Tang Trúc bắt xe về, suýt chút nữa thì ngủ quên trên xe, cô tháo lông mi giả, lại lấy khăn giấy lau son môi, tẩy trang qua loa rồi mới bước vào thang máy đi thẳng về nhà.
Có lẽ ngón tay cái dính phải thứ gì đó, khi cô ấn vân tay thì chuông báo động vang lên, cửa được người bên trong mở ra, cô ném túi xuống đất, theo phản xạ đưa tay muốn ôm cổ người đối diện, nhưng ngay khi tay sắp chạm vào gáy người nọ, cô nhìn thấy chiếc kính trên mặt anh.
Hai anh em nhà họ Lộ từ chiều cao đến ngoại hình đều giống nhau như đúc, ngay cả giọng nói cũng không thể phân biệt được, nhưng may mắn là em trai đeo kính, còn anh trai thì không.
Tang Trúc dựa vào điểm này có thể phân biệt được người đàn ông đứng trước mặt không phải chồng mình, mà là em trai của chồng - Lộ Hành Châu.
Cô lúng túng rụt tay lại, gượng cười.
Người đàn ông nhận ra cô nhận nhầm người, lùi về sau một bước, ngón tay thon dài đẩy gọng kính, lễ phép gọi: "Chị dâu.
"
Đây không phải là lần đầu tiên Tang Trúc nhận nhầm người.
Vào ngày thứ hai sau khi kết hôn với Lộ Hành Giang, cô dậy từ sớm, định làm bữa sáng cho bố mẹ chồng, thể hiện chút lòng hiếu thảo.
Lúc chuẩn bị ra khỏi cửa, Lộ Hành Giang và em trai Lộ Hành Châu cũng vừa chạy bộ buổi sáng trở về, cả hai đều mặc đồ thể thao, trên trán lấm tấm mồ hôi, hai người sóng vai dựa vào nhau thay giày, vừa nói vừa cười, nhìn từ xa, hai khuôn mặt giống nhau như đúc.
Vì chạy bộ nên Lộ Hành Châu không đeo kính, nhìn thoáng qua, Tang Trúc không thể nhận ra ai là ai, nhưng cô nhớ Lộ Hành Châu là người ít cười, nên bước tới, đưa tờ khăn giấy trong tay cho người đàn ông đang mỉm cười.
Khuôn mặt người đàn ông góc cạnh rõ ràng, lông mày rậm, phần xương mày cao tạo nên đôi lông mày vô cùng thu hút.
Anh có đôi mắt hai mí sâu, khóe mắt sắc bén, đuôi mắt xếch lên, sống mũi cao thẳng, những giọt mồ hôi theo lông mày chảy xuống mí mắt mỏng manh, anh khẽ chớp mắt, giọt mồ hôi theo đó lăn xuống, rơi thẳng xuống cằm sắc nét.
Anh đưa tay lên, dùng ngón tay cái lau giọt nước, động tác ngẩng đầu khiến cả khuôn mặt toát lên vẻ nam tính mạnh mẽ.
Anh dừng động tác trên tay, nhìn về phía Tang Trúc, ánh mắt mang theo vài phần khó hiểu.
Thấy anh không nhận khăn giấy, Tang Trúc định tiến lên giúp anh lau mồ hôi, thì thấy người đàn ông lấy từ trong túi ra một chiếc kính, sau khi ung dung đeo lên, anh gọi cô: "Chị dâu.
"
Sau đó, anh bước qua cô, đi vào trong.
Trước khi kết hôn, Lộ Hành Giang đã nói với Tang Trúc rằng em trai sinh đôi của anh rất giống anh, đến nỗi đôi khi bố mẹ anh cũng khó lòng phân biệt được, anh còn nói đùa rằng cô đừng nhận nhầm người.
Tang Trúc không tin, nói anh em sinh đôi dù có giống nhau đến đâu cũng có điểm khác biệt, nói rằng cô tuyệt đối sẽ không nhận nhầm.
Tuy nhiên, sau khi gặp Lộ Hành Châu, cô mới phát hiện, cô chỉ có thể dựa vào chiếc kính để phán đoán anh là ai.
May mắn là không lâu sau khi kết hôn, cô và Lộ Hành Giang đã chuyển ra ngoài, sống trong căn nhà nhỏ của riêng mình, vì mọi người đều bận rộn với công việc và cuộc sống, ít có thời gian gặp gỡ, nên hai anh em nhà họ Lộ đã sắp xếp bữa tiệc tối gia đình vào cuối tuần, trước đây họ sẽ về nhà ăn cơm cùng bố mẹ, nhưng gần đây bố mẹ Lộ đi du lịch nước ngoài, nên họ chuyển bữa cơm gia đình sang nhà của nhau.
Không quá trang trọng, nhưng yêu cầu mọi người đều phải có mặt, coi như là sự tôn trọng, cũng coi như một loại nghi thức.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...