì có lỗi gì lớn lắm với anh như vậy đó!_ Kid cố nở 1 nụ cười_ anh biết là bây giờ trông anh chẳng có gì là thật lòng khi nói thế, bởi vì thực ra, anh luôn muốn em ở bên cạnh anh..._ Kid ngập ngừng_ anh ích kỉ quá! Phải không? Nhưng em đừng để tâm đến việc đó như thế! Em đang làm cho anh càng ngày càng ích kỉ đó!!_ Kid phụng phịu.
_ Không sao mà!!hì! Cưng đúng là dễ thương quá đi mất!!_ Candy cười.
_Ừ!! Baby đáng yêu thế này mà !!_Kid hùa theo_ em không yêu mới là lạ!
_ Chậc! Anh tự kiêu à?? Haha!!
_ Thì sao? Anh thế này kiêu chút cũng có gì sai cơ chứ???_ Kid nháy mắt.
_ thôi, cho em xin! haha!Anh thật là!
_____________________________________________
Tối hôm đó, Candy đã quay về nhà. Không phải là nơi vị chủ tịch già sống, mà là biệt thự lạnh giá như 1 pháo đài, món quà của vị chủ tịch dành cho cô lúc 10 tuổi, khu biệt thự được xây dưới sự thiết kế và chỉ dẫn của Candy. Nơi được bảo vệ bởi hệ thống an ninh bất khả xâm phạm, là 1 mô hình thu nhỏ của trung tâm thương mại, nơi đầy đủ tất cả những gì cần thiết và thừa thãi để sống, và là nơi....giam cầm tuyệt vời nhất... nếu muốn.......... Candy bỏ chiếc vali nặng nề xuống sàn nhà bằng đá cẩm thạch đen tuyền. Cả tòa biệt thự im ắng đến lạnh người. Bóng tối bao trùm. Đã bao lâu rồi Candy không cảm nhận được cái cảm giác bị bóng tối vây lấy như vậy nhỉ? chỉ mới hơn 1 tháng... mà biết bao chuyện đã xảy ra.... Candy ngồi sụp xuống...lạnh quá.... vòng tay ấm áp của Kid mỗi đêm....
... cô đã xa rời điều hạnh phúc nhỏ nhoi ấy rồi....
.... rồi cô sẽ lại phải từ bỏ những gì nữa đây??...
... lòng thù hận của cô....
.... phải chăng đã làm tất cả mọi chuyện trở nên rắc rối?
... nhưng...
... cô không thể xóa bỏ nó.... đối với cô....
.... lòng thù hận ấy...
... có lẽ chính là cách để hình ảnh của ba mẹ không bị nhạt nhòa đi qua từng năm tháng...
... là cách để cô níu kéo ... níu kéo kí ức hạnh phúc xa xưa....
...............
... tình yêu của cô....
... tình yêu ấy... sẽ đi về đâu?? tình yêu ấy rồi sẽ ra sao??

......." thánh thần ơi... con cầu xin người.... hãy cho con được ở bên cạnh người ấy thêm 1 chút nữa.... chỉ 1 chút nữa thôi.........."
.... 1 giọt nước mắt nóng hổi khẽ rơi xuống nền đá cẩm thạch đen tuyền lạnh giá.................
____________________________________________
Candy nằm im lặng trên chiếc giường trắng muốt. cô thật sự đã trở lại đây rồi. Nhìn ra khung cửa kính trong suốt. 1 màn đêm đen lạnh giá bao trùm. Không biết sẽ ra sao nữa đây... Mệt mỏi... trong khoảnh khắc... Candy chợt muốn tan biến vào khoảng đen ấy... biến mất được... có thể quên đi tất cả... như thế có lẽ sẽ nhẹ nhõm thanh thản hơn bây giờ nhiều...
... cảm giác cô độc vây lấy cả thân hình mảnh dẻ của cô....
... cô.......muốn tan đi.... muốn trở thành 1 làn khói hư ảo.... và rồi... biến mất... không để lại chút dấu vết gì.........
.... muốn tan biến.... đồng nghĩa với việc...... cô........................... muốn chết........
... không có Kid ở bên khiến Candy trở nên như thế...... Candy thấy lòng mình lạnh giá... lạnh giá như màn đêm ngoài kia.... 1 màn đen mịt mù tăm tối...............
.. ... giữa cái không gian tĩnh mịch ấy, chiếc di động chợt reo vang. Candy không buồn nhìn tên người gọi nữa, để chiếc di dộng kề bên tai, Candy thì thào nhấc máy:
_ Ai vậy?
_" là anh. Candy à!!"_ giọng nói trầm ấm của Kid vang lên.
_ A.. anh à! Có chuyện gì không?_ Candy gần như reo lên vì mừng rỡ, nhưng rồi cô lại trở về câu nói lạnh lùng quen thuộc thường ngày để che giấu đi niềm vui trong giọng nói của mình.
_" Không! chỉ là... _ Kid tỏ ra lúng túng_ chỉ là... anh thấy hơi khó ngủ. hix. Chắc anh đã làm phiền em trong lúc đang ngủ rồi nhỉ?hix"
_ À! Không sao mà!_ Candy khẽ mỉm cười. Kid thật là đáng yêu quá!
_" anh.. anh nhớ em lắm, Candy à!"
_ em biết mà!_ Candy nở 1 nụ cười mãn nguyện. Kid gọi đến thật đúng lúc, đúng lúc cô đang không biết mình đang sống vì cái gì... tại sao mình phải sống.... và anh gọi đến... như là tia hi vọng kéo cô thoát ra bóng tối....
_ " ừ!..._ Kid im lặng 1 lúc, không biết phải nói gì nữa_ .. thôi, em ngủ ngon nha!anh chỉ muốn nghe giọng em chút thôi! anh thấy không yên tâm lắm! nhưng chắc là do anh nghĩ quá lên rồi! hix!"
_ Không sao mà!..._ Candy dịu dàng_ anh à, em cảm ơn anh nhiều lắm.
_" Ơ.. anh có làm gì đâu, sao em lại..."
_ Anh cũng ngủ ngon nha.
_ " ừ, vậy thôi em ngủ đi. Em cúp máy trước đi nhé"
_ Vâng, em biết rồi.
_ " tạm biệt._ Kid có vẻ buồn buồn"
_ ừ, anh à..._ Candy thì thầm trước khi cúp máy_ em cũng nhớ anh nhiều lắm.
Và 1 đêm dài đã trôi qua, trong yên bình và hạnh phúc như thế. Nhưng, cả Kid và Candy nào có đâu hay... đêm nay..
...... đêm nay là đêm yên bình ấm áp cuối cùng.....
...... trước khi giông tố nổi lên....................... xóa tan đi tất cả........
" hãy ngủ đi... hãy ngủ yên.... bởi ngày mai....khi thức dậy..... tất cả sẽ chỉ còn là nước mắt... tình yêu sẽ rời xa... như bong bóng xà phòng...... vỡ tan tành không để lại chút vết tích...
.... và.........biến mất ....."
" tình yêu chỉ là 1 giấc mộng đẹp đẽ. Mãi mãi chỉ là 1 giấc mơ không bao giờ thành hiện thực" Studio S.
_ Anh là....????_ Candy ngửng đầu nhìn người con trai vừa va phải, đang lúi cúi nhặt xấp tài liệu đưa cho cô với vẻ sửng sốt không nói nên lời.
_ Tôi xin lỗi_ người con trai nở 1 nụ cười thật tươi, rồi cũng vô cùng ngạc nhiên khi thấy người con gái đang đứng trước mặt mình_ Candy????!!!!!!! Em phải không???!!_ 1 câu nói thốt ra, khiến Kid vừa đi tới nghe được đã phải nhíu mày.
_ Anh là Katsuki??!!!!!!!??!!!!_ Candy cũng tỏ ra vui mừng không kém.
_ Ừm !! Đúng rồi! Cô bé ngốc!!_ Katsuki nở 1 nụ cười rạng ngời không thua kém gì Kid, khẽ cốc nhẹ lên đầu Candy 1 cái_ em đã lớn thật rồi!
_ Tất nhiên. Cũng 5, 6 năm rồi ấy chứ!_ Candy mỉm cười đầy kiêu ngạo._ em không phải là con nhóc ngày xưa đâu nhé!
_ Ừ! anh biết rồi! Anh cũng có nói em là cô bé đanh đá như hồi trước đâu!!_ Katsuki nháy mắt.
_ Anh thật là!! Em đánh anh bây giờ!_ Candy giơ tay lên, giả vờ chuẩn bị đánh.
_ Woa!! bữa nay còn biết dọa anh cơ à?? to gan ghê ta!!_ Katsuki vờ ngạc nhiên.
_ Ừ! Nhưng không phải dọa đâu nhá! _ Candy phụng phịu_ đánh thật cơ!
_ Em dám đánh anh???
_ Dĩ nhiên! tại sao lại không?_ Candy hỏi vặn lại.
_ chậc!! Lâu nay không có anh dạy bảo nên thành ra hư thế này à??haha!_ Katsuki lại cười. Nụ cười của anh không như nụ cười của Kid. Kid có nụ cười rạng ngời như ánh mắt trời, 1 nụ cười dịu dàng, không có chút bụi trần. Còn Katsuki lại khác. 1 nụ cười ngọt ngào say đắm lòng người.Quyến rũ như ác ma. Trong sáng như 1 thiên thần. Lạnh lẽo như băng giá. Nhưng cũng có chút ấm áp của tia nắng ban mai. Nếu nói về nụ cười, thì phải nói, Kid không thể sánh bằng người con trai này. Vẻ cao ngạo toát ra từ anh cũng khác hẳn với sự lạnh lùng của Kid.Đứng bên cạnh, người con trai này và Candy quả nhiên vô cùng đẹp đôi.
_ ai hư?? có anh càng ngày càng devil ra ấy!_ Candy nhướn mày 1 cái, rồi quay mặt đi chỗ khác.
_ Ủa? giận rồi sao?
_ Không.
_ Giận thật rồi! hix!!_ giọng buồn buồn.
_ Ai thèm giận anh chứ! hứ!
_ Candy ơi!
_ gì?_ Khó chịu.
_ Quay lại đây coi nào! em sao càng ngày càng ghê gớm thế hả?hix!
_ ừ!! Càng ngày càng ghê gớm thế đó!hì!!
_ Cười rồi kìa!! Đúng là nhóc Kẹo Ngọt!!!
_ Cái mặt anh trông ghét quá đi!!!!!!_ Candy véo 2 má của Katsuki làm anh chàng đau điếng, trên môi cô nở 1 nụ cười tươi tắn xinh đẹp.
_ Đau anh mà!! Em thật là!!_ Katsuki xoa xoa 2 má._ mà này, em không định chào hỏi anh sao? 5 năm rồi mới gặp lại nhau mà, phải không?_ Katsuki dang rộng 2 tay, chờ đợi Candy ôm lấy mình, trên môi khẽ nở 1 nụ cười ngạo mạn nhưng với sức hấp dẫn không thể chối từ.
_ Mừng anh trở về! Katsuki!_ Và tất nhiên, đúng như mong đợi của anh chàng, Candy khẽ mỉm cười rồi ôm lấy anh.
Và giữa thanh thiên bạch nhật, trước con mắt của Kid và Salasa, người con trai ấy và Candy đã ôm chầm lấy nhau. Katsuki nhìn Candy 1 hồi lâu rồi đặt 1 nụ hôn nhẹ lên đôi môi xinh đẹp.
Candy cũng không có chút gì gọi là phản kháng, cô vẫn mỉm cười với anh chàng ấy. Trong lòng Kid, cảm giác khó chịu dấy lên 1 cách rõ ràng và mãnh liệt. Máu chảy rần rật trong huyết quản . Kid khô khốc nhìn cảnh ấy, tay siết chặt. Lần đầu tiên Kid cảm nhận được cái cảm giác ghen tức sôi sục, dâng trào như đang muốn bùng nổ ra ấy. Rốt cuộc, hắn ta là ai?????!!!!!!
Tim Kid như thắt lại, đau nhói cái cảm giác lo sợ sẽ mất Candy lại ùa đến. Nhưng lần này... rõ ràng hơn... mãnh liệt hơn....... 2 hàm răng nghiến chặt, Kid nhìn chằm chằm vào người con trai ấy... trong ánh mắt chứa đựng sự giận dữ vô hình mà chưa bao giờ Kid thể hiện......
Salasa đứng bên cạnh, nhìn Kid như thế, không hề tỏ ra có chút lo lắng nào. Ngược lại, trên môi cô còn khẽ nở 1 nụ cười tinh quái đầy ẩn ý. Không ai biết được rằng, trong lòng cô đang nghĩ ... ".... chuyện hay đã bắt đầu rồi..........và tất cả đều đúng như dự định.........." " cho em 1 giấc mơ... giấc mơ tình yêu ngọt ngào bên anh.... hãy cho em 1 giấc mơ dài.... 1 giấc mơ hạnh phúc dẫu biết rằng đó chỉ là ảo mộng..........."
Kid nhìn 2 người ấy hồi lâu... với ánh nhìn giận dữ. Salasa khẽ nở 1 nụ cười, trong lòng vô cùng thích thú" ha, Kid sắp không chịu đựng được nữa rồi" rồi thì thầm đếm."..3........2...........1!!!!over!!!"
Kid quay người bỏ đi! Đúng như dự kiến của Salasa. Cô biết, Kid đang ghen. Ghen tuông. Giận dữ. Nhưng... Kid vốn không thể rời xa Candy được!! Và Kid cũng chẳng thể nhảy vào đấm cho Katsuki 1 cú cho bớt tức tối! Bởi vì... Kid là người hiểu lí lẽ... 1 nụ hôn đối với Candy chẳng là gì... có thể, với Candy đó chỉ là 1 cử chỉ xã giao nhưng còn Kid... đối với Kid đó là nụ hôn của người con gái mình yêu thương nhất với 1 người con trai... nhìn qua cũng hiểu là người con trai ấy có tình cảm đặc biệt đối với cô ấy. Và Kid, không thể chấp nhận được nữa nên đành quay lưng bước đi... Đánh người con trai ấy cũng chẳng được gì... vả lại... Kid lo sợ... nếu như Candy thấy Kid vô cớ đánh người thì... Candy chắc chắn sẽ bảo vệ cho người con trai ấy, và đồng thời nhìn Kid bằng ánh mắt lạnh lùng .. Kid sẽ không thể nào chịu đựng được cái cảm giác đau khổ đó..... chính vì vậy, Kid chọn cách im lặng bỏ đi... dù cách này... cũng khiến Kid bị tổn thương vô cùng..
Salasa đi theo Kid. Trước khi đi còn quay đầu nhìn Katsuki và Candy đang chuyện trò vui vẻ mà không để ý đến sự có mặt của Kid và cô " Candy à, ... đã đến lúc cậu phải lựa chọn rồi.... cậu sẽ chọn gì đây? Tình yêu hay quyền lực?...Katsuki hay Kid?... tớ đang rất mong chờ vào quyết định của cậu đấy.....và tớ biết... mất Kid hay Katsuki... đối với cậu mà nói là việc vô cùng khó có thể tưởng tượng... nhưng mà Candy à, hãy nghĩ xem... ai mới là người cậu cần...cậu phải chọn lựa... 1 trong 2...2 người luôn luôn yêu cậu... 2 người dành trọn tình yêu đầu tiên cho cậu..... 2 người sống và tồn tại vì cậu.....2 người con trai tuyệt vời sinh ra chỉ là dành cho cậu... hãy cho đi... Candy à... để không làm cậu và 2 người ấy bị tổn thương thêm nữa.. 1 trong 2................. hoặc là.... không ai cả...."
Kid đứng trên sân thượng trong tiết trời bắt đầu ấm áp của những ngày đầu tháng 3. Mái tóc đen huyền khẽ bay nhẹ trong làn gió, tô điểm cho khuôn mặt xinh đẹp với ánh nhìn xa xăm sâu thẳm. Quả là tuyệt mĩ! Trên khuôn mặt thanh tú ấy còn vương vấn 1 nỗi buồn khôn tả. Người con trai này đúng là tuyệt tác! Ngay cả lúc đau khổ vẫn toát ra vẻ huyền bí phương Đông và nét đẹp kì ảo như 1 vị thần. Salasa tiến đến từ sau lưng Kid, tựa lưng vào lan can, đứng bên cạnh rồi khẽ thì thầm:
_ tại sao anh lại bỏ đi như thế?
_..._ Kid im lặng không nói gì. Khuôn mặt vẫn như lúc ban đầu. Lạnh lẽo. Băng giá.. Nhưng trong đôi mắt đen sáng như ngọc bích ấy.. vẫn cháy rực 1 ánh lửa như muốn thiêu đốt cả bầu trời.
_ tôi thấy rất lấy làm lạ.. về phản ứng của anh._ Salasa nói.. trên miệng khẽ nở 1 nụ cười kì lạ._ anh không thấy tức giận sao?
_ nếu người con trai đó... là người cô yêu tha thiết... là người cô dành tất cả tình cảm yêu thương... khi nhìn thấy cảnh đó.. dù Candy là bạn thân thiết của cô đi nữa.. cô sẽ có cảm giác như thế nào?_ Kid hít 1 hơi thật dài, rồi quay đầu lại hỏi._ tôi nghĩ... cô sẽ hiểu được cảm giác của tôi... cảm giác của tôi... cay đắng hơn cái cảm giác tôi nói cô tưởng tượng nhiều._ trên đôi môi Kid khẽ nở 1 nụ cười nhạt nhòa yếu ớt..
_ Ừ! Tôi biết! Nhưng... tôi có hỏi anh cảm thấy như thế nào khi bắt gặp cảnh đó đâu?_ Salasa nhìn thẳng vào mắt Kid, nụ cười kì lạ trên môi vẫn chưa dứt._ chỉ là anh quyết định quay lưng bỏ đi... nếu người khác, không phải tôi nhìn vào, thì chắc chắn sẽ cho rằng... người đơn phương là anh! LÀ ANH!!! chứ không phải anh ta!!! Và anh là kẻ thua cuộc!! Anh biết không?
_ Thua cuộc?_ Kid như tự cười khẩy chính bản thân mình_ trong tình yêu, tôi vốn đã là kẻ thua cuộc từ lâu lắm rồi! Từ 10 năm trước! Tôi đã thua Candy! Đã chỉ biết ngóng trông và đợi chờ... như 1 kẻ ngốc!!! 1 kẻ điên cuồng chỉ biết đắm chìm trong giấc mộng không bao giờ thành hiện thực!! nhưng... biết là đau khổ mà tôi vẫn cứ lao vào, biết tâm hồn mình sẽ tan nát nhưng vẫn cứ si mê Candy... 1 cách cuồng dại...
_ Anh quả nhiên là 1 trong những tên đại ngốc! Candy... tuy có những nỗi bất hạnh không ai sánh bằng nhưng... cô ấy cũng là người vô cùng hạnh phúc... anh có hiểu không?_ Salasa khẽ thở dài.
_ Tôi không biết.... hạnh phúc hay không là do cô ấy tự cảm nhận... yêu Candy... muốn đem lại hạnh phúc cho Candy... nhưng bản thân tôi... cũng không hiểu nổi mình có làm cho Candy cảm thấy hạnh phúc hay không nữa....
_ Candy thực ra là người rất hạnh phúc... trong tình yêu... cô ấy là người quá ư hạnh phúc... _ Salasa nói... trong giọng nói ấy chất chứa 1 nỗi đau không lời._ nhưng, hạnh phúc là thứ cảm xúc mà mỗi con người phải tự kiếm tìm. Candy có hạnh phúc ngay trước mắt mà không biết níu giữ... còn tôi_ Salasa quay lại nhìn Kid với ánh mắt long lanh nước, 1 giọt nước mắt khẽ đọng lại trên mi_ còn tôi là kẻ luôn kiếm tìm hạnh phúc mà chưa bao giờ có được.. hạnh phúc ư? Tất cả chỉ là 1 viễn cảnh xa vời... 1 giấc mơ ngọt ngào cay đắng......_ Salasa khẽ nở 1 nụ cười... 1 nụ cười xinh đẹp đáng yêu như thiên thần, trong sáng như pha lê.
Và trong 1 thoáng... chỉ 1 khoảnh khắc nhỏ nhoi.. trong cuộc đời... lần đầu tiên... lần đầu tiên trái tim Kid đã đập lệch nhịp vì 1 người con gái... không phải là Candy....

.... nhưng... đó là lỗi của Kid hay sao?........
.... trong giây phúc khổ đau... khi thấy Candy hôn người con trai khác....
.... thì việc Kid xao lòng trước 1 người con gái khác... dẫu chỉ trong 1 khoảnh khắc mong manh ấy... là tội lỗi hay sao?
... lỗi của Kid.. hay của Candy?...
Không ai biết trước được điều gì... cũng chẳng thể nói là lỗi của ai cả....
... nhưng có 1 điều.... tương lai... giông tố đã bắt đầu nổi lên..........
.... và tình yêu của Kid và Candy....những ngày bình yên hạnh phúc.... đã trở thành dĩ vãng.... kể từ giây phút này............ giới thiệu nhân vật mới:
Con trai của Tập đoàn WS, đã đi du học ở Mỹ 5 năm, hiện đang là 1 Thần tượng cực kỳ hot! với nụ cười quyến rũ chết người, giọng ca và vũ đạo tuyệt đỉnh!
Quen Candy năm cô 7 tuổi. Hiện Katsuki 19 tuổi.
Tính cách: lạnh lùng, kiêu ngạo, biết sử dụng những gì mình có, luôn tìm mọi cách để đạt được mục đích của mình, nhưng là 1 chính nhân quân tử!
là 1 trong 2 ứng cử viên sáng giá nhất trong số những vị hôn phu mà ông ngoại Candy lựa chọn( người còn lại là ai thì... tiết lộ sau nhá)
_ Điểm yếu: giống như Kid, yêu Candy say đắm... nên... luôn luôn chịu thua Candy! không thể phản kháng lại những trò nghịch ngợm của cô! Và đôi khi quá lí trí nên... anh trông như 1 người không có trái tim và không tồn tại cảm xúc!
Candy mỉm cười khi thấy Kid và Salasa, liền kéo tay Katsuki ra giới thiệu:
_ Kid à!!!! Đây là anh Katsuki!!! người anh hiền lành dễ thương của em đó!!_ Candy nở 1 nụ cười xinh đẹp, đôi mắt lấp lánh những tia sáng.
_ Ừm! Chào anh!_ Kid nhìn thấy Candy như thế, trong trái tim anh như bị dao đâm 1 nhát. Khó khăn lắm Kid mới có thể gật đầu chào lấy lệ.
Candy thấy Kid có vẻ bình thường, nên không để ý lắm, quay ra giới thiệu Kid cho Katsuki:
_ Kat-kun à!! Đây là Kid..là...
Candy chưa kịp nói hết lời thì Salasa đã mỉm cười đầy tà ý, liền chặn lời:
_ là Shinichi Yemata, người yêu của Candy!!!hì! Bất ngờ quá phải không?_ Salasa nháy mắt 1 cách vui vẻ, ngây thơ vô( số) tội_ cuối cùng thì cô bé Kẹo Ngọt đáng yêu của anh cũng đã tìm lại được tình yêu của mình rồi!!! Kat-kun à!!!!hihi!
Trong thoáng chốc, nét mặt Katsuki đột nhiên sa sầm. Đôi mắt cháy lên ánh nhìn giận dữ. Salasa mỉm cười thích thú. Còn Kid thì nhìn Katsuki với ánh mắt kiêu ngạo đầy thách thức!!!!!! Cả 2 trừng mắt! không ai chịu nhường ai!!!! Nhưng... bỗng dưng trên miệng Katsuki khẽ nở 1 nụ cười kì lạ... 1 nụ cười khiến Kid tức sôi máu..1 nụ cười ngọt ngào đầy ma lực... 1 nụ cười giễu cợt... 1 nụ cười khiến Kid cảm nhận rằng anh ta mới là kẻ thắng cuộc.. :
_ Chào anh! Rất hân hạnh được làm quen!_ Katsuki lịch thiệp đưa tay ra bắt tay Kid.
Kid khẽ nhíu mày, rồi cũng nhanh chóng đáp lại 1 cách vô cùng lịch sự và nhã nhặn. Dù trong lòng anh bây giờ chỉ muốn đánh chết người con trai đang đứng trước mặt mình.
Salasa hơi ngạc nhiên chút xíu, nhưng rồi cô nhanh chóng hiểu ra được vấn đề" Kat-kun có vẻ tự tin quá....hì! quả nhiên chuyện hay sắp xảy ra! như đúng kế hoạch! cả anh nữa... Kid!!!! Anh cũng làm tôi vô cùng bất ngờ đấy!Thật không uổng phí bao công sức của mình! Quá hoàn hảo! Candy à! Để xem!!!!! Cậu sẽ làm gì trong trò chơi mà tớ là Thượng đế!"
__________________________________________
_ Candy à, chúng ta đi ăn thôi!_ Kid dịu dàng nói với Candy, trong khi cô đang đọc 1 xấp tài liệu vô cùng chăm chú.
_ Ừm! Sao?_ Candy gật gật đầu, rồi ngước nhìn hỏi Kid với ánh mắt ngạc nhiên.
_ Thì anh nói em đi ăn cùng anh thôi mà!
_ Mấy giờ rồi hả anh?_ Candy khẽ nhíu mày.
_ 7h30 rồi! cũng khá muộn rồi! Em không định ăn gì sao?_ Kid lo lắng.
_!!!!!!!!_ Candy mở to đôi mắt khi nghe Kid nói bây giờ đã là 7h30!!!!!!!!!!!
_ Sao vậy?
_ em.. em xin lỗi! em phải đi! anh đi ăn 1 mình có được không?_ Candy vội vàng lấy chiếc túi xách.
_ đi đâu?_Trong phút chốc, không kiềm chế được, Kid đã buột miệng hỏi 1 câu.
_ em xin lỗi! Em có hẹn với Kat-..._ Candy chưa kịp nói hết lời thì...
_ Kat-kun thân yêu của em?_ Kid khẽ cười khẩy.
_ hử?_ Candy nhướn mày 1 cái, khi thấy Kid như vậy_ có chuyện gì khiến anh không vui ư?
_ chuyện gì thì em phải hiểu chứ?
_ Anh... ghen à?_ Candy nghi hoặc.
_ em không cần quan tâm đến anh làm gì! em cứ việc lo lắng cho Kat-kun dễ thương của em ấy!_ Kid đáp lại, trong giọng nói của anh tràn đầy nỗi ghen tức, sự giận dỗi. _ ơ...._ Candy thật sự không ngờ Kid lại biểu hiện như thế.
_ Sao em còn chưa đi đi! HẮN TA ĐANG CHỜ EM ĐÓ!!!!!!!_ Kid nói, trong ánh mắt chất chứa nỗi đau.
_ em không thể hiểu anh muốn gì nữa, Kid à!_ Candy nhìn Kid thật lâu.
_ Ừ! Em không hiểu được anh đâu!_ Kid quay lưng lại phía mặt Candy, cố che đi khuôn mặt đau khổ vì bất lực của mình._ em đi đi!
_ anh giận em?_ Candy không thể tưởng tượng nổi, rốt cuộc là vì sao mà Kid lại tỏ thái độ như thế cơ chứ? Kid luôn luôn dịu dàng... luôn luôn mỉm cười với cô... chứ không phải thế này... lạnh lùng quay lưng, tránh ánh mắt của cô... cô đã làm gì sai sao?
Làm gì sai khiến Kid không thèm nhìn mặt cô? Khiến Kid đối xử với cô lạnh lẽo băng giá như thế?
Candy thấy hụt hẫng. tâm hồn cô như đang dần đóng băng theo... trái tim cô khẽ nhói lên..
Candy chẳng còn chút hứng thú nào để đi với Katsuki nữa... tất cả tâm trạng của cô đã bị phá hỏng.....
_ anh không giận em!_Kid nói, anh vẫn không thể quay lại nhìn thẳng vào đôi mắt xanh sâu thẳm của Candy._ anh cũng chẳng có quyền gì để giận em cả. Em muốn đi đâu, muốn làm gì là quyền của em, anh không thể nào can thiệp. Em là người tự do, anh không thể ràng buộc em bởi vì sự ích kỷ của mình.... anh không có quyền... em biết mà...
_ em không đi nữa..._Candy rút điện thoại ra, định gọi cho Katsuki.
_ thôi,em không nên cho người ta leo cây như thế!_ Kid khẽ khàng.
_ Bây giờ em chẳng còn tâm trạng để đi nữa!_Candy thẳng thừng.
_ Tại anh sao?_ Kid nhếch mép_ là tại anh chứ gì? Phải không?
_ Không!
_ Em đừng bận tâm đến anh! Anh không phải là đứa con nít không biết điều!
_ Em đâu nói anh là trẻ con?????_ Candy nhướn mày_ anh đừng vô duyên vô cớ nổi giận như thế!! Anh ghen những chuyện chả ra gì!!!!!!
_ Không ra gì????? Không đâu ư???!!!!!!_ Kid khẽ rít lên qua kẽ răng, quay mặt lại đối diện và nhìn thẳng vào mắt Candy_ em nghĩ anh điên sao? em có hiểu cảm giác của anh không??
_ anh sao vậy chứ?_ Candy giật mình, tự dưng cô thấy sợ.
_ Anh chẳng sao cả!! Rốt cuộc thì, ai mới là người yêu của em!!!!!!!!?????????????? Là anh hay là hắn ta???!!!!!!! Hay anh chỉ là 1 kẻ thế thân?!!!!!!!!!!!!!_ Kid như muốn gào to lên!!!!!
_ Không!!!!!!! anh ấy là anh trai của em!!!!!!!! Anh phải hiểu cho em chứ!
_ Anh trai??????_ Kid cười khẩy_ anh trai có tình ý với em gái? Nực cười quá đi!!!!!!
_ em......._ Candy không biết nói gì nữa.......
_ em biết? đúng không?_ Kid đau khổ nói.
_ ... ừm... em biết điều đó..........
_ Vậy à?_ Kid khô khốc nhìn Candy_ Candy à....... rốt cuộc... rốt cuộc anh là gì đối với em?....... em yêu anh... hay là yêu anh ta?..... à không.... thật ra... em có yêu anh không? có yêu anh không? Candy!!_ Kid khó khăn lắm mới nói ra được, ánh mắt anh tràn ngập nỗi đau, chỉ mong cứu vớt được cảm xúc của mình lúc này......... chỉ cần... chỉ cần Candy nói 1 câu... 1 câu duy nhất....... tất cả sẽ trở lại bình thường.......... tất cả... Kid sẽ chấp nhận tất cả... chỉ cần Candy nói dẫu chỉ 1 lần....................... Kid chờ đợi...... hi vọng.......
Candy hé mở đôi môi xinh đẹp đỏ mọng của mình... cô đang định nói điều gì đó...lòng kid đầy thấp thỏm... nửa vui mừng... nửa lo sợ....... câu nói Candy sắp sửa thốt ra......:
_ Em........_ Candy không thể nói được gì.. cô quay đầu sang chỗ khác, lảng tránh ánh mắt của Kid....
Trái tim Kid....... vỡ vụn....... trước mắt anh tối sầm....... xung quanh anh.... lạnh lẽo băng giá....... tối tăm......... cảm giác như tất cả sụp đổ hoàn toàn dưới chân mình.... Kid cố gắng đứng vững... đôi mắt trống rỗng vô hồn....... Candy.... tại sao? ... Tại sao em lại đối xử với anh như thế này?.... sao em không trả lời?....... em không thể nói ư? không thể nói cho anh nghe dẫu chỉ là giả dối ư?........
Mắt Kid đỏ ngầu...... đôi môi run run lộ rõ vẻ đau thương:
_ Em đi đi........_ Kid quay lưng, dáng anh cô độc bên khung cửa sổ đầy gió...
Candy đau đớn nhìn anh........" em xin lỗi!!!!!!!!! em xin lỗi............. hãy tha thứ cho em........ Kid à....... câu nói ấy....... em chẳng thể nào thốt ra......... em không thể......... xin lỗi........................" Candy cắn chặt môi, và quay lưng bước đi.........
Kid thẫn thờ... lòng tan nát.......... tình yêu của anh....... tình yêu của anh và Candy... lẽ nào kết thúc như vậy sao?.......................hơ........ Không... không thể được!!!!!!!!! Không!!!!!!!!
Kid quay người, định đuổi theo Candy thì....chợt khựng lại:
_ Anh định đến đó ngắm cảnh Candy ăn uống vui vẻ với 1 người con trai khác ư?_1 giọng nói dịu dàng dễ thương cất lên.
Kid quay đầu lại nhìn, bàng hoàng và sửng sốt!!!!! Salasa!!!!!!!!!!!????????? Salasa vẫn chưa về sao????!!!!! Cô ấy đã chứng kiến toàn bộ à???!!!!!!!! Kid nhìn Salasa, không thể nói nên lời!! Bây giờ, anh phải làm như thế nào đây?!!!!!!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui