Tác giả: Tranh Ca
Thể loại: Đô Thị, Truyện Teen, Ngôn Tình, Truyện Sủng
Nguồn: wattpad.vn
Trạng thái: Full
Số chương: 20
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 5 tháng trước
Cập nhật: 5 tháng trước
Ninh Nhạc thời trẻ thầm thích một người, nhưng cô và người ấy cách biệt nhau qua lớn, người ấy tựa trăng trên trời, cô chỉ như cá nhỏ trong nước, tình cảm này, cô chỉ có thể giấu sâu trong lòng.
Không ai nghĩ tới Ninh Nhạc, một người mọt sách như cô sẽ yêu thầm một người, cho đến khi cuốn nhật ký ghi toàn cái tên "Thẩm Tùng" bị người khác phát hiện ra. Mọi người không ai biết đến người này, vậy nên không có chủ đề để trêu chọc.
Ninh Nhạc thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy may mắn vì bản thân không ghi hai chữ "Thẩm Dương" của thiếu niên ra.
Mùa hè năm 18 tuổi, cô dùng hết số tiền tiết kiệm của mình mua tặng hắn một món quà, nhưng thứ cô nhận được lại là hình ảnh nó bị vứt trong sọt rác, không người để tâm.
Năm năm sau, cô trở thành trợ lý, sau đó thành vợ của Thẩm Dương.
Nhưng lúc hắn say bí tỉ, nắm cằm gặng hỏi: "Em có từng yêu tôi không?"
Cô lại than thở đáp lời: "Chưa từng yêu."
Thẩm Dương giả vờ say rượu không đạt được câu trả lời mong muốn, liền không giả vờ nữa: "Nhưng mẹ nó, tôi yêu em chết đi được."
Tác giả : Tranh Ca
Thể loại: Đô Thị, Truyện Teen, Ngôn Tình, Truyện Sủng
Nguồn: wattpad.vn
Trạng thái: Full
Số chương: 20
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 5 tháng trước
Cập nhật: 5 tháng trước
Ninh Nhạc thời trẻ thầm thích một người, nhưng cô và người ấy cách biệt nhau qua lớn, người ấy tựa trăng trên trời, cô chỉ như cá nhỏ trong nước, tình cảm này, cô chỉ có thể giấu sâu trong lòng.
Không ai nghĩ tới Ninh Nhạc, một người... tựa mọt sách như cô sẽ yêu thầm một người, cho đến khi cuốn nhật ký ghi toàn cái tên "Thẩm Tùng" bị người khác phát hiện ra. Mọi người không ai biết đến người này, vậy nên không có chủ đề để trêu chọc.
Ninh Nhạc thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy may mắn vì bản thân không ghi hai chữ "Thẩm Dương" của thiếu niên ra.
Mùa hè năm 18 tuổi, cô dùng hết số tiền tiết kiệm của mình mua tặng hắn một món quà, nhưng thứ cô nhận được lại là hình ảnh nó bị vứt trong sọt rác, không người để tâm.
Năm năm sau, cô trở thành trợ lý, sau đó thành vợ của Thẩm Dương.
Nhưng lúc hắn say bí tỉ, nắm cằm gặng hỏi: "Em có từng yêu tôi không?"
Cô lại than thở đáp lời: "Chưa từng yêu."
Thẩm Dương giả vờ say rượu không đạt được câu trả lời mong muốn, liền không giả vờ nữa: "Nhưng mẹ nó, tôi yêu em chết đi được."